Thần Y

Chương 668

Hành Xích Đạo

04/09/2013

Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 668: Đánh lui Dược Thần

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: Mê Truyện

Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn

Dược Thần thông qua hệ thống phân hình của phi thuyền, tức khắc liền biết được tinh cầu này sở hữu các loại núi cao, sông suối, khoáng sản, thành phần không khí vv, ông kinh ngạc phát hiện tòa thành băng tuyết của Diệp Thanh, lúc này hết sức hiếu kì, ra lệnh một tiếng, chiếc tiểu phi thuyền lại lần nữa bay lên, hướng về phía Nam cực mà phóng tới!

Mà cũng lúc đó, trong tòa thành băng tuyết, bên trong phòng thí nghiệm y học chuyên môn, Diệp Thanh đương cùng Tiểu Vũ Nhi, làm việc với lũ cướp lược giả bậc ba vừa thu hoạch về!

Tuy băng tuyết tòa thành của Diệp Thanh có thể ẩn hình, nhưng từ sau khi hắn chuyển đến ở, cũng chỉ thỉnh thoảng mới diễn luyện qua vài lần, nói cho cùng, ẩn hình cũng cần phải hao phí năng lượng, còn cái mà tòa thành băng tuyết đang thiếu bây giờ lại chính là năng lượng, cho nên bình thường vẫn rất tự nhiên hiện sừng sững trên tinh cầu này, dù sao, tinh cầu này là vùng địa cực không ai có thể vào được, cũng chẳng có con dã thú nào có thể đột phá được hệ thống phòng ngự của tòa thành băng tuyết, xâm nhập tiến vào trong!

- Chủ nhân ca ca, kỳ thực, chúng ta có thể để cho bọn kiếp lược giả này tiếp tục tiến hóa, trở thành quỷ linh cổ cao cấp hơn, sau đó lại lấy ra để tinh luyện sinh mạng căn nguyên cũng được!

Tiểu Vũ Nhi đề nghị nói.

Diệp Thanh lập tức lắc lắc đầu, nói:

- Hay thôi bỏ đi, bọn quỷ linh cổ này muốn tiến hóa, cần phải ăn hút động vật khác, tốt nhất vẫn là sinh mạng căn nguyên của con người, thế thì tàn nhẫn quá!

Tiểu Vũ Nhi liền lè lè lưỡi, cười nói:

- Em chỉ thuận miệng nói thôi mà!

Lúc này, hai người liền bắt tay thực nghiệm, lấy ra khoảng chừng một ml khói đen trước, đặt vào trong thứ chất dịch trong xuốt màu lam, sau đó, đám khói đen này liền hòa tan vào chất dịch.

Tiểu Vũ Nhi dưới sự hướng dẫn của Diệp Thanh, liền đặt chiếc lọ nhỏ pha lê chứa đầy chất dịch màu lam trong suốt vào trong một dụng cụ rồi bịt kín lại, ngay sau đó liền ấn ấn xuống, tức khắc liền có một dòng sóng âm rất riêng mà tai người thường không nghe thấy, từng trận từng trận, với một loại tần suất huyền áo, triển khai tấn công tới chiếc bình kia, chiếc bình không chút ảnh hưởng, nhưng chất dịch bên trọng lại mơ hồ gợn sóng, gợn sóng.

Khoảng chừng nửa giờ sau, Diệp Thanh liền nhấc chiếc bình ra, dùng chiếc ống hút dịch lấy ra 10edged hàng mẫu, đặt vào trong một chiếc kính hiển vi cực kỳ tiên tiến có bội số lớn để quan sát, lập tức phát hiện, toàn bộ tế bào của nhóm quỷ linh cổ đó đã bị phá nát, còn phần lớn sinh mạng căn nguyên ẩn chứa bên trong gần như đã được hòa tan vào trong chất dịch trong suốt màu lam này.

- Xem ra cách này cũng khá được, bước tiếp theo cần tiến hành các trình tự chưng, chiết, tằng tích vv , phỏng chừng chắc phải cần ba ngày ba đêm, Tiểu Vũ Nhi, em có mệt không?

Diệp Thanh cười hỏi.

- Không mệt!

Tiểu Vũ Nhi lắc lắc đầu, lập tức lại có chút mơ màng hỏi:

- Chủ nhân ca ca, rốt cuộc mệt là cái gì ạ?

Diệp Thanh tức khắc toát mồ hôi lạnh một phen, vô cùng hối hận bản thân đã nói nhầm, thế này chẳng phải là tự mình tìm phiền toái sao, kể cả bản thân mình thể chất mạnh mẽ cũng còn không chống đỡ nổi nữa là, cái cô nàng Tiểu Vũ Nhi này không ngờ lại còn chẳng biết mệt là cái thứ gì! Tuy rằng em không có thân thể nhưng chẳng nhẽ về tinh thần em cũng chưa bao giờ từng thấy mệt sao?

Sau đó hai người liền bắt tay vào làm việc, dụng cụ mà bọn họ đang sử dụng có một số là đem từ trái đất đến, còn phần lớn, gần như đều dùng giá trị y linh đổi từ y linh bảo tháp mà ra, nguyên lý của một số dụng cụ, thậm chí ngay cả Diệp Thanh cũng không hiểu lắm, hơn nữa, hiệu quả lại cực kỳ chấn động!

Chẳng hạn, một dụng cụ loại nhỏ dùng đẻ cô lọc chưng, chỉ cần đổ chất dịch vào trong, sau đó đặt ra bội số cô, lọc, chưng, chỉ cần mấy phút đã có thể tức khắc có được chất lỏng như mong muốn, mà trong quá trình này, căn bản không cần đun nóng, cũng chẳng cần rút khí chân không, hay lọc lại vv

Đương lúc sắp sửa thành công, thình lình, một tiếng rung long trời “ ầm ầm” vang lên, đến mức cả băng tuyết tòa thành cũng phải rung lên, Diệp Thanh kinh hãi, bởi vì cấp độ này một là động đất hai là bên ngoài có tấn công, bởi vì lũ dã thú trên tinh cầu này, không có một con nào có thể tạo ra tiếng động lớn như vậy!

Quả nhiên, gần như cùng lúc, đèn báo động trên tường phòng thí nghiệm liền lóe lên, giọng nói nhắc nhở:

- Phi thuyền đã bị tấn công, năng lượng vòng bảo hộ thấp hơn 70% , yêu cầu lập tức bổ sung! Phi thuyền đã bị tấn công, năng lượng vòng bảo hộ thấp hơn 70%....

Tiểu Vũ Nhi đi điều khiển hệ điều hành, bổ sung năng lượng, còn Diệp Thanh thì tâm niệm vừa động, lập tức trong phòng thí nghiệm liền lập tức xuất hiện toàn bộ tin tức bằng hình ảnh trực tiếp, chính là tình hình bên ngoài tòa thành!



Chỉ thấy một chiếc phi thuyền dài đến trăm mét hình dạng hệt như con côn trùng đương lơ lửng cách tòa thành không xa, đợt tấn công vừa nãy chính là nó phát ra, còn hiện tại, đợt tấn công lần hai lại ập đến!

ầm ầm

Năng lượng vòng bảo vệ lại lần nữa run rẩy, có điều năng lượng vòng phòng hộ này sớm đã được bổ sung khôi phục về mức 100%, tấn công ở mức độ này căn bản không cần để ý, thực sự chẳng khác nào gãi ngứa!

Vòng sáng bảo về của băng tuyết tòa thành không biết đã được mở ra từ bao nhiêu vạn năm trước, sau khi Diệp Thanh nhập chủ, cũng không hề đóng quầng sáng phòng hộ năng lượng này, bởi vì nó không chỉ có thể ngăn chặn được khí lạnh, mà còn ngăn được cả sự xâm lấn, làm bẩn tòa thành của một số hồng hoang dã thú.

- Đây là người ngoài hành tinh từ đâu đến chứ? Không ngờ lại dám tấn công cả tòa thành băng tuyết?

Diệp Thanh tức khắc nổi giận, gầm lên gọi:

- Tiểu Vũ Nhi!

- Chủ nhân ca ca!

Tiểu Vũ Nhi tung tăng đáp lên.

Diệp Thanh nói:

- Toái tinh pháo của chúng ta sửa được chưa?

Toái tinh pháo là một loại vũ khí chiếu ra chùm tia sáng siêu mạnh, chỉ cần tấn công một lần, ngay cả các sao to như mặt trời cũng có thể bị bắn nát!

Tiểu Vũ Nhi nói:

- Vừa mới sửa được một cái, chỉ có điều còn rất nhiều chỗ vẫn chưa hoàn toàn kích hoạt, nếu thực sự muốn khai hỏa, thì chỉ có thể nổ một lần, hơn nữa lượng năng lượng cần có cực kỳ lớn!

- Lớn thế nào?

Tiểu Vũ Nhi nói:

- Có lẽ sẽ tiêu hao tất cả số năng lượng mà chúng ta khổ công tích cóp từng tí một trong nửa năm trời!

- Thế năng lượng vòng bảo hộ thì sao?

Diệp Thanh hỏi,

Tiểu Vũ Nhi nói:

- Năng lượng của vòng bảo hộ là một hệ thống độc lập, sẽ không bị ảnh hưởng đâu!

- Thế chẳng phải ok rồi sao?

Diệp Thanh không chút do dự hô:

- Nã pháo!

Thầm nghĩ, cái con bọ ghê tởm ngoài kia, ngay cả việc phá vỡ vòng bảo vệ của tòa thành còn làm không nổi, bản thân đã ở thế thất bại rồi, thì ta còn sợ cái quái gì chứ, dám khiêu khích băng tuyết tòa thành của ta, sao có thể tha cho ngươi được!

Tiểu Vũ Nhi cũng có chút hưng phấn, lúc này chỉ huy hệ thống, tiến hành ngắm bắn, tích tụ năng lượng, chỉ thấy, ước chừng bốn năm giây sau, từ một chỗ nào đó của băng tuyết tòa thành, liền bất thình lình bay lên một cột sáng to như ống dẫn nước, tà tà xuyên thẳng về phía chân trời!

Cái gì gọi là vận tốc ánh sáng! Một giây ba mươi nghìn km!

Vốn dĩ, đối phương chắc chắn sẽ không né kịp, có điều, uy lực của Toái tinh pháo quá lớn, cho nên cần mấy giây để tập trung năng lượng, ở mấy 0,0 giây cuối cùng, không ngờ lại để Dược Thần kịp thời đánh hơi thấy nguy hiểm, nhanh chóng mở ra vòng bảo hộ cho phi thuyền của bản thân!

ầm vang

Chiếc phi thuyền của Dược Thần căn bản không kịp tránh né, liền bị ăn đòn ầm một tiếng vừa vặn, sau đó vòng bảo hộ hình mạng nhện bình thường vốn khiến ông tưởng là kiên cố đến cực kỳ liền vỡ nứt ra!

Dược Thần hoảng sợ, không thể tưởng tượng được, nơi đây lại ẩn náu một thế lực hùng mạnh đến thế này,không dám nán lại thêm một giây nào nữa, tức khắc liền quay đầu phi thuyền bỏ chạy, khởi động hệ thống vận tốc siêu ánh sáng, trong chớp mắt đã xé nát không gian, biến mất không thấy bóng dáng đâu!



- Tiếc quá, không ngờ lại không hạ được!

Trong phòng thí nghiệm ở băng tuyết tòa thành, Diệp Thanh tiếc nuối không thôi, tiếc thế, tiểu phi thuyền vẫn chưa trang bị động lực vận tốc ánh sáng, không thể thỏa thích bay lượn vượt thời gian, nên không đuổi theo được! Mà chiếc mẫu thuyền siêu lớn băng tuyết tòa thành này lại không có đủ năng lượng nên chẳng có cách nào cất cánh nổi, đành phải từ bỏ mục tiêu thôi.

Tiểu Vũ Nhi an ủi nói:

- Chủ nhân ca ca, đây chủ yếu là do năng lượng của chúng ta không đủ, chắc cũng chỉ phóng ra 7% so với toàn bộ uy lực, nếu phát huy toàn bộ uy lực ra, đừng nói là cái thứ phi thuyền rác rưởi này, mà kể cả mẫu thuyền có tiên tiến hơn, cũng có thể một pháo nát tươm, tan thành cặn bã đấy!

- Lợi hại thế cơ à?

Diệp Thanh hơi có vài phần kinh ngạc, thậm chí trong lòng còn có ý định dùng hết số năng lượng khối dự trữ trong khoang, muốn toàn lực phóng một quả, thể nghiệm một chút thứ cảm giác hủy diệt trong truyền thuyết, dù sao, trong vũ trụ những tinh cầu hoang vắng nhiều không đếm xuể, đánh chơi một quả cũng có làm sao!

Có điều, tức khắc liền dẹp bỏ ý tưởng hồ đồ đó, không sai, trong khoang có tích trữ rất nhiều năng lượng khối hơn nữa chất lượng lại cực tốt, độ tinh thuần so với năng lượng mặt trời thì không biết phải mạnh hơn mấy vạn lần! Nhưng những thứ đó, Diệp Thanh định lưu lại để dùng vào việc gấp, không phải lúc nguy cấp đến sinh tử tồn vong, thì tuyệt đối không động đến.

Nếu như Diệp Thanh biết được, người trong chiếc phi thuyền của Trùng tộc lúc nãy lại chính là người mà trên trái đất xú danh rõ ràng nhưng lại cực kỳ thần bí – Dược Thần, thì nhất định sẽ liều mạng mà dùng hết số năng lượng này, cũng nhất quyết khiến cho người này phải ở lại!

Cùng lúc đó, Dược Thần lại mặt mày trầm ngâm, bay lượn trong vũ trụ tối om, vừa bay về trái đất, lại vừa tiến hành kiểm tra sửa chữa cho chiếc phi thuyền thân yêu của bản thân, lòng đau như cắt!

- Không ngờ, trên tinh cầu sinh mạng nguyên thủy kia lại có thứ vũ khí khoa học tiên tiến như thế! Ngay cả chiếc phi thuyền của Trùng tộc có chức năng ưu việt này cũng suýt chút nữa bị phá hỏng, ôi, mới chỉ trúng một chiêu, mà đã hỏng hóc nghiêm trọng thế này, xem ra, phải tìm một nơi an toàn, nghỉ ngơi với chỉnh đốn cẩn thận một trận mới được! Nếu không, chắc chắn sẽ chẳng cầm cự được đến khi hạ cánh xuống trái đất!

Sở dĩ hiện tại ông không dám dừng lại, thứ nhất là do hệ thống vận tốc siêu ánh sáng của phi thuyền không bị thương tổn, vẫn có thể miễn cưỡng bay được, hai là sợ người trong tòa thành đó đuổi theo, vũ khí của đối phương tiên tiến như thế, nếu đuổi theo, dựa vào thực lực hiện tại của ông, hoàn toàn không có khả năng thoát được!

Nếu Dược Thần biết được, phát pháo ông vừa nhận đó, vũ khí của đối phương mới chỉ phát huy 7% lực công kích, thì không biết sẽ còn nghĩ thế nào nữa đây!

Dược Thân đột nhiên rùng mình:

- Nếu như mình không đoán lầm, bản thân tòa thành mênh mông đó chính là một mẫu thuyền vũ trụ! Đáng tiếc, đáng tiếc, tinh cầu tốt như vậy không ngờ lại để người ta chiếm mất rồi!

Nếu Dược Thần biết được, chủ nhân của tòa thành băng tuyết này là người trên trái đất, lại còn là người nhiều lần phá hoại đại sự của Dược thần cốc các ông, e rằng sẽ càng thêm khiếp sợ!

... ... ... ... ... ...

Kinh Thành, sân vận động Thất khỏa tùng.

Đây là một công trình kiến trúc trọng điểm do Lạc gia – một trong Kinh Thành tứ đại hào môn khai thác, thế vận hội Olimpia đã từng tổ chức thi đấu tại đây, nghênh đón rất nhiều các minh tinh thể thao của nhiều nước trên khắp thế giới! Năm tổ chức thế vận hội đó, được chính phủ Yến kinh coi là một trong tám điểm thể thao công nghiệp tập trung!

Sân vận động nổi tiếng này nằm trên điểm giao cắt nhau giữa phố Trường An và tây đường vành đai số bốn, ước chừng có thể chứa được hai ba chục nghìn người, có được điều kiện thuận lợi do thiên nhiên ưu đãi, bối cảnh thâm hậu, khiến nó trở thành một trong những nơi có thể hưởng thụ được những hoạt động giải trí đỉnh cao của chốn Kinh Thành!

Ngày hôm nay, tuyết rơi trắng trời, giá rét đông cứng, lại là buổi đêm, nhưng trong sân vận động Thất khỏa tùng lại náo nhiệt phi thường, thi thoảng lại có thể nhìn thấy thanh niên nam nữ trẻ tuổi, tay cầm mấy thứ đạo cụ như đèn huỳnh quang, vòng tay vv, bước vào trong sân.

Một đám nam nữ dáng điệu sinh viên phong nhã hào hoa bước từ trên xe bus xuống, miệng thở ra từng làn hơi trắng xóa, nhìn đám người như thủy triều đương dâng, không khỏi chấn động vô cùng.

- Không ngờ lại nhiều người như vậy, tôi còn tưởng hôm nay tuyết rơi, chắc sẽ chẳng có ma nào tới cơ!

- Đúng đấy, chen lấn chết tôi mất, vừa nãy thì chen xe bus, cứ bị mấy tên con trai cố ý động chạm, tức chết mất!

Một cô gái xinh đẹp tóc dài bay bay, váy ngắn, bốt dài cao, trời tuyết rồi mà còn lộ ra hai đùi gối và bộ đùi trắng nõn oán giận nói.

- Thế thì em dùng giày cao gót mà đá cho hắn một phát, hoặc giẫm lên chân của hắn, cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại!

Một cô gái tóc ngắn, nhìn có vẻ khá dũng cảm nói.

- Hôm nay em có đi giày cao gót đâu chứ!

Cô giá xinh đẹp chớp chớp mắt ra điệu tủi thân, thổi “phì” một cái, nói:

- Cái bọn con trai ấy hả, đúng là một lũ dê xồm, đây còn là mùa đông đấy, nếu là mùa hè còn không biết sẽ có hành vi man rợ gì nữa không biết!

Lúc này, một cậu thanh niên bên cạnh liền bật cười!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook