Thần Y Hoàng Hậu

Chương 9: Cú Va Chạm Mạnh

Tô Tiểu Noãn

24/05/2018

Hai con mắt đẫm máu của Hỏa Vân Cự Ưng, lúc này đang nhìn chằm chằm vào vị thiếu niên của bộ tộc loài người trước mặt này một cách giận giữ.

Nhờ vào ánh sáng của Hỏa Vân Cự Ưng, Phượng Vũ một lần nữa lại nhìn thấy Quân Lâm Uyên.

Thật là một vẻ đẹp thời thịnh hoàn hảo!

Con mắt đen sâu thẳm, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng với đường tô đậm, dáng người nhanh nhẹn, phong thần như ngọc, khiến cho gió mây đổi sắc, ngày tháng trở nên u tối.

Nhưng nhìn thấy hắn, điều mà trước giờ nàng luôn chú ý đến nhất chính là đôi mắt sâu thăm thẳm của hắn!

Đôi mắt sắc sảo ấy giống như chim ưng, lẫm liệt thâm hàn, bá đạo mà hùng mạnh, cao quý mà uy nghiêm, khiến cho người khác thật sự sợ hãi, không dám nhìn thẳng.

Lúc này trên khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên hiện lên đầy vẻ xơ xác tiêu điều, tay áo bay bay, phật phật tạo ra gió.

Hắn đứng trên không trung, khiếm chỉ vào thương loan.

Kiếm ý ùn ùn kéo đến, những tầng mây thành đám lớn bị khuấy lên rồi tan vỡ! Sóng va chạm hướng về Hỏa Vân Cự Ưng bất ngờ bắn ra tung tóe!

Phượng Vũ vừa nhìn, trong lòng liền thấy chán nản cả buổi trời!

Bây giờ linh lực của nàng hoàn toàn biến mất, nếu như là bị sóng va chạm đánh trúng thì thật sự là sẽ dẫn đến chết người!

Một người còn sống sờ sờ như nàng, lại bị treo trên răng nanh của Hỏa Vân Cự Ưng, còn cưỡi mây vượt gió, Quân Lâm Uyên điện hạ ngại thật sự là không, nhìn, thấy, sao?!

Nhưng, khi ám khí băng phong của Quân Lâm Uyên phi ra như Bạo Vũ Lê Hoa Châm đâm vào toàn bộ huyệt vị trên thân của Hỏa Vân Cự Ưng, Phượng Vũ phát hiện ra, thị lực của Quân Lâm Uyên rất tốt, hắn chỉ là coi như không nhìn thấy nàng mà thôi.

Trong mắt hắn, nàng chỉ là một người không thể xa lạ hơn được nữa thôi ư?

Đoạn tuyệt một cách thật cay nghiệt, không hợp tình người!



Ầm!

Quân Lâm Uyên giơ tay lên, với linh lực to lớn dường như không thể so sánh giống như gió bão, từ bàn tay hắn truyền đến thanh Chu Thiên Kiếm.

Hắn vung Thiên Nhất kiếm chém xuống.

Thị lực của Phượng Vũ rât tinh nhạy, nàng nhìn thấy thân hình vạm vỡ của Hỏa Vân Cự Ưng, một nửa thân sau toàn bộ bị Quân Lâm Uyên chém đứt.

Hỏa Vân Cự Ưng phát ra tiếng gầm lên giận dữ mà đau khổ, tiếng hét giận dữ ấy giống như làn sóng điện cuồng quét sâu vào nó.

Phượng Vũ bị treo trên răng nanh của nó chỉ cảm thấy một luồng khí điên cuồng quấn quanh toàn thân nàng.

Màng nhĩ của nàng giường như bị chấn đông đến sắp thủng.

Ngũ tạng lục phủ dường như bị lệch vị trí hết cả!

Mũi, lỗ tai, miệng tất cả đều có máu, cả người đều dường như đều có vết máu pha tạp, trong nháy mắt, Phượng Vũ chỉ mong nàng chết luôn đi cho rồi.

Nàng còn chưa kịp thở một hơi, Hỏa Vân Cự Ưng cùng Quân Lâm Uyên lại song song chiến đấu!

Chiến đấu kịch liệt, mọi vật dường như đều bị nghiền nát!

Phượng Vũ giống như ngồi trên máy bay mà gặp phải luồng khí mạnh khiến cho máy bay rung lắc, cơ thể giống như cái bao tải bị đá đi đá lại một cách điên cuồng.

Ầm ầm ầm!

Đây không phải là âm thanh phát ra từ trận đấu của Quân Lâm Uyên và Hỏa Vân Cự Ưng, mà là âm thanh sau khi va đập phát ra từ cơ thể bay bổng của Phượng Vũ đập vào mặt của Hỏa Vân Cự Ưng.

Đúng thật là xương rời ra mất rồi......... Phượng Vũ vẫn luôn kiên cường, nhưng nàng của lúc này, thật sự là có một sự bị kích động đến phát khóc.



Không phải là vì đau, mà là vì đen đủi.

Càng đen đủi hơn đó chính là-------

Quân Lâm Uyên thu kiếm lại cho vào bao kiếm, trong đôi mắt hắn tràn đầy vẻ sát khí lạnh lùng!

Oàng!

Một quyền mạnh! Linh lực cuồn cuộn!

Hỏa Vân Cự Ưng kia giống như đôi cánh dãy núi, trong nháy mắt lõm xuống một khối lớn!

Phượng Vũ lại là trước nay chưa từng có va chạm!

Hai tay nàng nắm lấy Hỏa Vân Cự Ưng đã sớm sưng đỏ tím xanh, máu me đầm đìa!

Trên tay nàng rốt cuộc giữ không nổi, thân hình thẳng tắp sắp rơi xuống dưới!

Phượng Vũ thực sự kinh ngạc kêu lên một tiếng!

Phía dưới là vách núi với sương mù dày đặc đến nối không nhìn thấy chân núi, kết cục duy nhất khi rơi xuống dưới đó chính là thịt nát xương tan.

Nhưng, nàng không muốn chết.

Bản năng đặc công khiến cho Phượng Vũ ở trong thời khắc nguy hiểm nhất lại có thể duy trì được bình tĩnh ban đầu.

Phịch!

Chính vào thời điểm cơ thể nàng sắp rơi xuống dưới, hai tay nàng nhanh chóng tóm lấy được bên bên sườn của cơ thể khỏe mạnh kia, tóm lấy được lông của Hỏa Vân Cự Ưng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y Hoàng Hậu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook