Chương 556
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 556: Ánh sáng đèn thực sự không phải là đồ tốt.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Người ngồi khám là một bác sĩ nhi khoa trú tại viện Trần Thiến Như, vừa tốt nghiệp mấy năm, kinh nghiệm làm việc chưa phong phú lắm, cầm sổ bệnh án lật lật lại kiểm tra cho cô bé, cũng không tìm ra nguyên nhân, vì thế chỉ tạm thời có chút lễ nghĩa, mỉm cười nói:
-Tôi kê đơn cho bé của bà nhé, về thử xem hiệu quả thế nào, tuần sau đến khám lại.
Nói xong, liền cúi đầu viết “ soạt soạt”
Mẹ của cô bé kia tất nhiên không chịu, liên tục hỏi:
-Bác sĩ, bà dù sao cũng phải giải thích cho tôi, con gái tôi đột nhiên như thế, người làm mẹ trong lòng vô cùng lo lắng.
Trần Thiến Như giải thích:
-Hiện nay trẻ con trưởng thành sớm có rất nhiều nguyên nhân, thường do nguyên nhân ăn uống hàng ngày tạo thành, hiện nay trên thị trường các loại thịt lợn, thịt bò, thịt gia cầm đặc biệt là các gia cầm cổ dài, hoa quả và rau xanh trái vụ, gần như đều có “ thuốc xúc tác” mới sớm được thu hoạch hoặc trái mùa thực ra có rất nhiều, khó lòng phòng tránh hết.
Mặc khác, chính là đồ ăn nhanh, dùng nhiều dầu mỡ, đặc biệt là gà chiên, khoai chiên và khoai lát quá nhiều Kalo ở trẻ em sẽ trở nên dư thừa mỡ, dẫn đến loạn tiết tố bên trong, từ đó dẫn đến trưởng thành sớm, hơn nữa, dầu ăn quá nhiều lần sử dụng, đun sôi khiến cho ô xi hóa cũng là một trong các nguyên nhân dẫn đến “ trưởng thành sớm”
Thứ ba nữa, chính là thuốc bổ đông y, bao gồm đông trùng hạ thảo, nhân sâm, quế viên can, lệ chi can, hoàng kỳ, sa sâm …. Càng bồi bổ càng dễ dàng thay đổi nội tiết tố bình thường của đứa trẻ, gây nên sự phát triển không bình thường của tinh thần và thể xác.
Còn có chính là thuốc và các dung dịch được quảng cáo “ cao lớn” bộ phận tương đương có chứa các thành phần kích tố, ngoài ra, bồi bổ quá nhiều, Protein cũng dễ dàng gây nên…
Tả Tiểu Thanh còn tiếp tục nói, mẹ của cô bé không kiên nhẫn được, không nghe nối, tức giận kêu lên, nói:
-Cô nói các lời này đều phí lời, ai chẳng biết, nhà tôi ngày thường cũng đều mua rau xanh và hoa quả, thịt cũng đều đích thân lái xe đến các vùng nông thôn mua gà quê vịt quê, không biết khỏe mạnh cỡ nào, các loại bồi bỏ cũng đều nhờ các Bác sĩ đông y tư vấn, nhờ cô nói chút có chút thiết thực là được rồi.
-Điều này…., xin bà đừng có kích động, thật ra, hiện nay 80% - 90% trẻ em trưởng thành sớm đều không tìm ra nguyên nhân, có vài khả năng là nguyên nhân do não thay đổi đã dẫn đến sự trưởng thành sớm ở trung khu thần kinh, có vài bé do tiền sử gia đình.
-Cái gì, cô nói bé nhà tôi có tiền sử gia đình trưởng thành sớm, tôi, mẹ tôi, bà tôi chưa ai từng trưởng thành sớm.
Mẹ cô bé suýt nữa nhảy dựng lên, quả thực vô cùng tức giận, hét lớn lên:
-Nhà cô mới có tiền sử gia đình, cả nhà cô đều có tiền sử gia đình.
Đây cũng là một bà mẹ đanh đá.
Trần Thiến Như nhíu mày, nói:
-Sao bà lại ăn nói thế, tôi hoàn toàn không có ý đó, tôi chỉ là bàn luận sự việc….
-Cô chẳng phải ý đó vậy ý của cô là gì hả?
Cô không có bản lĩnh thì đừng đẩy trách nhiệm lên đầu người bệnh, vừa nói do ăn uống gây nên vừa nói não của bé nhà tôi có bệnh, vừa nói nhà tôi có tiền sử gia đình, tôi thấy đầu óc cô mới có bệnh, nhà cô mới có tiền sử gia đình.
Trần Thiến Như:
-Tôi….
Bà mẹ này quả thực đanh đá, căn bản không để cho Trần Thiến Như có cơ hội mở lời, đứng dậy vỗ vỗ lưng hét lên:
-Sức khỏe của con tôi rất tốt, tháng trước mới đi kiểm tra xong, hơn nữa, cho dù đầu óc có bệnh, vậy có quan hệ gì đến việc thân thể dậy thì trước chứ?
Lần này quát to, lập tức thu hút rất nhiều người, đều chú ý đến, có vài nhân viên y tá thích góp vui, hoặc bệnh nhân liền tụ lại xem, tuy nhiên, các y tá vừa nhìn thấy Diệp Thanh cũng ở hành lang ngoài cửa đều ngượng ngùng lui đi.
Cô bé kia càng ngượng, đầu càng cúi xuống, bàn tay bé nhỏ ôm chặt lấy đuôi áo, cắn miệng, cau mày, chân càng không biết nên làm thế nào.
Thị giác của Trần Thiến Như cũng không phát hiện ra Diệp Thanh, lúc này cô bị bà mẹ đanh đá chửi liền hoảng hốt, chân tay luống cuống, bản thân không sao là một cô gái cứng rắn, mạnh mẽ.
-Bệnh viện rác rưởi này, một bệnh nhỏ nhoi cũng không tìm ra nguyên nhân, Niếp Niếp chúng ta đến Bệnh viện khác, đổi một bệnh viện lớn hơn, không thèm đến bệnh viện rác rưởi này.
Người mẹ kia lôi tay con gái mình đi ra ngoài cửa.
Trần Thiến Như lập tức lo lắng, nếu thật sự xảy ra rồi, chắc lương của mình sẽ bị trừ, dù sao, đây là việc cực kỳ ảnh hưởng đến hình ảnh bệnh viện.
Lúc này đuổi theo, vừa ra cửa, chân đã trượt xuống, lúc này, một bàn tay dũng mãnh kịp thời nắm được eo cô.
-Diệp…. Viện trưởng Diệp?
Trần Thiến Như hơi sốc, không biết đã quên đứng đậy, vẫn ấp trong lòng Diệp Thanh.
Diệp Thanh khẽ mỉm cười, gật gật đầu đỡ cô dậy, sau đó đi tới chỗ mẹ con kia, ở phía sau kêu lên:
-Xin đợi một chút.
Mẹ cô bé liền quay đầu lại nhìn, thấy tiểu tử này, càng không thoải mái, nói:
-Làm gì hả? Chẳng lẽ đi cũng không để chúng tôi đi sao.
Trong lòng lại nói thầm, chắc không phải tìm chúng ta thu phí chứ, tuy nhiên, nguyên nhân bệnh tình của chúng ta đều không tìm ra, cho dù các người nói đến tối bà cũng sẽ không trả các người một xu.
Diệp Thanh bước nhanh lại, mỉm cười nói:
-Tôi là Viện trưởng của Bệnh viện, tên là Diệp Thanh, việc vừa nãy muốn xin lỗi bà, không bằng bà cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa, lần nữa ngồi xuống, tôi đích thân khám chữa cho bé nhà bà được không?
Mẹ cô bé chau mày, có chút không muốn dù sao, con gái cô tuy nhỏ, nhưng cô bé cũng là phái nữ, hơn nữa, lại là loại bệnh này, sao tiện để cho bác sĩ nam kiểm tra chứ, lúc này sẽ ảnh hưởng đến tâm lý.
Diệp Thanh dường như đọc được suy nghĩ của cô, cười nói:
-Tôi là Bác sĩ đông y, chỉ cần xem mạch là được.
-ồ, vậy cũng có thể?
mẹ cô bé thấy thái độ của Diệp Thanh khách khí, nho nhã có lễ độ, cơn tức cũng tiêu đi, hơn nữa, đối phương còn là Viện trưởng Bệnh viện, sớm nghe nói Viện trưởng Bệnh viện Ngân Hạnh này tuy tuổi trẻ nhưng y thuật vô cùng cao mình, không chừng thực sự có thể tìm ra nguyên nhân, gì cơ, thường ngày muốn tìm các cấp bậc chuyên gia, viện trưởng này đăng ký, khám bệnh làm sao có cơ hội.
Sau đó, liền dắt cô bé, lần nữa quay trở lại phòng khám.
-Viện trưởng Diệp….
Trần Thiến Như đã lấy lại tinh thần, lúc này, trong lòng thầm có vài phần hưng phấn và xúc động, vội kéo ghế của mình lên mời Diệp Thanh ngồi, lại vô cùng chủ động đi cốc trà thường ngày mình hay uống đi mời Diệp Thanh, dùng cốc một lần.
Trước đây, cô muốn dùng cốc của mình, nhưng suy nghĩ lập tức bị dập tắt, thực sự quá đường đột rồi, hơn nữa, với tính cách kiên ngạo và hơi thẹn thùng của cô cũng thực sự không làm ra việc này được.
-Viện trưởng Diệp, mời uống trà.
Trần Thiến Như đặt cốc trà lên trước mặt Diệp Thanh, liền lui sang một bên, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm, muốn xem Diệp Thanh khám như thế nào, Diệp Thanh là thần tượng của cô.
Diệp Thanh lúc này bắt mạch cho cô bé, tuy nhiên rất nhanh thu tay lại, khẽ mỉm cười, nhìn mẹ cô bé nói:
-Bé nhà bà có phải luôn thích bật đèn ngủ đúng không?
-A, điều này, anh cũng biết hả?
Người mẹ kia lập tức vô cùng kinh ngạc, cô bé luôn cúi đầu cảm thấy xấu hổ cũng quên mất cả xấu hổ, ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Thanh một cái, chớp chớp mắt, tuy nhiên, cùng bắt gặp ánh mắt của Diệp Thanh, lập tức cúi đầu xuống.
Diệp Thanh nói:
-Nguyên nhân bệnh của cô bé chắc chính là điểm này.
-Hả?
Người mẹ cô bé sững sờ, lập tức thở dài, nói:
- Đứa con gái này của tôi, thông minh lại lanh lợi, cái gì cũng tốt, nhưng gan hơi nhỏ, so với chuột còn nhỏ hơn, ở nhà mình nếu buổi tối không bật đèn, ngay cả phòng bếp không dám vào, nhà vệ sinh càng không dám, cho nên luôn để nó bật đèn ngủ, nửa năm trước tôi phát hiện bộ ngực của nó nhô lên, lúc đầu còn cho rằng do béo phì, nhưng không lâu, lại phát hiện lại lớn thêm.
Cô liền cảm thấy, Viện trưởng Bệnh viện người ta có thể nói vừa mở miệng đã tìm ra nguyên nhân, trên cơ bản không thể sai được.
Diệp Thanh giải thích noi:
-Chúng ta từ khi cơ thể đi vào màn đêm đến tình trạng ngủ sâu, đại não sẽ phân bố ra một lượng lớn kích tố màu đen, lúc không sáng sẽ dừng tiết, các kích tố đen này có thể điều khiển giấc ngủ của con người, có thể phòng trừ dậy thì sớm, mà kích tố đen của loài người thường phát triển vào thời kỳ nhi đồng mới phát triển đến đỉnh cao, sẽ khống chế sớm dậy thì, nhưng từ 7 đến 10 tuổi, chúng bắt đầu thoái hóa, các cơ năng lại phát triển mạnh.
Trong giai đoạn này, nếu nhi đồng bị ánh nắng chiếu quá nhiều, sẽ giảm bớt sự phân tiết của kích tố màu đen, từ đó dẫn đến trưởng thành sớm hoặc hệ sinh dục quá phát triển.
Đương nhiên, chiếu sáng quá độ này, không chỉ đến từ ánh sáng đèn, còn có thể đến từ ánh sáng mặt trời, đặc biệt là ánh sáng không phải tự nhiên phát, tác dụng càng lớn hơn, ví dụ chiếu sáng quá mạnh, thời gian trước màn hình tivi, máy tính, các đèn trang trí quá sáng ở nhà cao tầng…
Người mẹ kia lập tức lo sợ, dường như nghĩ ra điều gì, mím miệng nói:
-Nguyên nhân đó chắc không chỉ là bật đèn khi ngủ, ông cũng biết, hiện nay bài tập ngoại khóa của học sinh tiểu học cực kỳ nặng, tôi và cha bé lo sợ Niếp Niếp học tập mà hỏng mắt, liền mua riêng cho cái đèn bàn rất cao W.
Diệp Thanh cười nói:
-Đây cũng là một nguyên nhân, ngọn đèn tuy đem đến rất nhiều tiện lợi cho cuộc sống chúng ta, thật ra hoàn toàn không phải đồ tốt hẳn, đặc biệt là càng sáng càng không tốt, nhất là không chói mắt, mắt cảm giác thoải mái là tốt nhất. Tôi có thể đưa cho bà một kiến nghị, ở trong phòng, căn cứ vào khoảng cách của các vật từ 30cm – 100 cm có thể lựa chọn đèn sáng trắng 15W- 60W, khoảng cách vật từ 55 Cm – 150cm, có thể chọn đèn huỳnh quang 8 W- 40W
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 556: Ánh sáng đèn thực sự không phải là đồ tốt.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Người ngồi khám là một bác sĩ nhi khoa trú tại viện Trần Thiến Như, vừa tốt nghiệp mấy năm, kinh nghiệm làm việc chưa phong phú lắm, cầm sổ bệnh án lật lật lại kiểm tra cho cô bé, cũng không tìm ra nguyên nhân, vì thế chỉ tạm thời có chút lễ nghĩa, mỉm cười nói:
-Tôi kê đơn cho bé của bà nhé, về thử xem hiệu quả thế nào, tuần sau đến khám lại.
Nói xong, liền cúi đầu viết “ soạt soạt”
Mẹ của cô bé kia tất nhiên không chịu, liên tục hỏi:
-Bác sĩ, bà dù sao cũng phải giải thích cho tôi, con gái tôi đột nhiên như thế, người làm mẹ trong lòng vô cùng lo lắng.
Trần Thiến Như giải thích:
-Hiện nay trẻ con trưởng thành sớm có rất nhiều nguyên nhân, thường do nguyên nhân ăn uống hàng ngày tạo thành, hiện nay trên thị trường các loại thịt lợn, thịt bò, thịt gia cầm đặc biệt là các gia cầm cổ dài, hoa quả và rau xanh trái vụ, gần như đều có “ thuốc xúc tác” mới sớm được thu hoạch hoặc trái mùa thực ra có rất nhiều, khó lòng phòng tránh hết.
Mặc khác, chính là đồ ăn nhanh, dùng nhiều dầu mỡ, đặc biệt là gà chiên, khoai chiên và khoai lát quá nhiều Kalo ở trẻ em sẽ trở nên dư thừa mỡ, dẫn đến loạn tiết tố bên trong, từ đó dẫn đến trưởng thành sớm, hơn nữa, dầu ăn quá nhiều lần sử dụng, đun sôi khiến cho ô xi hóa cũng là một trong các nguyên nhân dẫn đến “ trưởng thành sớm”
Thứ ba nữa, chính là thuốc bổ đông y, bao gồm đông trùng hạ thảo, nhân sâm, quế viên can, lệ chi can, hoàng kỳ, sa sâm …. Càng bồi bổ càng dễ dàng thay đổi nội tiết tố bình thường của đứa trẻ, gây nên sự phát triển không bình thường của tinh thần và thể xác.
Còn có chính là thuốc và các dung dịch được quảng cáo “ cao lớn” bộ phận tương đương có chứa các thành phần kích tố, ngoài ra, bồi bổ quá nhiều, Protein cũng dễ dàng gây nên…
Tả Tiểu Thanh còn tiếp tục nói, mẹ của cô bé không kiên nhẫn được, không nghe nối, tức giận kêu lên, nói:
-Cô nói các lời này đều phí lời, ai chẳng biết, nhà tôi ngày thường cũng đều mua rau xanh và hoa quả, thịt cũng đều đích thân lái xe đến các vùng nông thôn mua gà quê vịt quê, không biết khỏe mạnh cỡ nào, các loại bồi bỏ cũng đều nhờ các Bác sĩ đông y tư vấn, nhờ cô nói chút có chút thiết thực là được rồi.
-Điều này…., xin bà đừng có kích động, thật ra, hiện nay 80% - 90% trẻ em trưởng thành sớm đều không tìm ra nguyên nhân, có vài khả năng là nguyên nhân do não thay đổi đã dẫn đến sự trưởng thành sớm ở trung khu thần kinh, có vài bé do tiền sử gia đình.
-Cái gì, cô nói bé nhà tôi có tiền sử gia đình trưởng thành sớm, tôi, mẹ tôi, bà tôi chưa ai từng trưởng thành sớm.
Mẹ cô bé suýt nữa nhảy dựng lên, quả thực vô cùng tức giận, hét lớn lên:
-Nhà cô mới có tiền sử gia đình, cả nhà cô đều có tiền sử gia đình.
Đây cũng là một bà mẹ đanh đá.
Trần Thiến Như nhíu mày, nói:
-Sao bà lại ăn nói thế, tôi hoàn toàn không có ý đó, tôi chỉ là bàn luận sự việc….
-Cô chẳng phải ý đó vậy ý của cô là gì hả?
Cô không có bản lĩnh thì đừng đẩy trách nhiệm lên đầu người bệnh, vừa nói do ăn uống gây nên vừa nói não của bé nhà tôi có bệnh, vừa nói nhà tôi có tiền sử gia đình, tôi thấy đầu óc cô mới có bệnh, nhà cô mới có tiền sử gia đình.
Trần Thiến Như:
-Tôi….
Bà mẹ này quả thực đanh đá, căn bản không để cho Trần Thiến Như có cơ hội mở lời, đứng dậy vỗ vỗ lưng hét lên:
-Sức khỏe của con tôi rất tốt, tháng trước mới đi kiểm tra xong, hơn nữa, cho dù đầu óc có bệnh, vậy có quan hệ gì đến việc thân thể dậy thì trước chứ?
Lần này quát to, lập tức thu hút rất nhiều người, đều chú ý đến, có vài nhân viên y tá thích góp vui, hoặc bệnh nhân liền tụ lại xem, tuy nhiên, các y tá vừa nhìn thấy Diệp Thanh cũng ở hành lang ngoài cửa đều ngượng ngùng lui đi.
Cô bé kia càng ngượng, đầu càng cúi xuống, bàn tay bé nhỏ ôm chặt lấy đuôi áo, cắn miệng, cau mày, chân càng không biết nên làm thế nào.
Thị giác của Trần Thiến Như cũng không phát hiện ra Diệp Thanh, lúc này cô bị bà mẹ đanh đá chửi liền hoảng hốt, chân tay luống cuống, bản thân không sao là một cô gái cứng rắn, mạnh mẽ.
-Bệnh viện rác rưởi này, một bệnh nhỏ nhoi cũng không tìm ra nguyên nhân, Niếp Niếp chúng ta đến Bệnh viện khác, đổi một bệnh viện lớn hơn, không thèm đến bệnh viện rác rưởi này.
Người mẹ kia lôi tay con gái mình đi ra ngoài cửa.
Trần Thiến Như lập tức lo lắng, nếu thật sự xảy ra rồi, chắc lương của mình sẽ bị trừ, dù sao, đây là việc cực kỳ ảnh hưởng đến hình ảnh bệnh viện.
Lúc này đuổi theo, vừa ra cửa, chân đã trượt xuống, lúc này, một bàn tay dũng mãnh kịp thời nắm được eo cô.
-Diệp…. Viện trưởng Diệp?
Trần Thiến Như hơi sốc, không biết đã quên đứng đậy, vẫn ấp trong lòng Diệp Thanh.
Diệp Thanh khẽ mỉm cười, gật gật đầu đỡ cô dậy, sau đó đi tới chỗ mẹ con kia, ở phía sau kêu lên:
-Xin đợi một chút.
Mẹ cô bé liền quay đầu lại nhìn, thấy tiểu tử này, càng không thoải mái, nói:
-Làm gì hả? Chẳng lẽ đi cũng không để chúng tôi đi sao.
Trong lòng lại nói thầm, chắc không phải tìm chúng ta thu phí chứ, tuy nhiên, nguyên nhân bệnh tình của chúng ta đều không tìm ra, cho dù các người nói đến tối bà cũng sẽ không trả các người một xu.
Diệp Thanh bước nhanh lại, mỉm cười nói:
-Tôi là Viện trưởng của Bệnh viện, tên là Diệp Thanh, việc vừa nãy muốn xin lỗi bà, không bằng bà cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa, lần nữa ngồi xuống, tôi đích thân khám chữa cho bé nhà bà được không?
Mẹ cô bé chau mày, có chút không muốn dù sao, con gái cô tuy nhỏ, nhưng cô bé cũng là phái nữ, hơn nữa, lại là loại bệnh này, sao tiện để cho bác sĩ nam kiểm tra chứ, lúc này sẽ ảnh hưởng đến tâm lý.
Diệp Thanh dường như đọc được suy nghĩ của cô, cười nói:
-Tôi là Bác sĩ đông y, chỉ cần xem mạch là được.
-ồ, vậy cũng có thể?
mẹ cô bé thấy thái độ của Diệp Thanh khách khí, nho nhã có lễ độ, cơn tức cũng tiêu đi, hơn nữa, đối phương còn là Viện trưởng Bệnh viện, sớm nghe nói Viện trưởng Bệnh viện Ngân Hạnh này tuy tuổi trẻ nhưng y thuật vô cùng cao mình, không chừng thực sự có thể tìm ra nguyên nhân, gì cơ, thường ngày muốn tìm các cấp bậc chuyên gia, viện trưởng này đăng ký, khám bệnh làm sao có cơ hội.
Sau đó, liền dắt cô bé, lần nữa quay trở lại phòng khám.
-Viện trưởng Diệp….
Trần Thiến Như đã lấy lại tinh thần, lúc này, trong lòng thầm có vài phần hưng phấn và xúc động, vội kéo ghế của mình lên mời Diệp Thanh ngồi, lại vô cùng chủ động đi cốc trà thường ngày mình hay uống đi mời Diệp Thanh, dùng cốc một lần.
Trước đây, cô muốn dùng cốc của mình, nhưng suy nghĩ lập tức bị dập tắt, thực sự quá đường đột rồi, hơn nữa, với tính cách kiên ngạo và hơi thẹn thùng của cô cũng thực sự không làm ra việc này được.
-Viện trưởng Diệp, mời uống trà.
Trần Thiến Như đặt cốc trà lên trước mặt Diệp Thanh, liền lui sang một bên, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm, muốn xem Diệp Thanh khám như thế nào, Diệp Thanh là thần tượng của cô.
Diệp Thanh lúc này bắt mạch cho cô bé, tuy nhiên rất nhanh thu tay lại, khẽ mỉm cười, nhìn mẹ cô bé nói:
-Bé nhà bà có phải luôn thích bật đèn ngủ đúng không?
-A, điều này, anh cũng biết hả?
Người mẹ kia lập tức vô cùng kinh ngạc, cô bé luôn cúi đầu cảm thấy xấu hổ cũng quên mất cả xấu hổ, ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Thanh một cái, chớp chớp mắt, tuy nhiên, cùng bắt gặp ánh mắt của Diệp Thanh, lập tức cúi đầu xuống.
Diệp Thanh nói:
-Nguyên nhân bệnh của cô bé chắc chính là điểm này.
-Hả?
Người mẹ cô bé sững sờ, lập tức thở dài, nói:
- Đứa con gái này của tôi, thông minh lại lanh lợi, cái gì cũng tốt, nhưng gan hơi nhỏ, so với chuột còn nhỏ hơn, ở nhà mình nếu buổi tối không bật đèn, ngay cả phòng bếp không dám vào, nhà vệ sinh càng không dám, cho nên luôn để nó bật đèn ngủ, nửa năm trước tôi phát hiện bộ ngực của nó nhô lên, lúc đầu còn cho rằng do béo phì, nhưng không lâu, lại phát hiện lại lớn thêm.
Cô liền cảm thấy, Viện trưởng Bệnh viện người ta có thể nói vừa mở miệng đã tìm ra nguyên nhân, trên cơ bản không thể sai được.
Diệp Thanh giải thích noi:
-Chúng ta từ khi cơ thể đi vào màn đêm đến tình trạng ngủ sâu, đại não sẽ phân bố ra một lượng lớn kích tố màu đen, lúc không sáng sẽ dừng tiết, các kích tố đen này có thể điều khiển giấc ngủ của con người, có thể phòng trừ dậy thì sớm, mà kích tố đen của loài người thường phát triển vào thời kỳ nhi đồng mới phát triển đến đỉnh cao, sẽ khống chế sớm dậy thì, nhưng từ 7 đến 10 tuổi, chúng bắt đầu thoái hóa, các cơ năng lại phát triển mạnh.
Trong giai đoạn này, nếu nhi đồng bị ánh nắng chiếu quá nhiều, sẽ giảm bớt sự phân tiết của kích tố màu đen, từ đó dẫn đến trưởng thành sớm hoặc hệ sinh dục quá phát triển.
Đương nhiên, chiếu sáng quá độ này, không chỉ đến từ ánh sáng đèn, còn có thể đến từ ánh sáng mặt trời, đặc biệt là ánh sáng không phải tự nhiên phát, tác dụng càng lớn hơn, ví dụ chiếu sáng quá mạnh, thời gian trước màn hình tivi, máy tính, các đèn trang trí quá sáng ở nhà cao tầng…
Người mẹ kia lập tức lo sợ, dường như nghĩ ra điều gì, mím miệng nói:
-Nguyên nhân đó chắc không chỉ là bật đèn khi ngủ, ông cũng biết, hiện nay bài tập ngoại khóa của học sinh tiểu học cực kỳ nặng, tôi và cha bé lo sợ Niếp Niếp học tập mà hỏng mắt, liền mua riêng cho cái đèn bàn rất cao W.
Diệp Thanh cười nói:
-Đây cũng là một nguyên nhân, ngọn đèn tuy đem đến rất nhiều tiện lợi cho cuộc sống chúng ta, thật ra hoàn toàn không phải đồ tốt hẳn, đặc biệt là càng sáng càng không tốt, nhất là không chói mắt, mắt cảm giác thoải mái là tốt nhất. Tôi có thể đưa cho bà một kiến nghị, ở trong phòng, căn cứ vào khoảng cách của các vật từ 30cm – 100 cm có thể lựa chọn đèn sáng trắng 15W- 60W, khoảng cách vật từ 55 Cm – 150cm, có thể chọn đèn huỳnh quang 8 W- 40W
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.