Chương 78: Chó dữ người ác
Hành Xích Đạo
21/03/2013
Cùng lúc đó, Hà Phẩm Dật cũng leo lên cái cây đó, thế là nhất cử nhất động của Diệp Thanh đều lằm trong mắt của hắn, nhưng mà không có nhảy xuống theo, mà lôi điện thoại ra, mở danh bạ ra.
Vừa mới tìm thấy Lôi Tam Hổ , “khà khà” cười nhạt một cái, nhắn tin đi.
…
Thế là vừa lúc đó, bên trong công xưởng, ở trong văn phòng chủ tịch, Lôi Tam Hổ đang nằm phưỡn ra ghế sopha bằng da thật của hắn, vẻ mặt hưởng thụ sung sướng, người thiếu phụ nọ ngồi trên cái bụng phệ của hắn, hai tay ra sức đùa nghịch với chính bộ ngực của ả, cái vòng eo gợi cảm, cái mông sexy linh hoạt, mềm dẻo biến hóa như được gắn mô tơ vậy, không ngừng lắc qua lắc lại, lúc nhanh lúc chậm, chuyển qua chuyển lại.
- A…A…A…
Ả đàn bà kia, ngướccái mặt xinh xắn của mình lên, đôi môi hồng mở ra, mềm mại, liên tục không ngừng, đôi mắt mê li không rời,…
Đột nhiên, động một cái tiếng điện thoại vang lên, Lôi Tam Hổ quay ra xem, là một số lạ, liền vô cùng thích thú, ấn tắt luôn! Mẹ nó, bố mày đang sướng đây, lại còn gọi điện thoại vào cái lúc này có thất đức không cơ chứ?
Lôi Tam Hổ bỏ điện thoai xuống, lật mình một cái, đè ả kia xuống dưới , hung hăng quất tới luôn!
“Đinh đinh đinh” chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên!
- Mẹ kiếp, phiền phức quá!
Lôi Tam Hổ nhấc máy, quát to, đồng thời phía dưới vẫn quất khí thế, ả đàn bà kia liên tục thét lên…
- Ông chủ Lôi, ông đúng thật là có nhã hứng à?
Đầu dây bên kia truyền lại tiếng một người đàn ông lạ lại thêm giọng cười ám muội làm cho Lôi Tam hổ càng cảm thấy khó chịu.
- Mẹ mày, mày là thằng đéo nào? Có cái đếch gì thì nói nhanh, không bố mày cúp máy đây!
Lôi Tam Hổ vội vàng , vô cùng không kiên nhãn nói.
- Hây hây, tôi là ai không quan trọng, quan trọng là, trong lúc này có người đột nhập vào xưởng của ông! Ông nên cận thận ắ!
Nói xong đầu dây bên kia chỉ còn tiếng “ tút tút tút” rõ ràng bên kia đã dập máy.
Trên cành cây, bên bờ tường công xưởng, Hà Phẩm Dật cười dữ tợn, bỏ điện thoại vào trong bao rồi nhảy xuống khỏi cây.
- Cái thằng Lôi Tam hổ này sau lưng nó là xã hội đen, hê hê, Diệp Thanh, lần này mày tự đi cầu may đi!
Điện thoại của Lôi Tam Hổ là do hắn chép chộm từ điện thoại của Dư Chính Khí ra, ngoài ra, nhưng chuyện bận thỉu của Dư Chính Khí đều bị hắn lắm trong lòng bàn tay!
Dư Chính Khí đối với hắn khách khí như vậy, cũng là vì chuyện đó. Thậm chí lúc trước còn cho Hà Phẩm Dật mười vạn tệ để bịp miệng hắn! Nhưng mà , Hà Phẩm Dật cũng khá khôn ngoan, từ trước đến giờ cũng không bức hiếp, mà ngược lại lại còn làm ra vẻ bị Dư Chính Khí mua chuộc hoàn toàn, bộ dạng hết sức trung thành với hắn, vậy nên khi có chút chuyện vớ vẩn lặt vặt Dư Chính Khí cũng không phải mất công quan tâm đến nhiều. Nói chung là ở trong bệnh viện lúc làm những việc mờ ám thì cũng cần một thằng thuộc hạ phối hợp.
Hay nói cách khác, hai con người này cùng một ruột với nhau, cấu kết làm những việc mà chỉ có trời biết đất biết , Hà Phẩm Dật biết, Dư Chính Khí biết…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.