Thần Y

Chương 566

Hành Xích Đạo

04/09/2013

Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 566: Giáo sư mời giảng của Đại học Ninh Thành, không biết Tiểu Diệp viện trưởng có muốn không?

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: Mê Truyện

Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn

- Quỷ biết được! Tiểu tử đó, vừa nhìn là công tử bột, chắc cũng là loại lời ngon tiếng ngọt, tuy nhiên, trước mặt quyền lực chắc chắn bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào cũng là cặn bã.

Lý Kiện vô cùng coi thường nhìn Diệp Thanh một cái, tuy An Tiếu Trúc và Diệp Tĩnh lần đầu tiên từ chối lời mời của cậu ta, nhưng trong lòng cậu ta vẫn vô cùng tin tưởng, có thể đánh bại Diệp Thanh, đoạt hai người đẹp lại.

Còn thế lực trong miệng cậu ta tất nhiên Diệp Thanh không thể so được nền móng kinh tế hùng hậu, Ông dùng tiền đè chết ngươi!

Nếu để cho cậu ta biết, số tiền lẻ mỗi tháng Diệp Thanh nhận được, đều hơn bảy tám lần giá trị của chiếc xe kia của cậu ta, còn không biết cậu ta sẽ mở to mắt tới đâu, không chừng, ngay cả tròng mắt đều nhô ra.

Gần như các tân sinh viên có mặt ở đây đều vô cùng ngạc nhiên, cha của Lý Kiện có thể có giao tình với Viện trưởng Viện y học, còn Lý Kiện cũng trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người dương dương tự đắc, tuy nhiên, An Tiếu Trúc và Diệp Tĩnh hoàn toàn không thèm để ý, làm cho bạn học Lý Kiện có chút mất mát và buồn bực.

- Tiếu Trúc, không có nước cam ép, mua cho em chai trà, có được không?

Diệp Thanh nói xong, liền để chai trà lạnh, đưa cho An Tiếu Trúc, còn Diệp Tĩnh là chai nước khoáng, hắn uống trà xanh.

- Tất nhiên không sao cả!



An Tiếu Trúc khẽ mỉm cười, uống một ngụm, lập tức cảm thấy sảng khoái mát mẻ rất nhiều, quả thực là ngọt đến trong lòng, thầm nói, chỉ cần là tên khốn anh mua cho ta, ta đều cảm thấy ngọt ngào.

Diệp Tĩnh hoài nghi nhìn cô một cái, không khỏi có chút tò mò, trà này ngon như vậy sao? Xem cô say mê kìa!

Diệp Thanh ở bên cười ngây ngô, có chút chột dạ, sợ em gái biết được, mình và cô gái có chuyện, hơn nữa còn làm chuyện đó trong kì nghỉ hè năm lớp 11 chứ!

- Ý ~ Đây chẳng phải Tiểu Diệp Viện Trưởng sao?

Đúng lúc này, Cát Hoành Thụy không xa trông thấy Diệp Thanh, trước tiên sững sờ, tuy nhiên, xác nhận là Diệp Thanh, liền liếc một cái sang người bạn bên cạnh, sau đó sải bước đi đến chỗ Diệp Thanh, còn người đàn ông trung niên khí phách bất phầm bên cạnh ông cũng sáng mắt lên, đi lại.

Còn cha của Lý Kiện , tất nhiên cũng vội vội vàng vàng theo sau, tuy ông không rõ tình hình, nhưng bản tính nhanh nhạy của Thương nhân nói với ông, người này nhất định không đơn giản, chắc chắn xuất thân là con cháu nhà quan vô cùng thâm hậu, ừ, đáng để kết giao.

- Ái chà, Viện trưởng Tiểu Diệp à, thật là may mắn thật là may mắn, mấy ngày nay tôi và Hiệu trưởng Trình còn đang suy nghĩ, hôm nào đó rút thời gian đi thăm hỏi cậu, không ngờ, không ngờ ở đây gặp được!

Cát Hoành Thụy hết sức chủ động giơ tay ra, niềm nở chào hỏi Diệp Thanh, khách sáo so với lúc trước với cha của Lý Kiện không thể so sáng nổi.

Lập tức khiến cha của Lý Kiện ngây người, tuy nhiên lập tức càng tin theo, người thanh niên này quả nhiên lai lại phi phàm, càng thêm kiên định có lòng kết giao! Thương nhân mà, làm ăn chính nhờ vào quan hệ.

Có quan hệ mới có làm ăn!

- Ách, không biết hai vị là.

Diệp Thanh khẽ lướt, không không nhớ nổi đã gặp hai người ở đâu.

Cát Hoành Thụy cười ha hả, lập tức tự giới thiệu:

- Tôi là Viện trưởng viện y học Đai học Ninh Thành Cát Hoành Thụy, còn là lớp sinh viên đầu tiên của Chương Lão, còn vị này bên cạnh tôi, hi hi, cũng là Hiệu trưởng Trình của Đại học Ninh Thành chúng tôi Trình Linh Tuấn!

Cha của Lý Kiện lập tức ngây người, sau đó vui mừng, hóa ra người này là Hiệu trưởng Đại học Ninh Thành, chuối thật, Đại học Ninh Thành là trường thuộc cấp bộ, sếp hàng thứ năm của Trung Quốc, Hiệu trưởng tương đương với cấp Phó bộ, còn Viện trưởng Viện y học Đại học Ninh Thành dù sao cũng là cấp Phó sở.



Đây là khái niệm gì? cũng chính là nói, Trình Tuấn Linh trong cấp bậc có thể ngang với cấp Phó Chủ tịch Tỉnh, còn Cát Hoành Thụy chí ít cũng ngang cấp Phó chủ tịch Thành phố cấp 3, trong trường đại học nổi tiếng như vậy, trong có Hiệu trưởng, Viện trưởng, phương diện quyền lực, địa vị còn xa, không thể so sánh với các cán bộ cốt cán đang nắm quyền lãnh đạo các cơ quan nhà nước thực sự.

Hơn nữa, thông thường, để các cấp bậc hành chính nói trên miệng, hoặc trong lòng lãnh đạo trường học, cũng không thể là một lãnh đạo tốt, dù sao, trường học là để dạy học, nghiên cứu là chính, mù quáng coi là quan, quên mất dạy học bản thân, điều này đã là vấn đề làm người rồi, cũng là vấn đề nhân phẩm người.

Nhưng ít nhất trên cấp bậc có thể đối thoại với các lãnh đạo của các cơ quan chính phủ ! Theo ý nghĩa nào đó, điều đó cũng giúp cho mở rộng công việc của trường học.

Đây cũng là nguyên nhân cha Lý Kiện xu nịnh Cát Hoành Thụy, không nói cái gì khác, bạn học người ta có rất nhiều thực quyền lãnh đạo, có thậm chí còn làm cấp Phó chủ tịch Tỉnh, sẽ được rất nhiều quan hệ lơn, có thể chiếu cố đến buôn bán nhiều hơn.

Hiệu trưởng Đại học Ninh Thành Trình Linh Tuấn, khẽ mỉm cười, cũng giơ tay ra bắt thật chặt Diệp Thanh một cái, nói:

- Tiểu Diệp à, việc của cậu tôi đều tìm hiểu cẩn thận, đối với y thuật của cậu, năng lực còn có nhân phẩm, trường chúng tôi đều rất tán thành, qua thảo luận của tầng lãnh đạo, quyết định chân thành mời cậu về Viện y học Đại học Ninh Thành đảm đương giáo sư tọa giảng, có thể căn cứ vào thời gian của cậu để sắp xếp thời gian giảng dạy, không biết cậu có đồng ý hay không?

Nói xong nhìn Diệp Thanh vô cùng kỳ vọng!

Bên cạnh, cha của Lý Kiện lần này thực sự vô cùng kinh ngạc rồi, hóa ra, người thanh niên người ta căn bản không phải là con quan, mà là một Hội trưởng gì đó, hơn nữa tuổi tác rất trẻ, có tư cách làm giáo sư mời giảng của trường đại học thuộc cấp bộ của Đại học Ninh Thành! Đó phải là quái thai gì hả!

Phải biết rằng, Giáo sư mời giảng của Đại học Ninh Thành có thu nhập rất cao, đều là các cán bộ đầu não, nhà phát minh, thương gia, nhân vật nổi tiếng của xã hội cực lớn, hơn nữa ai cũng đều là có học thực thật giỏi, ví dụ như, Thủ tướng tiền nhiệm của Montenegro châu âu được mời đến giảng dạy, không làm báo cáo định kỳ.

Đương nhiên, đây là một loại hai bên cùng có lợi, đối với bản thân người được mời giảng dạy, cũng là phương thức có hiệu quả rất tốt để ngày càng mở rộng sức ảnh hưởng của bản thân, người thường làm sao có tư cách và cơ hội này.

Bởi vì, các con cưng của trời trong trường tương lai chính là trụ cột của xã hội, sẽ phân ra các ngành các nghề.

Còn Lý Kiện và đám bạn cùng phòng của cậu ta càng nhìn trân trân, thầm nói, thật là người so với người tức chết,, xem tiểu tử này tuổi cũng không hơn mình nhiều, nhưng, không ngờ có thể làm cho một Hiệu trưởng, một Viện trưởng đối với hắn khách khí như vậy, thành khẩn mời? Tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì?

Cát Hoành Thụy lo lắng thở dài nói:

- Tiểu Diệp, chúng tôi vô cùng hy vọng cậu lại đây, xã hội bây giờ, tuy nhân tài nhiều, nhưng thanh niên tuấn kiệt có y thuật cao và y đức tốt như cậu thực không nhiều quả thực có thể được gọi là Lông phượng sừng lân!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook