Chương 45: Ss3: Tận thế (22)
Lưu Ly Mây
11/05/2023
Trần Thiển rơi nước mắt, bày ra bộ dạng vô tội
“Thực chất là em định một lát mọi người ổn định lại sẽ giúp mọi người chữa trị. Mà tự nhiên cái Thanh nói ra…rồi mọi người lại…lại”
Trần Thiển nói lấp lửng rồi khóc nức nở làm bộ dạng oan ức lắm vậy.
Mọi người nghe vậy liền xì xầm to nhỏ với nhau
" Cô ta nói vậy là có ý gì…đổ lỗi cho chúng ta à "
" Cô ta ích kỷ, định giấu diếm mà bây giờ còn quay qua trách chúng ta à "
" Hồi đó còn thấy cô ta khóc rất đáng thương, bây giờ chỉ thấy là làm bộ làm tịch mà thôi "
" … "
Thấy chiêu này đã mất tác dụng Trần Thiển liền giả bộ ngất đi.Cô ta ngã vào lòng của Thiên Quân.
Thiên Quân thấy vậy chỉ đành ôm cô ta lên
" Mọi người thấy đấy, Thiển hiện tại không còn sức để dùng dị năng chữa trị cho mọi người,chứ không phải là cô ấy không muốn. Mong mọi người nghĩ về những việc mà Thiển đã làm cho đoàn mà dừng lại việc chỉ trích cô ấy đi "
Nói xong hắn liền bế Thiển lại một lùm cây mà nghĩ ngơi.Ông chú và Cường cũng qua đó để chăm sóc cho cô ta.
Ái Linh nhìn màn kịch trước mắt, cô chỉ cảm thấy rất hả dạ trong lòng.Còn kết quả mà cô muốn đã được một nửa rồi, chỉ cần chờ một thời gian nữa mà thôi.
Tiểu Diệp nãy giờ nhìn mọi người nói qua nói lại mà cô bé chả hiểu cái mô tê gì cả. Nãy giờ tập trung nghe mọi người nói chuyện, khi để ý cô bé liền nhìn thấy vết thương trên cánh tay Ái Linh.
Tiểu Diệp liền cầm cánh tay của Ái Linh lên định dùng sức mạnh hệ mộc của mình chữa trị cho cô.
May là Ái Linh ngăn cản cô bé kịp thời, không là cô bé đã thi triển sức mạnh trước mặt mọi người rồi.
Ái Linh cóc đầu của Diệp cảnh cáo
" Về sau ta không kêu em thì em không được dùng sức mạnh, hiểu không "
Tiểu Diệp nửa hiểu nửa không mà gật cái đầu nhỏ của mình lia lịa. Chỉ là cô bé cũng hiểu được là khi nào Ái Linh kêu được thì mới làm.
Ái Linh nhìn bộ dạng ngây ngốc của Tiểu Diệp mà chỉ có thể đỡ trán.
Ái Linh hỏi hệ thống
" Cái mà…thuật pháp Tiểu Diệp dùng để giúp chữa trị vết thương cho ta.Thì nó có bị ảnh hưởng gì không, với ta có thể học cái đó không "
[…] nhàn nhã nói
" Thuật pháp mà nó thi triển thực chất không có bao nhiêu tổn hại tới nó cả.Dù sao thì ký chủ và nó cũng ký khế ước cộng hưởng rồi.Còn thuật pháp đó người chỉ cần nhắm mắt cùng với thần trí Tiểu Diệp cộng hưởng là có thể học.Nhưng nhắc nhở ký chủ một việc, thuật pháp đó chỉ có thể dùng trên người của chính người.Nếu như pháp lực yếu hơn người ta mà lại dùng thuật pháp kia thì có thể bị phản phệ đấy.Còn Tiểu Diệp chính là trường hợp đặc biệt, ký chủ đừng có đem người cùng nó ra mà so sánh "
Nói tới câu cuối, giọng của hệ thống mang hơi hướng kinh thường ký chủ của nó.
Ái Linh nghe xong liền đầy một bụng tức, nói qua nói lại thì cũng là chê cô yếu thôi chứ gì.Cô biết trong thế giới này cô khá yếu nhưng có thể đừng chọc ngoáy vào nỗi đau của người khác có được không.
Thất đứng nhìn đám người Thiên Quân cùng với Ông chú và Cường lo lắng cho Trần Thiển mà trầm ngâm.
Lúc trước khi nghe loáng thoáng cái gì mà hồn chiếm xác.Ban đầu anh chỉ nghe mọi người tám chuyện cho vui để đỡ buồn tẻ thôi.
Nhưng sau khi nghe câu chuyện đó thì đột nhiên anh bắt đầu thấy hành động của Quân rất khác thường.
