Thần Vương Lệnh

Chương 139: Lời mời của ông chủ Nhị

Dật Danh

16/09/2023

Nghe thấy tiếng kêu cứu của Carlo Conti, người đứng đầu gia tộc Spoon, một ông già khá thấp bé chế nhạo nói: “Carlo, ông có thể đem lại lợi ích cho chúng tôi đây?”

“Tôi có thể cho các ông tiền!”

“Nói cho tôi biết, các ông muốn bao nhiêu?”

Thấy đối phương cười lạnh không nói gì, Carlo Conti nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi có thể trả lại tất cả các hạng mục mà tôi đã giành được từ chỗ các ông!”

Tứ đại gia tộc vẫn không lên tiếng.

Carlo Conti đỏ mặt, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ cần các ông cứu tôi, giết chết tên họ Tần này, tôi sẽ cho các ông một phần năm gia tộc Conti!”

“Một phần tư!”

“Một phần ba!”

Nhìn thấy người đứng đầu của tứ đại gia tộc vẫn im lặng chế nhạo, Carlo Conti cuối cùng cũng suy sụp.

“Một nửa!”

“Cứu tôi, một nửa tài sản của gia tộc Conti đều thuộc về các ông!”

Nghe vậy, Carl ở một bên sửng sốt, ông ta lo lắng nhìn Tần Thiên.

Ông ta cảm thấy dưới sự cám dỗ của những lợi ích khổng lồ như vậy, tứ đại gia tộc không có lý do gì để từ chối.

Chỉ cần tứ đại gia tộc nhúng tay vào, Tần Thiên muốn sống sót rời khỏi nước Ý là một chuyện rất khó khăn.

“Tôi thừa nhận, thù lao của ông rất hậu hĩnh.” Trưởng lão gia tộc Mickey là một lão già cao gầy, hai mắt trũng sâu.

Ông ta cười lạnh nói: “Tuy nhiên, so với những gì mà Tần tiên sinh đã hứa với chúng tôi thì như vậy là quá ít.”

Carlo Conti ngẩn người một lúc rồi nói: “Tần Thiên cho các ông cái gì?”

“Tôi không tin hắn ta có thể giàu hơn gia tộc Conti chúng tôi!”

“Hắn ta không có khả năng ra giá cao hơn tôi!”

Một câu nói của tộc trưởng gia tộc Mickey đã khiến Carlo Conti hoàn toàn chết lặng.

“Thứ mà Tần tiên sinh đã hứa với chúng tôi là toàn bộ gia tộc Conti của ông.”

“Ông nghĩ xem so với một nửa của ông thì chúng tôi sẽ chọn cái nào?”

Carlo Conti bị tê liệt, bây giờ ông ta đã hiểu, bốn lão già trước mặt ông ta tới đây để phân chia chiếc bánh lớn của cả gia tộc Conti.

Thật lố bịch khi ông ta còn nghĩ rằng bọn họ đến đây để cứu ông.

Bọn họ là những con đại bàng ăn thịt!

Người đứng đầu của gia tộc Hasburg nhìn Tần Thiên cười lạnh nói: “Tần tiên sinh, cậu gọi chúng tôi đến đây chia bánh ngọt, giờ chúng tôi đến rồi.”

“Chỉ cần cậu có thể giữ lời hứa, tứ đại gia tộc chúng tôi cũng sẽ lập tức thực hiện lời hứa.”

“Từ nay trở đi chúng tôi sẽ hỗ trợ doanh nghiệp của cậu về mọi mặt và phát triển ở Ý.”

Tần Thiên cười nhạt nói: “Nhất ngôn cửu đỉnh.”

Vừa dứt lời, hắn giơ tay rút con dao găm trên tay Carlo Conti ra, đâm thẳng vào tim ông ta.



Carlo Conti hét lên và ngã xuống đất, chẳng mấy chốc ông ta đã không còn cử động được nữa.

Ngay cả tộc trưởng của tứ đại gia tộc có địa vị cao, nắm trong tay mạng sống của rất nhiều người cũng không khỏi sợ hãi trước phong cách giết người quyết đoán này.

“Tần tiên sinh tuổi trẻ tài cao, thật đáng ngưỡng mộ.” Một lúc sau, ông chủ gia tộc Porgy mới nghiến răng nghiến lợi, thấp giọng nói.

“Không dám.”

Tần Thiên lau tay, cười nói: “Tần mỗ kết giao bằng hữu khắp nơi.”

“Ai bằng lòng làm bằng hữu của Tần mỗ, ở chỗ Tần mỗ tôi không bao giờ thiếu rượu ngon.”

“Còn nếu như muốn đối đầu với tôi, chỉ cần không sợ chết, tôi cũng sẵn sàng hoan nghênh.”

Câu này là để cho tứ đại gia tộc nghe, cảnh báo bọn họ rằng trong tương lai, tốt nhất là nên yên phận hợp tác.

Trưởng lão của gia tộc Mickey do dự một hồi rồi nói: “Tần tiên sinh, cậu cũng là người của Thần Vương Điện sao?”

“Trần tiên sinh trước đây đã cho chúng tôi thấy sức mạnh phi thường, bây giờ chúng tôi lại biết đến Tần tiên sinh.”

“Tôi rất tò mò, không biết ông chủ của các cậu là người như thế nào.”

Cho đến bây giờ, họ cũng chỉ biết Trần Nhị Cẩu và An Bảo Thiên Thuẫn thuộc Thần Vương Điện, còn về thân phận của Tần Thiên bọn họ vẫn luôn nghi hoặc.

Bọn họ cho rằng Tần Thiên giống với Trần Nhị Cẩu, đều là những thuộc hạ đắc lực của Thần Vương Điện.

