Chương 123
JunWei
24/03/2022
sau nửa ngày bận rộn trong nhà bếp , cuối cùng thì món cà ri gà cũng đã hoàn toàn , lúc cô ta bưng nồi cà ri ra để lên bàn ăn , khuôn mặt của cô ta vẫn còn hơi ửng đỏ , không dám nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt . chỉ là đôi khi lại khẽ liếc nhìn anh ta vài mắt mà thôi .
Tiền Thế Kiệt và Pole đang ngồi ở bàn ăn chờ đợi . Tiền Thế Kiệt thì mang theo vẻ mặt tò mò và háo hức , còn lão Pole thì mang theo vẻ mặt lo lắng hoảng sợ .
Isbel ngồi xuống bàn ăn , mỉn cười nói : “ xong rồi , mời mọi người thưởng thức !”
Phải công nhận là nồi cà ri do Isbel làm tỏ ra mùi thơm phưng phức , trong nồi cà ri có đủ loại nguyên liệu như khoai lang , đùi gà , củ hành tây v.v….. trông cũng khá được đấy chứ .
Không ngờ con nhỏ này cũng biết nấu nướng đấy nhỉ ? nồi cà ri thơm phức như vậy , chắc mùi vị cũng không tới nỗi nào . đúng là phải đánh giá lại con nhỏ này mới được !ủa , sao lão Pole lại tỏ ra lo lắng thế không biết ? đang mang theo dòng suy nghĩ đó , Isbel đã mút 1 chén nhỏ đưa qua cho Tiền Thế Kiệt , đỏ mặt mỉn cười nói : “ anh dùng thử nhé !”
Tiền Thế Kiệt ngật đầu , vội vã đút 1 muỗng vào miệng .
Chiếc muỗng vừa được đút vào miệng , Tiền Thế Kiệt lập tức biến sắc , khuôn mặt nhăn lại , nước mắt gần như muốn tuôn trào ra . khẽ liếc nhìn Isbel , chỉ thấy cô ta đang mang theo ánh mắt “dám nôn ra thì chết với tôi” nhìn chằm chằm mình . còn lão Pole thì không ngừng phóng những ánh mắt thương hại về phía mình , anh ta dùng hết mọi nỗ lực của mình để nuốt hết muỗng cà ri vào trong dạ dày .
Chỉ thấy Isbel mặt mày rạng rỡ , hài lòng ngật đầu , cười nói : “ ngon lắm phải không , ăn nhiều vào nhé , đừng lo , ở trong còn nhiều lắm , đủ để tối nay ăn mà !”
Nghe xong câu nói đó , Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng , từ trên ghế té ngã xuống đất ngất xỉu tại chỗ .
Mẹ kiếp ! khó ăn quá trời , có đủ mọi loại mùi vị ở trong đó !!!! lão Pole nói không sai chút nào , đúng là ăn xong suốt đời khó quên !!! đó là dòng suy nghĩ cuối cùng của Tiền Thế Kiệt trước khi anh ta ngất đi .
Tiền Thế Kiệt và Pole đang ngồi ở bàn ăn chờ đợi . Tiền Thế Kiệt thì mang theo vẻ mặt tò mò và háo hức , còn lão Pole thì mang theo vẻ mặt lo lắng hoảng sợ .
Isbel ngồi xuống bàn ăn , mỉn cười nói : “ xong rồi , mời mọi người thưởng thức !”
Phải công nhận là nồi cà ri do Isbel làm tỏ ra mùi thơm phưng phức , trong nồi cà ri có đủ loại nguyên liệu như khoai lang , đùi gà , củ hành tây v.v….. trông cũng khá được đấy chứ .
Không ngờ con nhỏ này cũng biết nấu nướng đấy nhỉ ? nồi cà ri thơm phức như vậy , chắc mùi vị cũng không tới nỗi nào . đúng là phải đánh giá lại con nhỏ này mới được !ủa , sao lão Pole lại tỏ ra lo lắng thế không biết ? đang mang theo dòng suy nghĩ đó , Isbel đã mút 1 chén nhỏ đưa qua cho Tiền Thế Kiệt , đỏ mặt mỉn cười nói : “ anh dùng thử nhé !”
Tiền Thế Kiệt ngật đầu , vội vã đút 1 muỗng vào miệng .
Chiếc muỗng vừa được đút vào miệng , Tiền Thế Kiệt lập tức biến sắc , khuôn mặt nhăn lại , nước mắt gần như muốn tuôn trào ra . khẽ liếc nhìn Isbel , chỉ thấy cô ta đang mang theo ánh mắt “dám nôn ra thì chết với tôi” nhìn chằm chằm mình . còn lão Pole thì không ngừng phóng những ánh mắt thương hại về phía mình , anh ta dùng hết mọi nỗ lực của mình để nuốt hết muỗng cà ri vào trong dạ dày .
Chỉ thấy Isbel mặt mày rạng rỡ , hài lòng ngật đầu , cười nói : “ ngon lắm phải không , ăn nhiều vào nhé , đừng lo , ở trong còn nhiều lắm , đủ để tối nay ăn mà !”
Nghe xong câu nói đó , Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng , từ trên ghế té ngã xuống đất ngất xỉu tại chỗ .
Mẹ kiếp ! khó ăn quá trời , có đủ mọi loại mùi vị ở trong đó !!!! lão Pole nói không sai chút nào , đúng là ăn xong suốt đời khó quên !!! đó là dòng suy nghĩ cuối cùng của Tiền Thế Kiệt trước khi anh ta ngất đi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.