Chương 706: Thế không thể đỡ! (2)
Hoàng Phủ Kỳ
11/08/2014
Một vị Hộ Pháp Thánh Vương khác cũng lớn tiếng quát, ngoài mạnh trong yếu.
- Dám động thủ đối với Hộ Pháp Điện, đó chính là tử tội!
Ngũ Thánh Hộ Pháp lớn tiếng quát to, vội vàng đe dọa đám đệ tử Thần Tiêu Tông chung quanh. Tuy nhiên, số người thật sự là nhiều lắm, đối mặt sự đe dọa của Ngũ Thánh Hộ Pháp, mọi người chỉ là cười một tiếng mà không thèm để ý tới chút nào.
Pháp bất trách chúng (pháp luật không phạt đám đông), đây là điều mà Lâm Hi đã sớm nói.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là từ lúc trước đây, Lâm Hi đã hoàn toàn giải quyết xong vấn đề này.
Quả nhiên, chỉ nghe Lâm Hi cười nói:
- Ai nói bọn họ không có tư cách. Chấp Pháp Điện chúng ta chính thức quyết định mở rộng thu nhận đệ tử, hướng ra phía ngoài để thu nhận đệ tử Chấp Pháp mới. Ai nguyện ý gia nhập vào đây?
- Ta!
- Ta!
- Còn có ta!
- Lâm sư huynh, cứ tính thêm một mình ta!
... Vô số âm thanh trào dâng truyền đến từ bốn phương tám hướng. Hằng hà sa số đệ tử giơ cánh tay của mình lên, ra hiệu muốn gia nhập vào trong Chấp Pháp Điện. Ngay cả đám đệ tử Ngoại Môn dưới mặt đất cũng chịu ảnh hưởng, vội vàng cao hứng giơ cánh tay mà kêu lên. Mặc dù, kỳ thật bọn họ cũng không có tư cách này.
Trong lúc nhất thời, bốn phương tám hướng đều là những tiếng hô lớn đồng ý. Còn những cánh tay đang giơ lên thì phảng phất như một đám mây đen mà che khuất bầu trời, khiến cho người khác thấy sợ ở trong lòng.
Nhìn thấy một cảnh tượng như thế, Ngũ Thánh Hộ Pháp và các đệ tử Hộ Pháp Điện liên can lập tức lạnh gáy mà hít sâu một hơi, trong lòng rung động kịch liệt.
- Bọn người kia điên rồi sao?
- Bọn họ có biết chính mình đang làm gì không?
- Đối nghịch với Hộ Pháp Điện, sau này bọn họ sẽ hối hận!
... Ngũ Thánh Hộ Pháp tức giận đến sắc mặt xanh mét, cắn chặt hàm răng. Mà so với bọn họ, các đệ tử Hộ Pháp Điện chính là lo sợ bất an, lâm vào sự sợ hãi sâu sắc.
Quang cảnh ngàn vạn đệ tử vung cánh tay lên, cao giọng hò hét đủ để cho bất luận kẻ nào cũng đều cảm thấy nghẹt thở. Đó đích thực là tòng giả như mây (người tham gia đông như kiến cỏ).
Nếu như rơi vào trước ngày hôm nay thì dẫu có đánh chết bọn họ cũng sẽ không nghĩ ra nổi. Sau khi Chấp Pháp Điện xuống dốc ngàn năm mà vào hôm nay, Chấp Pháp Điện chỉ hô một tiếng thu nhận đệ tử, lại có thể thu được nhiều lời hưởng ứng đáp lại như vậy. Phảng phất như trong trận tranh đoạt quyền lợi ngàn năm trước, Chấp Pháp Điện mới là bên thắng lợi.
Ngũ Thánh Hộ Pháp dầu như thế nào cũng không cách nào hiểu nổi, tại sao mà lại xuất hiện tình huống như thế.
Đó cũng không phải đơn giản trợ uy mà thôi. Năm người rõ ràng thấy, rất nhiều người cao giọng la lên, mặt mũi kích động đỏ tới tận mang tai. Bọn họ tịnh không phải có là trợ uy mà thôi, bọn họ thật sự muốn gia nhập vào Chấp Pháp Điện.
- Lũ điên! Lũ điên! Lũ điên! Lũ điên! Các ngươi những kẻ điên rồ!
- Thế này quả thực là tạo phản!
- Rồi bọn họ sẽ hối hận!
... Năm tên Thánh Vương trong lòng căm hận không thôi.
Ngũ Thánh Hộ Pháp dù như thế nào cũng không thể hiểu nổi, chính sách sách lược của Hộ Pháp Điện trong dĩ vãng cứ thiên vị sợ hãi buông xuôi đối với việc đệ tử các môn phái khác khiêu khích, trái lại đối với đồng môn của mình lại dùng chính sách tàn khốc, xử phạt, trấn áp như thế. Đã dẫn đến sự sợ hãi, khủng hoảng rất lớn, đồng thời cũng mang đến sự phản cảm, phẫn nộ và tâm lý nghịch phản rất lớn trong Thần Tiêu Tông.
Mặc dù rất nhiều người đều là nể mặt Lâm Hi nên mới hò hét xin tham gia vào.
Nhưng càng nhiều người hơn cũng do xuất phát từ sự phẫn nộ đối với Hộ Pháp Điện mà hòa nhịp với nhau, cùng reo vang nguyện ý gia nhập Chấp Pháp Điện.
Thần Tiêu Tông cần một cơ cấu luật pháp công bình, công bằng chính trực sao cho bảo hộ đầy đủ lợi ích của chính đệ tử trong môn phái mình, đây là sự đồng cảm trong lòng các đệ tử. Cho dù là đã từng bị Hộ Pháp Điện hãm hại, hay là vẫn chưa từng có xung đột với Hộ Pháp Điện thì đều là như nhau.
Dù sao, Thỏ tử hồ bi. Bởi vì cũng không ai biết, vào một ngày nào đó thì Hộ Pháp Điện sẽ xuống tay hạ thủ đối với chính mình.
- Lâm sư huynh, chúng ta ủng hộ huynh!
- Chấp Pháp Điện muốn thu nhận người, cứ tính chúng ta làm một phần!
- Chúng ta không cần Hộ Pháp Điện. Chỉ cần Chấp Pháp Điện mới là Thần Tiêu Tông của chúng ta. Người của Hộ Pháp Điện, chạy trở về Đâu Suất Cung đi!
... Những tiếng la lên từ cao vút truyền đến từ bốn phương tám hướng, không ít người thậm chí phát ra những tiếng hò hét cực đoan la lên. Ở trong Thần Tiêu Sơn, Hộ Pháp Điện không được ưa chuộng đến đâu thì có thể nghĩ.
- Rốt cục thành công!
Lâm Hi nhìn quanh cảnh rầm rộ chưa từng có này, trong lòng hoàn toàn kích động.
Càng ngày càng có nhiều đệ tử Nội Môn chạy tới đây, sao khi được giải thích về chuyện đã xảy ra thì cũng gia nhập đám người đang hò hét.
Một màn này, đã qua vượt qua nhân số mà ban đầu Lâm Hi kêu gọi đến.
Lâm Hi cũng hiểu rõ ràng, Sự kiềm chế, phẫn nộ đáng kể này ở trong lòng đệ tử Thần Tiêu Tông, nay mượn một dịp hai Hộ Pháp Điện cùng Chấp Pháp xung đột để bộc phát ra ngoài.
Hiện tại cuộc xung đột hai điện đã lại trở thành do các đệ tử Thần Tiêu Tông bình thường nằm ngoài hai điện quyết định. Trong tiếng hò hét ầm ầm mãnh liệt của đám đông, đám người Thanh Liên Thánh Nữ đã có vẻ không còn quan trọng nữa.
- Thật tốt quá. Lâm sư đệ thành công!
Thanh Liên Thánh Nữ đứng ở trong đám người, mà nói kích động.
- Không!
Quang Lộc Hư Tiên lắc đầu, cười nói với Thanh Liên Thánh Nữ:
- Ngươi phải nói, chúng ta thành công!
Đạt tới cấp bậc Quang Lộc Hư Tiên này, kỳ thật ảnh hưởng của Hộ Pháp Điện đối với bọn họ không phải rất lớn. Ít nhất, giữa bọn họ và Hộ Pháp Điện cũng không có quá nhiều mâu thuẫn trực tiếp.
Có thể nói bọn họ là đứng ở chỗ tối cao, thuộc về thế lực có khả năng dửng dưng nhất.
Tuy nhiên Môi hở răng lạnh, cái loại phương pháp xử sự của Thần Tiêu Tông theo kiểu Đè nén lăng nhục đệ tử của chính mình, giải quyết được việc cho đệ tử của môn phái khác, Cho dù có sai hay không sai, đầu tiên đều là lỗi của đệ tử Thần Tiêu Tông.....cách thức xử sự ấy đã khiến cho các Hư Tiên của Thần Tiêu Tông, vào những lúc ở chung hay có mặt đệ tử môn phái khác đều thường xuyên phải chịu đựng ánh mắt khác thường từ các tông phái khác.
Trong cả Tiên Đạo Đại Thế Giới lưu truyền câu chuyện tiếu lâm lan rất rộng là, Thập Trọng Thánh Vương của Thần Tiêu Tông mà đụng phải một Cửu Trọng Đạo Quả của Đâu Suất Cung. Khi nhìn thấy từ rất xa liền đứng ở ven đường, cung kính lên tiếng chào Sư huynh.
Mặc dù chỉ là tiếu lâm, nhưng cũng có thể nhìn ra được Thần Tiêu Tông đã bị cười nhạo và khinh miệt ra sao.
- Đã sớm muốn nhìn thấy quang cảnh này. Tiểu sư đệ, cám ơn đệ!
Quang Lộc trong tai nghe thấy tiếng gào thét ồn ào náo động, mắt nhìn thấy quang cảnh cánh tay che khuất bầu trời mà trong lòng hoàn toàn thỏa mãn. Chỉ có vào những lúc như thế này mới có thể cảm giác được Thần Tiêu Tông cũng là một Đại tông phái lớn tồn tại trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
- Dám động thủ đối với Hộ Pháp Điện, đó chính là tử tội!
Ngũ Thánh Hộ Pháp lớn tiếng quát to, vội vàng đe dọa đám đệ tử Thần Tiêu Tông chung quanh. Tuy nhiên, số người thật sự là nhiều lắm, đối mặt sự đe dọa của Ngũ Thánh Hộ Pháp, mọi người chỉ là cười một tiếng mà không thèm để ý tới chút nào.
Pháp bất trách chúng (pháp luật không phạt đám đông), đây là điều mà Lâm Hi đã sớm nói.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là từ lúc trước đây, Lâm Hi đã hoàn toàn giải quyết xong vấn đề này.
Quả nhiên, chỉ nghe Lâm Hi cười nói:
- Ai nói bọn họ không có tư cách. Chấp Pháp Điện chúng ta chính thức quyết định mở rộng thu nhận đệ tử, hướng ra phía ngoài để thu nhận đệ tử Chấp Pháp mới. Ai nguyện ý gia nhập vào đây?
- Ta!
- Ta!
- Còn có ta!
- Lâm sư huynh, cứ tính thêm một mình ta!
... Vô số âm thanh trào dâng truyền đến từ bốn phương tám hướng. Hằng hà sa số đệ tử giơ cánh tay của mình lên, ra hiệu muốn gia nhập vào trong Chấp Pháp Điện. Ngay cả đám đệ tử Ngoại Môn dưới mặt đất cũng chịu ảnh hưởng, vội vàng cao hứng giơ cánh tay mà kêu lên. Mặc dù, kỳ thật bọn họ cũng không có tư cách này.
Trong lúc nhất thời, bốn phương tám hướng đều là những tiếng hô lớn đồng ý. Còn những cánh tay đang giơ lên thì phảng phất như một đám mây đen mà che khuất bầu trời, khiến cho người khác thấy sợ ở trong lòng.
Nhìn thấy một cảnh tượng như thế, Ngũ Thánh Hộ Pháp và các đệ tử Hộ Pháp Điện liên can lập tức lạnh gáy mà hít sâu một hơi, trong lòng rung động kịch liệt.
- Bọn người kia điên rồi sao?
- Bọn họ có biết chính mình đang làm gì không?
- Đối nghịch với Hộ Pháp Điện, sau này bọn họ sẽ hối hận!
... Ngũ Thánh Hộ Pháp tức giận đến sắc mặt xanh mét, cắn chặt hàm răng. Mà so với bọn họ, các đệ tử Hộ Pháp Điện chính là lo sợ bất an, lâm vào sự sợ hãi sâu sắc.
Quang cảnh ngàn vạn đệ tử vung cánh tay lên, cao giọng hò hét đủ để cho bất luận kẻ nào cũng đều cảm thấy nghẹt thở. Đó đích thực là tòng giả như mây (người tham gia đông như kiến cỏ).
Nếu như rơi vào trước ngày hôm nay thì dẫu có đánh chết bọn họ cũng sẽ không nghĩ ra nổi. Sau khi Chấp Pháp Điện xuống dốc ngàn năm mà vào hôm nay, Chấp Pháp Điện chỉ hô một tiếng thu nhận đệ tử, lại có thể thu được nhiều lời hưởng ứng đáp lại như vậy. Phảng phất như trong trận tranh đoạt quyền lợi ngàn năm trước, Chấp Pháp Điện mới là bên thắng lợi.
Ngũ Thánh Hộ Pháp dầu như thế nào cũng không cách nào hiểu nổi, tại sao mà lại xuất hiện tình huống như thế.
Đó cũng không phải đơn giản trợ uy mà thôi. Năm người rõ ràng thấy, rất nhiều người cao giọng la lên, mặt mũi kích động đỏ tới tận mang tai. Bọn họ tịnh không phải có là trợ uy mà thôi, bọn họ thật sự muốn gia nhập vào Chấp Pháp Điện.
- Lũ điên! Lũ điên! Lũ điên! Lũ điên! Các ngươi những kẻ điên rồ!
- Thế này quả thực là tạo phản!
- Rồi bọn họ sẽ hối hận!
... Năm tên Thánh Vương trong lòng căm hận không thôi.
Ngũ Thánh Hộ Pháp dù như thế nào cũng không thể hiểu nổi, chính sách sách lược của Hộ Pháp Điện trong dĩ vãng cứ thiên vị sợ hãi buông xuôi đối với việc đệ tử các môn phái khác khiêu khích, trái lại đối với đồng môn của mình lại dùng chính sách tàn khốc, xử phạt, trấn áp như thế. Đã dẫn đến sự sợ hãi, khủng hoảng rất lớn, đồng thời cũng mang đến sự phản cảm, phẫn nộ và tâm lý nghịch phản rất lớn trong Thần Tiêu Tông.
Mặc dù rất nhiều người đều là nể mặt Lâm Hi nên mới hò hét xin tham gia vào.
Nhưng càng nhiều người hơn cũng do xuất phát từ sự phẫn nộ đối với Hộ Pháp Điện mà hòa nhịp với nhau, cùng reo vang nguyện ý gia nhập Chấp Pháp Điện.
Thần Tiêu Tông cần một cơ cấu luật pháp công bình, công bằng chính trực sao cho bảo hộ đầy đủ lợi ích của chính đệ tử trong môn phái mình, đây là sự đồng cảm trong lòng các đệ tử. Cho dù là đã từng bị Hộ Pháp Điện hãm hại, hay là vẫn chưa từng có xung đột với Hộ Pháp Điện thì đều là như nhau.
Dù sao, Thỏ tử hồ bi. Bởi vì cũng không ai biết, vào một ngày nào đó thì Hộ Pháp Điện sẽ xuống tay hạ thủ đối với chính mình.
- Lâm sư huynh, chúng ta ủng hộ huynh!
- Chấp Pháp Điện muốn thu nhận người, cứ tính chúng ta làm một phần!
- Chúng ta không cần Hộ Pháp Điện. Chỉ cần Chấp Pháp Điện mới là Thần Tiêu Tông của chúng ta. Người của Hộ Pháp Điện, chạy trở về Đâu Suất Cung đi!
... Những tiếng la lên từ cao vút truyền đến từ bốn phương tám hướng, không ít người thậm chí phát ra những tiếng hò hét cực đoan la lên. Ở trong Thần Tiêu Sơn, Hộ Pháp Điện không được ưa chuộng đến đâu thì có thể nghĩ.
- Rốt cục thành công!
Lâm Hi nhìn quanh cảnh rầm rộ chưa từng có này, trong lòng hoàn toàn kích động.
Càng ngày càng có nhiều đệ tử Nội Môn chạy tới đây, sao khi được giải thích về chuyện đã xảy ra thì cũng gia nhập đám người đang hò hét.
Một màn này, đã qua vượt qua nhân số mà ban đầu Lâm Hi kêu gọi đến.
Lâm Hi cũng hiểu rõ ràng, Sự kiềm chế, phẫn nộ đáng kể này ở trong lòng đệ tử Thần Tiêu Tông, nay mượn một dịp hai Hộ Pháp Điện cùng Chấp Pháp xung đột để bộc phát ra ngoài.
Hiện tại cuộc xung đột hai điện đã lại trở thành do các đệ tử Thần Tiêu Tông bình thường nằm ngoài hai điện quyết định. Trong tiếng hò hét ầm ầm mãnh liệt của đám đông, đám người Thanh Liên Thánh Nữ đã có vẻ không còn quan trọng nữa.
- Thật tốt quá. Lâm sư đệ thành công!
Thanh Liên Thánh Nữ đứng ở trong đám người, mà nói kích động.
- Không!
Quang Lộc Hư Tiên lắc đầu, cười nói với Thanh Liên Thánh Nữ:
- Ngươi phải nói, chúng ta thành công!
Đạt tới cấp bậc Quang Lộc Hư Tiên này, kỳ thật ảnh hưởng của Hộ Pháp Điện đối với bọn họ không phải rất lớn. Ít nhất, giữa bọn họ và Hộ Pháp Điện cũng không có quá nhiều mâu thuẫn trực tiếp.
Có thể nói bọn họ là đứng ở chỗ tối cao, thuộc về thế lực có khả năng dửng dưng nhất.
Tuy nhiên Môi hở răng lạnh, cái loại phương pháp xử sự của Thần Tiêu Tông theo kiểu Đè nén lăng nhục đệ tử của chính mình, giải quyết được việc cho đệ tử của môn phái khác, Cho dù có sai hay không sai, đầu tiên đều là lỗi của đệ tử Thần Tiêu Tông.....cách thức xử sự ấy đã khiến cho các Hư Tiên của Thần Tiêu Tông, vào những lúc ở chung hay có mặt đệ tử môn phái khác đều thường xuyên phải chịu đựng ánh mắt khác thường từ các tông phái khác.
Trong cả Tiên Đạo Đại Thế Giới lưu truyền câu chuyện tiếu lâm lan rất rộng là, Thập Trọng Thánh Vương của Thần Tiêu Tông mà đụng phải một Cửu Trọng Đạo Quả của Đâu Suất Cung. Khi nhìn thấy từ rất xa liền đứng ở ven đường, cung kính lên tiếng chào Sư huynh.
Mặc dù chỉ là tiếu lâm, nhưng cũng có thể nhìn ra được Thần Tiêu Tông đã bị cười nhạo và khinh miệt ra sao.
- Đã sớm muốn nhìn thấy quang cảnh này. Tiểu sư đệ, cám ơn đệ!
Quang Lộc trong tai nghe thấy tiếng gào thét ồn ào náo động, mắt nhìn thấy quang cảnh cánh tay che khuất bầu trời mà trong lòng hoàn toàn thỏa mãn. Chỉ có vào những lúc như thế này mới có thể cảm giác được Thần Tiêu Tông cũng là một Đại tông phái lớn tồn tại trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.