Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1328: Chiến Sự Ở Đông Hoang (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Hai tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, một mảng lớn lôi quang màu bạc bao phủ bóng người bọn họ.
Chín thanh đồng tiễn màu vàng hào quang đại trướng, xoay quanh một cái, nhập vào bên trong lôi quang màu bạc, lại truyền đến hai tiếng kêu thảm thiết.
Ba Kim Đan kỳ yêu tộc khác chạy trốn mau, biến mất ở phía chân trời.
Kim Đan kỳ Yêu tộc chạy trốn, những yêu thú còn lại không người chỉ huy, bị chúng tu sĩ giết tan tác. Kẻ trốn thì trốn, người tử thì tử.
Không qua bao lâu, lôi quang màu bạc tản đi. Trên đất có một cự hố hơn trăm trượng. Hai Kim Đan kỳ Yêu tộc ngã ở bên trong hố, thân thể bọn họ cháy đen một mảng. Ngực và đầu đều có cắm một đồng tiễn ánh vàng rực rỡ.
Vương Thanh Linh chui ra từ trong đất, Địa long khâu dựa vào thân thể nàng.
Tiền Gia Nhuận thả người bay đến, chắp tay với Vương Thanh Linh, cảm kích nói: “Lão phu Tiền Gia Nhuận, không biết tiên tử xưng hô thế nào?”
“Ngân Xà đảo Vương Thanh Linh, Tiền đạo hữu, nếu các ngươi đi ra hỗ trợ sớm một chút, bọn họ một người cũng không thể chạy thoát.”
Vương Thanh Linh nhíu mày nói, nếu ba người Tiền Gia Nhuận cùng nhau hỗ trợ, một tên Kim Đan yêu tộc cũng không chạy được.
Nàng lấy ra một kiện trường bào, khoác lên trên người.
Tiền Gia Nhuận cười ngượng ngùng, giải thích: “Lão phu cũng thật không ngờ Vương tiên tử thần thông quảng đại như vậy. Ngay cả Yêu tộc Kim Đan tầng bảy cũng không phải là đối thủ.”
Hắn thật không nghĩ tới thực lực của Vương Thanh Linh cường đại như vậy. Hắn cũng không dám mang tính mạng của toàn bộ tộc nhân đặt ở trên người Vương Thanh Linh, hắn không thể liều lĩnh.
“Tiền đạo hữu khen sai rồi, nếu không có ngươi hiệp trợ, ta cũng không giết được nàng. Được rồi, không nói chuyện này nữa, trước tiên giải quyết yêu thú công đảo đi!”
Vương Thanh Linh khiêm tốn nói. Tiền Gia Nhuận có chín đồng tiễn pháp bảo. Nếu sớm lấy ra một chút, Vương Thanh Linh cũng sẽ không bị thương.
Oành đùng đùng!
Một trận tiếng lôi minh thật lớn vang lên, một mảng tia chớp màu bạc từ trên trời giáng xuống. Bổ xuống trên người yêu thú đang chạy trốn. Chúng nó gục xuống trên mặt đất, thân thể cháy đen, bay lên một cỗ mùi cháy khét.
Băng phong giao mở ra mồm máu to, đánh về phía đám yêu thú cấp thấp này.
Những yêu thú cấp thấp này căn bản không phải là đối thủ của nó. Băng phong giao cắn nuốt không ít yêu thú cấp thấp, ăn no nê một bữa.
Vương Hiển Thịnh chỉ huy gần trăm Trúc cơ tu sĩ, tách rời yêu thú mà diệt sát, yêu thú chạy trốn khắp nơi.
Mặt đất chợt nổi lên một cái thổ bao, thổ bao rất nhanh chuyển động dọc theo bờ cát. Nơi nào thổ bao đi qua, mặt đất dựng lên một mảng tường đất màu vàng. Tường đất dày hơn vài trượng, ngăn cản những yêu thú muốn chạy trốn. Hơn một ngàn tu sĩ Tiền gia vọt ra, ba mươi người một đội, diệt sát yêu thú chạy trốn.
Không có Yêu tộc Kim Đan kỳ chỉ huy, những yêu thú này hỗn loạn. Bị lùa đến cùng một chỗ, một vòng vũ tiễn bắn xuống, bắn vỡ nát thân thể mấy chục con yêu thú.
Địa long khâu chui ra từ lòng đất, mở ra mồm máu to, một ngụm nuốt lấy một con bạch tuột cả thân thể màu vàng.
Hơn vạn con yêu thú cấp thấp, chỉ chạy mất một bộ phận nhỏ, đại bộ phận đều bị người tu tiên diệt giết.
Tiền Gia Nhuận dẫn Vương Thanh Linh, Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân mời vào trong tộc. Thiết yến chiêu đãi nhóm bọn hắn, những tu sĩ Trúc cơ còn lại sẽ có người sắp xếp.
“Vương tiên tử, đa tạ các ngươi ra tay cứu giúp. Lão phu đại biểu cao thấp hơn hai ngàn nhân khẩu Tiền gia, kính các ngươi một ly.”
Tiền Gia Nhuận nâng lên chén rượu, uống cạn.
Vương Thanh Linh cũng không chậm trễ, đáp lễ một ly.
Sáu người ăn uống hoà hợp, vừa nói vừa cười.
“Vương tiên tử, thế cục hiện tại thế nào? Ta nghe nói có hai hải vực bị chiếm rồi.”
Rượu quá ba tuần, Tiền Gia Nhuận hỏi đến chính sự. Yêu tộc đột kích, chặt đứt đường thông tín, hắn căn bản không rõ tình huống bên ngoài. Vương Thanh Linh phụng mệnh đến trợ giúp, hẳn là tường tận mọi chuyện.
“Thể cục hiện tại có vẻ khốc liệt. Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc liên hợp đột kích, đánh chúng ta không kịp trở tay. Nghe nói Nguyên Anh tu sĩ cũng đã ngã xuống mấy vị. Yêu tộc Nguyên Anh kỳ cũng chết và bị thương không ít. Trước mắt rơi vào giai đoạn kìm giữ lẫn nhau.”
Vương Thanh Linh trả lời chi tiết, Yêu tộc liên hợp Hải tộc và Man tộc, quy mô xâm chiếm. Nhân tộc không kịp phòng bị, tổn thất thảm trọng. Nguyên Anh tu sĩ đều ra tay, hai bên đều có người chết. Hiện tại tiến vào trạng thái rất đáng lo lắng, Nguyên Anh tu sĩ không dễ dàng ra tay, Kim Đan tu sĩ là chiến lực chủ yếu.
“Các ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, lúc này tu tiên giới Nam Hải đã biết chuyện. Hơn nữa là chuyện của Nhân tộc, nghe nói cao tầng đã muốn hướng tu tiên giới Trung Nguyên cứu viện. Yêu tộc không có khả năng lấy được Nam Hải. Nhưng cẩn thận mà nghĩ, các ngươi vẫn nên di dời một bộ phận tộc nhân đi! Chừa lại một con đường sẽ an toàn hơn.”
Vương Thu Minh đề nghị.
Tiền Gia Nhuận gật gật đầu, cho dù Vương Thu Minh không nói, hắn cũng sẽ làm như vậy.
…
Đông Hoang, Ngự Yêu quốc.
Đào Sơn, nơi này nguyên bản là một cứ điểm của Vương gia. Sau khi Vương gia bị giết, cứ điểm này bị một thể lực khác chiếm cứ
Trên núi một mảng cháy đen, cây đào ngã xuống hơn phân nửa. Mấy vạn con yêu thú cấp thấp vây cả toà Đào sơn vào bên trong. Một lớp màn hình thổ hoàng sắc che kién cả toà đào sơn. Bảy bán yêu Kim Đan kỳ xuất lĩnh mấy vạn con yêu thú cấp thấp vây công Đào sơn. Các loại pháp thuật đánh lên lớp màn thổ hoàng sắc, giống như pháo hoa nở rộ vậy.
Phụ cận Đào sơn rải rác thi thể của hơn một ngàn ngườitu tiên, lượng lớn pháp khí rơi tren mặt đất.
Chín thanh đồng tiễn màu vàng hào quang đại trướng, xoay quanh một cái, nhập vào bên trong lôi quang màu bạc, lại truyền đến hai tiếng kêu thảm thiết.
Ba Kim Đan kỳ yêu tộc khác chạy trốn mau, biến mất ở phía chân trời.
Kim Đan kỳ Yêu tộc chạy trốn, những yêu thú còn lại không người chỉ huy, bị chúng tu sĩ giết tan tác. Kẻ trốn thì trốn, người tử thì tử.
Không qua bao lâu, lôi quang màu bạc tản đi. Trên đất có một cự hố hơn trăm trượng. Hai Kim Đan kỳ Yêu tộc ngã ở bên trong hố, thân thể bọn họ cháy đen một mảng. Ngực và đầu đều có cắm một đồng tiễn ánh vàng rực rỡ.
Vương Thanh Linh chui ra từ trong đất, Địa long khâu dựa vào thân thể nàng.
Tiền Gia Nhuận thả người bay đến, chắp tay với Vương Thanh Linh, cảm kích nói: “Lão phu Tiền Gia Nhuận, không biết tiên tử xưng hô thế nào?”
“Ngân Xà đảo Vương Thanh Linh, Tiền đạo hữu, nếu các ngươi đi ra hỗ trợ sớm một chút, bọn họ một người cũng không thể chạy thoát.”
Vương Thanh Linh nhíu mày nói, nếu ba người Tiền Gia Nhuận cùng nhau hỗ trợ, một tên Kim Đan yêu tộc cũng không chạy được.
Nàng lấy ra một kiện trường bào, khoác lên trên người.
Tiền Gia Nhuận cười ngượng ngùng, giải thích: “Lão phu cũng thật không ngờ Vương tiên tử thần thông quảng đại như vậy. Ngay cả Yêu tộc Kim Đan tầng bảy cũng không phải là đối thủ.”
Hắn thật không nghĩ tới thực lực của Vương Thanh Linh cường đại như vậy. Hắn cũng không dám mang tính mạng của toàn bộ tộc nhân đặt ở trên người Vương Thanh Linh, hắn không thể liều lĩnh.
“Tiền đạo hữu khen sai rồi, nếu không có ngươi hiệp trợ, ta cũng không giết được nàng. Được rồi, không nói chuyện này nữa, trước tiên giải quyết yêu thú công đảo đi!”
Vương Thanh Linh khiêm tốn nói. Tiền Gia Nhuận có chín đồng tiễn pháp bảo. Nếu sớm lấy ra một chút, Vương Thanh Linh cũng sẽ không bị thương.
Oành đùng đùng!
Một trận tiếng lôi minh thật lớn vang lên, một mảng tia chớp màu bạc từ trên trời giáng xuống. Bổ xuống trên người yêu thú đang chạy trốn. Chúng nó gục xuống trên mặt đất, thân thể cháy đen, bay lên một cỗ mùi cháy khét.
Băng phong giao mở ra mồm máu to, đánh về phía đám yêu thú cấp thấp này.
Những yêu thú cấp thấp này căn bản không phải là đối thủ của nó. Băng phong giao cắn nuốt không ít yêu thú cấp thấp, ăn no nê một bữa.
Vương Hiển Thịnh chỉ huy gần trăm Trúc cơ tu sĩ, tách rời yêu thú mà diệt sát, yêu thú chạy trốn khắp nơi.
Mặt đất chợt nổi lên một cái thổ bao, thổ bao rất nhanh chuyển động dọc theo bờ cát. Nơi nào thổ bao đi qua, mặt đất dựng lên một mảng tường đất màu vàng. Tường đất dày hơn vài trượng, ngăn cản những yêu thú muốn chạy trốn. Hơn một ngàn tu sĩ Tiền gia vọt ra, ba mươi người một đội, diệt sát yêu thú chạy trốn.
Không có Yêu tộc Kim Đan kỳ chỉ huy, những yêu thú này hỗn loạn. Bị lùa đến cùng một chỗ, một vòng vũ tiễn bắn xuống, bắn vỡ nát thân thể mấy chục con yêu thú.
Địa long khâu chui ra từ lòng đất, mở ra mồm máu to, một ngụm nuốt lấy một con bạch tuột cả thân thể màu vàng.
Hơn vạn con yêu thú cấp thấp, chỉ chạy mất một bộ phận nhỏ, đại bộ phận đều bị người tu tiên diệt giết.
Tiền Gia Nhuận dẫn Vương Thanh Linh, Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân mời vào trong tộc. Thiết yến chiêu đãi nhóm bọn hắn, những tu sĩ Trúc cơ còn lại sẽ có người sắp xếp.
“Vương tiên tử, đa tạ các ngươi ra tay cứu giúp. Lão phu đại biểu cao thấp hơn hai ngàn nhân khẩu Tiền gia, kính các ngươi một ly.”
Tiền Gia Nhuận nâng lên chén rượu, uống cạn.
Vương Thanh Linh cũng không chậm trễ, đáp lễ một ly.
Sáu người ăn uống hoà hợp, vừa nói vừa cười.
“Vương tiên tử, thế cục hiện tại thế nào? Ta nghe nói có hai hải vực bị chiếm rồi.”
Rượu quá ba tuần, Tiền Gia Nhuận hỏi đến chính sự. Yêu tộc đột kích, chặt đứt đường thông tín, hắn căn bản không rõ tình huống bên ngoài. Vương Thanh Linh phụng mệnh đến trợ giúp, hẳn là tường tận mọi chuyện.
“Thể cục hiện tại có vẻ khốc liệt. Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc liên hợp đột kích, đánh chúng ta không kịp trở tay. Nghe nói Nguyên Anh tu sĩ cũng đã ngã xuống mấy vị. Yêu tộc Nguyên Anh kỳ cũng chết và bị thương không ít. Trước mắt rơi vào giai đoạn kìm giữ lẫn nhau.”
Vương Thanh Linh trả lời chi tiết, Yêu tộc liên hợp Hải tộc và Man tộc, quy mô xâm chiếm. Nhân tộc không kịp phòng bị, tổn thất thảm trọng. Nguyên Anh tu sĩ đều ra tay, hai bên đều có người chết. Hiện tại tiến vào trạng thái rất đáng lo lắng, Nguyên Anh tu sĩ không dễ dàng ra tay, Kim Đan tu sĩ là chiến lực chủ yếu.
“Các ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, lúc này tu tiên giới Nam Hải đã biết chuyện. Hơn nữa là chuyện của Nhân tộc, nghe nói cao tầng đã muốn hướng tu tiên giới Trung Nguyên cứu viện. Yêu tộc không có khả năng lấy được Nam Hải. Nhưng cẩn thận mà nghĩ, các ngươi vẫn nên di dời một bộ phận tộc nhân đi! Chừa lại một con đường sẽ an toàn hơn.”
Vương Thu Minh đề nghị.
Tiền Gia Nhuận gật gật đầu, cho dù Vương Thu Minh không nói, hắn cũng sẽ làm như vậy.
…
Đông Hoang, Ngự Yêu quốc.
Đào Sơn, nơi này nguyên bản là một cứ điểm của Vương gia. Sau khi Vương gia bị giết, cứ điểm này bị một thể lực khác chiếm cứ
Trên núi một mảng cháy đen, cây đào ngã xuống hơn phân nửa. Mấy vạn con yêu thú cấp thấp vây cả toà Đào sơn vào bên trong. Một lớp màn hình thổ hoàng sắc che kién cả toà đào sơn. Bảy bán yêu Kim Đan kỳ xuất lĩnh mấy vạn con yêu thú cấp thấp vây công Đào sơn. Các loại pháp thuật đánh lên lớp màn thổ hoàng sắc, giống như pháo hoa nở rộ vậy.
Phụ cận Đào sơn rải rác thi thể của hơn một ngàn ngườitu tiên, lượng lớn pháp khí rơi tren mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.