Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1468: Bức Cung Vong Trần Hoà Thượng (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Mười đại tông môn cầm đi chín phần địa bàn, còn lại một phần chia cho vương triều Đại Tần cùng sáu đại tiên môn.
Lấy Vạn Kiếm môn làm ví dụ, thế lực phục thuộc Vạn Kiếm hoặc là người tu tiên Vạn Kiếm môn mời lấy được công lao, Vạn Kiếm môn đều có thể lấy một phần công lao.
Phần của Vạn Kiếm môn có tới tám ngàm toà đảo nhỏ, trừ bỏ địa bàn phân cho thế lực phụ thuộc và tán tu, còn hơn năm ngàn toà đảo nhỏ. Vương gia được đến năm trăm toà, được xem là đi đầu.
Lý Thiên Dương cấp năm mươi toà đảo nhỏ, bất quả là kết quả hắn cố gắng tranh giành cho bản thân. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên là người hắn phái ra, Cửu Dương tông và Vạn Kiếm môn đạt thành hiệp nghị. Cửu Dương tông được phân hơn sáu ngàn toà đảo nhỏ, đưa cho Vương gia năm mươi toà, căn bản cũng không nhiều lắm.
Nhật Nguyệt cung có chiến quả lớn nhất, được đến chín ngàn toà đảo, chỉ riêng tính đảo có linh mạch bậc bốn đã có tới tám toà.
Phân địa bàn đương nhiên là dựa vào chiến tích để nói chuyện, chiến tích càng lớn, địa bàn được phân càng nhiều.
Năm mươi toà đảo nhỏ này là Lý thiên Dương đưa Vương gia làm quà giao hảo, hai bên có thể tăng mạnh hợp tác.
Năm trăm năm mươi toà đảo nhỏ, có hai toà có linh mạch bậc bốn, còn có mười tám toà có linh mạch bậc ba, Vương gia lần này đúng là phát lớn.
“Vậy đa tạ Đái đạo hữu và Lý đạo hữu.”
Vương Trường Sinh cảm kích nói, mi mắt đậm ý cười.
Nghe xong lời này, trên mặt những tu sĩ Nguyên Anh khắc không hẹn mà cùng lộ ra thần sắc hâm mộ.
Năm trăm năm mươi toà đảo nhỏ, còn có hơn ba ngàn người tu tiên và ba trăm vạn phàm nhân, bút tài phú này cũng quá lớn rồi.
Lý Thiên Dương nhìn về phía một lão giả áo bào tím hơn năm mươi tuổi, cười nói: “Lục đạo hữu, các ngươi giết được hai gã dị tộc Nguyên Anh kỳ, các ngươi muốn ở Ngũ Long hải vực an thân. Lão phu và các đạo hữu khác đã thương nghị qua, cho các ngươi ba trăm toà đảo nhỏ. Trong đó có một toà có linh mạch bậc bốn, bảy toà linh mạch bậc ba, chín mươi lăm toà linh mạch bậc hai và hai trăm toà đảo nhỏ linh mạch bậc một. Một vạn phàm nhân và một ngàn tu sĩ cấp thấp.”
Lão giả áo bào tím bộ dạng hiền lành, nuôi một bộ râu dê, dáng vẻ hoà ái dễ gần.
Vương Trường Sinh lần đầu tiên nhìn thấy lão giả áo bào tím. Lão giả áo bào tím có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
“Vương đạo hữu, vị này là Lục đạo hữu Lục Vĩnh Quang. Lục gia là phụ thuộc đáng tin cậy của Nhật Nguyệt cung, truyền thừa có hơn một ngàn năm. Lục gia có va Nguyên Anh tu sĩ, bọn họ từ phía sau điều đến. Lục đạo hữu kết anh hơn hai trăm năm, về sau các ngươi chính là hàng xóm. Thế lực phụ thuộc Cửu Dương tông là Ly Hoả môn cũng là hàng xóm của các ngươi. Tình huống cụ thể, các ngươi cứ xem trước đi rồi tiếp tục bàn! Chỉ muốn nói trước với các ngươi, Vạn Kiếm môn chúng ta cho các ngươi chỗ dựa.”
Đái Nhân truyền âm giải thích. Lý chính là gì? Nắm tay cứng chính là lý. Tu sĩ của tiểu thế lực giết người đoạt bảo, toàn bộ thế lực đó đều xui xẻo. Tu sĩ của đại thế lực giết người đoạt bảo, thế lực lớn sẽ phái người thanh lý môn hộ, những người khác không thể xen vào.
“Thế lực phụ thuộc của Nhật Nguyệt cung!”
Sắc mặt Vương Trường Sinh như thường, nhất thời rõ ràng. Vương gia và Lục gia chính là hai quân cờ, người đánh cờ chính là Vạn Kiếm môn và Nhật Nguyệt cung. Hai thế lực giao hảo, Vương gia và Lục gia đương nhiên có thể ở chung hoà bình. Nhật Nguyệt cung nếu là tranh đấu với Vạn Kiếm môn, Vương gia và Lục gia đương nhiên cũng sẽ đấu.
Về phần Ly Hoả môn, chưa chắc đáng tin. Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Theo như Vương Trường Sinh biết, Nhật Nguyệt cung và Vạn kiếm môn từng liên thủ đối phó Cửu Dương tông. Cửu Dương tông và Nhật Nguyệt cung cũng từng liên thủ đối phó Vạn Kiếm môn.
Lục Vĩnh Quang khẽ vuốt chòm râu, nhìn về phía Vương Trường Sinh, vẻ mặt ôn hoà nói: “Bà con xa không bằng láng giềng gần. Vương đạo hữu, về sau chúng ta chính là hàng xóm, nên lui tới nhiều hơn mới phải.”
“Lục đạo hữu khách khí rồi. Lục đạo hữu nói phải, bà con xa không bằng láng giềng gần. Nếu có cơ hội, vợ chồng chúng ta sẽ thượng môn bái phỏng.”
“Vậy thật sự quá tốt rồi, Lục mỗ lúc nào cũng hoan nghênh Vương đạo hữu tới bái phỏng.”
Lục Vĩnh Quang lộ ra thần sắc vui mừng, cười đáp ứng xuống dưới.
Sau đó, Lý Thiên Dương tiếp tục luận công phát thưởng, mỗi một Nguyên Anh tu sĩ đều chiếm được không ít ích lợi.
Trần Ngang bị Ô Dao Nhi đả thương, chẳng thể lập hạ được bao nhiêu chiến công. Cũng chỉ chiếm được năm toà đảo nhỏ, địa điểm không nằm ở Kim Long hải vực.
Hải Đại Thiện là tán tu, cũng không cần địa bàn, mà chỉ cần một ít tài nguyên tu tiên.
Gần nửa canh giờ sau, mọi người lục tục rời khỏi. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cùng Đái Nhân bước ra ngoài.
“Vương đạo hữu dừng bước, lão phu có chút chuyện muốn bàn bạc với ngươi.”
Hải Đại Thiện bước nhanh đuổi theo, hô lớn.
“Đái đạo hữu, vắng mặt một chút, ta cùng Hải đạo hữu cần bàn một chút việc.”
Vương Trường Sinh xin lỗi Đái Nhân một tiếng, đi về hướng Hải Đại Thiện.
Hải Đại Thiện làm một tư thế thỉnh, mời Vương Trường Sinh đến trong một trà lâu ở phụ cận.
“Vương đạo hữu, lão phu có được một bộ trận pháp Phật môn bậc hai không trọn vẹn, sau khi sửa chữa còn có thể dùng. Muốn đổi thứ này lấy thi thể Băng viên, không biết ý Vương đạo hữu thế nào?”
Hải Đại Thiện vừa nói, vừa lấy ra trăm cây trận kỳ màu vàng và mấy chục mặt trận bàn.
...
Trận kỳ màu vàng trải rộng phù văn Phật môn, nhưng có một vài vây trận kỳ có chút tổn hại. Còn có ba trận bàn thiếu góc.
Một bộ trận pháp bậc bốn có giá trị vượt qua trăm vạn linh thạch, cũng đủ để mua một món pháp bảo bậc hai. Trận pháp Phật môn có tiếng bền bỉ, giá trị cao hơn không ít so với trận pháp bình thường.
Lấy Vạn Kiếm môn làm ví dụ, thế lực phục thuộc Vạn Kiếm hoặc là người tu tiên Vạn Kiếm môn mời lấy được công lao, Vạn Kiếm môn đều có thể lấy một phần công lao.
Phần của Vạn Kiếm môn có tới tám ngàm toà đảo nhỏ, trừ bỏ địa bàn phân cho thế lực phụ thuộc và tán tu, còn hơn năm ngàn toà đảo nhỏ. Vương gia được đến năm trăm toà, được xem là đi đầu.
Lý Thiên Dương cấp năm mươi toà đảo nhỏ, bất quả là kết quả hắn cố gắng tranh giành cho bản thân. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên là người hắn phái ra, Cửu Dương tông và Vạn Kiếm môn đạt thành hiệp nghị. Cửu Dương tông được phân hơn sáu ngàn toà đảo nhỏ, đưa cho Vương gia năm mươi toà, căn bản cũng không nhiều lắm.
Nhật Nguyệt cung có chiến quả lớn nhất, được đến chín ngàn toà đảo, chỉ riêng tính đảo có linh mạch bậc bốn đã có tới tám toà.
Phân địa bàn đương nhiên là dựa vào chiến tích để nói chuyện, chiến tích càng lớn, địa bàn được phân càng nhiều.
Năm mươi toà đảo nhỏ này là Lý thiên Dương đưa Vương gia làm quà giao hảo, hai bên có thể tăng mạnh hợp tác.
Năm trăm năm mươi toà đảo nhỏ, có hai toà có linh mạch bậc bốn, còn có mười tám toà có linh mạch bậc ba, Vương gia lần này đúng là phát lớn.
“Vậy đa tạ Đái đạo hữu và Lý đạo hữu.”
Vương Trường Sinh cảm kích nói, mi mắt đậm ý cười.
Nghe xong lời này, trên mặt những tu sĩ Nguyên Anh khắc không hẹn mà cùng lộ ra thần sắc hâm mộ.
Năm trăm năm mươi toà đảo nhỏ, còn có hơn ba ngàn người tu tiên và ba trăm vạn phàm nhân, bút tài phú này cũng quá lớn rồi.
Lý Thiên Dương nhìn về phía một lão giả áo bào tím hơn năm mươi tuổi, cười nói: “Lục đạo hữu, các ngươi giết được hai gã dị tộc Nguyên Anh kỳ, các ngươi muốn ở Ngũ Long hải vực an thân. Lão phu và các đạo hữu khác đã thương nghị qua, cho các ngươi ba trăm toà đảo nhỏ. Trong đó có một toà có linh mạch bậc bốn, bảy toà linh mạch bậc ba, chín mươi lăm toà linh mạch bậc hai và hai trăm toà đảo nhỏ linh mạch bậc một. Một vạn phàm nhân và một ngàn tu sĩ cấp thấp.”
Lão giả áo bào tím bộ dạng hiền lành, nuôi một bộ râu dê, dáng vẻ hoà ái dễ gần.
Vương Trường Sinh lần đầu tiên nhìn thấy lão giả áo bào tím. Lão giả áo bào tím có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
“Vương đạo hữu, vị này là Lục đạo hữu Lục Vĩnh Quang. Lục gia là phụ thuộc đáng tin cậy của Nhật Nguyệt cung, truyền thừa có hơn một ngàn năm. Lục gia có va Nguyên Anh tu sĩ, bọn họ từ phía sau điều đến. Lục đạo hữu kết anh hơn hai trăm năm, về sau các ngươi chính là hàng xóm. Thế lực phụ thuộc Cửu Dương tông là Ly Hoả môn cũng là hàng xóm của các ngươi. Tình huống cụ thể, các ngươi cứ xem trước đi rồi tiếp tục bàn! Chỉ muốn nói trước với các ngươi, Vạn Kiếm môn chúng ta cho các ngươi chỗ dựa.”
Đái Nhân truyền âm giải thích. Lý chính là gì? Nắm tay cứng chính là lý. Tu sĩ của tiểu thế lực giết người đoạt bảo, toàn bộ thế lực đó đều xui xẻo. Tu sĩ của đại thế lực giết người đoạt bảo, thế lực lớn sẽ phái người thanh lý môn hộ, những người khác không thể xen vào.
“Thế lực phụ thuộc của Nhật Nguyệt cung!”
Sắc mặt Vương Trường Sinh như thường, nhất thời rõ ràng. Vương gia và Lục gia chính là hai quân cờ, người đánh cờ chính là Vạn Kiếm môn và Nhật Nguyệt cung. Hai thế lực giao hảo, Vương gia và Lục gia đương nhiên có thể ở chung hoà bình. Nhật Nguyệt cung nếu là tranh đấu với Vạn Kiếm môn, Vương gia và Lục gia đương nhiên cũng sẽ đấu.
Về phần Ly Hoả môn, chưa chắc đáng tin. Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Theo như Vương Trường Sinh biết, Nhật Nguyệt cung và Vạn kiếm môn từng liên thủ đối phó Cửu Dương tông. Cửu Dương tông và Nhật Nguyệt cung cũng từng liên thủ đối phó Vạn Kiếm môn.
Lục Vĩnh Quang khẽ vuốt chòm râu, nhìn về phía Vương Trường Sinh, vẻ mặt ôn hoà nói: “Bà con xa không bằng láng giềng gần. Vương đạo hữu, về sau chúng ta chính là hàng xóm, nên lui tới nhiều hơn mới phải.”
“Lục đạo hữu khách khí rồi. Lục đạo hữu nói phải, bà con xa không bằng láng giềng gần. Nếu có cơ hội, vợ chồng chúng ta sẽ thượng môn bái phỏng.”
“Vậy thật sự quá tốt rồi, Lục mỗ lúc nào cũng hoan nghênh Vương đạo hữu tới bái phỏng.”
Lục Vĩnh Quang lộ ra thần sắc vui mừng, cười đáp ứng xuống dưới.
Sau đó, Lý Thiên Dương tiếp tục luận công phát thưởng, mỗi một Nguyên Anh tu sĩ đều chiếm được không ít ích lợi.
Trần Ngang bị Ô Dao Nhi đả thương, chẳng thể lập hạ được bao nhiêu chiến công. Cũng chỉ chiếm được năm toà đảo nhỏ, địa điểm không nằm ở Kim Long hải vực.
Hải Đại Thiện là tán tu, cũng không cần địa bàn, mà chỉ cần một ít tài nguyên tu tiên.
Gần nửa canh giờ sau, mọi người lục tục rời khỏi. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cùng Đái Nhân bước ra ngoài.
“Vương đạo hữu dừng bước, lão phu có chút chuyện muốn bàn bạc với ngươi.”
Hải Đại Thiện bước nhanh đuổi theo, hô lớn.
“Đái đạo hữu, vắng mặt một chút, ta cùng Hải đạo hữu cần bàn một chút việc.”
Vương Trường Sinh xin lỗi Đái Nhân một tiếng, đi về hướng Hải Đại Thiện.
Hải Đại Thiện làm một tư thế thỉnh, mời Vương Trường Sinh đến trong một trà lâu ở phụ cận.
“Vương đạo hữu, lão phu có được một bộ trận pháp Phật môn bậc hai không trọn vẹn, sau khi sửa chữa còn có thể dùng. Muốn đổi thứ này lấy thi thể Băng viên, không biết ý Vương đạo hữu thế nào?”
Hải Đại Thiện vừa nói, vừa lấy ra trăm cây trận kỳ màu vàng và mấy chục mặt trận bàn.
...
Trận kỳ màu vàng trải rộng phù văn Phật môn, nhưng có một vài vây trận kỳ có chút tổn hại. Còn có ba trận bàn thiếu góc.
Một bộ trận pháp bậc bốn có giá trị vượt qua trăm vạn linh thạch, cũng đủ để mua một món pháp bảo bậc hai. Trận pháp Phật môn có tiếng bền bỉ, giá trị cao hơn không ít so với trận pháp bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.