Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1329: Chiến Sự Ở Đông Hoang (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Từng đợt tiếng đàn uyển chuyển cuồn cuộn không ngừng truyền ra từ bên trong bức màn thổ hoàng sắc. Bộ phận yêu thú cấp thấp mắt biến thành màu đỏ, điên cuồng công kích đồng loại.

Bên trong bức màn thổ hoàng sắc, mấy trăm người tu tiên đang tụ lại một chỗ. Đại bộ phận mọi người đều có sắc mặt tuyệt vọng.

Đỉnh núi, bốn nam một nữ đang thương nghị phá vây như thế nào, Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam cũng ở bên trong.

Trên trời cao có yêu cầm, mặt đất yêu thú trùng trùng. Ngự khí phi hành? Vừa bay ra khỏi pháp trận đã bị hơn vạn con yêu thú đồng loạt công kích, chạy không được xa. Phía trước Kim Đan tu sĩ cũng làm như vậy, đã bị yêu thú ăn mất. Bọn họ chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam tham gia mộ binh, đi theo những tu sĩ khác đóng ở Đào hoa cốc. Nhưng yêu thú cấp thấp thật sự quá nhiều, bọn họ căn bản không phải là đối thủ. Nguyên Anh tu sĩ giữ chân Yêu tộc Nguyên Anh kỳ để cho bọn họ chạy trốn.

Trên đường chạy trốn Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam gặp phải Yêu tộc, bọn họ thật vất vả chạy trốn tới Đào sơn. Kết quả không qua bao lâu, Yêu tộc đã đuổi theo tới, bao vây bọn họ ở Đào sơn.

“Trình đạo hũu, Trình phu nhân, các ngươi cũng thấy, viện binh còn chưa tới. Nếu chúng ta tiếp tục cố thủ đợi viện quân thì chỉ có con đường chết. Chúng ta nhân lúc lực lượng đang không ngừng giảm bớt, thoát phá vòng vây đi! Như vậy còn có một con đường sống, ý các ngươi thế nào?”

Một người nam trung niên thân hình gầy như cây gậy trúc đề nghị, cánh tay trái của hắn đã không cánh mà bay.

“Những tu sĩ cấp thấp thì làm sao bây giờ? Chúng ta không chiếu cố được nhóm bọn hắn.”

Trình Chấn Vũ nhíu mày nói, hắn tự thân cũng khó bảo toàn, quả thật không có cách nào chiếu cố những tu sĩ cấp thấp này.

“Để bọn họ phân tán phá vòng vây, đành xem số phận mỗi người vậy. Hỗ trợ hấp dẫn một chút lực chú ý của Yêu tộc cũng tốt. Nếu có cơ hội, chúng ta lại thay bọn họ báo thù, tử đạo hữu bất tử bần đạo.”

Trình Chấn Vũ đang muốn nói thêm điều gì, đất núi rung chuyển, một đoàn thật lớn ánh lửa lan tràn trên lớp màn thổ hoàng sắc.

“Không tốt, Yêu tộc bắt đầu đột kích, chúng ta dựa theo kế hoạch mà làm việc đi!”

Người nam trung niên sắc mặt trở nên khó coi, kinh hô, sau đó bước nhanh rời khỏi. Mặt khác hai gã người nam về phương hướng khác nhau, tính phân tán mà chạy.



“Phu nhân, tấm Kiền nguyên linh hoạt phù này ngươi cầm lấy. Ngươi cầm phù này chạy trốn, ta sẽ giữ chân kẻ địch.”

Trình Chấn Vũ lấy ra một tấm phù triện ngân quang lập loè, trịnh trọng đưa cho Trịnh Nam.

Trịnh Nam lắc lắc đầu, nắm chặt tay Trình Chấn Vũ, vẻ mặt kiên quyết nói: “Phu quân, chúng ta đồng cam cộng khổ nhiều năm như vậy, có khi nào ta bỏ ngươi một mình chạy trốn sao? Đồng sinh cộng tử không phải là câu nói suông.”

Trình Chấn Vũ thở dài một hơi, ôm Trịnh Nam nói: “Phu nhân, ngươi đi theo ta chịu khổ rồi.”

Oành đùng đùng!

Một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, một vòng công kích dày đặc đánh úp lại, lớp màn thổ hoàng sắc bị thoát phá.

Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam hoá thành hai đạo độn quang phá không mà đi, tốc độ rất nhanh. Những người tu tiên khác cũng chạy trốn tứ phía

Linh quang các loại pháp thuật sáng lên, rất nhanh đi ra trước mặt bọn họ. Một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên, tu sĩ cấp thấp chết dưới sự công kích dày đặc.

Trình Chấn Vũ sử dụng ba thanh phi kiếm màu vàng, thả ra lượng lớn kiếm khí. Đánh vỡ nát hai quả hoả cầu cỡ lớn. Tay ngọc Trịnh Nam lướt qua cầm huyền. Một trận tiếng cầm dồn dập vang lên, thổi ra một mảng âm ba vô hình. Yêu thú công kích va chạm vào âm ba, bộc phát ra một trận khí lưu mạnh mẽ.

Oa oa!

Hai con quạ đen hình thể thật lớn đánh tới, tốc độ cực nhanh.

Một đạo âm ba màu lam nhạc bắn ra, nhanh chóng xẹt qua thân thể hai con quạ đen màu đỏ

Ba đạo cầu vồng màu vang bay nhanh đến, nhẹ nhàng giống như thái rau vậy, chém chúng nó thành một mảng lớn huyết vũ.

Tiếng xé gió vang lớn, mấy đại cương phong vô hình bắn nhanh đến, nháy mắt đến trước mặt Trình Chấn Vũ.

Mấy đạo âm ba bắn ra, nghênh đón.



Oành đùng đùng!

Hai người đồng quy vu tận, một vòng khí lưu dùng mắt thường có thể nhìn thấy được hiện ra. Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam mượn dùng cỗ khí lưu này bay về hướng trời cao.

Số lượng yêu thú cấp thấp tuy nhiều, nhưng chúng nó công kích không quá cao, đây là ưu thế của Kim Đan tu sĩ.

Bọn họ còn chưa bay xa, một hùng trảo màu đen lớn mấy trượng hiện ra giữa không gian trống rỗng, hung hăng chộp về phía bọn họ.

“Phu nhân cẩn thận.”

Trình Chấn Vũ bảo vệ Trịnh Nam, hùng trảo màu đen dễ dàng chụp nát linh quang hộ thể của hắn. Sau lưng hắn hiện ra năm vết máu khủng bố, mơ hồ có thể thấy được xương trắng bên trong.

Hai người nhanh chóng ngã xuống, kéo lê một đoạn trên mặt đất.

Hai con kền kền hình thể thật lớn đáp xuống, hai cự hổ màu đen cũng công kích tới.

Bốn con yêu thú bậc ba đánh về phía vợ chồng bọn họ, mấy ngàn con yêu thú cấp thấp theo sát phía sau.

Ngay tại thời điểm hai người tuyệt vọng, có tiếng xé gió vang lớn. Một cầu vồng màu xanh chói mắt đến cực điểm bay vụt tới, nhanh chóng nhập vào thân thể bốn con yêu thú bậc ba.

Huyết quang văng khắp nơi, bốn con yêu thú bậc ba biến thành mảng lớn huyết vũ.

Thanh quang chợt loé, hiện ra một thanh phi kiếm mênh mông, linh khí bức người.

Mấy ngàn con yêu thú cấp thấp ùa lên, phi kiếm màu xanh bộc phát ra một trận tiếng kiếm minh trong xuốt. Vô số phi kiếm màu xanh thổi quét mà ra, bắn nhanh về bốn phương tám hướng.

Một mảng lớn yêu thú cáp thấp ngã bên trong vũng máu, thân thể vỡ nát. Trong không khí tản mát ra mùi máu tươi nồng đậm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook