Chương 667
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 667: Dược Thần giáng lâm Băng tuyết tinh cầu.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Diệp Thanh kiểm tra một lát, thấy chỗ này không còn sót lại một chút quỷ linh cổ cấp ba nào nữa, liền lái tiểu phi thuyền bay về phía chân trời, tiếp tục đến những khu vực còn lại!
Ba ngày sau, Diệp Thanh thu hoạch tất tật số quỷ linh cổ cấp ba ở vùng đất châu phi rộng lớn vào chiếc bình ngọc hồ lô lớn , rồi giao cho Tiểu Vũ Nhi mang đi tinh luyện.
Còn những kiếp lược giả cấp một, cấp hai khác, tất nhiên đã bị chính phủ địa phương, bệnh viện, tổ chức y tế của châu phi và các đội viện trợ cứu trị của các quốc gia khác đối phó, có được phương pháp điều chế và thuốc đông y thành phẩm do Hoa Hạ cung cấp, bệnh dịch của Châu Phi quả thực giống như gà nặn bằng đất, chó nặn bằng ngói, chưa đến nửa tháng đã bị tiêu diệt gần như tuyệt vong!
Cùng lúc đó, Diệp Thanh liền cảm nhận được giá trị y linh của bản thân tăng lên vù vù. Giá trị linh y chính là sức mạnh của y linh, hiệu dụng vô phương, Diệp Thanh thì tuyệt đối không bao giờ chê nhiều rồi!
Trải qua việc này, thuốc đông y và đông y cũng thanh danh đại chấn, vang dội trong và ngoài nước! Cậu xem, tây y căn bản bó tay chịu chết trước bệnh dịch, người ta - một bác sỹ trung y dễ dàng như trở bàn tay đã có thể giải quyết đâu ra đấy rồi! điều này khiến cho rất nhiều viện nghiên cứu, tổ chức y học nổi tiếng toàn cầu phải xấu hổ, nhao nhao gửi thư gọi điện,muốn học hỏi kinh nghiệm từ Hoa Hạ.
Mà sau đó, một bài luận văn được phát biểu trên tập san nổi danh trong giới y học “thejou nalofinfectiousdiseases” của nhà khoa học nữ thiên tài Triệu Tiểu Tinh, lại càng khiến cho thế giới chấn động, đồng thời, cũng làm cho cái tên Diệp Thanh lần đầu tiên tiến vào phạm vi quốc tế!
Triệu Tiểu Tinh sớm đã từng nói qua, nếu có đăng bài luận, nhất định sẽ thêm tên của Diệp Thanh vào, mà một bài luận có sức ảnh hưởng cao như vậy, nào sợ chỉ là một cái tên đăng gần cuối, cũng đã cực kỳ có sức nặng rồi, huống hồ chi, Triệu Tiểu Tinh lại vô cùng phúc hậu, nhất mực đề tên Diệp Thanh là tác giả đầu tiên! Tương đương với việc viết bài luận này miễn phí cho Diệp Thanh.
Cùng lúc đó, Hoa Hạ mặc dù từng cử đoàn viện trợ cứu trị đến châu phi, dành cho người dân châu phi rất nhiều sự viện trợ giúp đỡ vô điều kiện, nhưng vì nguyên nhân của Diệp Thanh, Trung y trung dược cũng có được một mùa vụ bội thu, một bộ phận trong đó được mua bởi các quốc gia trên thế giới, dùng để cứu giúp nhân dân châu phi trong vùng bệnh dịch, nhưng đương nhiên, khách hàng chủ chốt vẫn là các quốc gia bản địa đó của châu phi. Suy cho cùng, đối với nhiều người dân gặp nạn như vậy mà nói, số thuốc quyên tặng của các quốc gia, chẳng qua cũng như muốn bỏ biển!
Có một số quốc gia lại không có nhiều tiền mặt, nhưng lại có sản vật phong phú dồi dào, chẳng hạn như kim cương, vàng, các loại khoáng sản, dầu cây ô liu, cao su... đều có thể mang đến Hoa Hạ trao đổi với giá rẻ trong lúc tình thế cấp bách, điều này lại khiến không ít quốc gia nhìn thấy mà đỏ mắt! Về phần một số lợi ích đạt được trong vấn đề quân sự, thì càng không thể dùng con số để đo đếm!
Công ty mỹ phẩm Đại Nghiên của Diệp Thanh cũng kịp thời làm một vụ buôn bán, kiếm một khoản khá khá trong việc này, kể cả, Ninh Não Nhi và Trần Du đã hạ thấp lợi nhuận xuống rất nhiều rồi! vừa kiếm được tiền, lại vừa giúp được người khác, thì cớ sao mà không làm chứ, việc này còn tốt hơn mấy vạn lần so với mấy vụ gian thương kia biết không hả?
... ... ... ...
Trong bầu trời vũ trụ xa xôi, một tinh cầu hoang vắng đỏ thẫm, không chút sức sống, nơi nơi đều là thâm sơn cùng cốc, hố lồi lõm khổng lồ, có điều lại không có nước, cũng không có khí oxy, không khí nồng nặc mùi lưu huỳnh, còn có các đủ các loại khí độc, trông chẳng khác gì địa ngục trong truyền thuyết!
Rồi đột nhiên, dưới đáy khe sâu đến chục nghìn mét, thình lình truyền đến một tiếng rống rung trời, tiếng gầm từng hồi từng hồi, lan tràn khắp nơi, cứ thế vọt vào vũ trụ hư không!
- Súc sinh, xem ra còn có chút đạo hạnh đấy nhỉ! Có điều, nếu ngươi không ngoan ngoãn hàng phục, bổn tọa sẽ lập tức giết chết ý thức của ngươi!
Dưới đáy khe sâu, một con yêu ma quỷ quái khổng lồ thân cao hơn mười trượng, xúc tu múa may đầy người, ước chừng phải có đến mười chiếc, bên trên mọc đầy những gai lớn, to như con trăn, hơn nữa cả người còn đang chìm trong ngọn lửa vàng au, hừng hực thiêu đốt, mặc dù chỉ là một con quái vật, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác giống như một đàn ma quỷ đương múa may quay cuồng như điên như dại!
- Nghiệt súc, mày đã trúng Bi thương âm phong thủ của ta, tuyệt đối sống không quá ba ngày, còn không đầu hàng, thì mày còn đợi đến khi nào?!
Điều làm người ta kinh ngạc chính là, con quái vật như ma quỷ này, lại đang giằng co với một người thanh niên trẻ tuổi, cậu thanh niên này thân hình khỏe khoắn, ngọc thụ lâm phong, khuôn mặt vô cùng thanh tú, ánh mắt linh hoạt, sắc bén, lúc bất ngờ mở ra thì tựa như bảo đao khai phong, bình thường thì thâm thúy không thấy đáy, toát ra một thứ khí thế vô tận như thể cơ trí cùng đại thế thiên hạ ta nắm chắc trong tay cao siêu hơn người.
Nói đến tuổi tác, là bởi vì tướng mạo của hắn tuyệt đối không quá ba mươi, ngay cả nói là mười tám phỏng chừng cũng có người tin, có điều, nếu quan sát tỉ mỉ kỹ lưỡng, thì sẽ phát hiện, ánh mắt người này tràn đầy tang thương, có cảm giác tựa như một cây cổ thụ bị dây leo quấn lên chằng chịt, đó chính là dấu vết của năm tháng!
Nếu Niếp Tiểu Ẩn ở đây, nhất định sẽ sợ hãi mà kêu lên:
- Cha nuôi!
Không sai, người này chính là Dược Thần, không ngờ lại xuất hiện ở nơi xa xôi của vũ trụ này, nếu để người ở địa cầu biết được, con ngươi nhất định sẽ lồi hết ra, bảo đảm mấy quốc gia đó sẽ chẳng còn ai dám phong sát Dược thần cốc nữa! Người kinh khủng như vậy, ai dám giết chứ?! Chẳng cần nói cái khác, chỉ riêng hắn làm một trận tập kích khủng bố, ám sát nguyên thủ của mấy quốc gia đó thôi, đoán chừng cũng chẳng có ai chống đỡ nổi!
- ầm ầm ầm ầm
Con quái vât đó, chính là một trong cửu đại thần dược “Xích huyết thần dục diễm kim ma” dùng để luyện chế thần dược trường sinh bất tử, con mắt đỏ ngầu như chiếc đèn lồng, răng nanh như đao, dữ tợn khủng bố, mặc dù là ở trong vũ trụ mênh mông, cũng thuộc vào hàng dị chủng cực kỳ hiếm có, tuy nhiên vào giờ phút này, toàn thân đâu đâu cũng bị thương, dòng máu màu lam không ngừng rơi rớt, rõ ràng là bị Dược thần đả thương, nó thậm chí còn rất có linh trí, tựa như không chấp nhận nổi sự làm nhục của Dược thần, ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng bi phẫn, rồi vùng vẫy ba tia xúc tu chưa bị thương còn lại, đập túi bụi xuống!
Xước mang rô mọc lên như rừng, ngọn lửa thiêu đốt, núi sụp đất lở, gào thét ra gió, dường như cả trời đất đều trở nên hỗn loạn!
Thế này nếu chẳng may bị xúc tu đập chúng, thân xác máu thịt nào chống đỡ cho nổi? e rằng chỉ trong nháy mắt đã bị đập nát hơn thịt nghiền!
- nếu mày đã không biết suy xét như thế, bổn tọa sẽ không thèm nương tay nữa, nghiệt súc, chịu chết đi!
Dược thần quát lên một tiếng, hai tay giơ lên, chỉ nhìn thấy, trên không trung đột nhiên xuất hiện hai bàn tay lớn tầm hai mẫu, tựa như một đám mây đen, phát ra thứ không khí bi thương, tà phong kích động, hai bàn tay này vừa xuất hiện, tức khắc đã co vào vồ thẳng về phía con Xích huyết thần dục diễm kim ma đó!
Còn chưa tới gần, tà phong kích động đã thổi tắt ngọn lửa hừng hực trên xúc tu của con quái vật, ngay sau đó, nhấn xuống phía dưới, liền ghì chặt Xích huyết thần dục diễm kim ma cao hơn mười trượng nằm bẹp trên mặt đất!
ầm ầm ầm, núi đá quay cuồng, bắn tung tóe, kèm theo đó, là con quái vật Xích huyết thần dục diễm kim ma đau khổ giãy rụa, kêu rên, chưa đầy một lát sau, con quái vật này đã nằm đơ thẳng cẳng không chút động đậy trên mặt đất! không ngờ đã bị “Bi thương âm phong thủ của Dược Thần ghì chết rồi!
- nghiệt súc, không biết tốt xấu! Tuy mày sống có giá trị hơn chết, nhưng dám chọc giận bản tọa, thì chỉ có nước chết thôi!
Dược thần quơ tay một cái, thân hình khổng lồ của con quái vật đã lập tức biến mất, không biết đã bị Dược Thần cất vào nơi nào rồi!
Sau đó, Dược Thần liền nhảy người lên, lượn quanh như một chú chim to, mượn lực của vách núi hùng vĩ, uốn lượn mà bay lên, chưa đầy một chốc, đã bay lên khỏi mặt đất, sau đó một chiếc tiểu phi thuyền dài tầm trăm mét hiện ra, Dược Thần liền chui vào bên trong, tiểu phi thuyền bồng bềnh bay lên, rất nhanh đã khởi động hệ thống động lực vận tốc siêu ánh sáng, trong chớp mắt đã xé rách không gian, bay thẳng vào trong không gian vũ trụ hun hút.
Không biết đã bay qua mấy vạn năm ánh sáng, chiếc phi thuyền của Dược thần liền xuất hiện trong không gian tối đen của vũ trụ, định tìm một tinh cầu bỏ neo, sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn sẽ trở về trái đất.
- ồ, nơi này không ngờ lại là một tinh cầu có sự sống? còn thích hợp cho loài người cư trú?
Thông qua hệ thống phân hình của phi thuyền, Dược Thần liền lập tức phát hiện, phía dưới, trên một tinh cầu lớn, mặc dù đang thuộc vào thế kỷ băng hà, tất cả vật thể đều bị một lớp băng tuyết dày cộp bao phủ, nhưng, lại không thiếu thảm thực vật màu xanh, còn có cả động vật, điều quan trọng nhất nhất là, tầng khí quyển bên trên cực kỳ giống với tầng khí quyển của địa cầu, có khí oxy, không có thành phần độc tố, hơn nữa hàm lượng khí oxy còn cao hơn cả trái đất, ước chừng phải đạt tới 45%!
Ngay cả người có hiểu biết sâu rộng, kinh nghiệm phong phú như Dược Thần, nhưng trong vũ trụ hoang vắng, có thể gặp được một tinh cầu có sự sống như thế này cũng hết sức kích động, lúc này liền hạ mệnh lệnh, điểu khiển phi thuyền hạ cánh xuống.
Dãy núi Oka, phần đông người miêu nhìn thấy con quái vật khổng lồ bằng sắt thép từ trên trời giáng xuống, đều kinh hoảng không hiểu, thét lớn quái vật, quái vât, nếu như là trước kia, bọn họ sẽ coi đây là “thần” mà quỳ xuống cúng bái, nhưng từ sau khi bọn họ có vị “thần” Diệp Thanh, thì trên cơ bản sẽ không tín ngưỡng thêm một vị thần nào khác! Người Miêu cũng là còn rất thuần khiết, rất trung thành!
Hơn nữa, con quái vật bằng sắt thép này, cũng có chút quá ư dữ tợn, vẻ ngoài thì giống như một con sâu khổng lồ, không gọi là quái vật thì gọi là gì?
Hồn nhiên không biết, chiếc phi thuyền này của Dược Thần là cướp được từ một Trùng tộc văn minh, đương nhiên vẻ ngoài trông có vẻ có chút ghê tởm rồi! chiếm cứ văn minh đó ở một tinh vực khác, Dược Thần sau một lần đến đó thì cũng không bao giờ dám quay lại nữa.
- đáng tiếc, nếp sống ở đây quá lạc hậu, vẫn còn là xã hội nguyên thủy! Có điều, đám người Miêu này cũng khá giống với loài người, nếu dùng để gây trồng quỷ linh cổ, tinh luyện sinh mạng căn nguyên nói không chừng còn có được thu hoạch bất ngờ ấy chứ?
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 667: Dược Thần giáng lâm Băng tuyết tinh cầu.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Diệp Thanh kiểm tra một lát, thấy chỗ này không còn sót lại một chút quỷ linh cổ cấp ba nào nữa, liền lái tiểu phi thuyền bay về phía chân trời, tiếp tục đến những khu vực còn lại!
Ba ngày sau, Diệp Thanh thu hoạch tất tật số quỷ linh cổ cấp ba ở vùng đất châu phi rộng lớn vào chiếc bình ngọc hồ lô lớn , rồi giao cho Tiểu Vũ Nhi mang đi tinh luyện.
Còn những kiếp lược giả cấp một, cấp hai khác, tất nhiên đã bị chính phủ địa phương, bệnh viện, tổ chức y tế của châu phi và các đội viện trợ cứu trị của các quốc gia khác đối phó, có được phương pháp điều chế và thuốc đông y thành phẩm do Hoa Hạ cung cấp, bệnh dịch của Châu Phi quả thực giống như gà nặn bằng đất, chó nặn bằng ngói, chưa đến nửa tháng đã bị tiêu diệt gần như tuyệt vong!
Cùng lúc đó, Diệp Thanh liền cảm nhận được giá trị y linh của bản thân tăng lên vù vù. Giá trị linh y chính là sức mạnh của y linh, hiệu dụng vô phương, Diệp Thanh thì tuyệt đối không bao giờ chê nhiều rồi!
Trải qua việc này, thuốc đông y và đông y cũng thanh danh đại chấn, vang dội trong và ngoài nước! Cậu xem, tây y căn bản bó tay chịu chết trước bệnh dịch, người ta - một bác sỹ trung y dễ dàng như trở bàn tay đã có thể giải quyết đâu ra đấy rồi! điều này khiến cho rất nhiều viện nghiên cứu, tổ chức y học nổi tiếng toàn cầu phải xấu hổ, nhao nhao gửi thư gọi điện,muốn học hỏi kinh nghiệm từ Hoa Hạ.
Mà sau đó, một bài luận văn được phát biểu trên tập san nổi danh trong giới y học “thejou nalofinfectiousdiseases” của nhà khoa học nữ thiên tài Triệu Tiểu Tinh, lại càng khiến cho thế giới chấn động, đồng thời, cũng làm cho cái tên Diệp Thanh lần đầu tiên tiến vào phạm vi quốc tế!
Triệu Tiểu Tinh sớm đã từng nói qua, nếu có đăng bài luận, nhất định sẽ thêm tên của Diệp Thanh vào, mà một bài luận có sức ảnh hưởng cao như vậy, nào sợ chỉ là một cái tên đăng gần cuối, cũng đã cực kỳ có sức nặng rồi, huống hồ chi, Triệu Tiểu Tinh lại vô cùng phúc hậu, nhất mực đề tên Diệp Thanh là tác giả đầu tiên! Tương đương với việc viết bài luận này miễn phí cho Diệp Thanh.
Cùng lúc đó, Hoa Hạ mặc dù từng cử đoàn viện trợ cứu trị đến châu phi, dành cho người dân châu phi rất nhiều sự viện trợ giúp đỡ vô điều kiện, nhưng vì nguyên nhân của Diệp Thanh, Trung y trung dược cũng có được một mùa vụ bội thu, một bộ phận trong đó được mua bởi các quốc gia trên thế giới, dùng để cứu giúp nhân dân châu phi trong vùng bệnh dịch, nhưng đương nhiên, khách hàng chủ chốt vẫn là các quốc gia bản địa đó của châu phi. Suy cho cùng, đối với nhiều người dân gặp nạn như vậy mà nói, số thuốc quyên tặng của các quốc gia, chẳng qua cũng như muốn bỏ biển!
Có một số quốc gia lại không có nhiều tiền mặt, nhưng lại có sản vật phong phú dồi dào, chẳng hạn như kim cương, vàng, các loại khoáng sản, dầu cây ô liu, cao su... đều có thể mang đến Hoa Hạ trao đổi với giá rẻ trong lúc tình thế cấp bách, điều này lại khiến không ít quốc gia nhìn thấy mà đỏ mắt! Về phần một số lợi ích đạt được trong vấn đề quân sự, thì càng không thể dùng con số để đo đếm!
Công ty mỹ phẩm Đại Nghiên của Diệp Thanh cũng kịp thời làm một vụ buôn bán, kiếm một khoản khá khá trong việc này, kể cả, Ninh Não Nhi và Trần Du đã hạ thấp lợi nhuận xuống rất nhiều rồi! vừa kiếm được tiền, lại vừa giúp được người khác, thì cớ sao mà không làm chứ, việc này còn tốt hơn mấy vạn lần so với mấy vụ gian thương kia biết không hả?
... ... ... ...
Trong bầu trời vũ trụ xa xôi, một tinh cầu hoang vắng đỏ thẫm, không chút sức sống, nơi nơi đều là thâm sơn cùng cốc, hố lồi lõm khổng lồ, có điều lại không có nước, cũng không có khí oxy, không khí nồng nặc mùi lưu huỳnh, còn có các đủ các loại khí độc, trông chẳng khác gì địa ngục trong truyền thuyết!
Rồi đột nhiên, dưới đáy khe sâu đến chục nghìn mét, thình lình truyền đến một tiếng rống rung trời, tiếng gầm từng hồi từng hồi, lan tràn khắp nơi, cứ thế vọt vào vũ trụ hư không!
- Súc sinh, xem ra còn có chút đạo hạnh đấy nhỉ! Có điều, nếu ngươi không ngoan ngoãn hàng phục, bổn tọa sẽ lập tức giết chết ý thức của ngươi!
Dưới đáy khe sâu, một con yêu ma quỷ quái khổng lồ thân cao hơn mười trượng, xúc tu múa may đầy người, ước chừng phải có đến mười chiếc, bên trên mọc đầy những gai lớn, to như con trăn, hơn nữa cả người còn đang chìm trong ngọn lửa vàng au, hừng hực thiêu đốt, mặc dù chỉ là một con quái vật, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác giống như một đàn ma quỷ đương múa may quay cuồng như điên như dại!
- Nghiệt súc, mày đã trúng Bi thương âm phong thủ của ta, tuyệt đối sống không quá ba ngày, còn không đầu hàng, thì mày còn đợi đến khi nào?!
Điều làm người ta kinh ngạc chính là, con quái vật như ma quỷ này, lại đang giằng co với một người thanh niên trẻ tuổi, cậu thanh niên này thân hình khỏe khoắn, ngọc thụ lâm phong, khuôn mặt vô cùng thanh tú, ánh mắt linh hoạt, sắc bén, lúc bất ngờ mở ra thì tựa như bảo đao khai phong, bình thường thì thâm thúy không thấy đáy, toát ra một thứ khí thế vô tận như thể cơ trí cùng đại thế thiên hạ ta nắm chắc trong tay cao siêu hơn người.
Nói đến tuổi tác, là bởi vì tướng mạo của hắn tuyệt đối không quá ba mươi, ngay cả nói là mười tám phỏng chừng cũng có người tin, có điều, nếu quan sát tỉ mỉ kỹ lưỡng, thì sẽ phát hiện, ánh mắt người này tràn đầy tang thương, có cảm giác tựa như một cây cổ thụ bị dây leo quấn lên chằng chịt, đó chính là dấu vết của năm tháng!
Nếu Niếp Tiểu Ẩn ở đây, nhất định sẽ sợ hãi mà kêu lên:
- Cha nuôi!
Không sai, người này chính là Dược Thần, không ngờ lại xuất hiện ở nơi xa xôi của vũ trụ này, nếu để người ở địa cầu biết được, con ngươi nhất định sẽ lồi hết ra, bảo đảm mấy quốc gia đó sẽ chẳng còn ai dám phong sát Dược thần cốc nữa! Người kinh khủng như vậy, ai dám giết chứ?! Chẳng cần nói cái khác, chỉ riêng hắn làm một trận tập kích khủng bố, ám sát nguyên thủ của mấy quốc gia đó thôi, đoán chừng cũng chẳng có ai chống đỡ nổi!
- ầm ầm ầm ầm
Con quái vât đó, chính là một trong cửu đại thần dược “Xích huyết thần dục diễm kim ma” dùng để luyện chế thần dược trường sinh bất tử, con mắt đỏ ngầu như chiếc đèn lồng, răng nanh như đao, dữ tợn khủng bố, mặc dù là ở trong vũ trụ mênh mông, cũng thuộc vào hàng dị chủng cực kỳ hiếm có, tuy nhiên vào giờ phút này, toàn thân đâu đâu cũng bị thương, dòng máu màu lam không ngừng rơi rớt, rõ ràng là bị Dược thần đả thương, nó thậm chí còn rất có linh trí, tựa như không chấp nhận nổi sự làm nhục của Dược thần, ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng bi phẫn, rồi vùng vẫy ba tia xúc tu chưa bị thương còn lại, đập túi bụi xuống!
Xước mang rô mọc lên như rừng, ngọn lửa thiêu đốt, núi sụp đất lở, gào thét ra gió, dường như cả trời đất đều trở nên hỗn loạn!
Thế này nếu chẳng may bị xúc tu đập chúng, thân xác máu thịt nào chống đỡ cho nổi? e rằng chỉ trong nháy mắt đã bị đập nát hơn thịt nghiền!
- nếu mày đã không biết suy xét như thế, bổn tọa sẽ không thèm nương tay nữa, nghiệt súc, chịu chết đi!
Dược thần quát lên một tiếng, hai tay giơ lên, chỉ nhìn thấy, trên không trung đột nhiên xuất hiện hai bàn tay lớn tầm hai mẫu, tựa như một đám mây đen, phát ra thứ không khí bi thương, tà phong kích động, hai bàn tay này vừa xuất hiện, tức khắc đã co vào vồ thẳng về phía con Xích huyết thần dục diễm kim ma đó!
Còn chưa tới gần, tà phong kích động đã thổi tắt ngọn lửa hừng hực trên xúc tu của con quái vật, ngay sau đó, nhấn xuống phía dưới, liền ghì chặt Xích huyết thần dục diễm kim ma cao hơn mười trượng nằm bẹp trên mặt đất!
ầm ầm ầm, núi đá quay cuồng, bắn tung tóe, kèm theo đó, là con quái vật Xích huyết thần dục diễm kim ma đau khổ giãy rụa, kêu rên, chưa đầy một lát sau, con quái vật này đã nằm đơ thẳng cẳng không chút động đậy trên mặt đất! không ngờ đã bị “Bi thương âm phong thủ của Dược Thần ghì chết rồi!
- nghiệt súc, không biết tốt xấu! Tuy mày sống có giá trị hơn chết, nhưng dám chọc giận bản tọa, thì chỉ có nước chết thôi!
Dược thần quơ tay một cái, thân hình khổng lồ của con quái vật đã lập tức biến mất, không biết đã bị Dược Thần cất vào nơi nào rồi!
Sau đó, Dược Thần liền nhảy người lên, lượn quanh như một chú chim to, mượn lực của vách núi hùng vĩ, uốn lượn mà bay lên, chưa đầy một chốc, đã bay lên khỏi mặt đất, sau đó một chiếc tiểu phi thuyền dài tầm trăm mét hiện ra, Dược Thần liền chui vào bên trong, tiểu phi thuyền bồng bềnh bay lên, rất nhanh đã khởi động hệ thống động lực vận tốc siêu ánh sáng, trong chớp mắt đã xé rách không gian, bay thẳng vào trong không gian vũ trụ hun hút.
Không biết đã bay qua mấy vạn năm ánh sáng, chiếc phi thuyền của Dược thần liền xuất hiện trong không gian tối đen của vũ trụ, định tìm một tinh cầu bỏ neo, sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn sẽ trở về trái đất.
- ồ, nơi này không ngờ lại là một tinh cầu có sự sống? còn thích hợp cho loài người cư trú?
Thông qua hệ thống phân hình của phi thuyền, Dược Thần liền lập tức phát hiện, phía dưới, trên một tinh cầu lớn, mặc dù đang thuộc vào thế kỷ băng hà, tất cả vật thể đều bị một lớp băng tuyết dày cộp bao phủ, nhưng, lại không thiếu thảm thực vật màu xanh, còn có cả động vật, điều quan trọng nhất nhất là, tầng khí quyển bên trên cực kỳ giống với tầng khí quyển của địa cầu, có khí oxy, không có thành phần độc tố, hơn nữa hàm lượng khí oxy còn cao hơn cả trái đất, ước chừng phải đạt tới 45%!
Ngay cả người có hiểu biết sâu rộng, kinh nghiệm phong phú như Dược Thần, nhưng trong vũ trụ hoang vắng, có thể gặp được một tinh cầu có sự sống như thế này cũng hết sức kích động, lúc này liền hạ mệnh lệnh, điểu khiển phi thuyền hạ cánh xuống.
Dãy núi Oka, phần đông người miêu nhìn thấy con quái vật khổng lồ bằng sắt thép từ trên trời giáng xuống, đều kinh hoảng không hiểu, thét lớn quái vật, quái vât, nếu như là trước kia, bọn họ sẽ coi đây là “thần” mà quỳ xuống cúng bái, nhưng từ sau khi bọn họ có vị “thần” Diệp Thanh, thì trên cơ bản sẽ không tín ngưỡng thêm một vị thần nào khác! Người Miêu cũng là còn rất thuần khiết, rất trung thành!
Hơn nữa, con quái vật bằng sắt thép này, cũng có chút quá ư dữ tợn, vẻ ngoài thì giống như một con sâu khổng lồ, không gọi là quái vật thì gọi là gì?
Hồn nhiên không biết, chiếc phi thuyền này của Dược Thần là cướp được từ một Trùng tộc văn minh, đương nhiên vẻ ngoài trông có vẻ có chút ghê tởm rồi! chiếm cứ văn minh đó ở một tinh vực khác, Dược Thần sau một lần đến đó thì cũng không bao giờ dám quay lại nữa.
- đáng tiếc, nếp sống ở đây quá lạc hậu, vẫn còn là xã hội nguyên thủy! Có điều, đám người Miêu này cũng khá giống với loài người, nếu dùng để gây trồng quỷ linh cổ, tinh luyện sinh mạng căn nguyên nói không chừng còn có được thu hoạch bất ngờ ấy chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.