Quyển 2 - Chương 66: Ngày đầu tiên
Phi Viêm
04/10/2015
Dân chạy nạn đi theo Burlando trốn vào gò núi Chim Tước Bạc trước khi mặt trời mọc, quả nhiên giống như Burlando phán đoán, sau khi họ đánh tan đội kỵ binh vong linh thám báo, quân đội vong linh đã không đuổi theo kịp. Vì vong linh cấp thấp và ma cà rồng đều bị hạ thấp sức chiến đấu trên diện rộng vào ban ngày, Burlando đoán, trước khi chúng hoàn toàn tiêu diệt đoàn kiếm sĩ Bờm Trắng thì sẽ không để cho biển khô lâu đẩy nhanh tiến độ khắp núi đồi dưới vầng mặt trời.
Có điều, sau khi vong linh chiếm được vài khu mộ của Riedenburg thì binh lực của chúng càng bành trướng. Nghe nói khi Tagus tới phương bắc Dragos thì binh lực đã mở rộng tới hơn mười vạn, gấp năm lần tổng binh lực của khu vực Goran – Elson.
Số lượng dân chạy nạn gia nhập đã tăng trưởng lên bốn, năm trăm người. Đội ngũ thật dài xen lẫn xe ngựa và những con la chở đồ, kéo dài nửa dặm giữa gò núi Chim Tước Bạc. Có người tìm kiếm người thân thất lạc lúc đêm khắp đội ngũ, quần thể dân chạy nạn nhất thời mới ra vẻ có chút sức sống.
Ban ngày ban mặt, tiểu thư thương nhân vụng trộm nhảy xuống xe ngựa. Nàng đang ôm chiếc túi xách bảo bối ngồi vắt vẻo trên chiếc xe ngựa chở đầy hàng hóa cứng nhắc cùng với vài đứa bé con và kể chuyện xưa — mà mấy câu chuyện nàng kể cũng thật mới mẻ, khiến mấy đứa bé nghe trợn tròn mắt.
Nàng đang kể đến lúc Burlando bình tĩnh thế nào, anh minh thần võ ra sao, bỗng nhiên nhìn thấy một nam một nữ đang cưỡi ngựa đi lên từ phía sau, khuôn mặt nhỏ sợ hãi biến sắc, theo bản năng cúi đầu xuống.
Burlando đại khái ngủ được ba giờ, là giấc ngủ duy nhất trong mấy ngày nay của hắn, nhưng vì phải tính chuyện quân đội Madala nên cũng không thể ngủ ngon — hắn ngẩn ra, nhiều lần xác nhận mới phát hiện cô gái đang lén lút kia đúng là Roman, cười rộ lên lắc lắc đầu: "Cô chạy đến làm gì?"
"Tôi chán." Tiểu thư thương nhân ngoan ngoãn đáp.
"Bên ngoài rất nguy hiểm, Roman." Freya cau mày nhìn cô bạn thân nhất, lo lắng nói: "Nếu cậu xảy ra chuyện gì, bảo mình làm sao ăn nói với dì Jenny?"
"Cũng không có gì nguy hiểm, mình ở đây kể chuyện cho chúng." Roman nhắc tới đây lập tức mặt mày hớn hở.
Mấy tên tiểu quỷ vội vàng gật đầu.
"Hiện tại chúng ta không thảo luận xem cậu ở đây làm gì." Freya thở dài.
"Cậu có biết tình hình hiện giờ khẩn trương bao nhiêu không?"
Burlando cảm thấy buồn cười nhìn Roman: "Cô kể chuyện gì đấy?"
"Chuyện về Burlando."
Burlando vẫy tay với nàng, ý bảo nàng lại đây. Tiểu thư thương nhân ngạc nhiên, không nghi ngờ hắn mà chạy tới cạnh xe ngựa, lại bị chàng trai bắt lấy, hai tay ốp vào mặt, xoa xoa mạnh mấy cái dạy bảo: "— phải nghe lời Freya, chú ý an toàn bản thân, hiểu chưa?"
Roman hoảng sợ ưm ưm ô ô mấy tiếng, vội vã đẩy Burlando ra, dựng thẳng đôi lông mi nhỏ: "Tôi… u u… biết rồi, mau… mau buông ra!"
