Chương 43: Ss3: Tận thế (20)
Lưu Ly Mây
11/05/2023
Cơ mặt Ái Linh co giật vài cái khi nghe thấy lời hệ thống nói.Cô không biết là do hệ thống không có thân xác nên mới có thể nói như vậy.Hay là do bản tính nó vốn là như vậy.
Ái Linh giọng nghiêm khắc dạy dỗ nó
" Cho dù là Tiểu Diệp có thể tái sinh lại thì ngươi cũng không nên nói như thế với con bé. Tiểu Diệp có thể tái sinh nhưng khi bị thương cũng sẽ đau đớn."
[…] hống hách nói
" Ta nói như vậy thì có làm sao, dù sao thì nó cũng không hiểu "
Ái Linh nhìn thái độ đó của hệ thống liền đe doạ nó
" Ngươi mà còn giữ cách nói chuyện và cư xử như vậy với Tiểu Diệp, thì có tin khi ta về hệ thống liền đánh vào không gian của ngươi không "
(không gian hệ thống giống như thân xác vậy)
Hệ thống nghe vậy liền không lên tiếng nữa.Nó biết ký chủ có máu điên trong người, chọc vào người chỉ có mà thiệt thân thôi. Nhưng nó vẫn biểu thị không ưa Tiểu Diệp ra mặt.Từ khi có con bé đó, ký chủ luôn ưu ái nó hơn.Cũng bắt đầu ít nói chuyện với hệ thống là nó đây.
Nhìn hành động của hệ thống, Ái Linh cũng biết được là nó đang ghen tỵ với Tiểu Diệp.Nhưng hiện tại cô không rảnh để nói cho nó hiểu.
Tại trước mắt bây giờ của Ái Linh đây chính là một con nhện chúa khổng lồ. Thân hình nó màu xanh nhạt, phần bụng lại có màu đỏ.Bao quanh tám cái chân của nó có một chất lỏng màu đen.Khi chất lỏng đó chạm xuống cỏ thì cỏ đang xanh liền héo úa rồi thối rữa.
Trước nó là những người xương, đứng tảng xung quanh giống như bảo vệ cho con nhện kia vậy. Dưới chân nó là những con nhện con tập hợp thành một đội quân cực kỳ dày đặt.
Nhện chúa nó há cái miệng to ra, phát ra tiếng động vang vọng khắp khu rừng
" Khè…khè…khè"
Luồng khí phát ra từ miệng con nhện khiến cho một số người liền bay mạnh về sau, đập mạnh vào thân cây hay tảng đá.
Ái Linh để Diệp ra sau dùng thân mình che chắn cho cô bé. Sau đó cô liền dùng tay mình che chắn cho phần mắt để quan sát con Nhện chúa kia. Bàn chân cô đạp mạnh xuống đất, chống chọi lại luồng khí mạnh mẽ kia.
Ái Linh liền dùng Vòng xoáy tấn công thẳng vào miệng con Nhện chúa kia.
Nhện chúa dùng hai chân trước chắn trước miệng mình.Vòng xoáy liên tục khiến cho một bên chân của nó bị gãy.
Những người xương kia thấy vậy liền lao lên tấn công.Bầy nhện con cũng lập tức lan ra tứ phía.
Ông chú đi lên trước, lập tức dùng dị năng lửa của mình đốt cháy đám nhện con kia.
Cường điều khiển cho vô số những gai nhọn đâm tan tành mấy người xương đang tấn công mọi người.Sau khi đâm cho rã ra, Cường liền chôn chặt mấy mãnh xương xuống đất.
Mặc dù vậy nhưng vẫn có nhiều người bình thường bị đám nhện con bao vây mà ăn sạch.Đám người xương vẫn có vài kẻ tóm được những người xung quanh.
Thiên Quân nhìn thấy Ái Linh đang liên tiếp dùng vòng xoáy đâm vào người con Nhện chúa kia.
Nhưng do da thịt nó quá cứng nên cũng chỉ làm nó chày xước một vài chỗ ở bên ngoài.
Ái Linh luôn hướng vòng xoáy đến phần bụng của con nhện kia.Nhưng mỗi lần hướng đến bụng nó đều dùng chân của mình chặn lại.
Ái Linh thấy tám cái chân thì đã ba cái chân của nó bị gãy do vòng xoáy của cô rồi.Nên đối với cô, hạ được nó chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Thiên Quân dùng sấm sét của mình cũng liên tiếp đánh lên trên người của con nhện kia.
Nhện chúa liên tục kêu gào khi bị tấn công cùng lúc như vậy.Thân hình to lớn của nó dần áp sát tới bên cạnh Ái Linh.
Khi một tia sét đánh lên đầu của nó, trong miệng nó liền phun ra một chất độc hướng thẳng đến Ái Linh.
Ái Linh không kịp phòng bị mà bị chất độc trúng vào tay.Chất độc trên tay dần ăn mòn phần da bên ngoài mà thâm nhập vào bên trong. Phần da xung quay đã chuyển biến thành màu xanh đen.
Do cơn đau mà Ái Linh choáng váng gục xuống nền đất. Diệp bên cạnh liền hoảng loạn mà đỡ Ái Linh ngồi dậy.
Ái Linh dựa vào thân người nhỏ bé của Tiểu Diệp mà liên tục nghiến răng vì đau.
Cô quan sát thấy Thiên Quân đang cùng con Nhện chúa kia giao chiến một cách kịch liệt.
Tiểu Diệp bên cạnh chạm vào vết thương của Ái Linh.Trên vết thương đang bị ăn mòn kia liền có một tụ văn màu xanh.
Ái Linh chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì vết thương đang đau đớn đã không còn cảm giác gì nữa.
Phần da thịt ăn mòn được vô số sợi dây màu xanh nhỏ bồi đắp.Từng thớ thịt cứ như vậy được hình thành nên.
Dần dần tay Ái Linh đã trở lại lành lặn như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy.
[…] nhìn khuôn mặt ngạc nhiên, khó hiểu của Ái Linh liền giải thích.
" Ký chủ, người đừng có mà tỏ ra khuôn mặt ngạc nhiên đến bất ngờ như vậy. Vốn dĩ hệ mộc có sức mạnh hồi phục rất cao. Mà dị năng của nguyên chủ là hệ mộc nên việc vết thương lành lại là điều bình thường "
[…] nói với giọng tán thưởng
" Mà Tiểu Diệp lại là một cái cây hấp thụ tinh hoa trời đất.Nên khi người cộng hưởng với Tiểu Diệp thì một phần sức mạnh đó ký chủ cũng sẽ được hưởng thôi "
Ái Linh đang thất thần nghe hệ thống giải thích cặn kẽ.
Ở một nơi cách đó không xa Trần Thiển đang nhìn Ái Linh với ánh mắt sâu xa.
Ái Linh giọng nghiêm khắc dạy dỗ nó
" Cho dù là Tiểu Diệp có thể tái sinh lại thì ngươi cũng không nên nói như thế với con bé. Tiểu Diệp có thể tái sinh nhưng khi bị thương cũng sẽ đau đớn."
[…] hống hách nói
" Ta nói như vậy thì có làm sao, dù sao thì nó cũng không hiểu "
Ái Linh nhìn thái độ đó của hệ thống liền đe doạ nó
" Ngươi mà còn giữ cách nói chuyện và cư xử như vậy với Tiểu Diệp, thì có tin khi ta về hệ thống liền đánh vào không gian của ngươi không "
(không gian hệ thống giống như thân xác vậy)
Hệ thống nghe vậy liền không lên tiếng nữa.Nó biết ký chủ có máu điên trong người, chọc vào người chỉ có mà thiệt thân thôi. Nhưng nó vẫn biểu thị không ưa Tiểu Diệp ra mặt.Từ khi có con bé đó, ký chủ luôn ưu ái nó hơn.Cũng bắt đầu ít nói chuyện với hệ thống là nó đây.
Nhìn hành động của hệ thống, Ái Linh cũng biết được là nó đang ghen tỵ với Tiểu Diệp.Nhưng hiện tại cô không rảnh để nói cho nó hiểu.
Tại trước mắt bây giờ của Ái Linh đây chính là một con nhện chúa khổng lồ. Thân hình nó màu xanh nhạt, phần bụng lại có màu đỏ.Bao quanh tám cái chân của nó có một chất lỏng màu đen.Khi chất lỏng đó chạm xuống cỏ thì cỏ đang xanh liền héo úa rồi thối rữa.
Trước nó là những người xương, đứng tảng xung quanh giống như bảo vệ cho con nhện kia vậy. Dưới chân nó là những con nhện con tập hợp thành một đội quân cực kỳ dày đặt.
Nhện chúa nó há cái miệng to ra, phát ra tiếng động vang vọng khắp khu rừng
" Khè…khè…khè"
Luồng khí phát ra từ miệng con nhện khiến cho một số người liền bay mạnh về sau, đập mạnh vào thân cây hay tảng đá.
Ái Linh để Diệp ra sau dùng thân mình che chắn cho cô bé. Sau đó cô liền dùng tay mình che chắn cho phần mắt để quan sát con Nhện chúa kia. Bàn chân cô đạp mạnh xuống đất, chống chọi lại luồng khí mạnh mẽ kia.
Ái Linh liền dùng Vòng xoáy tấn công thẳng vào miệng con Nhện chúa kia.
Nhện chúa dùng hai chân trước chắn trước miệng mình.Vòng xoáy liên tục khiến cho một bên chân của nó bị gãy.
Những người xương kia thấy vậy liền lao lên tấn công.Bầy nhện con cũng lập tức lan ra tứ phía.
Ông chú đi lên trước, lập tức dùng dị năng lửa của mình đốt cháy đám nhện con kia.
Cường điều khiển cho vô số những gai nhọn đâm tan tành mấy người xương đang tấn công mọi người.Sau khi đâm cho rã ra, Cường liền chôn chặt mấy mãnh xương xuống đất.
Mặc dù vậy nhưng vẫn có nhiều người bình thường bị đám nhện con bao vây mà ăn sạch.Đám người xương vẫn có vài kẻ tóm được những người xung quanh.
Thiên Quân nhìn thấy Ái Linh đang liên tiếp dùng vòng xoáy đâm vào người con Nhện chúa kia.
Nhưng do da thịt nó quá cứng nên cũng chỉ làm nó chày xước một vài chỗ ở bên ngoài.
Ái Linh luôn hướng vòng xoáy đến phần bụng của con nhện kia.Nhưng mỗi lần hướng đến bụng nó đều dùng chân của mình chặn lại.
Ái Linh thấy tám cái chân thì đã ba cái chân của nó bị gãy do vòng xoáy của cô rồi.Nên đối với cô, hạ được nó chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Thiên Quân dùng sấm sét của mình cũng liên tiếp đánh lên trên người của con nhện kia.
Nhện chúa liên tục kêu gào khi bị tấn công cùng lúc như vậy.Thân hình to lớn của nó dần áp sát tới bên cạnh Ái Linh.
Khi một tia sét đánh lên đầu của nó, trong miệng nó liền phun ra một chất độc hướng thẳng đến Ái Linh.
Ái Linh không kịp phòng bị mà bị chất độc trúng vào tay.Chất độc trên tay dần ăn mòn phần da bên ngoài mà thâm nhập vào bên trong. Phần da xung quay đã chuyển biến thành màu xanh đen.
Do cơn đau mà Ái Linh choáng váng gục xuống nền đất. Diệp bên cạnh liền hoảng loạn mà đỡ Ái Linh ngồi dậy.
Ái Linh dựa vào thân người nhỏ bé của Tiểu Diệp mà liên tục nghiến răng vì đau.
Cô quan sát thấy Thiên Quân đang cùng con Nhện chúa kia giao chiến một cách kịch liệt.
Tiểu Diệp bên cạnh chạm vào vết thương của Ái Linh.Trên vết thương đang bị ăn mòn kia liền có một tụ văn màu xanh.
Ái Linh chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì vết thương đang đau đớn đã không còn cảm giác gì nữa.
Phần da thịt ăn mòn được vô số sợi dây màu xanh nhỏ bồi đắp.Từng thớ thịt cứ như vậy được hình thành nên.
Dần dần tay Ái Linh đã trở lại lành lặn như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy.
[…] nhìn khuôn mặt ngạc nhiên, khó hiểu của Ái Linh liền giải thích.
" Ký chủ, người đừng có mà tỏ ra khuôn mặt ngạc nhiên đến bất ngờ như vậy. Vốn dĩ hệ mộc có sức mạnh hồi phục rất cao. Mà dị năng của nguyên chủ là hệ mộc nên việc vết thương lành lại là điều bình thường "
[…] nói với giọng tán thưởng
" Mà Tiểu Diệp lại là một cái cây hấp thụ tinh hoa trời đất.Nên khi người cộng hưởng với Tiểu Diệp thì một phần sức mạnh đó ký chủ cũng sẽ được hưởng thôi "
Ái Linh đang thất thần nghe hệ thống giải thích cặn kẽ.
Ở một nơi cách đó không xa Trần Thiển đang nhìn Ái Linh với ánh mắt sâu xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.