Chương 1349
Tg Hoang
05/02/2022
Nhận thấy ánh mắt đánh giá của cấm vệ quân, Phượng Khương Trần cười lạnh, tư thái càng thêm nhàn nhã.
Phượng Khương Trần vô cùng may mắn. Đêm qua nàng đã đổi y phục, nếu không sáng sớm nay lúc cấm vệ quân ập vào, muốn giải nàng đi như lang như hổ, sao sẽ cho nàng có cơ hội thay y phục? Chúng sẽ bắt nàng đi lại trong gió lạnh với y phục mỏng manh, đến lúc đó, nàng có không chết thì cũng toi nửa cái mạng.
“Không phải nói muốn giết Phượng Khương Trần khiến nàng ta trở tay không kịp một phen, trừng trị nàng ta một chút sao? Sao bây giờ Phượng Khương Trần này lại không hề giống bị cấm vệ quân tạm giam, trái lại cứ như được cấm vệ quân bảo hộ, xiềng xích với gông cùm đâu?” Ba người Tây Lăng Thiên Lâm, Dạ Diệp và Nam Lăng Cẩm Phàm ngồi trên một trà lâu nhìn Phượng Khương Trần diễu hành qua đường, vốn định tới để thưởng thức tư thái hèn mọn của Phượng Khương Trần một phen, cũng không ngờ…
Phượng Khương Trần vẫn kiêu ngạo như lúc ban đầu, phượng trâm trên búi tóc vô cùng bắt mắt, khiến người ta có muốn bỏ qua cũng không được.
“Phượng Khương Trần không phải là hạng dễ đối phó, ngươi và ta cũng đã ăn không ít mệt mỏi vì Phượng Khương Trần, mấy tên cấm vệ quân kia là đối thủ của nàng ta thế nào được?” Không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có đồng bạn nào vĩnh viễn. Trước đó, ở trong yến hội của Đông Lăng, Nam Lăng Cẩm Phàm đã hung hăng làm xấu mặt của Tây Lăng Thiên Lâm, nhưng khi cùng có một lợi ích, bọn họ lại hợp về với nhau.
“Khó đối phó thì đã làm sao? Lần này thật đúng là trời cũng giúp ta! Quốc công gia vừa chết, Phượng Khương Trần trăm miệng khó cãi, Cửu Hoàng thúc còn đang ở trong ngục, dù muốn giúp nàng ta cũng không được!” Dạ Diệp hưng phấn vói tay vào cái chén, vẻ mặt hung ác nham hiểm.
Vết thương trên mặt Tô Quán mãi không có chuyển biến tốt, bảo hắn phải cao hứng thế nào đây?
Tây Lăng Thiên Lâm cũng không cho là như thế: “Đừng quên còn có đám Vương Cẩm Lăng và Vương gia ở đây. Gần đây động thái của Vương gia rất lớn, quyền lợi của Vương Cẩm Lăng ngày càng bành trướng hơn, mạnh hơn bất cứ một quý tộc nào trong hoàng thành. Nếu y dốc toàn lực bảo vệ mạng sống của Phượng Khương Trần, vậy tuyệt đối không thành vấn đề!”
“Đừng xem trọng Vương gia quá, Vương Cẩm Lăng quá mức cấp tiến. Quyền lợi trong tay hắn còn chưa được củng cố, Vương gia nội đấu không ngừng. Tuy là nói hiện tại Vương Cẩm Lăng đang có gió tây đến từ Đông Lăng, nhưng chỉ cần chúng ta âm thầm ra tay, Vương Cẩm Lăng sẽ thảm đến mức không còn nổi cả nơi náu người!” Nam Lăng Cẩm Phàm im lặng tính toán. Nếu Vương Cẩm Lăng không phải gia chủ, như vậy có phải bọn họ sẽ có thể nhận được một sự ủng hộ từ Vương gia không? Nếu có thể, hắn không ngại giúp đỡ một người khác của Vương gia thượng vị!
Chỉ cần làm cho từ đường Vương gia tán thành sự tồn tại của hắn, vậy hắn sẽ không đánh mà thắng. Có thể ngồi lên vị trí của Hoàng thượng Nam Lăng rồi, dù là phụ hoàng của hắn thì cũng phải ngoan ngoãn thoái vị, tặng lại cái ngai hoàng đế kia cho hắn!
“Ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Vương gia, ngươi không sợ Vương gia phản phệ?” Vương gia là một gia tộc lâu đời, dù cho bọn họ có nội đấu như thế nào, một khí có người ngoài nhúng tay, bọn họ sẽ nhất trí đối ngoại. Đây cũng chính là nguyên nhân Vương gia mấy đời không suy.
“Tiểu Cương cũng là người nhà Vương gia, chuyện này sao có thể gọi là nhúng tay vào sự vụ Vương gia? Tiểu Vương chỉ cảm thấy gia chủ Vương Cẩm Lăng này còn trẻ quá, một chi lão Vương kia càng thích hợp trở thành người chèo chống Vương gia hơn!”
Nam Lăng Cẩm Phàm nói đến đường hoàng, nhưng lời này vẫn không giấu đi được dã tâm của hắn như trước. Thấy Tây Lăng Thiên Lâm có chút do dự, Nam Lăng Cẩm Phàm lại tung ra một mồi câu: “Lâm Thái tử, giải quyết chuyện này, nói không chừng chúng ta sẽ có thêm một trợ lực chống lại Huyền Tiêu cung. Ta nhớ rõ hình như Vương gia và Huyền Tiêu cung cũng có chút ân oán. Nếu mấy vị trưởng lão kia chấp chưởng quyền hành Vương gia, muốn thuyết phục bọn họ ra tay đối phó Huyền Tiêu cung, vậy đó cũng không phải khó.
Trong lời này đúng là có ý tứ, hắn đồng ý liên thủ với Tây Lăng Thiên Lâm cùng đối phó Huyền Tiêu cung, nhưng hắn cũng muốn chạm vào Vương gia, đó là điều kiện của hắn.
Phượng Khương Trần vô cùng may mắn. Đêm qua nàng đã đổi y phục, nếu không sáng sớm nay lúc cấm vệ quân ập vào, muốn giải nàng đi như lang như hổ, sao sẽ cho nàng có cơ hội thay y phục? Chúng sẽ bắt nàng đi lại trong gió lạnh với y phục mỏng manh, đến lúc đó, nàng có không chết thì cũng toi nửa cái mạng.
“Không phải nói muốn giết Phượng Khương Trần khiến nàng ta trở tay không kịp một phen, trừng trị nàng ta một chút sao? Sao bây giờ Phượng Khương Trần này lại không hề giống bị cấm vệ quân tạm giam, trái lại cứ như được cấm vệ quân bảo hộ, xiềng xích với gông cùm đâu?” Ba người Tây Lăng Thiên Lâm, Dạ Diệp và Nam Lăng Cẩm Phàm ngồi trên một trà lâu nhìn Phượng Khương Trần diễu hành qua đường, vốn định tới để thưởng thức tư thái hèn mọn của Phượng Khương Trần một phen, cũng không ngờ…
Phượng Khương Trần vẫn kiêu ngạo như lúc ban đầu, phượng trâm trên búi tóc vô cùng bắt mắt, khiến người ta có muốn bỏ qua cũng không được.
“Phượng Khương Trần không phải là hạng dễ đối phó, ngươi và ta cũng đã ăn không ít mệt mỏi vì Phượng Khương Trần, mấy tên cấm vệ quân kia là đối thủ của nàng ta thế nào được?” Không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có đồng bạn nào vĩnh viễn. Trước đó, ở trong yến hội của Đông Lăng, Nam Lăng Cẩm Phàm đã hung hăng làm xấu mặt của Tây Lăng Thiên Lâm, nhưng khi cùng có một lợi ích, bọn họ lại hợp về với nhau.
“Khó đối phó thì đã làm sao? Lần này thật đúng là trời cũng giúp ta! Quốc công gia vừa chết, Phượng Khương Trần trăm miệng khó cãi, Cửu Hoàng thúc còn đang ở trong ngục, dù muốn giúp nàng ta cũng không được!” Dạ Diệp hưng phấn vói tay vào cái chén, vẻ mặt hung ác nham hiểm.
Vết thương trên mặt Tô Quán mãi không có chuyển biến tốt, bảo hắn phải cao hứng thế nào đây?
Tây Lăng Thiên Lâm cũng không cho là như thế: “Đừng quên còn có đám Vương Cẩm Lăng và Vương gia ở đây. Gần đây động thái của Vương gia rất lớn, quyền lợi của Vương Cẩm Lăng ngày càng bành trướng hơn, mạnh hơn bất cứ một quý tộc nào trong hoàng thành. Nếu y dốc toàn lực bảo vệ mạng sống của Phượng Khương Trần, vậy tuyệt đối không thành vấn đề!”
“Đừng xem trọng Vương gia quá, Vương Cẩm Lăng quá mức cấp tiến. Quyền lợi trong tay hắn còn chưa được củng cố, Vương gia nội đấu không ngừng. Tuy là nói hiện tại Vương Cẩm Lăng đang có gió tây đến từ Đông Lăng, nhưng chỉ cần chúng ta âm thầm ra tay, Vương Cẩm Lăng sẽ thảm đến mức không còn nổi cả nơi náu người!” Nam Lăng Cẩm Phàm im lặng tính toán. Nếu Vương Cẩm Lăng không phải gia chủ, như vậy có phải bọn họ sẽ có thể nhận được một sự ủng hộ từ Vương gia không? Nếu có thể, hắn không ngại giúp đỡ một người khác của Vương gia thượng vị!
Chỉ cần làm cho từ đường Vương gia tán thành sự tồn tại của hắn, vậy hắn sẽ không đánh mà thắng. Có thể ngồi lên vị trí của Hoàng thượng Nam Lăng rồi, dù là phụ hoàng của hắn thì cũng phải ngoan ngoãn thoái vị, tặng lại cái ngai hoàng đế kia cho hắn!
“Ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Vương gia, ngươi không sợ Vương gia phản phệ?” Vương gia là một gia tộc lâu đời, dù cho bọn họ có nội đấu như thế nào, một khí có người ngoài nhúng tay, bọn họ sẽ nhất trí đối ngoại. Đây cũng chính là nguyên nhân Vương gia mấy đời không suy.
“Tiểu Cương cũng là người nhà Vương gia, chuyện này sao có thể gọi là nhúng tay vào sự vụ Vương gia? Tiểu Vương chỉ cảm thấy gia chủ Vương Cẩm Lăng này còn trẻ quá, một chi lão Vương kia càng thích hợp trở thành người chèo chống Vương gia hơn!”
Nam Lăng Cẩm Phàm nói đến đường hoàng, nhưng lời này vẫn không giấu đi được dã tâm của hắn như trước. Thấy Tây Lăng Thiên Lâm có chút do dự, Nam Lăng Cẩm Phàm lại tung ra một mồi câu: “Lâm Thái tử, giải quyết chuyện này, nói không chừng chúng ta sẽ có thêm một trợ lực chống lại Huyền Tiêu cung. Ta nhớ rõ hình như Vương gia và Huyền Tiêu cung cũng có chút ân oán. Nếu mấy vị trưởng lão kia chấp chưởng quyền hành Vương gia, muốn thuyết phục bọn họ ra tay đối phó Huyền Tiêu cung, vậy đó cũng không phải khó.
Trong lời này đúng là có ý tứ, hắn đồng ý liên thủ với Tây Lăng Thiên Lâm cùng đối phó Huyền Tiêu cung, nhưng hắn cũng muốn chạm vào Vương gia, đó là điều kiện của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.