Chương 557
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 557: Thiết bị lợi hại có thể quay chụp trộm dưới nước.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Mẹ cô bé được Diệp Thanh giải thích thấu tình đạt lý thông suốt liền choáng váng đầu óc, tuy không hoàn toàn hiểu hết, nhưng cũng hiểu được nguyên nhân bệnh cơ bản, lúc này có chút phục Diệp Thanh.
Diệp Thanh cầm một đơn thuốc, vừa viết vừa nói:
-Nguyên nhân ánh sáng chẳng qua là một nguyên tố trong đó, vừa nữa Bác sĩ Trần của viện chúng tôi đã nói các nguyên nhân vô cùng quan trọng, đáng để phòng tránh, sau này phải chú ý hơn, tôi kê một đơn thuốc cho khuê nữ của bà, toàn thuốc đông y không có tác dụng phụ.
Lúc nói xong đơn thuốc cũng viết xong, chữ viết ngay ngắn rất đẹp mà lại phóng khoáng tự nhiên, quả thực chữ như người.
Mẹ cô bé nhận lấy, liếc một cái, thấy bên trên viết:
-Sinh địa, tri mẫu, huyền tham, hạ khô thảo, hoàng bách, trạch tả, xích thược, tam lăng mỗi thứ 9 gr, chích quy bản 11 gr, long đảm thảo 12 gr, sinh mạch nha 30~60 gr, sinh cam thảo 4. 5 gr. Đun nước uống mỗi ngày một thang, ngày uống hai lần, nửa tháng đến một tháng có thể khỏi hẳn.
-Bà có thể cầm lấy đơn thuốc này ra hiệu thuốc đông y mua thuốc, có thể dùng thể bảo hiểm y tế, hơn nữa hiện nay đang mở rộng dùng thảo dược để làm phong trào nên có thể giảm 20%.
Mẹ cô bé vừa nghe vô cùng vui mừng, giảm giá đối với phụ nữ, đối với việc này đều vô cùng hứng thú.
Bác sĩ trú viện Trần Thiến Như luôn ở bên lắng nghe, thấy Diệp Thanh không ngờ trong chốc lát giải quyết xong, hơn nữa còn không quên đến thể diện của mình, nói mình đều nói các điểm vô cùng quan trọng, bất giác ấm áp, thầm nói, Diệp Thanh này thật sự có năng lực, rất săn sóc, người đàn ông tốt này đến đâu tìm được đây.
Thật ra, cô hoàn toàn không biết, Diệp Thanh chỉ thuận miệng mà thôi, căn bản không nghĩ sâu xa như cô.
Lập tức, Trần Thiến Như lại nghĩ đến mình, luôn luôn đi ngủ rất muộn, như loài mèo đêm, hơn nữa đều bật đèn, không khỏi trong lòng lo sợ, tuy cô sớm qua tuổi trưởng thành sớm, nhưng đối với việc Diệp Thanh nói “ đèn sáng thực sự không phải là đồ tốt” có đồng tình.
Bởi vì thức đêm dài, bật đèn khi ngủ, còn dễ dàng dẫn đến các bệnh khác, ví dụ như bệnh về mắt, thị lực giảm, âm dương mất cân đối, dẫn đến loạn thị, thậm chí gia tăng tỷ lệ mắc bệnh ung thư.
Người xưa nói, ngủ sớm dậy sớm, bản thân chính là đúc kết kinh nghiệm vô cùng khoa học, có rất nhiều huyền diệu, tuy nhiên, người hiện nay sao có thể làm được như vậy? Phương thức sống hoàn toàn khác nhau, có lúc, tuy biết không tốt nhưng tìm ra các nguyên nhân vẫn bật đèn, còn thức đêm, quả thực dần dần tự sát.
... ... ... ... ... ... ... ... . . .
Tháng tám, Ninh Thành vô cùng oi bức, ngột ngạt, nói rõ sức mạnh của bốn thành phố lò lửa, lúc này rất hoan nghênh hạng mục thể dục, tìm một nơi sạch sẽ, trung tâm bơi lội môi trường sạch sẽ, giảm bớt mệt mỏi trong cơ thể, bơi lội tuy là một môn thể thao, nhưng áp lực công việc lớn, thời gian dài ngồi ở văn phòng, phải suy nghĩ nhiều, chắc chắn là một hoạt động tốt nhất, hơn nữa còn có thể giảm béo.
Đến bể bơi, cho dù không biết bơi, chỉ cần ở bên trong đạp nước vài cái cũng vô cùng mát mẻ.
Cho nên Trần Du và Ninh Não Nhi hai cô liền làm một cái thẻ, đến trung tâm bơi lội Ngũ Đài Sơn của khu vực náo nhiệt Ninh Thành, tất nhiên không thể thiếu phải gọi Diệp Thanh đến.
Chủ yếu là Ninh Não Nhi và Trần Du đều không biết bơi, Trần Du còn có thể biết đạp nước, Ninh Não Nhi vốn là con vịt trên cạn, nhảy xuống nước nổi cũng không nổi lên được.
Dùng cách nói của Trần Du , đào tạo miễn phí làm gì, không cần, hơn nữa, còn có thể tăng thêm các cơ hội tiếp xúc của cô và hắn, cho nên, Ninh Não Nhi quyết tâm làm một card.
-Diệp Thanh à, ngươi có phúc rồi, được dạy bơi hai mỹ nhân xinh đẹp như vậy, không biết bao nhiêu chàng trai ngưỡng mộ chết được.
Thay quần áo, vào sân, Trần Du kéo cánh tay của Ninh Não Nhi, thói quen liếm đôi môi cong mỏng, cười ha ha nói với Diệp Thanh.
Diệp Thanh gật đầu, mặc nhận, lục giác nhạy bén của hắn, sớm đã quan sát thấy các ánh mắt khác thường xung quanh, đang dồn vào hắn, có ngưỡng mộ có ghen tị, có hận, đủ loại, nhưng dồn vào hai cô chỉ có một loại, đó chính là ánh mắt muốn thoát y lõa thể.
Đặc biệt có nam tử, hung hăng nhìn chằm chằm vào bộ ngực khổng lồ của Ninh Não Nhi, quả thực tròng mắt đều sắp bật ra, điều đó khiến Diệp Thanh khó chịu, thầm nói, mẹ kiếp tám đời nhà ngươi không chưa thấy gái đẹp sao, hoàn toàn không biết, chính hắn lần đầu tiên gặp Ninh Não Nhi cũng gần như thế, thậm chí còn kinh khủng hơn.
Hai thứ đặc biệt ưu việt này chắc chắn nam giới bình thường không thể ngăn được.
Ninh Não Nhi và Trần Du cũng đã nuốt Trú Nhan Đan mà Diệp Thanh cho, càng mềm mại hơn trước kia, Trần Du đang mặc một bộ Bikini có vân đen trắng, phối với một mảnh khảnh, chân dài, quả thực là cực phẩm, còn Ninh Não Nhi mặc một quần áo bơi màu trắng, vô cùng đơn giản, nuhwng không che được thân hình kiêu ngạo lại thêm da trắng như công chúa Bạch Tuyết.
Hai người đẹp như vậy tiến vào, tuy là ban đêm, ánh sáng không được tốt, nhưng vừa vào là thu hút 90 % ánh mắt của nam nhân còn 1 % chắc chắn là cận thị, hơn nữa không đeo kính bơi có đi ốp, cho nên mới không phát hiện ra.
Mắt cận thị ở trong bể bơi thường rất thiệt thòi, nữ nhân không cách nào thấy các chàng đẹp trai, nam thì không nhìn được người đẹp, cho dù đeo kính bơi, nói chung người không có người khác, người có thị lực tốt nhìn rất rõ rất thích.
Diệp Thanh hít hít mũi, có chút hối hận, thầm nói, dẫn hai cô đến thật là thiệt thòi, xinh đẹp như vậy, để người khác cứ thế nhìn không, hoàn toàn không biết, thật ra cũng có mấy người đẹp đang nhìn hắn.
Ninh Não Nhi tất nhiên biết hắn nghĩ gì, đập sóng chuyển động, lườm hắn, thầm nói, ngươi vẫn thực sự coi hai chúng ta thành cấm kị của ngươi à, thật nhỏ mọn, ngay cả nhìn cũng không để các nam nhân khác nhìn sao? Trong lòng rật ra rất ngọt ngào.
Diệp Thanh chột dạ, ngượng ngùng cười, liền nhảy xuống nước, trong nước như con cá di chuyển, di chuyển như ý muốn, hơi lặn xuống liền hiện ra một loại cảm giác đẹp mắt cực độ, sau đó liền nhô đầu ra, vẫy Ninh Não Nhi và Trần Du nhanh xuống.
-Woa, Diệp Thanh, cậu nơi thật giỏi, tôi cũng muốn giống cậu nhảy xuống dưới như vậy!
Hai mắt Trần Du lấp lánh, làm thế nhảy xuống.
Ninh Não Nhi vội vàng kéo cô lại, nói:
-Nơi này là nơi nước sâu, cô nhảy như vậy cẩn thận bị sặc.
-Sẽ không thể nào, trước tiên tôi ngừng thở, sau đó nhảy xuống.
Thật ra, nơi nước sâu thực sự có hơn ba mét, còn ở bên trên bật một khoảng cách, nơi này mới một mét rưỡi một mét sáu, nhiều nhất không ngập đầu Ninh Não Nhi và Trần Du , nhưng đối với hai cô không biết bơi mà nói, hoàn toàn có thể coi là nơi nước sâu rồi.
Ninh Não Nhi nói:
-Vậy cô vào trong nước rồi, chỉ sợ đầu lại choáng, không phân biệt được đông tây nam bắc, đến lúc đó chắc chắn uống no nước.
-Nè, chẳng phải còn có người đàn ông của cô sao, để hắn đón tôi thì tốt rồi.
Trần Du bĩu môi cười nói.
Ninh Não Nhi:
-….
-Không thể nào, nhỏ mọn như vậy sao? Sớm biết như vậy tôi chẳng thèm đến, để hai người đi bơi thôi.
-Cô còn lắm điều nữa, thật là.
Trần Du nói:
-Thật cái gì hả?
-Cô mau xuống đi!
Ninh Não Nhi bất ngờ một tay đẩy Trần Du xuống, Trần Du không kịp phòng tất nhiên sợ tới mức kêu thét lên, vội vàng nhắm mắt bịt mồn, chỉ nghe “ tõm” một tiếng liền rơi vào trong bể.
Diệp Thanh vội vàng bơi qua, kéo cô lên, Trần Du ôm cả cổ Diệp Thanh, vừa ra khỏi nước đã mắng to:
-Ninh Não Nhi cô được lắm, sao lại xấu xa như vậy, nhân lúc tôi không chuẩn bị, đánh lén, không được, tôi cũng phải đẩy cô một lần.
-Cô đừng có mơ nhé
Ninh Não Nhi vội vàng theo thang rơi xuống nước, tuy nhiên cô không biết bơi, liền cẩn thận, động tác của Trần Du nhanh hơn cô một chút, đạp vài cái đã tới, sau đó leo lên thang, Ninh Não Nhi muốn trốn liền bị Trần Du ôm lấy đùi, tiếp đó hai người đẹp cùng rơi xuống nước.
Lúc rơi xuống nước, đầu của Trần Du áp vào mông của Ninh Não Nhi, còn một tay không biết có ý hay vô ý, không ngờ mò vào trong váy bơi của Ninh Não Nhi.
Đương nhiên, trong váy còn có quần nhỏ, nhưng nếu là như vậy, cảnh tượng đó, cũng không cần phải nhắc đến có bao nhiêu nam nhân bị kích thích huyết mạch sôi trào.
Diệp Thanh cách gần nhất, nhìn càng rõ hơn, lúc này không khỏi thầm hô to:
-Thật là bị tổn thất rồi, sớm biết như vậy, anh đi tìm một bể bơi tư nhân, sau nay không để các cô đến nơi đông người.
…
-Chậc chậc, hai nàng xinh đẹp quá, vừa trắng vừa mịn màng, thân hình càng đẹp hơn.
-Tôi đến bể bơi lâu như vậy, ngày ngày ngồi ngắm các người đẹp, vẫn là lần đầu tiên phát hiện loại hàng cực phẩm này, cực phẩm, cực phẩm, tùy ý làm một một người, cả đời đều đáng, tôi nguyện lấy mười năm tuổi thọ để đổi.
-Nè, mười năm tính làm gì, tôi nguyện đổi năm mươi năm tuổi thọ.
-Ngươi hơn ba mươi tuổi rồi, lần mất năm mươi năm, vậy chẳng phải lập tức chết hả.
-Tôi nói, các người có phải đọc quá nhiều tiểu thuyết huyễn tưởng không hả, còn đốt tuổi thọ để tăng thêm sức mạnh.
-Tôi, đốt tuổi thọ để tăng thêm năng lực.
-Lưu manh, biến đi, đừng nói là quen tôi.
….
-Chậc chậc, đúng là tre già măng mọc, cùng là nữ nhân, tại sao, thân hình của hai cô và da dẻ đẹp như vậy?
Một cô gái tuổi cũng ngang Ninh Não Nhi ngưỡng mộ nhìn, lại cúi đầu nhìn bộ ngực bằng phẳng của mình, còn thịt lồi lên bên eo nữa rất tự ti.
-Hai cô này rốt cuộc bao nhiêu tuổi, nhìn thoáng qua thì như hai nhăm hai sáu, nhưng nhìn kĩ lại, lại giống như mười tám, thật là lạ.
Một phụ nữ trung niên dẫn con gái đến nghịch nước trông thấy Ninh Não Nhi và Trần Du toàn thân toát ra sức sống thanh xuân, lập tức ngưỡng mộ ghen tị tràn đầy trong đầu.
Sau đó, véo vành tai ông xã, mắng, đồ thối tha nhà ông, nhìn rõ chưa.
Hoàn toàn không biết, đây chính là hiệu quả thần kỳ của Trú Nhan Đan do Diệp Thanh tạo thành, hơn nữa theo thời gian, hiệu quả của thuốc ngày càng phát huy, còn có thể trở nên càng mịn màng hơn, càng trẻ hơn, nói là mãi mãi không già, mãi mãi đều xinh đẹp trẻ trung như vậy đều không quá.
….
-Lão Hạ, nhanh nào, lấy cái máy ảnh chuyên nghiệp của cậu chụp các người đẹp dưới nước giúp tôi, tôi sẽ tìm cơ hội tiếp cận, làm hai cái ảnh khiến người khác hộc máu mũi trở về.
-Nè, cơ hội tốt này, tất nhiên ông phải đích thân lên mới được, không đến lượt ngươi đâu?
-Không thì thôi, ông sẽ mượn máy, bấm một loạt, làm qua cũng tốt.
-Tôi xem có nam nhân nào bên cạnh tốt không chứ.
Có nam nhân thế nào, thì có công tử bột kia tay không mà hai ba em, hắn có thể làm gì khi ông cưỡng hiếp người đàn bà của hắn chứ, hắn cũng bó tay.
-Ha ha, ngươi chỉ được cái bộ nói, đợi lát nữa chúng ta cùng đi, ngươi véo em chân dài, tôi véo em mặt như búp bê kia, òa, quả thực ngay cả trang phục đều ôm hết, cuối cùng biết cái gì gọi là lãng tử.
... ... ... ... ...
Theo thời gian, người trong bể bơi ngày càng nhiều, mặc dù nước sâu cũng trở nên chen chúc.
Diệp Thanh dẫn hai người đẹp tìm một chỗ ít người, mực nước khoảng 1.5 m, nếu sâu hơn, hai cô có chút khó khăn, quá nông ảnh hưởng đến việc huấn luyện.
Hơn nữa chỗ nước nông rất nhiều trẻ con, không cẩn thận đạp vào người khác, điều đó không tốt.
-Não Nhi, cô phải thả lỏng toàn thân, hít thật sâu, từ từ thở ra là được, yên tâm đi, lát nữa là chìm xuống.
Diệp Thanh vừa dạy Ninh Não Nhi các động tác bơi ếch vừa cổ động cô để cô không sợ.
Tuy nhiên, Ninh Não Nhi dù sao cũng mới học qua, luyện tập mấy lần, tuy không được nhiều, nhưng nói chung lấy hơi vẫn chưa qua được.
Trần Du nói:
-Nếu biết lấy hơi, vậy nói rõ cô đã bơi được rồi, không bằng Diệp Thanh đỡ đầu và thắt lưng của cô ấy, cô sẽ không cần phải suy nghĩ đến lấy hơi, vậy mới thoải mái.
Ninh Não Nhi tất nhiên lập tức vui vẻ tiếp thu, nhìn Diệp Thanh ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu hắn mau hành động.
Diệp Thanh tất nhiên không dám không tuân theo, hơn nữa, hắn cầu mà không được, chỉ chốc lát, Ninh Não Nhi mệt rồi, sẽ đổi Trần Du , Diệp Thanh luân phiên đỡ hai cô nghịch nước, khỏi phải nói sướng bao nhiêu.
Ba người đùa nghịch rất vui vẻ, sau đó, liền có hai người cơ bắp khôi ngô áp tới.
Diệp Thanh chú ý hai người này, không khỏi nhíu mày, tuy nhiên cách còn xa, cũng không thèm để ý, tiếp tục dạy hai cô tập bơi.
Hai nam nhân kia liếc nhau, khóe miệng nhe liên một nụ cười gian manh, tiếp đó, từ từ bơi lại.
Một nam tử trong đó, trên cổ tay còn cầm một vật như đồng hồ, tuy nhiên, đây không phải là đồng hồ thường, hơn nữa là camera chuyên dụng có thể chống thấm.
Vẫn là sản phẩm của một hòn đảo, trên mặt đồng hồ có hai giờ phương hướng vô cùng bí mật, có tiếng quay video và chụp 640× 480/20fps, đồng thời có thể chụp các tấm hình cấu hình cao 1600×1200.
Không chỉ có đầu cắm, dùng để truyền tải số liệu và nạp điện, pin ở trong đó có thể chụp được liên tục một tiếng, còn thời gian sạc điện khoảng ba tiếng, ngoài ra, nó còn có thẻ nhớ bên trong lên tới 4G, lúc chụp các quy cách 640× 480/20fps có thể giữ được ảnh động khoảng 3 tiếng, còn là kỉ lục quay video.
Mấy nhân sĩ bỉ ổi lợi dụng công cụ này trong tay, chắc chắn đứng đầu, hơn nữa, giá của nó cũng không đắt, khoảng bảy tám trăm tệ.
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 557: Thiết bị lợi hại có thể quay chụp trộm dưới nước.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Mẹ cô bé được Diệp Thanh giải thích thấu tình đạt lý thông suốt liền choáng váng đầu óc, tuy không hoàn toàn hiểu hết, nhưng cũng hiểu được nguyên nhân bệnh cơ bản, lúc này có chút phục Diệp Thanh.
Diệp Thanh cầm một đơn thuốc, vừa viết vừa nói:
-Nguyên nhân ánh sáng chẳng qua là một nguyên tố trong đó, vừa nữa Bác sĩ Trần của viện chúng tôi đã nói các nguyên nhân vô cùng quan trọng, đáng để phòng tránh, sau này phải chú ý hơn, tôi kê một đơn thuốc cho khuê nữ của bà, toàn thuốc đông y không có tác dụng phụ.
Lúc nói xong đơn thuốc cũng viết xong, chữ viết ngay ngắn rất đẹp mà lại phóng khoáng tự nhiên, quả thực chữ như người.
Mẹ cô bé nhận lấy, liếc một cái, thấy bên trên viết:
-Sinh địa, tri mẫu, huyền tham, hạ khô thảo, hoàng bách, trạch tả, xích thược, tam lăng mỗi thứ 9 gr, chích quy bản 11 gr, long đảm thảo 12 gr, sinh mạch nha 30~60 gr, sinh cam thảo 4. 5 gr. Đun nước uống mỗi ngày một thang, ngày uống hai lần, nửa tháng đến một tháng có thể khỏi hẳn.
-Bà có thể cầm lấy đơn thuốc này ra hiệu thuốc đông y mua thuốc, có thể dùng thể bảo hiểm y tế, hơn nữa hiện nay đang mở rộng dùng thảo dược để làm phong trào nên có thể giảm 20%.
Mẹ cô bé vừa nghe vô cùng vui mừng, giảm giá đối với phụ nữ, đối với việc này đều vô cùng hứng thú.
Bác sĩ trú viện Trần Thiến Như luôn ở bên lắng nghe, thấy Diệp Thanh không ngờ trong chốc lát giải quyết xong, hơn nữa còn không quên đến thể diện của mình, nói mình đều nói các điểm vô cùng quan trọng, bất giác ấm áp, thầm nói, Diệp Thanh này thật sự có năng lực, rất săn sóc, người đàn ông tốt này đến đâu tìm được đây.
Thật ra, cô hoàn toàn không biết, Diệp Thanh chỉ thuận miệng mà thôi, căn bản không nghĩ sâu xa như cô.
Lập tức, Trần Thiến Như lại nghĩ đến mình, luôn luôn đi ngủ rất muộn, như loài mèo đêm, hơn nữa đều bật đèn, không khỏi trong lòng lo sợ, tuy cô sớm qua tuổi trưởng thành sớm, nhưng đối với việc Diệp Thanh nói “ đèn sáng thực sự không phải là đồ tốt” có đồng tình.
Bởi vì thức đêm dài, bật đèn khi ngủ, còn dễ dàng dẫn đến các bệnh khác, ví dụ như bệnh về mắt, thị lực giảm, âm dương mất cân đối, dẫn đến loạn thị, thậm chí gia tăng tỷ lệ mắc bệnh ung thư.
Người xưa nói, ngủ sớm dậy sớm, bản thân chính là đúc kết kinh nghiệm vô cùng khoa học, có rất nhiều huyền diệu, tuy nhiên, người hiện nay sao có thể làm được như vậy? Phương thức sống hoàn toàn khác nhau, có lúc, tuy biết không tốt nhưng tìm ra các nguyên nhân vẫn bật đèn, còn thức đêm, quả thực dần dần tự sát.
... ... ... ... ... ... ... ... . . .
Tháng tám, Ninh Thành vô cùng oi bức, ngột ngạt, nói rõ sức mạnh của bốn thành phố lò lửa, lúc này rất hoan nghênh hạng mục thể dục, tìm một nơi sạch sẽ, trung tâm bơi lội môi trường sạch sẽ, giảm bớt mệt mỏi trong cơ thể, bơi lội tuy là một môn thể thao, nhưng áp lực công việc lớn, thời gian dài ngồi ở văn phòng, phải suy nghĩ nhiều, chắc chắn là một hoạt động tốt nhất, hơn nữa còn có thể giảm béo.
Đến bể bơi, cho dù không biết bơi, chỉ cần ở bên trong đạp nước vài cái cũng vô cùng mát mẻ.
Cho nên Trần Du và Ninh Não Nhi hai cô liền làm một cái thẻ, đến trung tâm bơi lội Ngũ Đài Sơn của khu vực náo nhiệt Ninh Thành, tất nhiên không thể thiếu phải gọi Diệp Thanh đến.
Chủ yếu là Ninh Não Nhi và Trần Du đều không biết bơi, Trần Du còn có thể biết đạp nước, Ninh Não Nhi vốn là con vịt trên cạn, nhảy xuống nước nổi cũng không nổi lên được.
Dùng cách nói của Trần Du , đào tạo miễn phí làm gì, không cần, hơn nữa, còn có thể tăng thêm các cơ hội tiếp xúc của cô và hắn, cho nên, Ninh Não Nhi quyết tâm làm một card.
-Diệp Thanh à, ngươi có phúc rồi, được dạy bơi hai mỹ nhân xinh đẹp như vậy, không biết bao nhiêu chàng trai ngưỡng mộ chết được.
Thay quần áo, vào sân, Trần Du kéo cánh tay của Ninh Não Nhi, thói quen liếm đôi môi cong mỏng, cười ha ha nói với Diệp Thanh.
Diệp Thanh gật đầu, mặc nhận, lục giác nhạy bén của hắn, sớm đã quan sát thấy các ánh mắt khác thường xung quanh, đang dồn vào hắn, có ngưỡng mộ có ghen tị, có hận, đủ loại, nhưng dồn vào hai cô chỉ có một loại, đó chính là ánh mắt muốn thoát y lõa thể.
Đặc biệt có nam tử, hung hăng nhìn chằm chằm vào bộ ngực khổng lồ của Ninh Não Nhi, quả thực tròng mắt đều sắp bật ra, điều đó khiến Diệp Thanh khó chịu, thầm nói, mẹ kiếp tám đời nhà ngươi không chưa thấy gái đẹp sao, hoàn toàn không biết, chính hắn lần đầu tiên gặp Ninh Não Nhi cũng gần như thế, thậm chí còn kinh khủng hơn.
Hai thứ đặc biệt ưu việt này chắc chắn nam giới bình thường không thể ngăn được.
Ninh Não Nhi và Trần Du cũng đã nuốt Trú Nhan Đan mà Diệp Thanh cho, càng mềm mại hơn trước kia, Trần Du đang mặc một bộ Bikini có vân đen trắng, phối với một mảnh khảnh, chân dài, quả thực là cực phẩm, còn Ninh Não Nhi mặc một quần áo bơi màu trắng, vô cùng đơn giản, nuhwng không che được thân hình kiêu ngạo lại thêm da trắng như công chúa Bạch Tuyết.
Hai người đẹp như vậy tiến vào, tuy là ban đêm, ánh sáng không được tốt, nhưng vừa vào là thu hút 90 % ánh mắt của nam nhân còn 1 % chắc chắn là cận thị, hơn nữa không đeo kính bơi có đi ốp, cho nên mới không phát hiện ra.
Mắt cận thị ở trong bể bơi thường rất thiệt thòi, nữ nhân không cách nào thấy các chàng đẹp trai, nam thì không nhìn được người đẹp, cho dù đeo kính bơi, nói chung người không có người khác, người có thị lực tốt nhìn rất rõ rất thích.
Diệp Thanh hít hít mũi, có chút hối hận, thầm nói, dẫn hai cô đến thật là thiệt thòi, xinh đẹp như vậy, để người khác cứ thế nhìn không, hoàn toàn không biết, thật ra cũng có mấy người đẹp đang nhìn hắn.
Ninh Não Nhi tất nhiên biết hắn nghĩ gì, đập sóng chuyển động, lườm hắn, thầm nói, ngươi vẫn thực sự coi hai chúng ta thành cấm kị của ngươi à, thật nhỏ mọn, ngay cả nhìn cũng không để các nam nhân khác nhìn sao? Trong lòng rật ra rất ngọt ngào.
Diệp Thanh chột dạ, ngượng ngùng cười, liền nhảy xuống nước, trong nước như con cá di chuyển, di chuyển như ý muốn, hơi lặn xuống liền hiện ra một loại cảm giác đẹp mắt cực độ, sau đó liền nhô đầu ra, vẫy Ninh Não Nhi và Trần Du nhanh xuống.
-Woa, Diệp Thanh, cậu nơi thật giỏi, tôi cũng muốn giống cậu nhảy xuống dưới như vậy!
Hai mắt Trần Du lấp lánh, làm thế nhảy xuống.
Ninh Não Nhi vội vàng kéo cô lại, nói:
-Nơi này là nơi nước sâu, cô nhảy như vậy cẩn thận bị sặc.
-Sẽ không thể nào, trước tiên tôi ngừng thở, sau đó nhảy xuống.
Thật ra, nơi nước sâu thực sự có hơn ba mét, còn ở bên trên bật một khoảng cách, nơi này mới một mét rưỡi một mét sáu, nhiều nhất không ngập đầu Ninh Não Nhi và Trần Du , nhưng đối với hai cô không biết bơi mà nói, hoàn toàn có thể coi là nơi nước sâu rồi.
Ninh Não Nhi nói:
-Vậy cô vào trong nước rồi, chỉ sợ đầu lại choáng, không phân biệt được đông tây nam bắc, đến lúc đó chắc chắn uống no nước.
-Nè, chẳng phải còn có người đàn ông của cô sao, để hắn đón tôi thì tốt rồi.
Trần Du bĩu môi cười nói.
Ninh Não Nhi:
-….
-Không thể nào, nhỏ mọn như vậy sao? Sớm biết như vậy tôi chẳng thèm đến, để hai người đi bơi thôi.
-Cô còn lắm điều nữa, thật là.
Trần Du nói:
-Thật cái gì hả?
-Cô mau xuống đi!
Ninh Não Nhi bất ngờ một tay đẩy Trần Du xuống, Trần Du không kịp phòng tất nhiên sợ tới mức kêu thét lên, vội vàng nhắm mắt bịt mồn, chỉ nghe “ tõm” một tiếng liền rơi vào trong bể.
Diệp Thanh vội vàng bơi qua, kéo cô lên, Trần Du ôm cả cổ Diệp Thanh, vừa ra khỏi nước đã mắng to:
-Ninh Não Nhi cô được lắm, sao lại xấu xa như vậy, nhân lúc tôi không chuẩn bị, đánh lén, không được, tôi cũng phải đẩy cô một lần.
-Cô đừng có mơ nhé
Ninh Não Nhi vội vàng theo thang rơi xuống nước, tuy nhiên cô không biết bơi, liền cẩn thận, động tác của Trần Du nhanh hơn cô một chút, đạp vài cái đã tới, sau đó leo lên thang, Ninh Não Nhi muốn trốn liền bị Trần Du ôm lấy đùi, tiếp đó hai người đẹp cùng rơi xuống nước.
Lúc rơi xuống nước, đầu của Trần Du áp vào mông của Ninh Não Nhi, còn một tay không biết có ý hay vô ý, không ngờ mò vào trong váy bơi của Ninh Não Nhi.
Đương nhiên, trong váy còn có quần nhỏ, nhưng nếu là như vậy, cảnh tượng đó, cũng không cần phải nhắc đến có bao nhiêu nam nhân bị kích thích huyết mạch sôi trào.
Diệp Thanh cách gần nhất, nhìn càng rõ hơn, lúc này không khỏi thầm hô to:
-Thật là bị tổn thất rồi, sớm biết như vậy, anh đi tìm một bể bơi tư nhân, sau nay không để các cô đến nơi đông người.
…
-Chậc chậc, hai nàng xinh đẹp quá, vừa trắng vừa mịn màng, thân hình càng đẹp hơn.
-Tôi đến bể bơi lâu như vậy, ngày ngày ngồi ngắm các người đẹp, vẫn là lần đầu tiên phát hiện loại hàng cực phẩm này, cực phẩm, cực phẩm, tùy ý làm một một người, cả đời đều đáng, tôi nguyện lấy mười năm tuổi thọ để đổi.
-Nè, mười năm tính làm gì, tôi nguyện đổi năm mươi năm tuổi thọ.
-Ngươi hơn ba mươi tuổi rồi, lần mất năm mươi năm, vậy chẳng phải lập tức chết hả.
-Tôi nói, các người có phải đọc quá nhiều tiểu thuyết huyễn tưởng không hả, còn đốt tuổi thọ để tăng thêm sức mạnh.
-Tôi, đốt tuổi thọ để tăng thêm năng lực.
-Lưu manh, biến đi, đừng nói là quen tôi.
….
-Chậc chậc, đúng là tre già măng mọc, cùng là nữ nhân, tại sao, thân hình của hai cô và da dẻ đẹp như vậy?
Một cô gái tuổi cũng ngang Ninh Não Nhi ngưỡng mộ nhìn, lại cúi đầu nhìn bộ ngực bằng phẳng của mình, còn thịt lồi lên bên eo nữa rất tự ti.
-Hai cô này rốt cuộc bao nhiêu tuổi, nhìn thoáng qua thì như hai nhăm hai sáu, nhưng nhìn kĩ lại, lại giống như mười tám, thật là lạ.
Một phụ nữ trung niên dẫn con gái đến nghịch nước trông thấy Ninh Não Nhi và Trần Du toàn thân toát ra sức sống thanh xuân, lập tức ngưỡng mộ ghen tị tràn đầy trong đầu.
Sau đó, véo vành tai ông xã, mắng, đồ thối tha nhà ông, nhìn rõ chưa.
Hoàn toàn không biết, đây chính là hiệu quả thần kỳ của Trú Nhan Đan do Diệp Thanh tạo thành, hơn nữa theo thời gian, hiệu quả của thuốc ngày càng phát huy, còn có thể trở nên càng mịn màng hơn, càng trẻ hơn, nói là mãi mãi không già, mãi mãi đều xinh đẹp trẻ trung như vậy đều không quá.
….
-Lão Hạ, nhanh nào, lấy cái máy ảnh chuyên nghiệp của cậu chụp các người đẹp dưới nước giúp tôi, tôi sẽ tìm cơ hội tiếp cận, làm hai cái ảnh khiến người khác hộc máu mũi trở về.
-Nè, cơ hội tốt này, tất nhiên ông phải đích thân lên mới được, không đến lượt ngươi đâu?
-Không thì thôi, ông sẽ mượn máy, bấm một loạt, làm qua cũng tốt.
-Tôi xem có nam nhân nào bên cạnh tốt không chứ.
Có nam nhân thế nào, thì có công tử bột kia tay không mà hai ba em, hắn có thể làm gì khi ông cưỡng hiếp người đàn bà của hắn chứ, hắn cũng bó tay.
-Ha ha, ngươi chỉ được cái bộ nói, đợi lát nữa chúng ta cùng đi, ngươi véo em chân dài, tôi véo em mặt như búp bê kia, òa, quả thực ngay cả trang phục đều ôm hết, cuối cùng biết cái gì gọi là lãng tử.
... ... ... ... ...
Theo thời gian, người trong bể bơi ngày càng nhiều, mặc dù nước sâu cũng trở nên chen chúc.
Diệp Thanh dẫn hai người đẹp tìm một chỗ ít người, mực nước khoảng 1.5 m, nếu sâu hơn, hai cô có chút khó khăn, quá nông ảnh hưởng đến việc huấn luyện.
Hơn nữa chỗ nước nông rất nhiều trẻ con, không cẩn thận đạp vào người khác, điều đó không tốt.
-Não Nhi, cô phải thả lỏng toàn thân, hít thật sâu, từ từ thở ra là được, yên tâm đi, lát nữa là chìm xuống.
Diệp Thanh vừa dạy Ninh Não Nhi các động tác bơi ếch vừa cổ động cô để cô không sợ.
Tuy nhiên, Ninh Não Nhi dù sao cũng mới học qua, luyện tập mấy lần, tuy không được nhiều, nhưng nói chung lấy hơi vẫn chưa qua được.
Trần Du nói:
-Nếu biết lấy hơi, vậy nói rõ cô đã bơi được rồi, không bằng Diệp Thanh đỡ đầu và thắt lưng của cô ấy, cô sẽ không cần phải suy nghĩ đến lấy hơi, vậy mới thoải mái.
Ninh Não Nhi tất nhiên lập tức vui vẻ tiếp thu, nhìn Diệp Thanh ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu hắn mau hành động.
Diệp Thanh tất nhiên không dám không tuân theo, hơn nữa, hắn cầu mà không được, chỉ chốc lát, Ninh Não Nhi mệt rồi, sẽ đổi Trần Du , Diệp Thanh luân phiên đỡ hai cô nghịch nước, khỏi phải nói sướng bao nhiêu.
Ba người đùa nghịch rất vui vẻ, sau đó, liền có hai người cơ bắp khôi ngô áp tới.
Diệp Thanh chú ý hai người này, không khỏi nhíu mày, tuy nhiên cách còn xa, cũng không thèm để ý, tiếp tục dạy hai cô tập bơi.
Hai nam nhân kia liếc nhau, khóe miệng nhe liên một nụ cười gian manh, tiếp đó, từ từ bơi lại.
Một nam tử trong đó, trên cổ tay còn cầm một vật như đồng hồ, tuy nhiên, đây không phải là đồng hồ thường, hơn nữa là camera chuyên dụng có thể chống thấm.
Vẫn là sản phẩm của một hòn đảo, trên mặt đồng hồ có hai giờ phương hướng vô cùng bí mật, có tiếng quay video và chụp 640× 480/20fps, đồng thời có thể chụp các tấm hình cấu hình cao 1600×1200.
Không chỉ có đầu cắm, dùng để truyền tải số liệu và nạp điện, pin ở trong đó có thể chụp được liên tục một tiếng, còn thời gian sạc điện khoảng ba tiếng, ngoài ra, nó còn có thẻ nhớ bên trong lên tới 4G, lúc chụp các quy cách 640× 480/20fps có thể giữ được ảnh động khoảng 3 tiếng, còn là kỉ lục quay video.
Mấy nhân sĩ bỉ ổi lợi dụng công cụ này trong tay, chắc chắn đứng đầu, hơn nữa, giá của nó cũng không đắt, khoảng bảy tám trăm tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.