Chương 124
JunWei
24/03/2022
Chương 29 : ta sẽ giết chết nó !!
Đêm tối hôm đó , lão Pole lấy lý do là phải đi dự tiệc đám cưới của 1 người bạn định chuồn thẳng cẳng . Tiền Thế Kiệt thừa sống thiếu chết 1 mực đòi đi theo ông ta bằng mọi giá . nhưng lão Pole chỉ bỏ lại 1 câu : “ này , cậu đừng có hại ta chứ ! nếu như cả 2 chúng ta cùng đi hết thì ai sẽ ăn hết nồi cà ri còn dư đây ? vả lại , không chừng sẽ khiến cho Isbel nghi ngờ nữa đấy ! ta đã già rồi , sức khoẻ có hạn , nếu như còn bắt ta phải ăn thêm món cà ri đó nữa e rằng ta có thể đi gặp nữ thần ánh sáng được rồi đấy . cậu còn trẻ , sức khoẻ tốt , ăn thêm 1 chút cũng đâu có sao , cùng lắm thì ….. bị ngộ độc thức ăn thôi mà , yên tâm đi , ta không để cho cậu chết được đâu . vì cậu còn thiếu nợ ta mà !!” nói xong , lão bỏ chạy mất dép . để lại 1 mình Tiền Thế Kiệt ở ngoài cửa tiệm **** hét um sùm .
Gần tới giờ ăn tối , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong phòng khoá trái cửa lại . cho dù Isbel ở bên ngoài dùng hết mọi cách từ dụ ngọt cho tới hăm doạ để thuyết phục , anh ta cũng nhất quyết không chịu bước ra khỏi phòng . mặc dù bụng đói cồn cào , nhưng anh ta đã tự hứa với mình rằng thà chết đói còn hơn phải ăn món cà ri khủng khiếp đó lần nữa .
Sau 1 hồi thuyết phục và đe doạ vô ích , Isbel thở dài 1 tiếng , quay người bỏ đi .
Im lặng hồi lâu , không còn nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nữa , Tiền Thế Kiệt mở nhỏ khe cửa ra để xem xem Isbel còn ở đó hay không . chỉ thấy trong hành lang vắng vẻ . anh ta thở phào nhẹ nhõm , đẩy cửa bước ra phòng . định đi ra ngoài tìm thứ gì đó bỏ bụng .
Ai ngờ khi bước tới bên ngoài cửa tiệm , chỉ thấy cánh cửa lớn được khoá chặt lại , trên ổ khoá còn có chốt 2 sợi dây xích lớn . không cần phải hỏi nữa , đó là tác phẩm của Isbel chứ không còn ai khác .
“ xì ! tưởng vậy là có thể nhốt mình lại sao ? ả quên rằng mình còn 1 thanh kiếm có thể chặt đứt mọi thứ à ?” Tiền Thế Kiệt tự mình lẩm bẩm 1 câu .
lại chạy vào trong phòng định lấy thanh kiếm để chặt đứt sợi dây xích . ai ngờ vừa bước tới trước cửa phòng . chỉ thấy cửa phòng bị mở tung ra . chạy vào trong xem , không còn nhìn thấy bóng dáng thanh kiếm của mình nữa .
thì ra là sau khi khoá 2 sợi dây xích ở ngoài cửa xong , lại nghĩ tới Tiền Thế Kiệt có 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ , nên đã lén lén mai phục ở gần đó , lợi dụng lúc Tiền Thế Kiệt ra khỏi phòng , Isbel đã lén lén chạy vào trong phòng lấy đi thanh kiếm của anh ta . ngoài ra , để đề phòng anh ta trèo cửa sổ thoát ra ngoài , ngay cả cửa sổ cũng bị dây xích xích lại .
“ mẹ kiếp !!!” Tiền Thế Kiệt nổi giận **** lớn 1 tiếng : “ ả muốn ép mình ăn món cà ri của ả bằng mọi giá đây mà !!!”
Tiền Thế Kiệt đâu dễ gì chịu thua chứ , anh ta thầm nghĩ trong lòng : cho dù không thể ra khỏi nhà ,nhưng ở trong kho dự trữ ở phía sau còn có rất nhiều thức ăn , nghe lão Pole khoe rằng lượng thức ăn ở đó đủ để cho cả gia đình ăn trong vòng 1 năm . 1 kho thức ăn khổng lồ như thế này , cho dù ả tài giỏi tới cỡ nào , cũng không thể giấu đi hết chứ ?
Đêm tối hôm đó , lão Pole lấy lý do là phải đi dự tiệc đám cưới của 1 người bạn định chuồn thẳng cẳng . Tiền Thế Kiệt thừa sống thiếu chết 1 mực đòi đi theo ông ta bằng mọi giá . nhưng lão Pole chỉ bỏ lại 1 câu : “ này , cậu đừng có hại ta chứ ! nếu như cả 2 chúng ta cùng đi hết thì ai sẽ ăn hết nồi cà ri còn dư đây ? vả lại , không chừng sẽ khiến cho Isbel nghi ngờ nữa đấy ! ta đã già rồi , sức khoẻ có hạn , nếu như còn bắt ta phải ăn thêm món cà ri đó nữa e rằng ta có thể đi gặp nữ thần ánh sáng được rồi đấy . cậu còn trẻ , sức khoẻ tốt , ăn thêm 1 chút cũng đâu có sao , cùng lắm thì ….. bị ngộ độc thức ăn thôi mà , yên tâm đi , ta không để cho cậu chết được đâu . vì cậu còn thiếu nợ ta mà !!” nói xong , lão bỏ chạy mất dép . để lại 1 mình Tiền Thế Kiệt ở ngoài cửa tiệm **** hét um sùm .
Gần tới giờ ăn tối , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong phòng khoá trái cửa lại . cho dù Isbel ở bên ngoài dùng hết mọi cách từ dụ ngọt cho tới hăm doạ để thuyết phục , anh ta cũng nhất quyết không chịu bước ra khỏi phòng . mặc dù bụng đói cồn cào , nhưng anh ta đã tự hứa với mình rằng thà chết đói còn hơn phải ăn món cà ri khủng khiếp đó lần nữa .
Sau 1 hồi thuyết phục và đe doạ vô ích , Isbel thở dài 1 tiếng , quay người bỏ đi .
Im lặng hồi lâu , không còn nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nữa , Tiền Thế Kiệt mở nhỏ khe cửa ra để xem xem Isbel còn ở đó hay không . chỉ thấy trong hành lang vắng vẻ . anh ta thở phào nhẹ nhõm , đẩy cửa bước ra phòng . định đi ra ngoài tìm thứ gì đó bỏ bụng .
Ai ngờ khi bước tới bên ngoài cửa tiệm , chỉ thấy cánh cửa lớn được khoá chặt lại , trên ổ khoá còn có chốt 2 sợi dây xích lớn . không cần phải hỏi nữa , đó là tác phẩm của Isbel chứ không còn ai khác .
“ xì ! tưởng vậy là có thể nhốt mình lại sao ? ả quên rằng mình còn 1 thanh kiếm có thể chặt đứt mọi thứ à ?” Tiền Thế Kiệt tự mình lẩm bẩm 1 câu .
lại chạy vào trong phòng định lấy thanh kiếm để chặt đứt sợi dây xích . ai ngờ vừa bước tới trước cửa phòng . chỉ thấy cửa phòng bị mở tung ra . chạy vào trong xem , không còn nhìn thấy bóng dáng thanh kiếm của mình nữa .
thì ra là sau khi khoá 2 sợi dây xích ở ngoài cửa xong , lại nghĩ tới Tiền Thế Kiệt có 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ , nên đã lén lén mai phục ở gần đó , lợi dụng lúc Tiền Thế Kiệt ra khỏi phòng , Isbel đã lén lén chạy vào trong phòng lấy đi thanh kiếm của anh ta . ngoài ra , để đề phòng anh ta trèo cửa sổ thoát ra ngoài , ngay cả cửa sổ cũng bị dây xích xích lại .
“ mẹ kiếp !!!” Tiền Thế Kiệt nổi giận **** lớn 1 tiếng : “ ả muốn ép mình ăn món cà ri của ả bằng mọi giá đây mà !!!”
Tiền Thế Kiệt đâu dễ gì chịu thua chứ , anh ta thầm nghĩ trong lòng : cho dù không thể ra khỏi nhà ,nhưng ở trong kho dự trữ ở phía sau còn có rất nhiều thức ăn , nghe lão Pole khoe rằng lượng thức ăn ở đó đủ để cho cả gia đình ăn trong vòng 1 năm . 1 kho thức ăn khổng lồ như thế này , cho dù ả tài giỏi tới cỡ nào , cũng không thể giấu đi hết chứ ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.