Thần Y

Chương 527: Còn thực sự không sợ tên béo chết tiệt kia à!

Hành Xích Đạo

04/09/2013

Người này hoàn toàn không để yên, đều đi vào. Tôi còn có thể làm sao bấy giờ.

Hà Minh Sơn có phần tức giận tuy nhiên không tiện nổi giận, cố gắng giữ bình tĩnh. Dù sao Lý Quốc Đống bị bỏ tù, có quan hệ trực tiếp đến y. hơn nữa y cũng là có nỗi khổ khó nói. Lần này đẩy Lý Quốc Đống đi làm kẻ chết thay, vất vả lắm anh ta mới thoát thân được, sao lại có thể nhúng tay vào, nếu để người khác hoài nghi, như vậy là không tốt rồi.

Về phần Lý Quốc Đống, y cũng không dám khai ra mình bằng không đem hắn đi rút gân bóc da, luyện cốt ép dầu. Điểm này Hà Minh Sơn vô cùng tin tưởng Lý Quốc Đống, hoàn toàn có thể trấn áp được người này.

- Anh cả , quan hệ và thế lực của Hà gia chúng ta lớn như vậy lẽ nào anh không nghĩ ra cách cho Quốc Đống mở ra một đường, giảm hình phạt hoặc là giảm thi hành án gì cũng được mà.”

Hà Minh Hoa cầu xin.

Hà Minh Sơn đành nói:

- Em à, tình hình lần này rất đặc biệt, không phải là anh không muốn giúp. Chỉ có điều, ôi… Em không biết đâu, việc lần này ngay cả Bí thư Tỉnh ủy Nhan Cảnh Sâm cũng đã chú ý đến rồi.

- Cái gì? Bí thư Tỉnh ủy?

Hà Minh Hoa sửng sốt. cô cứ nghĩ rằng đây chỉ là vụ kiện nhỏ. Ngày trước, người của Hà gia cũng không phải chưa từng phạm tội nhưng cuối cùng chuyện lớn cũng thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, tất cả đều được giải quyết. Chuyện lần này kinh động đến cả Nhan Cảnh Sâm sao?

Sau đó, Hà Minh Sơn đã trút đống trách nhiệm đổ lên người Diệp Thanh.

Hà Minh Hoa càng nghe càng tức giận, căm phẫn, cực kì tức giận. Thầm nói: “ anh cả đã không dám ra tay đối phó ngươi thì bổn cô nương cũng không sợ, dù sao thì cá chết lưới rách, ngươi khiến chồng bà vào tù, bà sẽ liều mạng với ngươi trước, sau đến những người bên cạnh ngươi.

Đang ra sức trấn an cô em gái thì quản gia chạy lại nói thầm vài câu bên tai Hà Minh Sơn, khuôn mặt Hà Minh Sơn lập tức biến sắc, nhanh chóng tiễn em gái mình :

- Em à, em đừng có lo lắng quá, anh nhất định sẽ nghĩ ra cách giúp Quốc Đống, không ít thì nhiều. Anh cam đoan cho dù có ở tù thì cũng sẽ khiến chú ấy được thoải mái.

Hà Minh Hoa đối với anh sớm đã thất vọng, lúc này cũng không muốn tranh cãi. Chỉ có điều phải mưu sự thế nào để gây phiền phức cái tên họ Diệp kia. Sau đó bỏ đi.

Sau đó, Hà Minh Sơn liền dẫn Hà Diễm Xung đi ra hậu viên yên tĩnh.



Vẫn là phòng khách ấy, có vẻ “Vạn hác tùng phong đồ”. Bố trí các loại đồ vật phong thủy, tranh chữ cổ, bồn hoa quý báu. dụng cụ gia đình bằng gỗ đỏ bố trí theo phong cách cổ. Bên trong chỉ có cô gái đứng thẳng trong sảnh, quần đỏ khẽ bay bay, tư thế yểu điệu. Chỉ thấy bóng dáng người đó,chính là Niếp Tiểu Ẩn.

Cô mặc váy ngắn không quá đầu gối , một đôi chân quả thực như hoa như ngọc như một tác phẩm nghệ thuật. Làn da trắng nõn, cặp chân vốn có nõn nà. Trải qua mấy ngày đã bình thường trở lại, những vết bầm bị Diệp Thanh tạo ra đã biến mất.

- Không biết Niếp tiểu thư đến, có gì xin chỉ bảo.

Hà Minh Sơn dẫn theo Hà Diễm Xung đến, vẻ mặt cười mỉa nhưng trong lòng cảm thấy bất an.

- Có gì chỉ bảo?Niếp Tiểu Ẩn quay lại, khuôn mặt xinh đẹp, lạnh lùng nói:

- Hà gia các anh bản lĩnh lớn như vậy, tôi làm sao dám chỉ bảo các anh chuyện gì được.

Lời vừa nói ra Hà Minh Sơn cảm thấy người lạnh toát, vô cùng xấu hổ giải thích:

- Lần này hoàn toàn là ngoài ý muốn…

- Ngoài ý muốn? Anh nói là ngoài ý muốn? rõ ràng là Y Minh Tần Hoài thực tế đã được thiết lập, thế mà cuối cùng lại bị giải thể. Dược thần cốc tôi cần phế vật nhà anh có ích gì ,

Niếp Tiểu Ẩn nói xong, ánh mắt sắc bén như dao nhìn qua.

Hà Minh Sơn lạnh toát, thầm oán trong lòng : Nếu cô không có có người nâng đỡ thì một đứa con nít như cô sao có thể lọt được vào mắt tôi. Cô đã tức giận như thế, ha ha, sao ta lại không lợi dụng một phen, cho cô đi cùng cái tên tiểu tử thối họ Diệp kia cắn nhau. Tốt nhất là hai bên cắn nhau, ông đây đứng ở giữa sẽ thu được lợi.”

- Niếp tiểu thư, là như thế này, ban đầu với thế lực và quan hệ của Hà gia chúng tôi việc thành lập Y Minh Tần Hoài thì không thành vấn đề. Chỉ có điều lần này đột nhiên xuất hiện một tên tiểu tử họ Diệp…

Hà Minh Sơn không hề biết rằng Niếp Tiểu Ẩn và Diệp Thanh đã sớm biết nhau. Sau khi thêm mắm thêm muốn, giải thích nguyên nhân liền cười nịnh nói:

- Diệp Thanh kia có chút bản lĩnh, Hà gia chúng tôi không chắc bắt được hắn, với khả năng của Niếp tiểu thư có thể bắt hắn dễ như trở bàn tay.



Lúc này Niếp Tiểu Ẩn sa sầm nét mặt. Đương nhiên khó mà nói chính mình không đánh lại Diệp Thanh nên nói qua loa:

- Việc này tôi tự có cách rồi, không cần anh đến đây dạy bảo.

- Phải, phải, phải…

Hà Minh Sơn khom người gật đầu lia lịa. Hà Diễm Xung đứng ở phía sau, đến cả đánh rắm cũng không dám. Hà Minh Sơn ở trước mặt Niếp Tiểu Ẩn cũng không dám thở mạnh, y làm sao có năng lực trò chuyện vui vẻ như thế. Hai bên căn bản là không cùng cấp bậc.

Hoàn toàn không biết, ngay cả một số nguyên thủ quốc gia xem bí sử của dược thần cốc so với Hà Minh Sơn cũng không tốt hơn được bao nhiêu. Thật sự đều khiến cho các nước lớn bàn tán về bí mật tổ chức này.

… … … … … …

Công ty TNHH đĩa nhạc Điệp Luyến Hoa Ninh Thành là một sản nghiệp quan trọng của Hà gia. Hàng năm có thể giúp Hà gia thu thu nhập được trên trăm triệu. Nằm ở trong sân của một tòa nhà Hoa Viên, Đông lộ, Yên Kinh.

- Chu tiểu thư, giám đốc Triệu gọi cô qua bên đó.

Chu Vi đến công ty làm xong việc đang muốn đi ra ngoài, một cô gái trẻ vẫy cô lại nói. Lúc nói chuyện ánh mắt hướng về Chu Vi nhìn khác lạ, người khác nhìn vào đều thấy ghen tị.

- Giám đốc Triệu? Triệu Kiến Bá? ông tìm tôi có chuyện gì?

Chu Vi khẽ nhíu mày , Triệu Kiến Bá trước kia lúc ở Vân Thủy Các uống rượu say vào muốn chiếm đoạt cô, bị Diệp Thanh đánh đau tên béo kia. Chu Vi thấy người như vậy nên cũng rất ít giao du.

Mà cô gái đến báo tin trước kia chính là thư kí của Triệu Kiến Bá. Mà hiện tại nghe công ty đồn rằng cô và Triệu Kiến Bá có qua lại với nhau. Chu Vi từ trước đến giờ rất khinh thường mối quan hệ này.

- Việc này tôi không biết, tôi chỉ phụ trách thông báo. Tuy nhiên tốt nhất cô đi xem đi, hình như tìm cô để nói về chuyện hợp đồng.

Cô gái đó cười nhạt, quay đầu bước đi. Vừa quay đầu đi chỗ khác liền nở nụ cười thâm hiểm.

Chu Vi ngẫm nghĩ một lát liền đi đến văn phòng của Triệu Kiến Bá. Giờ đang là ban ngày ban mặt, lại còn ở công ty thì sợ gì ông. Chu Vi đã từng cùng Ninh Não Nhi và Trần Du học vài chiêu phòng thủ. Các chiêu phòng thủ đều nhờ Diệp Thanh chỉ bảo, lực sát thương lớn thì còn sợ gì cái tên mập ấy chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook