Chương 471: Môi trường làm việc tốt đẹp?
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Cùng lúc đó,trong phòng khám,
- Lão bá,bác xem,nếu phát tác ở trên đường,thật là nguy hiểm!
………thở dài một hơi,thật sự hơi bực bội,sao lại coi mình giống như là kẻ lừa đảo vậy, nhất mực phải lôi kéo người ta tới nằm viện, để tiêu cái số tiền “oan uổng” này.Tuy nhiên chuyện này không nói rõ ràng cho người bệnh cũng không được,có thể liên quan tới tính mạng con người!
Bác sỹ Hoàng suy nghĩ một lát,có chút xấu hổ giải thích:
- Viện trưởng, lúc trước tôi đã dặn đi dặn lại những thứ đồ ăn cấm kỵ rồi!
-Văn Quân,công việc hiện giờ của cậu thật là tốt!
Công ty TNHH buôn bán ô tô Lôi Mạn thành phố Nam Kinh, một cửa hàng 4s xe Benley,Vương Lan Lan ngồi nghỉ ngơi trên sô pha,thích thú uống trà xanh,đưa mắt nhìn khắp xung quanh,hướng về phía Dương Văn Quân nói.
Lần triển lãm xe trước,Dương Văn Quân làm người mẫu tạm thời cho công ty này,dựa vào ngoại hình,khí chất đoan trang,có tiếng tài hoa,nên được nhà tiêu thu xe Bentley này nhìn trúng,mời làm người mẫu chuyên trách,mỗi ngày phụ trách ở cửa hàng 4s,lễ tân,tiếp khách, nhiều công việc khác,quy mô của cửa hàng 4s này rất lớn,lại là bán xe hơi sang trọng,nên phải trang bị một đội ngũ chuyên môn làm người mẫu xe!
- có gì tốt chứ!
Dương Văn Quân trang điểm nhẹ,mặc một chiếc váy dài trắng như tuyết,lại thêm vóc dáng cao gầy,làn da nuột nà,dáng người yểu điệu,cả người thật giống như một nàng công chúa Bạch Tuyết vậy,cười nói.
-Môi trường làm việc tốt mà!
Vương Lan chỉ vào chiếc xe hơi sang trọng trong triển lãm,có chút thèm muốn nói:
-Cậu xem,sáng sủa sạch sẽ,sang trọng lộng lẫy,có xe hơi,có mỹ nữ,có những anh chàng đẹp trai,trang phục của nhân viên làm việc cũng đều vô cùng đẹp đẽ,góc này còn có sô pha,cà phê,TV…như thế này còn chưa đủ sao?Ít nhất,so với cái phân xưởng sản xuất theo dây chuyền hơn gấp bội lần!
Vương Lan Lan năm ngoái sau khi tốt nghiệp trung học,không thi đại học,học thêu ở thị trấn Phú Liễu,đầu năm nay đến thành phố Nam Kinh,tìm một công việc,nhưng là làm thuê ở một nhà máy may, sản xuất dây chuyền,mỗi ngày mười mấy tiếng,hiếm có thời gian nghỉ ngơi!Hơn nữa,trong dây chuyền sản xuất,các công nhân đều có một bộ quần áo và mũ rất khó coi,hiển nhiên không bì được với cửa hàng 4s
-Chỗ này là khu vực nghỉ ngơi của khách hàng,bình thường bọn tớ cũng khôngđược nghỉ ngơi ở đây đâu!
Dương Văn Quân lắc đầu,thầm nghĩ,cậu chỉ nhìn vào vẻ ngoài sáng sủa thôi,trên thực tế,người làm ở trong này đều là những người nghèo đáng thương,phải chịu đựng những cơn thịnh nộ vô tận của ông chủ!
-Dù sao,chung quy là so với chỗ của tớ tốt hơn!Văn Quân,chỗ cậu còn tuyển người không?nói với ông chủ của cậu,cho tớ cùng vào đây đi!
Vương Lan Lan năn nỉ nói.
-Tớ có biết ông chủ đâu,nói thật,đến gặp tớ còn chưa được gặp!Dương Văn Quân nói.
-Vậy thì nói với nhân viên chủ quản của cậu đi,trên cậu dù sao cũng có một người quản lý mà?Vương Lan Lan hỏi.
-Vậy để tớ thử xem sao.
Dương Văn Quân không thể lay chuyển được Vương Lan Lan,đành đồng ý nói.
-Dương Văn Quân,Triệu tổng tìm cô!
Đúng lúc đó,một cô gái có vẻ là thư ký đi tới,lạnh lùng liếc nhìn Dương Văn Quân một cái,nói.
-Hả? Dương Văn Quân ngạc nhiên,lập tức đứng lên,nói:
-Tôi đi ngay đây!Cảm ơn chị, chị Ảnh!
