Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1179: Bế Quan (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Vương Trường Sinh vui mừng gật gật đầu, từ điểm này có thể thấy, Vương Thanh Sơn hiểu được báo ơn.
“Thanh Sơn, chúng ta có được một bộ pháp bảo phi kiếm bậc hai, lấy tu vi hiện tại của ngươi khó có thể sử dụng. Chờ ngươi tiến vào Kim Đan tầng bảy, sẽ tốt hơn một chút.”
Uông Như Yên lấy ra một bộ phi kiếm bậc hai, đưa đến trước mặt Vương Thanh Sơn.
“Một bộ phi kiếm bậc hai!”
Ánh mắt Vương Thanh Sơn đảo qua, trong mắt hiện lên lửa nóng. Có bộ pháp bảo này, lúc hắn luận bàn cùng Chu Vân Tiêu phần thắng cũng sẽ lớn hơn không ít. Có chút phiền phức là thần thức của hắn theo không kịp.
“Cảm ơn Cửu thẩm, Cửu thúc công. Đúng rồi, ta gặp được Đại Yến vương triều Chu Vân Tiêu, cùng hắn ước định mười năm sau luận bàn.”
Vương Thanh Sơn kể lại đơn giản một chút chuyện hắn gặp Chu Vân Tiêu, đây cũng không phải là bí mật gì.
Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát rồi nói: “Thanh Sơn ngươi chờ một lát, ta đi lấy một món đồ.”
Hắn đứng dậy rời khỏi, không qua bao lâu đã quay trở lại. Trên tay hắn có thêm một cái ngọc hạp màu xanh, bên trong là một Thực hồn quả.
Chuyến đi lúc trước đến di chỉ Trấn Hải tông, Vương Trường Sinh được đến năm Thực hồn quả. Hắn và Uông Như Yên mỗi người ăn một quả, hiện còn ba. Vốn tính giữ lại để luyện đan, luyện chế thành đan dược hiệu quả sẽ tốt hơn. Nhưng Vương Thanh Sơm phải cùng Chu Vân Tiêu luận bàn. Thần thức của hắn chưa chắc có thể sử dụng bộ phi kiếm bậc hai. Ăn một Thực hồn quả, hẳn là có thể sử dụng được.
“Thanh Sơn, đây là Thực hồn quả, ngươi cầm mà dùng đi. Nếu ngươi tiến vào Kim Đan tầng bảy, hẳn là có thể sử dụng bộ phi kiếm bậc hai khi nãy.”
“Thực hồn quả! Cảm ơn Cửu thúc.”
Trong mắt Vương Thanh Sơn loé lên ngạc nhiên, có chút kích động nói.
Vương Trường Sinh mỉm cười nói: “Người trong nhà, khách khí cái gì. Nếu ngươi phải luận bàn thì chăm chỉ tu luyện đi! Tranh thủ thời gian đem tu vi tiến lên Kim Đan tầng bảy.”
“Thanh Sơn, thắng bại đương nhiên quan trọng, nhưng an toàn của bản thân ngươi càng quan trọng hơn. Chúng ta không biết khi nào mới xuất quan.Ngươi làm việc phải cẩn thận.”
Uông Như Yên tận tình khuyên bảo dặn dò, bọn họ lần này bế quan cũng không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian.
Vương Thanh Sơn liên thanh đáp ứng xuống dưới, nói chuyện phiếm vài câu rồi cáo từ rời khỏi.
Nam Cung Miểu cho hai phần kết anh linh vật. Lúc trước được đến Thiên nguyệt kim liên và một viên Tạo hoá đan. Hạt sen của Thiên nguyệt kim liên không ít, bọn họ đều có thể dùng. Như vậy mà tính, Vương Trường Sinh có ba phần kết anh linh vật, Uông Như Yên có hai phần kết anh linh vật. Hơn nữa còn có một món bảo vật Ngọc phật bội. Khả năng kết anh của Vương Trường Sinh khá lớn. Đáng tiếc là Ngọc phật bội chỉ có thể cho một người sử dụng.
Trên tay có nhiều kết anh linh vật như vậy, bọn họ không định tiếp tục chạy loạn, chuyên tâm tu luyện.
Vương Trường Sinh lấy ra Truyện tấn bàn, dặn dò Vương Thu hồng vài câu, sau đó cùng Uông Như Yên bế quan tu luyện.
…
Đông Hiang, Huyền Thuỷ cung.
Thần Thuỷ điện, Trần Thiên Hà ngồi ở ghế chủ toạ, Vương Vinh Miểu đứng ở một bên, thần sắc khẩn trương. Hắn đứng ở trong một cái trận pháp màu bạc, phù văn của pháp trận màu bạc không ngừng loé lên. Đây là Trắc linh trận, trận pháp chuyên dùng để phát hiện nói dối. Trừ phi có bảo vật, nếu không Trắc linh bảo có thể phát hiện được đang nói dối hay không.
Ở trong bí cảnh, Uông Như Yên cho Vương Vinh Miểu thi thể của một đám Hoả nha. Vương Vinh Miểu bán thi thể Hoả nha, kiếm được không ít linh thạch. Hắn dùng lấy mua tài nguyên tu tiên. Trước mắt đã tu luyện đến Trúc cơ tầng chín, có thể đánh sâu vào Kim Đan kỳ.
Vương Vinh Miểu chỉ dùng Huyền Thuỷ lệnh để bái nhập Huyền Thuỷ cung, lúc nhập môn đã là tu sĩ Trúc cơ. Lòng trung thành đối với Huyền Thuỷ cung không lớn.
Nói thật, nếu không phải Huyền Thuỷ cung ngã xuống bốn vị Kim Đan tu sĩ và số lớn tinh anh đệ tử. Trần Thiên Hà cũng không tính giúp Vương Vinh Miểu kết đan.
Luận tu vi, Vương Vinh Miểu đủ tư cách, luận cống hiến, mấy năm nay hắn cố gắng làm nhiệm vụ. Luận nhân phẩm, hắn không có tật xấu gì. Vấn đề lớn nhất chỉ là lai lịch của hắn.
Dựa theo tông môn quy định, vô luận là kẻ nào cầm trong tay Huyền thuỷ lệnh đều có thể bái nhập Huyền Thuỷ cung. Chính bởi vì có quy định này, Huyền Thuỷ cung đã mấy lần gặp phải nguy hiểm, may mắn đều có cao giai tu sĩ tương trợ. Trần Thiên HÀ sẽ không làm trái với quy định này. Nhưng hắn cũng không thể mặc kệ không hỏi, dù sao Vương Vinh Miểu cũng là nửa đường mới gia nhập Huyền Thuỷ cung.
Hắn phái người tra qua thân thế của Vương Vinh Miểu. Vương Vinh Miểu trời sinh tính tình quái gở, không có nhiều bạn, chuyên tâm khổ luyện, cũng là một người cuồng làm nhiệm vụ.
“Vương sư điệt, ngươi không phải là người dân Khê quốc, lại nửa đường gia nhập Huyền thuỷ cung. Lão phu phải hỏi ngươi một chút, ngươi có phải là thám tử của môn phái khác không? Hoặc là đã làm ra chuyện tình gì táng tận lương tâm, đến Huyền Thuỷ cung của chúng ta tị nạn?”
Trần Thiên Hà trầm giọng hỏi.
“Hồi Trần sư bá, đệ tử không phải thám tử, cũng không làm ra chuyện tình gì không dám để người khác biết.”
Vương Vinh Miểu không kiêu không nịnh nói.
Trắc linh tháp trận cũng không có dị thường, điều này chứng minh Vương Vinh Miểu không có nói dối.
“Sau khi Kim Đan, ngươi sẽ ở lại Huyền Thuỷ cung cả đời chứ?”
Vương Vinh Miểu lộ ra thần sắc do dự, không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào. Huyền Thuỷ cung là đại phái tại Khê quốc, nhưng hắn ở bí cảnh gặp được Uông Như Yên, biết được gia tộc ở Nam Hải phát triển không tệ. Uông Như Yên và lão tổ tông còn sống, hắn không dám, cũng sẽ không thoát ly gia tộc.
“Thanh Sơn, chúng ta có được một bộ pháp bảo phi kiếm bậc hai, lấy tu vi hiện tại của ngươi khó có thể sử dụng. Chờ ngươi tiến vào Kim Đan tầng bảy, sẽ tốt hơn một chút.”
Uông Như Yên lấy ra một bộ phi kiếm bậc hai, đưa đến trước mặt Vương Thanh Sơn.
“Một bộ phi kiếm bậc hai!”
Ánh mắt Vương Thanh Sơn đảo qua, trong mắt hiện lên lửa nóng. Có bộ pháp bảo này, lúc hắn luận bàn cùng Chu Vân Tiêu phần thắng cũng sẽ lớn hơn không ít. Có chút phiền phức là thần thức của hắn theo không kịp.
“Cảm ơn Cửu thẩm, Cửu thúc công. Đúng rồi, ta gặp được Đại Yến vương triều Chu Vân Tiêu, cùng hắn ước định mười năm sau luận bàn.”
Vương Thanh Sơn kể lại đơn giản một chút chuyện hắn gặp Chu Vân Tiêu, đây cũng không phải là bí mật gì.
Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát rồi nói: “Thanh Sơn ngươi chờ một lát, ta đi lấy một món đồ.”
Hắn đứng dậy rời khỏi, không qua bao lâu đã quay trở lại. Trên tay hắn có thêm một cái ngọc hạp màu xanh, bên trong là một Thực hồn quả.
Chuyến đi lúc trước đến di chỉ Trấn Hải tông, Vương Trường Sinh được đến năm Thực hồn quả. Hắn và Uông Như Yên mỗi người ăn một quả, hiện còn ba. Vốn tính giữ lại để luyện đan, luyện chế thành đan dược hiệu quả sẽ tốt hơn. Nhưng Vương Thanh Sơm phải cùng Chu Vân Tiêu luận bàn. Thần thức của hắn chưa chắc có thể sử dụng bộ phi kiếm bậc hai. Ăn một Thực hồn quả, hẳn là có thể sử dụng được.
“Thanh Sơn, đây là Thực hồn quả, ngươi cầm mà dùng đi. Nếu ngươi tiến vào Kim Đan tầng bảy, hẳn là có thể sử dụng bộ phi kiếm bậc hai khi nãy.”
“Thực hồn quả! Cảm ơn Cửu thúc.”
Trong mắt Vương Thanh Sơn loé lên ngạc nhiên, có chút kích động nói.
Vương Trường Sinh mỉm cười nói: “Người trong nhà, khách khí cái gì. Nếu ngươi phải luận bàn thì chăm chỉ tu luyện đi! Tranh thủ thời gian đem tu vi tiến lên Kim Đan tầng bảy.”
“Thanh Sơn, thắng bại đương nhiên quan trọng, nhưng an toàn của bản thân ngươi càng quan trọng hơn. Chúng ta không biết khi nào mới xuất quan.Ngươi làm việc phải cẩn thận.”
Uông Như Yên tận tình khuyên bảo dặn dò, bọn họ lần này bế quan cũng không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian.
Vương Thanh Sơn liên thanh đáp ứng xuống dưới, nói chuyện phiếm vài câu rồi cáo từ rời khỏi.
Nam Cung Miểu cho hai phần kết anh linh vật. Lúc trước được đến Thiên nguyệt kim liên và một viên Tạo hoá đan. Hạt sen của Thiên nguyệt kim liên không ít, bọn họ đều có thể dùng. Như vậy mà tính, Vương Trường Sinh có ba phần kết anh linh vật, Uông Như Yên có hai phần kết anh linh vật. Hơn nữa còn có một món bảo vật Ngọc phật bội. Khả năng kết anh của Vương Trường Sinh khá lớn. Đáng tiếc là Ngọc phật bội chỉ có thể cho một người sử dụng.
Trên tay có nhiều kết anh linh vật như vậy, bọn họ không định tiếp tục chạy loạn, chuyên tâm tu luyện.
Vương Trường Sinh lấy ra Truyện tấn bàn, dặn dò Vương Thu hồng vài câu, sau đó cùng Uông Như Yên bế quan tu luyện.
…
Đông Hiang, Huyền Thuỷ cung.
Thần Thuỷ điện, Trần Thiên Hà ngồi ở ghế chủ toạ, Vương Vinh Miểu đứng ở một bên, thần sắc khẩn trương. Hắn đứng ở trong một cái trận pháp màu bạc, phù văn của pháp trận màu bạc không ngừng loé lên. Đây là Trắc linh trận, trận pháp chuyên dùng để phát hiện nói dối. Trừ phi có bảo vật, nếu không Trắc linh bảo có thể phát hiện được đang nói dối hay không.
Ở trong bí cảnh, Uông Như Yên cho Vương Vinh Miểu thi thể của một đám Hoả nha. Vương Vinh Miểu bán thi thể Hoả nha, kiếm được không ít linh thạch. Hắn dùng lấy mua tài nguyên tu tiên. Trước mắt đã tu luyện đến Trúc cơ tầng chín, có thể đánh sâu vào Kim Đan kỳ.
Vương Vinh Miểu chỉ dùng Huyền Thuỷ lệnh để bái nhập Huyền Thuỷ cung, lúc nhập môn đã là tu sĩ Trúc cơ. Lòng trung thành đối với Huyền Thuỷ cung không lớn.
Nói thật, nếu không phải Huyền Thuỷ cung ngã xuống bốn vị Kim Đan tu sĩ và số lớn tinh anh đệ tử. Trần Thiên Hà cũng không tính giúp Vương Vinh Miểu kết đan.
Luận tu vi, Vương Vinh Miểu đủ tư cách, luận cống hiến, mấy năm nay hắn cố gắng làm nhiệm vụ. Luận nhân phẩm, hắn không có tật xấu gì. Vấn đề lớn nhất chỉ là lai lịch của hắn.
Dựa theo tông môn quy định, vô luận là kẻ nào cầm trong tay Huyền thuỷ lệnh đều có thể bái nhập Huyền Thuỷ cung. Chính bởi vì có quy định này, Huyền Thuỷ cung đã mấy lần gặp phải nguy hiểm, may mắn đều có cao giai tu sĩ tương trợ. Trần Thiên HÀ sẽ không làm trái với quy định này. Nhưng hắn cũng không thể mặc kệ không hỏi, dù sao Vương Vinh Miểu cũng là nửa đường mới gia nhập Huyền Thuỷ cung.
Hắn phái người tra qua thân thế của Vương Vinh Miểu. Vương Vinh Miểu trời sinh tính tình quái gở, không có nhiều bạn, chuyên tâm khổ luyện, cũng là một người cuồng làm nhiệm vụ.
“Vương sư điệt, ngươi không phải là người dân Khê quốc, lại nửa đường gia nhập Huyền thuỷ cung. Lão phu phải hỏi ngươi một chút, ngươi có phải là thám tử của môn phái khác không? Hoặc là đã làm ra chuyện tình gì táng tận lương tâm, đến Huyền Thuỷ cung của chúng ta tị nạn?”
Trần Thiên Hà trầm giọng hỏi.
“Hồi Trần sư bá, đệ tử không phải thám tử, cũng không làm ra chuyện tình gì không dám để người khác biết.”
Vương Vinh Miểu không kiêu không nịnh nói.
Trắc linh tháp trận cũng không có dị thường, điều này chứng minh Vương Vinh Miểu không có nói dối.
“Sau khi Kim Đan, ngươi sẽ ở lại Huyền Thuỷ cung cả đời chứ?”
Vương Vinh Miểu lộ ra thần sắc do dự, không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào. Huyền Thuỷ cung là đại phái tại Khê quốc, nhưng hắn ở bí cảnh gặp được Uông Như Yên, biết được gia tộc ở Nam Hải phát triển không tệ. Uông Như Yên và lão tổ tông còn sống, hắn không dám, cũng sẽ không thoát ly gia tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.