Sau đó nàng chạy vụt sang góc khác của xe ngựa, cảnh giác nhìn chằm chằm Burlando, vỗ vỗ ngực, dáng vẻ vẫn còn sợ hãi.
Burlando cười thầm, cảm giác thật tuyệt. Chợt hắn quay đầu lại, nhìn thấy Freya đang hâm mộ nhìn sang, có điều thiếu nữ tóc đuôi ngựa lập tức đỏ bừng mặt, quay đầu đi chỗ khác lớn tiếng nói: "Không, không biết xấu hổ, mặc kệ hai người…"
Nàng ném lại mấy lời này rồi một mình chạy đi, để lại Burlando ngẩn người ở đó — không hiểu làm sao mình lại chọc vào vị đại tiểu thư này rồi. Mà lúc hắn đang sững sờ, Manord và Reto đã cùng đi tới.
Họ tìm hắn là về chuyện điều động người trong số dân chạy nạn để tổ chức đoàn tự vệ. Trên thực tế, từ khi đội ngũ dân chạy nạn tiến vào núi Chim Tước Bạc tới nay, địa hình chung quanh trở nên phức tạp hẳn. Rừng linh sam phân bố trên núi hết lớp này lại đến lớp khác, tầm nhìn ngay từ đầu đã trở nên cực kém — mà bọn họ chẳng những phải phòng bị khả năng có tồn tại thám tử vong linh Madala, cũng phải phòng bị gấu và sói bờm trong rừng. Huống chi, đội ngũ dân chạy nạn còn đang không ngừng gia tăng, cho dù Burlando ném ra toàn bộ hơn ba mươi kỵ binh thì có khi cũng không gợn nổi cái bọt nước.
Hơn nữa, hắn còn phải chia nhóm kỵ binh đi phía trước theo phạm vi hình quạt để điều tra, nhân lực càng thêm thiếu thốn.
Cũng may Erewhon còn có rất nhiều thanh niên trai tráng đã tham gia huấn luyện dân binh hoàn chỉnh, lại có gan đứng ra tác chiến. Trên tay Burlando vừa vặn có thêm hơn ba mươi thanh kiếm u minh đen cướp từ bọn kỵ binh khô lâu, phân phối ra, vũ trang cho bốn, năm mươi cá nhân không phải vấn đề.
Reto và Manord chia những người này sang hai cánh và phía sau, để họ qua lại tuần tra, chủ yếu duy trì trật tự và trị an trong đội ngũ người chạy nạn. Chẳng qua chuyện này nói thì đơn giản, khi làm lại rất phiền toái. Bọn họ vất vả cả nửa buổi sáng chỉ vì chuyện này, mà giờ phút này Reto chỉ tới báo cáo kết quả mà thôi.
Manord thì có mục đích khác. Ông ta và Charr mang tới số giáp lấy từ đám kỵ binh vong linh đêm qua đã sửa chữa lại, giao cho Burlando xem qua.
Phần lớn đều là vòng kim loại rạn nứt, chỉ có một số ít bộ phận là tấm kim loại. Burlando cầm mỗi tấm lên nhìn dưới ánh mặt trời, sau đó dùng đầu ngón tay sờ sờ mặt trong vòng kim loại. Hắn nhanh chóng tìm được ký hiệu quen thuộc, là một con mắt.
Burlando đưa phần giáp vỡ cho Manord, đáp: "Xem ra đi theo sau chúng ta là bộ đội của Giòi Chết, giống như trong lịch sử —"
Hắn bỗng nhìn thấy Manord đang hồ nghi nhìn mình, vội ho khan một tiếng:
"Giòi Chết Magus, gã là một tên bán zombie. Trong số tướng lãnh quân đội Madala, gã đặc biệt giỏi về ưu thế tập trung quân số, chẳng qua gã thích hành quân ban đêm, đến lúc đó mọi người có thể nhìn thấy quân đội zombie đầy khắp núi đồi."
Lời nói của Burlando khiến Reto và Manord phải nhìn nhau. Họ không rõ vì sao Burlando hiểu rõ đối phương như lòng bàn tay thế, nhưng dường như lại không giống như đang mạnh miệng. Huống chi, người thanh niên này cũng không cần mạnh miệng, sau trận chiến đêm qua, hắn cũng đã thắng được lòng tin của những lính đánh thuê lão luyện bọn họ.
Nhưng Burlando lại dừng lại, ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời phía đông nam có mấy điểm đen ở xa xa, không biết là chim ưng núi hay kên kên xương Madala, có điều hắn mau chóng bỏ qua vấn đề này. Kên kên xương là binh chủng điều tra tiêu chuẩn của Madala, rất khó phòng bị — thị lực của chúng vô cùng tốt. Các phù thủy vong linh có thể thông qua chúng nắm bắt mọi biến hóa trên chiến trường.
Mấy năm cuối của kỷ thứ nhất, tức năm 421 (Năm Rừng rậm) đến năm 426 (Năm Tinh thuật) có mấy trận chiến đấu, nhất là trận hội chiến rừng Tà Sefa'er, kên kên xương Madala thật sự là bay đầy trời. Người chơi phải xuất kỵ binh rồng bay xua tan nhưng cũng không kịp. Đó là thời kỳ đỉnh cao nhất của Madala, gần như phát huy chiến thuật biển quân đến cực hạn.
Chẳng qua, trải qua chiến trận hàng năm, bọn họ cũng đã tổng kết được biện pháp, ví dụ như ở khu vực rừng rậm um tùm, vùng núi có độ bao trùm cực cao, kên kên xương sẽ bị suy yếu nghiêm trọng. Đôi mắt chỉ có thể phân biệt được sắc thái đơn điệu của chúng khó có thể phân biệt được hoàn cảnh và địa hình tác chiến phức tạp phía dưới. Đừng nói bốn, năm trăm người của Burlando, cho dù hai nghìn người tiến vào vùng núi Săn Hươu cũng như viên đá ném vào biển lớn, không chút bóng dáng.
Đó là vì sao Burlando chống lại tất cả ý kiến của mọi người, lựa chọn tiến vào gò Chim Tước Bạc mà không phải đi cùng đại đội dân chạy nạn cùng tiến vào thung lũng Đá Nhọn. Hắn không nói ra, sợ các lính đánh thuê lão luyện này xuất hiện dị tâm. Tuy rằng hắn tình nguyện tin rằng những người này vẫn đầy nhiệt huyết, nhưng không thể không có tâm phòng người — Burlando nghĩ, tiếp tục nói: "Magus thực sự thích hành quân ban đêm, nhưng ban ngày gã cũng sẽ không thể nhàn rỗi. Gã sẽ dùng trung đội quỷ ăn xác và thi yêu tinh nhuệ tới xua đuổi dân chạy nạn, chẳng qua hiện giờ điều đầu tiên gã phải làm là đánh tan đoàn kiếm sĩ Bờm Trắng. Chẳng qua không biết hiện giờ Luc Besson ở nơi nào."
Kỳ thực Burlando sợ nhất vẫn là bị rồng xương phát hiện. Hắn biết trên tay Tagus hẳn có ba con rồng xương, nếu đang đứng ở một gò núi giữa thung lũng mà bị rồng xương tìm thấy thì quả thật là một trận tai nạn. Nhưng hẳn Tagus sẽ dưỡng quân vài ngày ở Riedenburg, chiếm cứ khu mộ ở đó, sau đó tranh thủ thời gian mở rộng lực lượng. Dù sao thì, cái đinh lớn nhất đã nhổ — từ Riedenburg đến khu vực Dragos, thông qua thung lũng Đá Nhọn, ở giữa không còn gì cản trở.
Burlando nói xong, nhịn không được nhìn về hướng thung lũng. Phía sau hắn, Reto và Manord nghiễm nhiên đã coi hắn là một thế hệ tướng lãnh trẻ hoặc là một ngôi sao mới mọc, ngay cả ánh mắt cũng dần khác đi.
Tuy rằng họ là lính đánh thuê, nhưng trong lòng chưa hẳn đã không nghĩ tới việc làm gia thần của quý tộc. Chẳng qua có trời mới biết, Burlando vốn chỉ là một quý tộc giả mà thôi — tuy rằng chàng trai tận lực sửa cách gọi của Charr, nhưng sau khi người này dùng một thái độ rất đường hoàng, ra dáng gọi hắn là "Chủ nhân", hắn lập tức nổi hết gai ốc, còn không bằng cách gọi hiện giờ.
Hắn chỉ suy nghĩ lướt qua vấn đề này, đành quy tội cho việc không làm tốt "Thiết lập ban đầu".
Vội vã làm xong chuyện trong buổi sáng, mặc dù cả buổi an toàn vô sự, nhưng đội ngũ dân chạy nạn lại càng ngày càng lớn. Trừ một đội dân chạy nạn từ phía sau chạy vượt tới, còn một số người chạy từ phía thung lũng tới gia nhập. Họ mang tới tin tức từ hướng đó, quả nhiên Burlando không đoán sai, trung đội quỷ ăn xác và thi quỷ của Magus cùng ba nhánh quân khô lâu của Kabais đang triển khai kịch chiến với quân đoàn Bờm Trắng ở đó, dự tính tới chạng vạng tối có thể phân thắng bại.
Đội ngũ dân chạy nạn lại khuếch đại lên một nghìn người. Burlando cho đoàn người dừng lại một thời gian để ăn cơm. May mà ngày hôm qua Madala vào thành đã công kích phía tây bắc, tây nam trong thành trước, vì vậy đa số người trốn từ thành bắc ra ở đây đều có dư dả thời gian mang theo nhu yếu phẩm, tạm thời không cần Burlando lo vấn đề lương thực.
Tuy nhiên, chàng trai cũng không phải không có chuẩn bị. Rừng Săn Hươu trong mắt hắn chính là một căn cứ dự trữ đồ ăn thiên nhiên. Động vật trong rừng rất nhiều chủng loại, ngoài hai loài có tính công kích mạnh như gấu và sói bờm ra thì còn có lợn rừng, hươu, chồn chó và thỏ hoang. Hơn nữa, hạt thông khắp rừng, nấm và rau dại không thiếu. Chỉ cần có tâm, nuôi sống một, hai nghìn người ở trong này không thể nói là dư dả, nhưng cam đoan ấm no là không phải vấn đề.
Chừng ba giờ chiều, nhóm kỵ binh đi trước cuối cùng đã mang về tin tức đầu tiên cho Burlando. Tin tức này lại không phải về Madala — mà là có người muốn gặp hắn.
Có điều, sau khi vong linh chiếm được vài khu mộ của Riedenburg thì binh lực của chúng càng bành trướng. Nghe nói khi Tagus tới phương bắc Dragos thì binh lực đã mở rộng tới hơn mười vạn, gấp năm lần tổng binh lực của khu vực Goran – Elson.
Số lượng dân chạy nạn gia nhập đã tăng trưởng lên bốn, năm trăm người. Đội ngũ thật dài xen lẫn xe ngựa và những con la chở đồ, kéo dài nửa dặm giữa gò núi Chim Tước Bạc. Có người tìm kiếm người thân thất lạc lúc đêm khắp đội ngũ, quần thể dân chạy nạn nhất thời mới ra vẻ có chút sức sống.
Ban ngày ban mặt, tiểu thư thương nhân vụng trộm nhảy xuống xe ngựa. Nàng đang ôm chiếc túi xách bảo bối ngồi vắt vẻo trên chiếc xe ngựa chở đầy hàng hóa cứng nhắc cùng với vài đứa bé con và kể chuyện xưa — mà mấy câu chuyện nàng kể cũng thật mới mẻ, khiến mấy đứa bé nghe trợn tròn mắt.
Nàng đang kể đến lúc Burlando bình tĩnh thế nào, anh minh thần võ ra sao, bỗng nhiên nhìn thấy một nam một nữ đang cưỡi ngựa đi lên từ phía sau, khuôn mặt nhỏ sợ hãi biến sắc, theo bản năng cúi đầu xuống.
Burlando đại khái ngủ được ba giờ, là giấc ngủ duy nhất trong mấy ngày nay của hắn, nhưng vì phải tính chuyện quân đội Madala nên cũng không thể ngủ ngon — hắn ngẩn ra, nhiều lần xác nhận mới phát hiện cô gái đang lén lút kia đúng là Roman, cười rộ lên lắc lắc đầu: "Cô chạy đến làm gì?"
"Tôi chán." Tiểu thư thương nhân ngoan ngoãn đáp.
"Bên ngoài rất nguy hiểm, Roman." Freya cau mày nhìn cô bạn thân nhất, lo lắng nói: "Nếu cậu xảy ra chuyện gì, bảo mình làm sao ăn nói với dì Jenny?"
"Cũng không có gì nguy hiểm, mình ở đây kể chuyện cho chúng." Roman nhắc tới đây lập tức mặt mày hớn hở.
Mấy tên tiểu quỷ vội vàng gật đầu.
"Hiện tại chúng ta không thảo luận xem cậu ở đây làm gì." Freya thở dài.
"Cậu có biết tình hình hiện giờ khẩn trương bao nhiêu không?"
Burlando cảm thấy buồn cười nhìn Roman: "Cô kể chuyện gì đấy?"
"Chuyện về Burlando."
Burlando vẫy tay với nàng, ý bảo nàng lại đây. Tiểu thư thương nhân ngạc nhiên, không nghi ngờ hắn mà chạy tới cạnh xe ngựa, lại bị chàng trai bắt lấy, hai tay ốp vào mặt, xoa xoa mạnh mấy cái dạy bảo: "— phải nghe lời Freya, chú ý an toàn bản thân, hiểu chưa?"
Roman hoảng sợ ưm ưm ô ô mấy tiếng, vội vã đẩy Burlando ra, dựng thẳng đôi lông mi nhỏ: "Tôi… u u… biết rồi, mau… mau buông ra!"
Sau đó nàng chạy vụt sang góc khác của xe ngựa, cảnh giác nhìn chằm chằm Burlando, vỗ vỗ ngực, dáng vẻ vẫn còn sợ hãi.
Burlando cười thầm, cảm giác thật tuyệt. Chợt hắn quay đầu lại, nhìn thấy Freya đang hâm mộ nhìn sang, có điều thiếu nữ tóc đuôi ngựa lập tức đỏ bừng mặt, quay đầu đi chỗ khác lớn tiếng nói: "Không, không biết xấu hổ, mặc kệ hai người…"
Nàng ném lại mấy lời này rồi một mình chạy đi, để lại Burlando ngẩn người ở đó — không hiểu làm sao mình lại chọc vào vị đại tiểu thư này rồi. Mà lúc hắn đang sững sờ, Manord và Reto đã cùng đi tới.
Họ tìm hắn là về chuyện điều động người trong số dân chạy nạn để tổ chức đoàn tự vệ. Trên thực tế, từ khi đội ngũ dân chạy nạn tiến vào núi Chim Tước Bạc tới nay, địa hình chung quanh trở nên phức tạp hẳn. Rừng linh sam phân bố trên núi hết lớp này lại đến lớp khác, tầm nhìn ngay từ đầu đã trở nên cực kém — mà bọn họ chẳng những phải phòng bị khả năng có tồn tại thám tử vong linh Madala, cũng phải phòng bị gấu và sói bờm trong rừng. Huống chi, đội ngũ dân chạy nạn còn đang không ngừng gia tăng, cho dù Burlando ném ra toàn bộ hơn ba mươi kỵ binh thì có khi cũng không gợn nổi cái bọt nước.
Hơn nữa, hắn còn phải chia nhóm kỵ binh đi phía trước theo phạm vi hình quạt để điều tra, nhân lực càng thêm thiếu thốn.
Cũng may Erewhon còn có rất nhiều thanh niên trai tráng đã tham gia huấn luyện dân binh hoàn chỉnh, lại có gan đứng ra tác chiến. Trên tay Burlando vừa vặn có thêm hơn ba mươi thanh kiếm u minh đen cướp từ bọn kỵ binh khô lâu, phân phối ra, vũ trang cho bốn, năm mươi cá nhân không phải vấn đề.
Reto và Manord chia những người này sang hai cánh và phía sau, để họ qua lại tuần tra, chủ yếu duy trì trật tự và trị an trong đội ngũ người chạy nạn. Chẳng qua chuyện này nói thì đơn giản, khi làm lại rất phiền toái. Bọn họ vất vả cả nửa buổi sáng chỉ vì chuyện này, mà giờ phút này Reto chỉ tới báo cáo kết quả mà thôi.
Manord thì có mục đích khác. Ông ta và Charr mang tới số giáp lấy từ đám kỵ binh vong linh đêm qua đã sửa chữa lại, giao cho Burlando xem qua.
Phần lớn đều là vòng kim loại rạn nứt, chỉ có một số ít bộ phận là tấm kim loại. Burlando cầm mỗi tấm lên nhìn dưới ánh mặt trời, sau đó dùng đầu ngón tay sờ sờ mặt trong vòng kim loại. Hắn nhanh chóng tìm được ký hiệu quen thuộc, là một con mắt.
Burlando đưa phần giáp vỡ cho Manord, đáp: "Xem ra đi theo sau chúng ta là bộ đội của Giòi Chết, giống như trong lịch sử —"
Hắn bỗng nhìn thấy Manord đang hồ nghi nhìn mình, vội ho khan một tiếng:
"Giòi Chết Magus, gã là một tên bán zombie. Trong số tướng lãnh quân đội Madala, gã đặc biệt giỏi về ưu thế tập trung quân số, chẳng qua gã thích hành quân ban đêm, đến lúc đó mọi người có thể nhìn thấy quân đội zombie đầy khắp núi đồi."
Lời nói của Burlando khiến Reto và Manord phải nhìn nhau. Họ không rõ vì sao Burlando hiểu rõ đối phương như lòng bàn tay thế, nhưng dường như lại không giống như đang mạnh miệng. Huống chi, người thanh niên này cũng không cần mạnh miệng, sau trận chiến đêm qua, hắn cũng đã thắng được lòng tin của những lính đánh thuê lão luyện bọn họ.
Nhưng Burlando lại dừng lại, ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời phía đông nam có mấy điểm đen ở xa xa, không biết là chim ưng núi hay kên kên xương Madala, có điều hắn mau chóng bỏ qua vấn đề này. Kên kên xương là binh chủng điều tra tiêu chuẩn của Madala, rất khó phòng bị — thị lực của chúng vô cùng tốt. Các phù thủy vong linh có thể thông qua chúng nắm bắt mọi biến hóa trên chiến trường.
Mấy năm cuối của kỷ thứ nhất, tức năm 421 (Năm Rừng rậm) đến năm 426 (Năm Tinh thuật) có mấy trận chiến đấu, nhất là trận hội chiến rừng Tà Sefa'er, kên kên xương Madala thật sự là bay đầy trời. Người chơi phải xuất kỵ binh rồng bay xua tan nhưng cũng không kịp. Đó là thời kỳ đỉnh cao nhất của Madala, gần như phát huy chiến thuật biển quân đến cực hạn.
Chẳng qua, trải qua chiến trận hàng năm, bọn họ cũng đã tổng kết được biện pháp, ví dụ như ở khu vực rừng rậm um tùm, vùng núi có độ bao trùm cực cao, kên kên xương sẽ bị suy yếu nghiêm trọng. Đôi mắt chỉ có thể phân biệt được sắc thái đơn điệu của chúng khó có thể phân biệt được hoàn cảnh và địa hình tác chiến phức tạp phía dưới. Đừng nói bốn, năm trăm người của Burlando, cho dù hai nghìn người tiến vào vùng núi Săn Hươu cũng như viên đá ném vào biển lớn, không chút bóng dáng.
Đó là vì sao Burlando chống lại tất cả ý kiến của mọi người, lựa chọn tiến vào gò Chim Tước Bạc mà không phải đi cùng đại đội dân chạy nạn cùng tiến vào thung lũng Đá Nhọn. Hắn không nói ra, sợ các lính đánh thuê lão luyện này xuất hiện dị tâm. Tuy rằng hắn tình nguyện tin rằng những người này vẫn đầy nhiệt huyết, nhưng không thể không có tâm phòng người — Burlando nghĩ, tiếp tục nói: "Magus thực sự thích hành quân ban đêm, nhưng ban ngày gã cũng sẽ không thể nhàn rỗi. Gã sẽ dùng trung đội quỷ ăn xác và thi yêu tinh nhuệ tới xua đuổi dân chạy nạn, chẳng qua hiện giờ điều đầu tiên gã phải làm là đánh tan đoàn kiếm sĩ Bờm Trắng. Chẳng qua không biết hiện giờ Luc Besson ở nơi nào."
Kỳ thực Burlando sợ nhất vẫn là bị rồng xương phát hiện. Hắn biết trên tay Tagus hẳn có ba con rồng xương, nếu đang đứng ở một gò núi giữa thung lũng mà bị rồng xương tìm thấy thì quả thật là một trận tai nạn. Nhưng hẳn Tagus sẽ dưỡng quân vài ngày ở Riedenburg, chiếm cứ khu mộ ở đó, sau đó tranh thủ thời gian mở rộng lực lượng. Dù sao thì, cái đinh lớn nhất đã nhổ — từ Riedenburg đến khu vực Dragos, thông qua thung lũng Đá Nhọn, ở giữa không còn gì cản trở.
Burlando nói xong, nhịn không được nhìn về hướng thung lũng. Phía sau hắn, Reto và Manord nghiễm nhiên đã coi hắn là một thế hệ tướng lãnh trẻ hoặc là một ngôi sao mới mọc, ngay cả ánh mắt cũng dần khác đi.
Tuy rằng họ là lính đánh thuê, nhưng trong lòng chưa hẳn đã không nghĩ tới việc làm gia thần của quý tộc. Chẳng qua có trời mới biết, Burlando vốn chỉ là một quý tộc giả mà thôi — tuy rằng chàng trai tận lực sửa cách gọi của Charr, nhưng sau khi người này dùng một thái độ rất đường hoàng, ra dáng gọi hắn là "Chủ nhân", hắn lập tức nổi hết gai ốc, còn không bằng cách gọi hiện giờ.
Hắn chỉ suy nghĩ lướt qua vấn đề này, đành quy tội cho việc không làm tốt "Thiết lập ban đầu".
Vội vã làm xong chuyện trong buổi sáng, mặc dù cả buổi an toàn vô sự, nhưng đội ngũ dân chạy nạn lại càng ngày càng lớn. Trừ một đội dân chạy nạn từ phía sau chạy vượt tới, còn một số người chạy từ phía thung lũng tới gia nhập. Họ mang tới tin tức từ hướng đó, quả nhiên Burlando không đoán sai, trung đội quỷ ăn xác và thi quỷ của Magus cùng ba nhánh quân khô lâu của Kabais đang triển khai kịch chiến với quân đoàn Bờm Trắng ở đó, dự tính tới chạng vạng tối có thể phân thắng bại.
Đội ngũ dân chạy nạn lại khuếch đại lên một nghìn người. Burlando cho đoàn người dừng lại một thời gian để ăn cơm. May mà ngày hôm qua Madala vào thành đã công kích phía tây bắc, tây nam trong thành trước, vì vậy đa số người trốn từ thành bắc ra ở đây đều có dư dả thời gian mang theo nhu yếu phẩm, tạm thời không cần Burlando lo vấn đề lương thực.
Tuy nhiên, chàng trai cũng không phải không có chuẩn bị. Rừng Săn Hươu trong mắt hắn chính là một căn cứ dự trữ đồ ăn thiên nhiên. Động vật trong rừng rất nhiều chủng loại, ngoài hai loài có tính công kích mạnh như gấu và sói bờm ra thì còn có lợn rừng, hươu, chồn chó và thỏ hoang. Hơn nữa, hạt thông khắp rừng, nấm và rau dại không thiếu. Chỉ cần có tâm, nuôi sống một, hai nghìn người ở trong này không thể nói là dư dả, nhưng cam đoan ấm no là không phải vấn đề.
Chừng ba giờ chiều, nhóm kỵ binh đi trước cuối cùng đã mang về tin tức đầu tiên cho Burlando. Tin tức này lại không phải về Madala — mà là có người muốn gặp hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.