Chương 72
JunWei
24/03/2022
Sau cả đêm chèo kéo trả giá , cuối cùng cô nữ kỵ sĩ đã nhượng bộ , cô ta đồng ý với cái giá 20 đồng vàng sẽ dẫn Tiền Thế Kiệt đi tới khu rừng băng phong .
1 mình đi đường quả thật rất nguy hiểm , giống như đêm nay vậy , suýt chút nữa thì mất mạng , ai mà biết được trên đường đi còn gặp phải con ma thú nào nữa không chứ . thôi thì xem như dùng số tiền ít ỏi còn lại để thuê 1 vệ sĩ bảo vệ mình đi tới khu rừng băng phong cho khoẻ . ít ra khi gặp nguy hiểm bên cạnh còn 1 kỵ sĩ cấp 4 giúp đỡ . nhưng cô ta nhất quyết phải quay trở về nhà trước , nghe nói là công việc quan trọng phải làm, sau khi xử lý công việc xong mới dẫn Tiền Thế Kiệt đi tới khu rừng băng phong . không còn cách nào khác , Tiền Thế Kiệt đành phải chấp nhận lời yêu cầu của cô nữ vệ sĩ của mình .
Sau đó được biết cô ta tên là Isbel , là người sống bằng nghề săn bắt ma thú . hằng tuần cô ta đều đi tới những khu rừng ở khu vực trung tâm của đại lục Aden để săn bắt những con ma thú cấp thấp để bán kiếm tiền . Tiền Thế Kiệt hỏi vì sao cô ta còn trẻ tuổi như vậy đã đạt tới kỵ sĩ cấp 4 , cô ta nói rằng hồi trước người cha quá cố của mình là 1 đại tướng quân trong triều đình . vì đắc tội hoàng đế , nên đã bị thải hồi ra khỏi đế đô , cả gia đình di dời tới 1 thành phố nhỏ để sinh sống . và cha của cô ta vì việc này phẫn nộ ấm ức mà chết . 1 năm sau , người mẹ đáng thương của cô ta cũng đi theo người cha . lúc này cô ta không còn người thân nữa , chỉ đơn độc sống 1 mình mà thôi . kiếm thuật của cô ta là do người cha truyền dạy từ nhỏ . nhờ vào sự chăm chỉ và tháo vát , ngoài ra , nghe nói cô ta còn được 1 vị cao nhân chỉ bảo . nên vào năm 16 tuổi , cô ta đã đạt tới kỵ sĩ cấp 4 . mặc dù được rất nhiều tập đoàn phiêu lưu có quy mô lớn chiêu mộ , nhưng vì không thích những chế độ và quy luật khắc khe trong các tập đoàn , nên cô ta đã từ chối tất cả , tự mình hành nghề săn ma thú để kiếm sống .
“ không phải sao , tiền lương hàng tháng khi gia nhập vào đội phiêu lưu cũng chỉ khoảng 300 đồng vàng , săn được bao nhiêu ma thú đều phải giao nộp hết cho chủ . trong khi tôi tự đi săn bắt ma thú cấp thấp đem bán ít nhất cũng được 120 đồng , 1 tháng chỉ cần chăm chỉ cộng thêm chút may mắn sẽ săn được 2 , 3 con ma thú . chưa kể lúc may mắn săn được những con ma thú cao cấp hơn chút càng bán được số tiền nhiều hơn gấp 3 , 4 lần . tuy gia nhập vào đội phiêu lưu , được sự hỗ trợ của đồng đội , lúc đi săn bắt quái thú độ nguy hiểm sẽ giảm xuống đáng kể ,ngoài ra còn được đi tới những vùng đất đặc biệt để săn những con quái thú mới lạ . thế nhưng , đối với tôi , tiền là trên hết . cho nên thà tôi tự mình làm ăn còn hơn là tham gia vào đội ngũ của họ .” đó là lời nói của Isbel .
Tiền Thế Kiệt tò mò hỏi thêm 1 câu : “ cô chỉ sống 1 mình , kiếm nhiều tiền như thế để làm gì chứ ?”
Lúc đó chỉ thấy Isbel chắp 2 tay lại , trong đôi mắt tràn đầy những ngôi sao nhỏ , cười thật tươi nói : “ tất nhiên là dùng để mua sắm rồi .tôi phải kiếm thật nhiều tiền để có thể mua những bộ quần áo lộng lẫy nhất và những bộ trang sức tuyệt đẹp cao quý nhất mà tôi ngắm trúng , lúc mặc và đeo chúng trên người , chắc mình sẽ xinh đẹp chẳng kém gì 1 cô công chúa nhỉ ??”
Tiền Thế Kiệt nghe xong cứng họng …. Đúng là đồ con gái .
Chương 18 : lão già gian thương !
Nhấp nhô trên lưng ngựa hết nửa ngày trời , cuối cùng đã tới được thành phố mà họ muốn tới . thành phố Katanga .
Đây là 1 ngôi thành nhỏ nằm ở phía đông bắc của đế đô , dân số trong thành phố trên 10 vạn người . là địa điểm dừng chân quan trọng dành cho những người đi tuyến đường từ đế đô tới khu vực miền bắc .là 1 ngôi thành thông thương quan trọng của đại lục Aden . và cũng là thành phố mà Isbel đang sinh sống .
1 mình đi đường quả thật rất nguy hiểm , giống như đêm nay vậy , suýt chút nữa thì mất mạng , ai mà biết được trên đường đi còn gặp phải con ma thú nào nữa không chứ . thôi thì xem như dùng số tiền ít ỏi còn lại để thuê 1 vệ sĩ bảo vệ mình đi tới khu rừng băng phong cho khoẻ . ít ra khi gặp nguy hiểm bên cạnh còn 1 kỵ sĩ cấp 4 giúp đỡ . nhưng cô ta nhất quyết phải quay trở về nhà trước , nghe nói là công việc quan trọng phải làm, sau khi xử lý công việc xong mới dẫn Tiền Thế Kiệt đi tới khu rừng băng phong . không còn cách nào khác , Tiền Thế Kiệt đành phải chấp nhận lời yêu cầu của cô nữ vệ sĩ của mình .
Sau đó được biết cô ta tên là Isbel , là người sống bằng nghề săn bắt ma thú . hằng tuần cô ta đều đi tới những khu rừng ở khu vực trung tâm của đại lục Aden để săn bắt những con ma thú cấp thấp để bán kiếm tiền . Tiền Thế Kiệt hỏi vì sao cô ta còn trẻ tuổi như vậy đã đạt tới kỵ sĩ cấp 4 , cô ta nói rằng hồi trước người cha quá cố của mình là 1 đại tướng quân trong triều đình . vì đắc tội hoàng đế , nên đã bị thải hồi ra khỏi đế đô , cả gia đình di dời tới 1 thành phố nhỏ để sinh sống . và cha của cô ta vì việc này phẫn nộ ấm ức mà chết . 1 năm sau , người mẹ đáng thương của cô ta cũng đi theo người cha . lúc này cô ta không còn người thân nữa , chỉ đơn độc sống 1 mình mà thôi . kiếm thuật của cô ta là do người cha truyền dạy từ nhỏ . nhờ vào sự chăm chỉ và tháo vát , ngoài ra , nghe nói cô ta còn được 1 vị cao nhân chỉ bảo . nên vào năm 16 tuổi , cô ta đã đạt tới kỵ sĩ cấp 4 . mặc dù được rất nhiều tập đoàn phiêu lưu có quy mô lớn chiêu mộ , nhưng vì không thích những chế độ và quy luật khắc khe trong các tập đoàn , nên cô ta đã từ chối tất cả , tự mình hành nghề săn ma thú để kiếm sống .
“ không phải sao , tiền lương hàng tháng khi gia nhập vào đội phiêu lưu cũng chỉ khoảng 300 đồng vàng , săn được bao nhiêu ma thú đều phải giao nộp hết cho chủ . trong khi tôi tự đi săn bắt ma thú cấp thấp đem bán ít nhất cũng được 120 đồng , 1 tháng chỉ cần chăm chỉ cộng thêm chút may mắn sẽ săn được 2 , 3 con ma thú . chưa kể lúc may mắn săn được những con ma thú cao cấp hơn chút càng bán được số tiền nhiều hơn gấp 3 , 4 lần . tuy gia nhập vào đội phiêu lưu , được sự hỗ trợ của đồng đội , lúc đi săn bắt quái thú độ nguy hiểm sẽ giảm xuống đáng kể ,ngoài ra còn được đi tới những vùng đất đặc biệt để săn những con quái thú mới lạ . thế nhưng , đối với tôi , tiền là trên hết . cho nên thà tôi tự mình làm ăn còn hơn là tham gia vào đội ngũ của họ .” đó là lời nói của Isbel .
Tiền Thế Kiệt tò mò hỏi thêm 1 câu : “ cô chỉ sống 1 mình , kiếm nhiều tiền như thế để làm gì chứ ?”
Lúc đó chỉ thấy Isbel chắp 2 tay lại , trong đôi mắt tràn đầy những ngôi sao nhỏ , cười thật tươi nói : “ tất nhiên là dùng để mua sắm rồi .tôi phải kiếm thật nhiều tiền để có thể mua những bộ quần áo lộng lẫy nhất và những bộ trang sức tuyệt đẹp cao quý nhất mà tôi ngắm trúng , lúc mặc và đeo chúng trên người , chắc mình sẽ xinh đẹp chẳng kém gì 1 cô công chúa nhỉ ??”
Tiền Thế Kiệt nghe xong cứng họng …. Đúng là đồ con gái .
Chương 18 : lão già gian thương !
Nhấp nhô trên lưng ngựa hết nửa ngày trời , cuối cùng đã tới được thành phố mà họ muốn tới . thành phố Katanga .
Đây là 1 ngôi thành nhỏ nằm ở phía đông bắc của đế đô , dân số trong thành phố trên 10 vạn người . là địa điểm dừng chân quan trọng dành cho những người đi tuyến đường từ đế đô tới khu vực miền bắc .là 1 ngôi thành thông thương quan trọng của đại lục Aden . và cũng là thành phố mà Isbel đang sinh sống .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.