Anh và Quân là bạn thân từ thời cấp ba, cậu ta có bao nhiêu người bạn gái.Thích màu gì, thích ăn gì, ghét thể loại người nào mà anh lại không biết chứ.
Khi thấy cậu ta ăn những thứ trước giờ không thích, uống những đồ trước giờ không bao giờ uống.Ngay cả thói quen sinh hoạt cũng khác lúc trước.Khi thấy vậy anh chỉ nghĩ do môi trường thay đổi nên cậu ta mới vậy.
Nhưng mà bây giờ cậu ta lại đi bênh người ngoài rồi còn quát nạt em trai mình.Trước giờ cậu ta nổi tiếng bênh người nhà một cách bất chấp.Bây giờ lại hành xử như vậy với em trai mình.
Thất lại quay qua nhìn Ái Linh đang nói cười với Tiểu Diệp.Trong đầu loé lên một suy nghĩ táo bạo.
Thất lại gần Ái Linh
" Tôi có chuyện muốn nói với cậu.Đi theo tôi một tý "
Ái Linh thấy Thất vác cái mặt lại đây liền biết được cậu ta đã suy đoán ra được mọi việc rồi.
Cô đi theo cậu ta tới một lùm cây không xa đoàn nhưng lại khuất người.
Thất cúi mặt hơi do dự mà hỏi
" Cậu có phải đã biết là Thiên Quân hiện tại…không phải Quân trước kia đúng không"
Ái Linh chỉ cười cười, bỡn cợt mà nói
“Đúng thì sao mà không đúng thì như thế nào”
Thất giận dữ, xông tới đè cù chỏ lên cổ Ái Linh.Thân người Ái Linh lập tức đập vào cái cây phía sau.
" Mày đừng có mà giỡn với tao.Mày biết hết mọi việc nên mới hành xử như vậy chứ gì.Nói đi rốt cuộc mục đích của mày là gì "
Ái Linh nhăn mặt khi bị ép cù chỏ vào cổ. Cô nổi sát ý, Vòng xoáy lập tức chỉa vào sau ót hắn ta.
Cô lạnh lùng buông một câu
" Bỏ cái tay của mày xuống "
Thất chợt nhớ lại Vòng xoáy này lợi hại như nào. Anh lập tức lùi về sau, không hành xử lỗ mãng nữa, hạ giọng hỏi
" Có phải cậu có kế hoạch gì đúng không "
Ái Linh phủi phủi bụi cây dính sau lưng mình
" Lúc đầu khi hội ngộ lại với anh ta, tôi đã nhận ra sự khác thường rồi. Mà ông anh có biết lúc đó người anh thân yêu của tôi đã nổi lên sát ý muốn giết tôi đó "
Thất bất ngờ trước câu nói của Ái Linh, lúc đầu anh chỉ là nghi ngờ chứ chưa chắc chắn. Bây giờ nghe Ái Linh nói vậy anh lại càng thêm phần khẳng định cho suy đoán của mình.
Ái Linh lại bồi thêm một câu như đùa như thật
" Tôi muốn anh cùng tôi dựng lên một kế hoạch để đưa kẻ kia vào tròng "
Thất cảnh giác nói
" Vì sao tôi phải theo phe cậu chứ, kẻ kia chưa hề nổi lên sát ý với tôi.Tôi vẫn có thể…"
Chưa kịp nói hết câu đã bị Ái Linh ngắt lời
" Anh chắc chứ, chắc rằng kẻ đó sẽ không bao giờ nổi lên sát ý với anh. Chắc rằng hắn sẽ không phát hiện ra anh đã nhìn ra được thân phận thật của hắn sao.Đến lúc đó đối với người có dị năng không gian như anh, còn có thể sống sót dưới tay hắn sao."
Ái Linh nói tới đây liền ngắt lời mà nhìn sắc mặt của Thất. Sau khi thấy sự hoang mang cùng lo sợ trong mắt Thất, cô liền nói tiếp.
"Với tôi nhắc cho anh nhớ, người hắn chiếm thân sát là anh trai tôi. Mà hắn còn nổi lên sát ý với tôi, thì anh là cái thá gì mà hắn không dám giết cơ chứ "
Ái Linh giơ tay ra, ý muốn hợp tác
" Bây giờ, một là anh theo tôi, đến lúc đó anh không còn thấp thỏm lo sợ nữa.Còn không thì anh cứ đi theo cái người…"
Thất quyết định rất lẹ, không cần Ái Linh phải nói câu sau. Anh bắt tay với Ái Linh như ngầm đồng ý hợp tác.
Ái Linh liền nói
" Vậy bây giờ tôi sẽ nói kế hoạch của tôi cho anh "
Ái Linh xì xầm vào tai Thất, còn Thất thì đang ghi nhớ cùng bàn bạc kế hoạch với cô.
“Thực chất là em định một lát mọi người ổn định lại sẽ giúp mọi người chữa trị. Mà tự nhiên cái Thanh nói ra…rồi mọi người lại…lại”
Trần Thiển nói lấp lửng rồi khóc nức nở làm bộ dạng oan ức lắm vậy.
Mọi người nghe vậy liền xì xầm to nhỏ với nhau
" Cô ta nói vậy là có ý gì…đổ lỗi cho chúng ta à "
" Cô ta ích kỷ, định giấu diếm mà bây giờ còn quay qua trách chúng ta à "
" Hồi đó còn thấy cô ta khóc rất đáng thương, bây giờ chỉ thấy là làm bộ làm tịch mà thôi "
" … "
Thấy chiêu này đã mất tác dụng Trần Thiển liền giả bộ ngất đi.Cô ta ngã vào lòng của Thiên Quân.
Thiên Quân thấy vậy chỉ đành ôm cô ta lên
" Mọi người thấy đấy, Thiển hiện tại không còn sức để dùng dị năng chữa trị cho mọi người,chứ không phải là cô ấy không muốn. Mong mọi người nghĩ về những việc mà Thiển đã làm cho đoàn mà dừng lại việc chỉ trích cô ấy đi "
Nói xong hắn liền bế Thiển lại một lùm cây mà nghĩ ngơi.Ông chú và Cường cũng qua đó để chăm sóc cho cô ta.
Ái Linh nhìn màn kịch trước mắt, cô chỉ cảm thấy rất hả dạ trong lòng.Còn kết quả mà cô muốn đã được một nửa rồi, chỉ cần chờ một thời gian nữa mà thôi.
Tiểu Diệp nãy giờ nhìn mọi người nói qua nói lại mà cô bé chả hiểu cái mô tê gì cả. Nãy giờ tập trung nghe mọi người nói chuyện, khi để ý cô bé liền nhìn thấy vết thương trên cánh tay Ái Linh.
Tiểu Diệp liền cầm cánh tay của Ái Linh lên định dùng sức mạnh hệ mộc của mình chữa trị cho cô.
May là Ái Linh ngăn cản cô bé kịp thời, không là cô bé đã thi triển sức mạnh trước mặt mọi người rồi.
Ái Linh cóc đầu của Diệp cảnh cáo
" Về sau ta không kêu em thì em không được dùng sức mạnh, hiểu không "
Tiểu Diệp nửa hiểu nửa không mà gật cái đầu nhỏ của mình lia lịa. Chỉ là cô bé cũng hiểu được là khi nào Ái Linh kêu được thì mới làm.
Ái Linh nhìn bộ dạng ngây ngốc của Tiểu Diệp mà chỉ có thể đỡ trán.
Ái Linh hỏi hệ thống
" Cái mà…thuật pháp Tiểu Diệp dùng để giúp chữa trị vết thương cho ta.Thì nó có bị ảnh hưởng gì không, với ta có thể học cái đó không "
[…] nhàn nhã nói
" Thuật pháp mà nó thi triển thực chất không có bao nhiêu tổn hại tới nó cả.Dù sao thì ký chủ và nó cũng ký khế ước cộng hưởng rồi.Còn thuật pháp đó người chỉ cần nhắm mắt cùng với thần trí Tiểu Diệp cộng hưởng là có thể học.Nhưng nhắc nhở ký chủ một việc, thuật pháp đó chỉ có thể dùng trên người của chính người.Nếu như pháp lực yếu hơn người ta mà lại dùng thuật pháp kia thì có thể bị phản phệ đấy.Còn Tiểu Diệp chính là trường hợp đặc biệt, ký chủ đừng có đem người cùng nó ra mà so sánh "
Nói tới câu cuối, giọng của hệ thống mang hơi hướng kinh thường ký chủ của nó.
Ái Linh nghe xong liền đầy một bụng tức, nói qua nói lại thì cũng là chê cô yếu thôi chứ gì.Cô biết trong thế giới này cô khá yếu nhưng có thể đừng chọc ngoáy vào nỗi đau của người khác có được không.
Thất đứng nhìn đám người Thiên Quân cùng với Ông chú và Cường lo lắng cho Trần Thiển mà trầm ngâm.
Lúc trước khi nghe loáng thoáng cái gì mà hồn chiếm xác.Ban đầu anh chỉ nghe mọi người tám chuyện cho vui để đỡ buồn tẻ thôi.
Nhưng sau khi nghe câu chuyện đó thì đột nhiên anh bắt đầu thấy hành động của Quân rất khác thường.
Anh và Quân là bạn thân từ thời cấp ba, cậu ta có bao nhiêu người bạn gái.Thích màu gì, thích ăn gì, ghét thể loại người nào mà anh lại không biết chứ.
Khi thấy cậu ta ăn những thứ trước giờ không thích, uống những đồ trước giờ không bao giờ uống.Ngay cả thói quen sinh hoạt cũng khác lúc trước.Khi thấy vậy anh chỉ nghĩ do môi trường thay đổi nên cậu ta mới vậy.
Nhưng mà bây giờ cậu ta lại đi bênh người ngoài rồi còn quát nạt em trai mình.Trước giờ cậu ta nổi tiếng bênh người nhà một cách bất chấp.Bây giờ lại hành xử như vậy với em trai mình.
Thất lại quay qua nhìn Ái Linh đang nói cười với Tiểu Diệp.Trong đầu loé lên một suy nghĩ táo bạo.
Thất lại gần Ái Linh
" Tôi có chuyện muốn nói với cậu.Đi theo tôi một tý "
Ái Linh thấy Thất vác cái mặt lại đây liền biết được cậu ta đã suy đoán ra được mọi việc rồi.
Cô đi theo cậu ta tới một lùm cây không xa đoàn nhưng lại khuất người.
Thất cúi mặt hơi do dự mà hỏi
" Cậu có phải đã biết là Thiên Quân hiện tại…không phải Quân trước kia đúng không"
Ái Linh chỉ cười cười, bỡn cợt mà nói
“Đúng thì sao mà không đúng thì như thế nào”
Thất giận dữ, xông tới đè cù chỏ lên cổ Ái Linh.Thân người Ái Linh lập tức đập vào cái cây phía sau.
" Mày đừng có mà giỡn với tao.Mày biết hết mọi việc nên mới hành xử như vậy chứ gì.Nói đi rốt cuộc mục đích của mày là gì "
Ái Linh nhăn mặt khi bị ép cù chỏ vào cổ. Cô nổi sát ý, Vòng xoáy lập tức chỉa vào sau ót hắn ta.
Cô lạnh lùng buông một câu
" Bỏ cái tay của mày xuống "
Thất chợt nhớ lại Vòng xoáy này lợi hại như nào. Anh lập tức lùi về sau, không hành xử lỗ mãng nữa, hạ giọng hỏi
" Có phải cậu có kế hoạch gì đúng không "
Ái Linh phủi phủi bụi cây dính sau lưng mình
" Lúc đầu khi hội ngộ lại với anh ta, tôi đã nhận ra sự khác thường rồi. Mà ông anh có biết lúc đó người anh thân yêu của tôi đã nổi lên sát ý muốn giết tôi đó "
Thất bất ngờ trước câu nói của Ái Linh, lúc đầu anh chỉ là nghi ngờ chứ chưa chắc chắn. Bây giờ nghe Ái Linh nói vậy anh lại càng thêm phần khẳng định cho suy đoán của mình.
Ái Linh lại bồi thêm một câu như đùa như thật
" Tôi muốn anh cùng tôi dựng lên một kế hoạch để đưa kẻ kia vào tròng "
Thất cảnh giác nói
" Vì sao tôi phải theo phe cậu chứ, kẻ kia chưa hề nổi lên sát ý với tôi.Tôi vẫn có thể…"
Chưa kịp nói hết câu đã bị Ái Linh ngắt lời
" Anh chắc chứ, chắc rằng kẻ đó sẽ không bao giờ nổi lên sát ý với anh. Chắc rằng hắn sẽ không phát hiện ra anh đã nhìn ra được thân phận thật của hắn sao.Đến lúc đó đối với người có dị năng không gian như anh, còn có thể sống sót dưới tay hắn sao."
Ái Linh nói tới đây liền ngắt lời mà nhìn sắc mặt của Thất. Sau khi thấy sự hoang mang cùng lo sợ trong mắt Thất, cô liền nói tiếp.
"Với tôi nhắc cho anh nhớ, người hắn chiếm thân sát là anh trai tôi. Mà hắn còn nổi lên sát ý với tôi, thì anh là cái thá gì mà hắn không dám giết cơ chứ "
Ái Linh giơ tay ra, ý muốn hợp tác
" Bây giờ, một là anh theo tôi, đến lúc đó anh không còn thấp thỏm lo sợ nữa.Còn không thì anh cứ đi theo cái người…"
Thất quyết định rất lẹ, không cần Ái Linh phải nói câu sau. Anh bắt tay với Ái Linh như ngầm đồng ý hợp tác.
Ái Linh liền nói
" Vậy bây giờ tôi sẽ nói kế hoạch của tôi cho anh "
Ái Linh xì xầm vào tai Thất, còn Thất thì đang ghi nhớ cùng bàn bạc kế hoạch với cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.