*Hừ*Trương Ảnh là thư ký tổng giám đốc,hừ nhẹ một tiếng,thái độ đối với Dương Văn Quân cô cùng bất hảo,ngạo mạn quay đi,mặc váy đen dáng bút chì,bó sát cơ thể,phần dưới thì lộ ra cặp chân thon dài mỹ miều,lại còn eo thon tinh tế,vừa đi vừa uốn éo,có thể nói là thướt tha đủ vẻ,phong tình vạn chủng,đừng nói là khuôn mặt,chỉ cần dáng người này thôi,cũng đã khiến rất nhiều nam nhân thèm nhỏ dãi rồi!
Có một số người con gái,nét thanh xuân trời sinh vô hạn,rất có khả năng làm gợi lên thú tính trong người đàn ông,Trương Ảnh thuộc rõ ràng thuộc loại này,thường thì những người như thế được gọi là hồ ly quyến rũ người,loại giống như Chu Vay,Dương Văn Quân,một người thuần khiết như nước,một người cao nhã đoan trang, về phương diện thu hút phần dưới cơ thể của một người đàn ông, tiết mạnh ra thứ hormone nam giới, ngược lại lại không bì được với loại tình xuân vô hạn Trương Ánh này!
Đương nhiên,nếu cởi hết quần áo ra,Trương Ảnh lại không thể kịp được Chu Vayvà Dương Văn Quân về cấp số gây hại!Nguyên nhân đại khái là người con gái dù có thanh thuần,cao nhã,khiến người khác không thể khinh thường đến mấy, một khi cởi hết quần áo,cũng sẽ tự động tản mát ra sức xuân tình vô tận.do đó khiến nam nhân phạm tội!
Dương Văn Quân dường như có chút hiểu biết về tác phong của Trương Ảnh,nên cũng không thèm để ý,nhìn Vương Lan Lan khẽ mỉm cười,nói:
-Lan Lan,mình đi một chút sẽ trở lại,câu cứ ngồi ở đây một lúc nhé!
-Được,được,câu đi nhanh đi,nhớ đề bạt công việc giúp tớ!Vương Lan Lan vui vẻ vô cùng,thầm nghĩ,không thể tưởng tượng được Văn Quân ở trong này làm việc tốt như vậy,còn nói chưa thấy qua mặt ông chủ,không vậy,ông chủ lập tức tìm cô ấy!Khẳng định là chuyện tốt,xem ra công việc của mìnhcó hi vọng rồi!
Kỳ thực,cô cũng là mới hòa nhập vào xã hội,là một cô gái không có sự suy nghĩ trù tính,cũng không hiểu sự khó khăn ở nơi làm việc!Nếu cô thành thục vài năm,chắc sẽ không nghĩ ra ý tưởng ngây thơ như vậy!Ông chủ tìm cô,làm sao có thể có chuyện tốt được!Tuyệt đối không có khả năng là chủ động tăng lương cho cô hay là phát tiền thưởng!
Dương Văn Quân ở đây chẳng qua là một người mẫu nhỏ,lại vừa mới vào làm,thử việc còn chưa xong,làm sao có được khả năng lớn như vậy chứ,có thể tùy ý sắp xếp cho bạn mình vào làm?Nếu là một chủ quản nhỏ,thì còn có vài phần khả năng!
-Được rồi,tớ sẽ cố hết sức,có cơ hội sẽ nói ngay! Dương Văn Quân vô cùng khó xử gật gật đầu,liền đi về hướng văn phòng tổng giám đốc,cô không phải là người hay từ chối người khác!
Triệu tổng mà Trương Ảnh nhắc đến,chính là ông chủ Triệu Hồ Úy của công ty tiêu thụ ô tô Lôi Mạn,công ty này là của một mình hắn không có chủ tịch Hội Đồng quản trị,tự mình làm giám đốc!
Ông chủ rút cuộc tìm mình có việc gì nhỉ?Dương Văn Quân vừa đi vừa hít một hơi thật sâu,trong lòng thật sự không yên tâm,hơi lo lắng,dù sao,sau khi cô trang điểm,ăn mặc vào,thoạt nhìn vô cùng trưởng thành,vô cùng đoan trang,khí chất cao nhã,nhưng bên trong thì vẫn là một tiểu nha đầu,mới mười bảy tuổi,chưa hiểu nhiều sự tình trong xã hội, cũng chỉ tương đương với một học sinh cao nhất lớp mà thôi!
Ông Triệu tổng này,cô cũng tình cơ nghe đồng nghiệp nhắc tới,nghe nóikhí phách cũng khá lớn, trên thương trường rất phong khoáng,,bình thường đều làthần long thấy đầu không thấy đuôi,sao lúc này lại đột nhiên tìm mình nhỉ?
Lẽ nào,mình làm việc không tốt,bị ông chủ nhìn thấy,bây giờ tìm mình để phê bình cho một trận nhớ đời sao?
- Lão bá,bác xem,nếu phát tác ở trên đường,thật là nguy hiểm!
………thở dài một hơi,thật sự hơi bực bội,sao lại coi mình giống như là kẻ lừa đảo vậy, nhất mực phải lôi kéo người ta tới nằm viện, để tiêu cái số tiền “oan uổng” này.Tuy nhiên chuyện này không nói rõ ràng cho người bệnh cũng không được,có thể liên quan tới tính mạng con người!
Bác sỹ Hoàng suy nghĩ một lát,có chút xấu hổ giải thích:
- Viện trưởng, lúc trước tôi đã dặn đi dặn lại những thứ đồ ăn cấm kỵ rồi!
-Văn Quân,công việc hiện giờ của cậu thật là tốt!
Công ty TNHH buôn bán ô tô Lôi Mạn thành phố Nam Kinh, một cửa hàng 4s xe Benley,Vương Lan Lan ngồi nghỉ ngơi trên sô pha,thích thú uống trà xanh,đưa mắt nhìn khắp xung quanh,hướng về phía Dương Văn Quân nói.
Lần triển lãm xe trước,Dương Văn Quân làm người mẫu tạm thời cho công ty này,dựa vào ngoại hình,khí chất đoan trang,có tiếng tài hoa,nên được nhà tiêu thu xe Bentley này nhìn trúng,mời làm người mẫu chuyên trách,mỗi ngày phụ trách ở cửa hàng 4s,lễ tân,tiếp khách, nhiều công việc khác,quy mô của cửa hàng 4s này rất lớn,lại là bán xe hơi sang trọng,nên phải trang bị một đội ngũ chuyên môn làm người mẫu xe!
- có gì tốt chứ!
Dương Văn Quân trang điểm nhẹ,mặc một chiếc váy dài trắng như tuyết,lại thêm vóc dáng cao gầy,làn da nuột nà,dáng người yểu điệu,cả người thật giống như một nàng công chúa Bạch Tuyết vậy,cười nói.
-Môi trường làm việc tốt mà!
Vương Lan chỉ vào chiếc xe hơi sang trọng trong triển lãm,có chút thèm muốn nói:
-Cậu xem,sáng sủa sạch sẽ,sang trọng lộng lẫy,có xe hơi,có mỹ nữ,có những anh chàng đẹp trai,trang phục của nhân viên làm việc cũng đều vô cùng đẹp đẽ,góc này còn có sô pha,cà phê,TV…như thế này còn chưa đủ sao?Ít nhất,so với cái phân xưởng sản xuất theo dây chuyền hơn gấp bội lần!
Vương Lan Lan năm ngoái sau khi tốt nghiệp trung học,không thi đại học,học thêu ở thị trấn Phú Liễu,đầu năm nay đến thành phố Nam Kinh,tìm một công việc,nhưng là làm thuê ở một nhà máy may, sản xuất dây chuyền,mỗi ngày mười mấy tiếng,hiếm có thời gian nghỉ ngơi!Hơn nữa,trong dây chuyền sản xuất,các công nhân đều có một bộ quần áo và mũ rất khó coi,hiển nhiên không bì được với cửa hàng 4s
-Chỗ này là khu vực nghỉ ngơi của khách hàng,bình thường bọn tớ cũng khôngđược nghỉ ngơi ở đây đâu!
Dương Văn Quân lắc đầu,thầm nghĩ,cậu chỉ nhìn vào vẻ ngoài sáng sủa thôi,trên thực tế,người làm ở trong này đều là những người nghèo đáng thương,phải chịu đựng những cơn thịnh nộ vô tận của ông chủ!
-Dù sao,chung quy là so với chỗ của tớ tốt hơn!Văn Quân,chỗ cậu còn tuyển người không?nói với ông chủ của cậu,cho tớ cùng vào đây đi!
Vương Lan Lan năn nỉ nói.
-Tớ có biết ông chủ đâu,nói thật,đến gặp tớ còn chưa được gặp!Dương Văn Quân nói.
-Vậy thì nói với nhân viên chủ quản của cậu đi,trên cậu dù sao cũng có một người quản lý mà?Vương Lan Lan hỏi.
-Vậy để tớ thử xem sao.
Dương Văn Quân không thể lay chuyển được Vương Lan Lan,đành đồng ý nói.
-Dương Văn Quân,Triệu tổng tìm cô!
Đúng lúc đó,một cô gái có vẻ là thư ký đi tới,lạnh lùng liếc nhìn Dương Văn Quân một cái,nói.
-Hả? Dương Văn Quân ngạc nhiên,lập tức đứng lên,nói:
-Tôi đi ngay đây!Cảm ơn chị, chị Ảnh!
*Hừ*Trương Ảnh là thư ký tổng giám đốc,hừ nhẹ một tiếng,thái độ đối với Dương Văn Quân cô cùng bất hảo,ngạo mạn quay đi,mặc váy đen dáng bút chì,bó sát cơ thể,phần dưới thì lộ ra cặp chân thon dài mỹ miều,lại còn eo thon tinh tế,vừa đi vừa uốn éo,có thể nói là thướt tha đủ vẻ,phong tình vạn chủng,đừng nói là khuôn mặt,chỉ cần dáng người này thôi,cũng đã khiến rất nhiều nam nhân thèm nhỏ dãi rồi!
Có một số người con gái,nét thanh xuân trời sinh vô hạn,rất có khả năng làm gợi lên thú tính trong người đàn ông,Trương Ảnh thuộc rõ ràng thuộc loại này,thường thì những người như thế được gọi là hồ ly quyến rũ người,loại giống như Chu Vay,Dương Văn Quân,một người thuần khiết như nước,một người cao nhã đoan trang, về phương diện thu hút phần dưới cơ thể của một người đàn ông, tiết mạnh ra thứ hormone nam giới, ngược lại lại không bì được với loại tình xuân vô hạn Trương Ánh này!
Đương nhiên,nếu cởi hết quần áo ra,Trương Ảnh lại không thể kịp được Chu Vayvà Dương Văn Quân về cấp số gây hại!Nguyên nhân đại khái là người con gái dù có thanh thuần,cao nhã,khiến người khác không thể khinh thường đến mấy, một khi cởi hết quần áo,cũng sẽ tự động tản mát ra sức xuân tình vô tận.do đó khiến nam nhân phạm tội!
Dương Văn Quân dường như có chút hiểu biết về tác phong của Trương Ảnh,nên cũng không thèm để ý,nhìn Vương Lan Lan khẽ mỉm cười,nói:
-Lan Lan,mình đi một chút sẽ trở lại,câu cứ ngồi ở đây một lúc nhé!
-Được,được,câu đi nhanh đi,nhớ đề bạt công việc giúp tớ!Vương Lan Lan vui vẻ vô cùng,thầm nghĩ,không thể tưởng tượng được Văn Quân ở trong này làm việc tốt như vậy,còn nói chưa thấy qua mặt ông chủ,không vậy,ông chủ lập tức tìm cô ấy!Khẳng định là chuyện tốt,xem ra công việc của mìnhcó hi vọng rồi!
Kỳ thực,cô cũng là mới hòa nhập vào xã hội,là một cô gái không có sự suy nghĩ trù tính,cũng không hiểu sự khó khăn ở nơi làm việc!Nếu cô thành thục vài năm,chắc sẽ không nghĩ ra ý tưởng ngây thơ như vậy!Ông chủ tìm cô,làm sao có thể có chuyện tốt được!Tuyệt đối không có khả năng là chủ động tăng lương cho cô hay là phát tiền thưởng!
Dương Văn Quân ở đây chẳng qua là một người mẫu nhỏ,lại vừa mới vào làm,thử việc còn chưa xong,làm sao có được khả năng lớn như vậy chứ,có thể tùy ý sắp xếp cho bạn mình vào làm?Nếu là một chủ quản nhỏ,thì còn có vài phần khả năng!
-Được rồi,tớ sẽ cố hết sức,có cơ hội sẽ nói ngay! Dương Văn Quân vô cùng khó xử gật gật đầu,liền đi về hướng văn phòng tổng giám đốc,cô không phải là người hay từ chối người khác!
Triệu tổng mà Trương Ảnh nhắc đến,chính là ông chủ Triệu Hồ Úy của công ty tiêu thụ ô tô Lôi Mạn,công ty này là của một mình hắn không có chủ tịch Hội Đồng quản trị,tự mình làm giám đốc!
Ông chủ rút cuộc tìm mình có việc gì nhỉ?Dương Văn Quân vừa đi vừa hít một hơi thật sâu,trong lòng thật sự không yên tâm,hơi lo lắng,dù sao,sau khi cô trang điểm,ăn mặc vào,thoạt nhìn vô cùng trưởng thành,vô cùng đoan trang,khí chất cao nhã,nhưng bên trong thì vẫn là một tiểu nha đầu,mới mười bảy tuổi,chưa hiểu nhiều sự tình trong xã hội, cũng chỉ tương đương với một học sinh cao nhất lớp mà thôi!
Ông Triệu tổng này,cô cũng tình cơ nghe đồng nghiệp nhắc tới,nghe nóikhí phách cũng khá lớn, trên thương trường rất phong khoáng,,bình thường đều làthần long thấy đầu không thấy đuôi,sao lúc này lại đột nhiên tìm mình nhỉ?
Lẽ nào,mình làm việc không tốt,bị ông chủ nhìn thấy,bây giờ tìm mình để phê bình cho một trận nhớ đời sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.