Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 891: Bị Tập Kích (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Một vật phẩm bán đấu giá áp trục cuối cùng là một cây thước ngọc màu đen, pháp bảo sơ hình loại phòng ngự, đấu được giá cao hai mươi bảy vạn.
“Được rồi, hội đấu giá đến đây là chấm dứt, lần sau chúng ta sẽ chuẩn bị càng nhiều thương phẩm hơn, để mọi người đấu giá.”
Các tu sĩ lục tục rời khỏi, Vương Thu Minh dẫn theo tộc nhân rời khỏi.
“Thập ngũ muội, công việc Đào Sơn ngươi trông coi chút, ta đưa môn linh thuật này về trong tộc.”
Vương Thu Minh dặn dò Vương Thu Linh vài câu, chuyển giao công việc, dẫn theo một đám tộc nhân rời khỏi phường thị.
Ra khỏi phường thị, bọn họ thả ra Thanh Lân Mã, vung roi ngựa đánh mông ngựa, Thanh Lân Mã tứ chi động, chạy về phía xa, tốc độ cực nhanh, mang theo lượng lớn khói bụi.
...
Nam Hải, hải vực Hồng Nguyệt.
Hồng Liên đảo, Hồng Liên các, Vương Thu Hồng cùng bảy vị tu sĩ Trúc Cơ đang tổ chức hội nghị gia tộc.
Trải qua năm năm phát triển, Vương gia bây giờ có hơn bảy mươi người tu tiên, có một nửa là nhân khẩu mới sinh, có một nửa là tu sĩ gia tộc nhỏ.
Mấy năm qua, hải vực Hồng Nguyệt xung đột quy mô nhỏ rất nhiều, có không ít gia tộc nhỏ bị diệt tộc, có một gia tộc nhỏ họ Lý lọt vào thế lực đối địch tập kích, thương vong hơn phân nửa, còn lại tu sĩ Luyện Khí. Vương Thu Hồng biết tình huống, tung cành oliu hướng bọn họ. Thực lực của Hồng Liên đảo không kém, Vương Thanh Linh dẫn dắt đội săn yêu rất có danh tiếng, hơn hai mươi tu sĩ Lý gia nhập vào Vương gia, trở thành một phần tử của Vương gia.
Vương Thanh Linh dẫn đội săn giết yêu thú, tài liệu yêu thú bán cho cửa hàng nhà mình, bởi vì Vương Thu Hồng chủ trương, giá cửa hàng thu mua tài liệu yêu thú cao hơn cửa hàng khác một chút, giá bán ra thấp hơn cửa hàng khác một chút, chậm rãi tích góp một đám khách hàng quen, Vương Thu Hồng rèn sắt khi còn nóng, bày một cửa hàng, bán ra linh khí pháp khí cùng con rối thú.
Làm ăn coi như không tệ, Vương gia đang hướng tới một mặt tốt đẹp mà phát triển.
“Thập cô, khoảng thời gian này có chút loạn, Tôn gia thông gia của chúng ta trước đó không lâu lọt vào tập kích, cũng may đã đánh lùi kẻ địch tiến công. Các ngươi khoảng thời gian này ở lại Hồng Liên đảo trước, chờ thế cục ổn định một chút lại ra ngoài săn giết yêu thú.”
Trừ Diệp Lâm, Hồng Liên đảo bây giờ có mười vị tu sĩ Trúc Cơ, lực lượng này đã rất mạnh, có ba tu sĩ Trúc Cơ Trúc Cơ không lâu, thực lực khá yếu, nếu lúc Vương Thanh Linh dẫn đội săn giết yêu thú, Hồng Liên đảo lọt vào tập kích, vậy thì phiền toái.
Bà con xa không bằng láng giềng gần, Vương Thu Minh làm gương tốt, cưới nữ tộc nhân gia tộc họ Tôn, hai nhà Vương Tôn thông gia.
Tôn gia có năm vị tu sĩ Trúc Cơ, thực lực kém Vương gia.
“Được, ta biết rồi.”
Vương Thu Hồng dặn dò vài câu, liền bảo bọn họ trở về nghỉ ngơi.
Ngọn núi nào đó trồng cây Hải Đường, đỉnh núi có một căn nhà vườn nhỏ, Vương Trường Nguyệt, Diệp Lâm cùng Diệp Ngọc Đồng một nhà ba người đang dùng bữa tối.
Đột nhiên, một giọng nữ tử như chuông bạc chợt vang lên: “Cha, mẹ, đệ đệ, con tiến vào Trúc Cơ kỳ rồi.”
Diệp Hải Đường từ trong một tòa lầu các màu xanh cách đó không xa đi ra, trên mặt đầy sự hào hứng nhảy nhót.
Diệp Hải Đường tu luyện là 《 Vạn Trận Chân Quyển 》, lấy trận thành đạo. Nàng là cháu gái đằng ngoại của Vương Trường Sinh, cũng là đối tượng Vương Trường Sinh trọng điểm bồi dưỡng, tài nguyên tu tiên nện ở trên người nàng tự nhiên không ít.
“Tỷ tỷ tiến vào Trúc Cơ kỳ rồi, về sau có thể dẫn đệ đi săn giết yêu thú rồi.”
Diệp Ngọc Đồng cười nói, hắn là tam linh căn, tu luyện là công pháp mộc thuộc tính《 Trường Xuân Hóa Nguyên Công 》.
“Đã nói rồi, đệ đệ tu vi quá thấp, đệ phải cố gắng tu luyện mới được, chờ đệ nâng cao hai tầng nữa, tỷ dẫn đệ đi săn giết yêu thú.”
Diệp Hải Đường mỉm cười, vỗ ngực hứa hẹn.
...
“Vừa mới Trúc Cơ đã muốn đi săn giết yêu thú, cũng không sợ yêu thú ăn con, yêu thú nào có dễ săn giết như vậy.”
Vương Trường Nguyệt dùng một loại giọng trách cứ nói, mặt đầy sự vui mừng.
“Con biết bố trí trận pháp, dùng trận pháp săn giết yêu thú, không có quá nhiều nguy hiểm, chờ tu vi con mạnh một chút nữa, con theo biểu tỷ đi săn giết yêu thú.”
Diệp Hải Đường có chút nóng lòng muốn thử. Diệp Lâm dạy toàn bộ sở học của mình cho Diệp Hải Đường, có danh sư chỉ điểm, trình độ trận pháp của Diệp Hải Đường lợi hại hơn nhiều so với trận pháp sư bậc hai bình thường.
Diệp Lâm cười vui vẻ, nói: “Chờ tu vi con cao thêm chút rồi nói sau, mẹ con làm bánh đậu đỏ con thích ăn nhất, ăn một chút đi!”
Đột nhiên, một chuỗi tiếng rít dồn dập từ trong lòng Diệp Lâm truyền đến.
Diệp Lâm nhíu mày, lấy ra một cái đĩa ngọc, đánh vào mấy đạo pháp quyết.
“Thu Hồng, địch tấn công, mười hai tu sĩ Trúc Cơ đang theo Hồng Liên đảo di chuyển đến, cẩn thận đề phòng.”
“Cháu biết rồi, ông.”
Diệp Lâm đối với bên ngoài tự xưng Liễu Vân, là vị hôn phu của Vương Trường Nguyệt, thuận tiện làm việc.
“Địch tấn công? Cha, con cũng muốn đi, con muốn để cho bọn họ nếm thử sự lợi hại của con.”
Diệp Hải Đường chủ động xin đi giết giặc, vẻ mặt có chút hưng phấn.
“Con vừa Trúc Cơ, thành thật ở lại chỗ ở, Trường Nguyệt, nàng trông bọn nó, ta ra ngoài nhìn một cái.”
Bằng vào uy lực trận pháp, một mình Diệp Lâm có thể tiêu diệt những tu sĩ Trúc Cơ này. Xuất phát từ sự cẩn thận, hắn vẫn muốn đi ra ngoài nhìn một cái.
Vương Thu Hồng ngay sau khi nhận được tin tức, lập tức thông báo đám người Vương Thanh Linh, chuẩn bị nghênh chiến.
Thế lực đối địch Thiên Khôi môn thường xuyên gây chuyện, để thế lực phụ thuộc đối phó thế lực phụ thuộc Thiên Khôi môn, trước đó không lâu, thông gia của Vương gia đã bị tập kích.
Mười hai cái vỏ sò màu lam thật lớn ở dưới màn đêm yểm hộ, chậm rãi tới gần Hồng Liên đảo.
Vỏ sò màu lam gọi là Hải Vân Bối, Hải Vân Bối là một loại pháp khí lặn xuống nước thường dùng ở Nam Hải, dùng vỏ sò trai ngọc yêu luyện chế thành.
Một lát sau, mười hai cái vỏ sò màu lam nổi lên mặt biển, mười hai tu sĩ Trúc Cơ, tu vi cao nhất là Lưu Nhược Lãng, Trúc Cơ tầng tám.
“Được rồi, hội đấu giá đến đây là chấm dứt, lần sau chúng ta sẽ chuẩn bị càng nhiều thương phẩm hơn, để mọi người đấu giá.”
Các tu sĩ lục tục rời khỏi, Vương Thu Minh dẫn theo tộc nhân rời khỏi.
“Thập ngũ muội, công việc Đào Sơn ngươi trông coi chút, ta đưa môn linh thuật này về trong tộc.”
Vương Thu Minh dặn dò Vương Thu Linh vài câu, chuyển giao công việc, dẫn theo một đám tộc nhân rời khỏi phường thị.
Ra khỏi phường thị, bọn họ thả ra Thanh Lân Mã, vung roi ngựa đánh mông ngựa, Thanh Lân Mã tứ chi động, chạy về phía xa, tốc độ cực nhanh, mang theo lượng lớn khói bụi.
...
Nam Hải, hải vực Hồng Nguyệt.
Hồng Liên đảo, Hồng Liên các, Vương Thu Hồng cùng bảy vị tu sĩ Trúc Cơ đang tổ chức hội nghị gia tộc.
Trải qua năm năm phát triển, Vương gia bây giờ có hơn bảy mươi người tu tiên, có một nửa là nhân khẩu mới sinh, có một nửa là tu sĩ gia tộc nhỏ.
Mấy năm qua, hải vực Hồng Nguyệt xung đột quy mô nhỏ rất nhiều, có không ít gia tộc nhỏ bị diệt tộc, có một gia tộc nhỏ họ Lý lọt vào thế lực đối địch tập kích, thương vong hơn phân nửa, còn lại tu sĩ Luyện Khí. Vương Thu Hồng biết tình huống, tung cành oliu hướng bọn họ. Thực lực của Hồng Liên đảo không kém, Vương Thanh Linh dẫn dắt đội săn yêu rất có danh tiếng, hơn hai mươi tu sĩ Lý gia nhập vào Vương gia, trở thành một phần tử của Vương gia.
Vương Thanh Linh dẫn đội săn giết yêu thú, tài liệu yêu thú bán cho cửa hàng nhà mình, bởi vì Vương Thu Hồng chủ trương, giá cửa hàng thu mua tài liệu yêu thú cao hơn cửa hàng khác một chút, giá bán ra thấp hơn cửa hàng khác một chút, chậm rãi tích góp một đám khách hàng quen, Vương Thu Hồng rèn sắt khi còn nóng, bày một cửa hàng, bán ra linh khí pháp khí cùng con rối thú.
Làm ăn coi như không tệ, Vương gia đang hướng tới một mặt tốt đẹp mà phát triển.
“Thập cô, khoảng thời gian này có chút loạn, Tôn gia thông gia của chúng ta trước đó không lâu lọt vào tập kích, cũng may đã đánh lùi kẻ địch tiến công. Các ngươi khoảng thời gian này ở lại Hồng Liên đảo trước, chờ thế cục ổn định một chút lại ra ngoài săn giết yêu thú.”
Trừ Diệp Lâm, Hồng Liên đảo bây giờ có mười vị tu sĩ Trúc Cơ, lực lượng này đã rất mạnh, có ba tu sĩ Trúc Cơ Trúc Cơ không lâu, thực lực khá yếu, nếu lúc Vương Thanh Linh dẫn đội săn giết yêu thú, Hồng Liên đảo lọt vào tập kích, vậy thì phiền toái.
Bà con xa không bằng láng giềng gần, Vương Thu Minh làm gương tốt, cưới nữ tộc nhân gia tộc họ Tôn, hai nhà Vương Tôn thông gia.
Tôn gia có năm vị tu sĩ Trúc Cơ, thực lực kém Vương gia.
“Được, ta biết rồi.”
Vương Thu Hồng dặn dò vài câu, liền bảo bọn họ trở về nghỉ ngơi.
Ngọn núi nào đó trồng cây Hải Đường, đỉnh núi có một căn nhà vườn nhỏ, Vương Trường Nguyệt, Diệp Lâm cùng Diệp Ngọc Đồng một nhà ba người đang dùng bữa tối.
Đột nhiên, một giọng nữ tử như chuông bạc chợt vang lên: “Cha, mẹ, đệ đệ, con tiến vào Trúc Cơ kỳ rồi.”
Diệp Hải Đường từ trong một tòa lầu các màu xanh cách đó không xa đi ra, trên mặt đầy sự hào hứng nhảy nhót.
Diệp Hải Đường tu luyện là 《 Vạn Trận Chân Quyển 》, lấy trận thành đạo. Nàng là cháu gái đằng ngoại của Vương Trường Sinh, cũng là đối tượng Vương Trường Sinh trọng điểm bồi dưỡng, tài nguyên tu tiên nện ở trên người nàng tự nhiên không ít.
“Tỷ tỷ tiến vào Trúc Cơ kỳ rồi, về sau có thể dẫn đệ đi săn giết yêu thú rồi.”
Diệp Ngọc Đồng cười nói, hắn là tam linh căn, tu luyện là công pháp mộc thuộc tính《 Trường Xuân Hóa Nguyên Công 》.
“Đã nói rồi, đệ đệ tu vi quá thấp, đệ phải cố gắng tu luyện mới được, chờ đệ nâng cao hai tầng nữa, tỷ dẫn đệ đi săn giết yêu thú.”
Diệp Hải Đường mỉm cười, vỗ ngực hứa hẹn.
...
“Vừa mới Trúc Cơ đã muốn đi săn giết yêu thú, cũng không sợ yêu thú ăn con, yêu thú nào có dễ săn giết như vậy.”
Vương Trường Nguyệt dùng một loại giọng trách cứ nói, mặt đầy sự vui mừng.
“Con biết bố trí trận pháp, dùng trận pháp săn giết yêu thú, không có quá nhiều nguy hiểm, chờ tu vi con mạnh một chút nữa, con theo biểu tỷ đi săn giết yêu thú.”
Diệp Hải Đường có chút nóng lòng muốn thử. Diệp Lâm dạy toàn bộ sở học của mình cho Diệp Hải Đường, có danh sư chỉ điểm, trình độ trận pháp của Diệp Hải Đường lợi hại hơn nhiều so với trận pháp sư bậc hai bình thường.
Diệp Lâm cười vui vẻ, nói: “Chờ tu vi con cao thêm chút rồi nói sau, mẹ con làm bánh đậu đỏ con thích ăn nhất, ăn một chút đi!”
Đột nhiên, một chuỗi tiếng rít dồn dập từ trong lòng Diệp Lâm truyền đến.
Diệp Lâm nhíu mày, lấy ra một cái đĩa ngọc, đánh vào mấy đạo pháp quyết.
“Thu Hồng, địch tấn công, mười hai tu sĩ Trúc Cơ đang theo Hồng Liên đảo di chuyển đến, cẩn thận đề phòng.”
“Cháu biết rồi, ông.”
Diệp Lâm đối với bên ngoài tự xưng Liễu Vân, là vị hôn phu của Vương Trường Nguyệt, thuận tiện làm việc.
“Địch tấn công? Cha, con cũng muốn đi, con muốn để cho bọn họ nếm thử sự lợi hại của con.”
Diệp Hải Đường chủ động xin đi giết giặc, vẻ mặt có chút hưng phấn.
“Con vừa Trúc Cơ, thành thật ở lại chỗ ở, Trường Nguyệt, nàng trông bọn nó, ta ra ngoài nhìn một cái.”
Bằng vào uy lực trận pháp, một mình Diệp Lâm có thể tiêu diệt những tu sĩ Trúc Cơ này. Xuất phát từ sự cẩn thận, hắn vẫn muốn đi ra ngoài nhìn một cái.
Vương Thu Hồng ngay sau khi nhận được tin tức, lập tức thông báo đám người Vương Thanh Linh, chuẩn bị nghênh chiến.
Thế lực đối địch Thiên Khôi môn thường xuyên gây chuyện, để thế lực phụ thuộc đối phó thế lực phụ thuộc Thiên Khôi môn, trước đó không lâu, thông gia của Vương gia đã bị tập kích.
Mười hai cái vỏ sò màu lam thật lớn ở dưới màn đêm yểm hộ, chậm rãi tới gần Hồng Liên đảo.
Vỏ sò màu lam gọi là Hải Vân Bối, Hải Vân Bối là một loại pháp khí lặn xuống nước thường dùng ở Nam Hải, dùng vỏ sò trai ngọc yêu luyện chế thành.
Một lát sau, mười hai cái vỏ sò màu lam nổi lên mặt biển, mười hai tu sĩ Trúc Cơ, tu vi cao nhất là Lưu Nhược Lãng, Trúc Cơ tầng tám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.