Carl thì âm thầm thở phào một hơi, trước đó ông ta vẫn lo lắng đề phòng, bây giờ cuối cùng cũng có thể yên tâm được rồi.

Chẳng trách Tần Thiên lại có thể to gan làm càn như vậy, thì ra hắn là người của Thần Vương Điện, ông ta cảm thấy bản thân mình trước đó đúng là đã quá xem nhẹ Tần Thiên rồi.

Cùng lúc đó, trong lòng ông ta cũng cảm thấy may mắn, may là ông ta không bán đứng Tần Thiên và Tô Tô.

Nếu không thì người nằm giữa vũng máu kia chắc chắn sẽ là ông ta.

Trước sự nghi hoặc của gia tộc Mickey và những gia tộc khác, Tần Thiên lúc này đang muốn nói gì đó thì từ xa trong không trung, đột nhiên có một chiếc trực thăng màu đen bay qua.

Hắn không nhịn được quay đầu qua nhìn.

Tất cả mọi người ở hiện trường cũng bị thu hút, họ đều ngẩng đầu lên xem.

Nhìn thấy thân máy bay được phun hoa văn Medusa ba chân, đám người gia tộc Mickey vô cùng kích động.

“Là chuyên cơ riêng của ông chủ Nhị!”

“Không ngờ lại kinh động đến ông chủ Nhị!”

“Mau lên, nghênh đón ông chủ Nhị!”

Nhìn chiếc trực thăng dừng lại trên bãi cỏ, bọn họ đều đến nghênh đón với sự phấn khích.

Carl ngẩn người ra một lúc, bỗng nhiên nghiến răng nói: “Hỏng rồi!”

“Tần tiên sinh, là tổ chức Mafia.”

“Bọn họ mới là bang phái lớn nhất ở nước Ý, ông chủ Nhị trong truyền thuyết kia đích thân đến đây, lần này gặp rắc rối thật rồi.”

Ngay cả Trần Nhị Cẩu cũng lập tức cảnh giác.



Anh ta vung tay lên, hơn trăm thành viên đội Thiên Thuẫn bày trận phía sau Tần Thiên.

Anh ta cũng tự mình xung phong đứng cạnh Tần Thiên, nghiêm trận chờ đợi.

Cửa khoang trực thăng mở ra, ông chủ Nhị trong truyền thuyết không xuất hiện, mà là một thanh niên có ánh mắt sắc bén.

Anh ta sau khi nhìn thấy các chưởng môn của tứ đại gia tộc cũng chỉ lạnh lùng gật đầu.

Sau đó, cao giọng nói: “Tôi là vệ sĩ thân cận của của ông chủ Nhị.”

“Phụng mệnh ông chủ Nhị đến đón một vị khách quý.”

Anh ta nhìn về phía Tần Thiên, bước nhanh tới rồi hơi khom người, trầm giọng nói: “Dám hỏi, ngài có phải là người đứng đầu Thần Vương Điện, Tần Thần Vương hay không?”

Cái gì?

Tần Thiên chính là người đứng đầu Thần Vương Điện, là vị Thần Vương trong truyền thuyết đó sao?

Tứ đại gia tộc và Carl ở đó đều ngây cả người.

Tần Thiên gật đầu mỉm cười nói: “Ông chủ Nhị của các cậu tìm tôi có việc gì?”

Người vệ sĩ thân cận thấp giọng nói: “Ông chủ Nhị nói, chuyện mà Tần tiên sinh dặn dò đã làm xong rồi.”

“Đúng lúc Tần tiên sinh đến nước Ý, nếu được ông chủ Nhị muốn mời Tần tiên sinh đến đảo một chuyến để thể hiện lòng hiếu khách.”

Trần Nhị Cẩu nghi hoặc nói: “Lão đại, anh gặp ông chủ Nhị của bọn họ lúc nào vậy? Lại còn làm giao dịch?”

Tần Thiên khẽ cười, cuối cùng đứng lên.

“Ông chủ Nhị quả nhiên tai mắt thông thiên.”

“Nếu đã như vậy, Nhị Cẩu, bảo các huynh đệ giải tán, cậu đi với tôi một chuyến.”

“Vâng!” Trần Nhị Cẩu lập tức đi theo.

Tần Thiên không nhịn được cười nói: “Đừng để mất mặt, để thứ này lại đi.”

Trần Nhị Cẩu do dự.

Tần Thiên cười nói: “Sao vậy, lẽ nào cậu còn sợ ông chủ Nhị sẽ nhốt chúng ta lại trên hòn đảo kia sao?”

“Trong thiên hạ này, người có thể nhốt được Tần mỗ tôi, chỉ sợ là vẫn còn chưa ra đời.”

Lúc này, hắn tươi cười trò chuyện, khí thế thấu trời.

Trần Nhị Cẩu cười lớn, ném súng tiểu liên trong tay cho một thành viên trong đội ở đằng xa rồi đi theo Tần Thiên lên trực thăng.

Trực thăng được in hình Madusa ba chân chậm rãi cất cánh.

“Cung tiễn Tần tiên sinh!”

“Gặp được ông chủ Nhị thì hãy chào hỏi thay chúng tôi!”

“Tần Thần Vương, sau khi trở về nếu có thời gian thì hãy cho chúng tôi có cơ hội được tiếp đãi tận tình!”

Đám người gia tộc Mickey hét lớn về phía trực thăng.

Giờ phút này bọn họ không còn vẻ lạnh lùng, họ trông giống như những học sinh tiểu học háo hức được giáo viên khen ngợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Vương Lệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook