Chương 528: Các quy tắc của kẻ ngang ngược
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Chu Vi vừa đi đến đã thấy trên trán viết hai chữ: “bỉ ổi”. Hai chữ này là dành cho tên béo đó, liền cảm thấy ghê tởm. Người này và anh tại sao lại khác nhau đến vậy. Tên vô lại Diệp Thanh là bỉ ổi, là đào hoa, nhưng luôn nhưng luôn làm cho người ta thấy đáng yêu và thành thực, không thể chán ghét. Còn tên họ Triệu quả thực ảnh hưởng đến tâm trạng của người.
trước đó tâm trạng của Chu Vi vô cùng tốt nhưng vào phòng làm việc của họ Triệu thì trong lòng cảm thấy bức bối, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại.
- Ha ha, Vi Vi, em đã đến rồi! Ngồi đi!
Cặp mắt Triệu Kiến Bá nhìn Chu Vi từ trên xuống dưới, nuốt từng ngụm nước bọt, vừa cười vừa nói.
- Giám đốc Triệu, tìm tôi có việc gì không?
Chu Vi không ngồi ghế đối diện mà ngồi cách anh ta một ghế, giữ khoảng cách với tên họ Triệu.
Trước đây, lúc ở Vân Thủy tên mập thô lỗ này đã từng ấn mình vào tường, nếu không nhờ đúng lúc Diệp Thanh đi tới thì hậu quả thật khó lường. Nghĩ lại Chu Vi vẫn còn cảm thấy sợ. Đó là lí do mà từ đó về sau chuyện công việc đều cố gắng tránh xa tên họ Triệu, đời sống càng không dính líu đến.
- Ha ha, cũng không có việc gì. Chỉ là cấp trên có thông báo xuống, nói rằng sau này phải ra sức nâng đỡ em. Sức người, sức của đều lấy em làm trung tâm. Trong vòng một năm sẽ khiến em thành một siêu sao, có tầm ảnh hưởng toàn Châu Á.
Triệu Kiến Bá tủm tỉm nói.
Nghe như vậy nếu là người bình thường, chẳng hạn như thông báo tin đó cho một cô gái trẻ dám chắc rằng sẽ rất phấn khởi mà nhảy dựng lên, thậm chí sẽ chạy đến bên Triệu Kiến Bá đấm chân cho hắn, dùng mọi cách lấy lòng hắn để đạt được kết quả tốt nhất. Dù biết rằng ở công ty, Triệu Kiến Bá có thể nói là người có quyền lực lớn
Tuy nhiên, sắc mặt Chu Vi không thay đổi, vẫn thản nhiên như cũ. Thứ nhất, cô không phải là người hám danh. Thứ hai, cô là người thông minh, trong lòng biết rõ Triệu Kiến Bá tung ra chiêu này làm mồi nhử, phần nhiều là có yêu cầu hay nói đúng hơn là cái giá phải trả.
Thấy Chu Vi không phối hợp, Triệu Kiến Bá có phần hơi mất mặt, đành phải tự mình mở miệng, nói rõ sự tình:
- Vi Vi à, để chúc mừng tin tốt lành này, tối nay anh mời em ăn cơm Tây nhé. Cách đây không xa có một nhà hàng mới mở, vô cùng sang trọng, ha ha...,
Câu này chính là lời đề nghị trung thành, “quy tắc ngầm”. Người hơi thông minh cũng có thể hiểu được, sau đó ỡm ờ thành chuyện tốt. Triệu Kiến Bá tin rằng với chỉ số thông minh của Chu Vi hòa toàn có thể hiểu được ý mình, vì thế ánh mắt liền sang rực.
Chu Vi tức thời cảm thấy ghê tởm, muốn đứng dậy bỏ đi:
- Xin lỗi, Giám đốc Triệu, tối nay tôi có việc rồi.
- Em …
Triệu Kiến Bá chau mày, đập nhẹ bàn, có phần không hài lòng. Lòng nghĩ: Em thật là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Không ngờ ngay cả phép tắc ấy mà cũng không hiểu. Cô không biết là cô vừa rướt họa vào thân à. Lúc đầu đã định đối phó với em, tuy nhiên tôi niệm tình em có tí nhan sắc nên nghĩ nếu emchiều theo ý tôi, tôi sẽ giúp em, trước mặt tổng giám đốc Hà sẽ nói tốt cho cô, nhưng hiện tại thì không được rồi. Đúng là cái đồ đê tiện.
- À, em xem qua hợp đồng này đi. Công ty đã tính ra sức bồi dưỡng em phải kí bổ sung thêm một số điều khoảng hợp đồng nữa.
Triệu Kiến Bá lạnh lùng nói. Cùng lúc đó, cầm một xấp khoảng 178 trang hợp đồng ném tới, rơi trên mặt đất.
Chu Vi tức giận, ngẫm nghĩ một chút thật không đáng so đo với loại người này. Bèn cúi người nhặt lên sẵng tay lật xem. Tuy nhiên mới nhìn qua mặt biến sắc.
- Rất xin lỗi, tôi nghĩ, hợp đồng này tôi không thể kí được.
Chu Vi đứng lên, cầm hợp đồng đi về, giọng nói rất kiên quyết.
- Tại sao lại không kí? Đây là quy tắc của công ty chúng ta, đến những nghệ sĩ nổi tiếng còn kí, vì sao em không thể kí? Hay là em cao quý hơn người nên cần phải có sự khác biệt?
Triệu Kiến Bá cười khinh.
Giọng nói Chu Vi bình tĩnh, không kiêu ngạo, không nịnh hót:
- Hợp đồng này có nhiều điều khoản không hợp lí, mắc dù tôi không rành nhiều về pháp luật nhưng cũng biết là không nên kí.
Ánh mắt Chu Vi xem lại, đây quả thực là một loại “hợp đồng ngang ngược”, đối với ca sĩ như là gong xiềng.
Ví dụ như bên trong có mấy điều như thế này:
- Nghệ sĩ cam đoan bất cứ thời điểm nào cũng phải cung cấp nơi ở và địa chỉ liên lạc chính xác cho công ty để công ty liên lạc.
- Nghệ sĩ cam đoan duy trì và cố gắng tạo hình ảnh sân khấu và quan hệ xã hội tốt đẹp với công chúng, cũng cam đoan sẽ theo lời đề nghị của công ty để hoạt động nghệ thuật.
- Hợp đồng kí trong 10 năm. Để đảm bảo cho hình ảnh nghệ sĩ của 2 bên, nghệ sĩ không được có bạn trai hoặc là kết hôn.
Điểm này, Chu Vi không thể chấp nhận , bắt cô đợi mười năm nữa không chừng con của Diệp Thanh đều đã được sinh ra. Khi tuổi trẻ cái gì là quan trọng nhất? Không phải tiền tài, nhà cao cửa rộng, cũng không phải đồ trang điểm mắc tiền, quần áo mà là tìm được một người yêu mến, có thể đồng cam cộng khổ, chia sẻ đắng cay với nhau. Đời người có được bao nhiêu người?
- Ca sĩ không thể bác bỏ, chất vấn, nghi ngờ khả năng quản lí của người quản lí.
….
Mấy cái điều khoản nhỏ này bên trong còn có rất nhiều điều không thể tưởng tượng nổi, làm người khác rất khó hiểu. Nói đơn giản hơn, Chu Vi cho rằng đây là làm khó dễ người khác.
Đương nhiên nếu Diệp Thanh đưa bản hợp đồng như thế này cho cô, cô sẽ không do dự mà kí ngay. Nhưng tên mập họ Triệu này quả thực là người ngu si, làm như mình là con bé mới lên ba để các ngươi để các ngươi “ bán đi” nắm đầu kiếm lời à.
Triệu Kiến Bá khoát tay, không thèm quan tâm, cười nói:
- Đây chỉ là hình thức thôi. Công ty sẽ không có nghiêm khắc thực hiện giống như bản hợp đồng kia. Em đã thấy có bao giờ công ty chúng ta lại dựa vào hợp đồng mà làm khó cho ca sĩ chưa? Rõ ràng không có việc đó.
- …
Chu Vi cũng hết chỗ nói rồi, giấy trắng mực đen. Anh cho rằng tôi là kẻ ngốc à. Đương nhiên cô cũng biết, bình thường chỉ cần thỏa hiệp với công ty những điều khoản như thế này, bình thường sẽ không sao, chỉ khi hai bên trở mặt hoặc một bên nhất đinh gây phiền toái
Nhưng, cô làm sao có thể cam đoan sau này nhất định sẽ không làm căng. Nhưng cô thầm biếtquan hệ giữa Diệp Thanh cùng Hà gia không cùng đường, mình và Diệp Thanh là… bạn tốt. Sau này khó chắc Hà gia sẽ không lợi dụng điều khoản này để làm khó mình, uy hiếp Diệp Thanh. Đến lúc đó hình tượng mình trong lòng anh sẽ bị suy giảm, trở thành gánh nặng đối với anh ấy.
Hơn nữa, mặc dù không có quan hệ này với Diệp Thanh, Chu Vi ta cũng không phải là một kẻ ngu xuẩn khiến bản thân mình lâm vào hoàn cảnh xấu hổ. Đến lúc đó oằn người ra bồi thường vi phạm hợp đồng.
- em phải nghĩ lại, ký cái này chỉ có lợi không có hại..
Triệu Kiến Bá như sói già xấu xa lừa cô bé quàng khăn đỏ. Trong ánh mắt lơ đãng hiện ra tà khí.
- Thật xin lỗi, nếu không có việc gì khác thì tôi xin phép đi trước.
- Cô đứng lại đó cho tôi.
Phía sau, Triệu Kiến Bá nổi giận đập bàn quát lớn. Này cô, cô thật là không không biết điều, phụ lòng tốt của người khác. Cô có biết là người nào mà Triệu mỗ này muốn có được thì chưa từng trốn thoát không?
- Xin hỏi còn có chuyện gì ạ?
Chu Vi quay đầu lại, khó chịu hỏi. Trong lòng cô cũng thực sự tức giận. Cọp không phát huy được sức mạnh khi ta chỉ là con mèo ốm. Mặc dù thời gian qua cô thanh thuần như nước, mới nhìn thì thấy rất là diụ dàng nhưng mà
Triệu Kiến Bá cười độc ác nói:
- Ta chỉ muốn nói với cô rằng, đêm nay ta mời cô đi ăn cơm. Cô đi thì đi, không đi thì cũng phải đi, không cho cô có sự lựa chọn khác, biết chưa?
Câu cuối cùng giộng nói rất quả dữ dội, hoàn toàn đều có ý uy hiếp, đe dọa.
- Tại sao tôi phải đi? Công ty có quy định rõ ràng là không được quấy nhiễu nhân viên nữ. Anh nên thận trọng nếu không tôi báo cảnh sát bắt anh.
- Ôi! Cô thật là ngốc nghếch. Công ty vì sao phải nâng đỡ cô? Dựa vào cái gì mà đem danh tiếng đến cho cô? Đều là do tôi quyết định, biết không? Muốn công ty nâng đỡ cô nhất định phải trả một cái giá
Triệu Kiến Bá châm biếm đe dọa, hi hi nói.
Nghe nối thế, Chu Vi cảm thấy bản thân mình cùng công ty đĩa nhạc Điệp Luyến Hoa duyên phận đã hết. Bản thân mình còn có thể sống yên ổn ở đây sao? Tuy nhiên thiên hạ rộng lớn chỉ cần bản thân có thực lực thì sao mà không có công ty đĩa nhạc để ký kết?
Chu Vi thầm nghĩ, cùng lắm thì ta nghỉ ngơi một thời gian, chuyên tâm hoàn thành bài vở, tốt nghiệp xong rồi thì tính tiếp. dù sao thì bây giờ cũng là lúc đại học. Đối với cuộc đời mình mà nói thì đó vẫn là một trong những điều quan trọng phải trải qua.
Nghĩ vậy, Chu Vi càng thêm quyết tâm không được chùn bước. Cô bước nhanh ra phía cửa. Thật sự dù một giây một phút cũng không muốn ở lại trong này nữa. Cùng lúc đó, cô không them quay đầu lại, lớn tiếng nói:
- Chu Vi tôi từ trước đến nay đều dựa vào thực lực của chính mình, không phải nâng đỡ. Kế hoạch nâng đỡ của công ty đối với bất cứ ai đều không liên quan đến tôi.
- Muốn chạy à? Sao lại có thể dễ dàng như vậy được.
trước đó tâm trạng của Chu Vi vô cùng tốt nhưng vào phòng làm việc của họ Triệu thì trong lòng cảm thấy bức bối, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại.
- Ha ha, Vi Vi, em đã đến rồi! Ngồi đi!
Cặp mắt Triệu Kiến Bá nhìn Chu Vi từ trên xuống dưới, nuốt từng ngụm nước bọt, vừa cười vừa nói.
- Giám đốc Triệu, tìm tôi có việc gì không?
Chu Vi không ngồi ghế đối diện mà ngồi cách anh ta một ghế, giữ khoảng cách với tên họ Triệu.
Trước đây, lúc ở Vân Thủy tên mập thô lỗ này đã từng ấn mình vào tường, nếu không nhờ đúng lúc Diệp Thanh đi tới thì hậu quả thật khó lường. Nghĩ lại Chu Vi vẫn còn cảm thấy sợ. Đó là lí do mà từ đó về sau chuyện công việc đều cố gắng tránh xa tên họ Triệu, đời sống càng không dính líu đến.
- Ha ha, cũng không có việc gì. Chỉ là cấp trên có thông báo xuống, nói rằng sau này phải ra sức nâng đỡ em. Sức người, sức của đều lấy em làm trung tâm. Trong vòng một năm sẽ khiến em thành một siêu sao, có tầm ảnh hưởng toàn Châu Á.
Triệu Kiến Bá tủm tỉm nói.
Nghe như vậy nếu là người bình thường, chẳng hạn như thông báo tin đó cho một cô gái trẻ dám chắc rằng sẽ rất phấn khởi mà nhảy dựng lên, thậm chí sẽ chạy đến bên Triệu Kiến Bá đấm chân cho hắn, dùng mọi cách lấy lòng hắn để đạt được kết quả tốt nhất. Dù biết rằng ở công ty, Triệu Kiến Bá có thể nói là người có quyền lực lớn
Tuy nhiên, sắc mặt Chu Vi không thay đổi, vẫn thản nhiên như cũ. Thứ nhất, cô không phải là người hám danh. Thứ hai, cô là người thông minh, trong lòng biết rõ Triệu Kiến Bá tung ra chiêu này làm mồi nhử, phần nhiều là có yêu cầu hay nói đúng hơn là cái giá phải trả.
Thấy Chu Vi không phối hợp, Triệu Kiến Bá có phần hơi mất mặt, đành phải tự mình mở miệng, nói rõ sự tình:
- Vi Vi à, để chúc mừng tin tốt lành này, tối nay anh mời em ăn cơm Tây nhé. Cách đây không xa có một nhà hàng mới mở, vô cùng sang trọng, ha ha...,
Câu này chính là lời đề nghị trung thành, “quy tắc ngầm”. Người hơi thông minh cũng có thể hiểu được, sau đó ỡm ờ thành chuyện tốt. Triệu Kiến Bá tin rằng với chỉ số thông minh của Chu Vi hòa toàn có thể hiểu được ý mình, vì thế ánh mắt liền sang rực.
Chu Vi tức thời cảm thấy ghê tởm, muốn đứng dậy bỏ đi:
- Xin lỗi, Giám đốc Triệu, tối nay tôi có việc rồi.
- Em …
Triệu Kiến Bá chau mày, đập nhẹ bàn, có phần không hài lòng. Lòng nghĩ: Em thật là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Không ngờ ngay cả phép tắc ấy mà cũng không hiểu. Cô không biết là cô vừa rướt họa vào thân à. Lúc đầu đã định đối phó với em, tuy nhiên tôi niệm tình em có tí nhan sắc nên nghĩ nếu emchiều theo ý tôi, tôi sẽ giúp em, trước mặt tổng giám đốc Hà sẽ nói tốt cho cô, nhưng hiện tại thì không được rồi. Đúng là cái đồ đê tiện.
- À, em xem qua hợp đồng này đi. Công ty đã tính ra sức bồi dưỡng em phải kí bổ sung thêm một số điều khoảng hợp đồng nữa.
Triệu Kiến Bá lạnh lùng nói. Cùng lúc đó, cầm một xấp khoảng 178 trang hợp đồng ném tới, rơi trên mặt đất.
Chu Vi tức giận, ngẫm nghĩ một chút thật không đáng so đo với loại người này. Bèn cúi người nhặt lên sẵng tay lật xem. Tuy nhiên mới nhìn qua mặt biến sắc.
- Rất xin lỗi, tôi nghĩ, hợp đồng này tôi không thể kí được.
Chu Vi đứng lên, cầm hợp đồng đi về, giọng nói rất kiên quyết.
- Tại sao lại không kí? Đây là quy tắc của công ty chúng ta, đến những nghệ sĩ nổi tiếng còn kí, vì sao em không thể kí? Hay là em cao quý hơn người nên cần phải có sự khác biệt?
Triệu Kiến Bá cười khinh.
Giọng nói Chu Vi bình tĩnh, không kiêu ngạo, không nịnh hót:
- Hợp đồng này có nhiều điều khoản không hợp lí, mắc dù tôi không rành nhiều về pháp luật nhưng cũng biết là không nên kí.
Ánh mắt Chu Vi xem lại, đây quả thực là một loại “hợp đồng ngang ngược”, đối với ca sĩ như là gong xiềng.
Ví dụ như bên trong có mấy điều như thế này:
- Nghệ sĩ cam đoan bất cứ thời điểm nào cũng phải cung cấp nơi ở và địa chỉ liên lạc chính xác cho công ty để công ty liên lạc.
- Nghệ sĩ cam đoan duy trì và cố gắng tạo hình ảnh sân khấu và quan hệ xã hội tốt đẹp với công chúng, cũng cam đoan sẽ theo lời đề nghị của công ty để hoạt động nghệ thuật.
- Hợp đồng kí trong 10 năm. Để đảm bảo cho hình ảnh nghệ sĩ của 2 bên, nghệ sĩ không được có bạn trai hoặc là kết hôn.
Điểm này, Chu Vi không thể chấp nhận , bắt cô đợi mười năm nữa không chừng con của Diệp Thanh đều đã được sinh ra. Khi tuổi trẻ cái gì là quan trọng nhất? Không phải tiền tài, nhà cao cửa rộng, cũng không phải đồ trang điểm mắc tiền, quần áo mà là tìm được một người yêu mến, có thể đồng cam cộng khổ, chia sẻ đắng cay với nhau. Đời người có được bao nhiêu người?
- Ca sĩ không thể bác bỏ, chất vấn, nghi ngờ khả năng quản lí của người quản lí.
….
Mấy cái điều khoản nhỏ này bên trong còn có rất nhiều điều không thể tưởng tượng nổi, làm người khác rất khó hiểu. Nói đơn giản hơn, Chu Vi cho rằng đây là làm khó dễ người khác.
Đương nhiên nếu Diệp Thanh đưa bản hợp đồng như thế này cho cô, cô sẽ không do dự mà kí ngay. Nhưng tên mập họ Triệu này quả thực là người ngu si, làm như mình là con bé mới lên ba để các ngươi để các ngươi “ bán đi” nắm đầu kiếm lời à.
Triệu Kiến Bá khoát tay, không thèm quan tâm, cười nói:
- Đây chỉ là hình thức thôi. Công ty sẽ không có nghiêm khắc thực hiện giống như bản hợp đồng kia. Em đã thấy có bao giờ công ty chúng ta lại dựa vào hợp đồng mà làm khó cho ca sĩ chưa? Rõ ràng không có việc đó.
- …
Chu Vi cũng hết chỗ nói rồi, giấy trắng mực đen. Anh cho rằng tôi là kẻ ngốc à. Đương nhiên cô cũng biết, bình thường chỉ cần thỏa hiệp với công ty những điều khoản như thế này, bình thường sẽ không sao, chỉ khi hai bên trở mặt hoặc một bên nhất đinh gây phiền toái
Nhưng, cô làm sao có thể cam đoan sau này nhất định sẽ không làm căng. Nhưng cô thầm biếtquan hệ giữa Diệp Thanh cùng Hà gia không cùng đường, mình và Diệp Thanh là… bạn tốt. Sau này khó chắc Hà gia sẽ không lợi dụng điều khoản này để làm khó mình, uy hiếp Diệp Thanh. Đến lúc đó hình tượng mình trong lòng anh sẽ bị suy giảm, trở thành gánh nặng đối với anh ấy.
Hơn nữa, mặc dù không có quan hệ này với Diệp Thanh, Chu Vi ta cũng không phải là một kẻ ngu xuẩn khiến bản thân mình lâm vào hoàn cảnh xấu hổ. Đến lúc đó oằn người ra bồi thường vi phạm hợp đồng.
- em phải nghĩ lại, ký cái này chỉ có lợi không có hại..
Triệu Kiến Bá như sói già xấu xa lừa cô bé quàng khăn đỏ. Trong ánh mắt lơ đãng hiện ra tà khí.
- Thật xin lỗi, nếu không có việc gì khác thì tôi xin phép đi trước.
- Cô đứng lại đó cho tôi.
Phía sau, Triệu Kiến Bá nổi giận đập bàn quát lớn. Này cô, cô thật là không không biết điều, phụ lòng tốt của người khác. Cô có biết là người nào mà Triệu mỗ này muốn có được thì chưa từng trốn thoát không?
- Xin hỏi còn có chuyện gì ạ?
Chu Vi quay đầu lại, khó chịu hỏi. Trong lòng cô cũng thực sự tức giận. Cọp không phát huy được sức mạnh khi ta chỉ là con mèo ốm. Mặc dù thời gian qua cô thanh thuần như nước, mới nhìn thì thấy rất là diụ dàng nhưng mà
Triệu Kiến Bá cười độc ác nói:
- Ta chỉ muốn nói với cô rằng, đêm nay ta mời cô đi ăn cơm. Cô đi thì đi, không đi thì cũng phải đi, không cho cô có sự lựa chọn khác, biết chưa?
Câu cuối cùng giộng nói rất quả dữ dội, hoàn toàn đều có ý uy hiếp, đe dọa.
- Tại sao tôi phải đi? Công ty có quy định rõ ràng là không được quấy nhiễu nhân viên nữ. Anh nên thận trọng nếu không tôi báo cảnh sát bắt anh.
- Ôi! Cô thật là ngốc nghếch. Công ty vì sao phải nâng đỡ cô? Dựa vào cái gì mà đem danh tiếng đến cho cô? Đều là do tôi quyết định, biết không? Muốn công ty nâng đỡ cô nhất định phải trả một cái giá
Triệu Kiến Bá châm biếm đe dọa, hi hi nói.
Nghe nối thế, Chu Vi cảm thấy bản thân mình cùng công ty đĩa nhạc Điệp Luyến Hoa duyên phận đã hết. Bản thân mình còn có thể sống yên ổn ở đây sao? Tuy nhiên thiên hạ rộng lớn chỉ cần bản thân có thực lực thì sao mà không có công ty đĩa nhạc để ký kết?
Chu Vi thầm nghĩ, cùng lắm thì ta nghỉ ngơi một thời gian, chuyên tâm hoàn thành bài vở, tốt nghiệp xong rồi thì tính tiếp. dù sao thì bây giờ cũng là lúc đại học. Đối với cuộc đời mình mà nói thì đó vẫn là một trong những điều quan trọng phải trải qua.
Nghĩ vậy, Chu Vi càng thêm quyết tâm không được chùn bước. Cô bước nhanh ra phía cửa. Thật sự dù một giây một phút cũng không muốn ở lại trong này nữa. Cùng lúc đó, cô không them quay đầu lại, lớn tiếng nói:
- Chu Vi tôi từ trước đến nay đều dựa vào thực lực của chính mình, không phải nâng đỡ. Kế hoạch nâng đỡ của công ty đối với bất cứ ai đều không liên quan đến tôi.
- Muốn chạy à? Sao lại có thể dễ dàng như vậy được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.