Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1453: Cửu Dương Thần Nhũ, Uẩn Linh Ngọc Dịch Và Ngọc Tang Thần Thuỷ
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Ngũ Long hải vực, Thanh Long đảo.
Bên trong một toà cung điện màu xanh cao hơn ba mươi trượng, ba mươi Kim Đan tu sĩ đang tập hợp cùng nhau, phẩm trà nói chuyện phiếm, trao đổi tâm đắc tu luyện.
Phía trước có bày hai ngọc bàn hình chữ nhật màu xanh, một gã thanh niên đầu đội ngọc quan màu xanh và một cô gái trẻ váy màu xanh nhu.
Thanh niên thanh sam mày kiếm mắt sáng, thân hình cao lớn, pha lẫn vài phần bộ dáng công tử. Cô vái váy xanh mũi quỳnh miệng anh, hai mắt như nước, pha vài phần cảm giác tiểu cô nương.
Bọn họ là hậu nhận của Thanh Long chân nhân Long Vân Tiêu và Lưu Nguyệt tiên tử Vân Trà, cả hai người đều là Kim Đan tu sĩ.
Mười đại tông môn Nam Hải dẫn dầu, triển khai phản công. Bởi vì Hải tộc điều động lượng lớn nhân thủ bao vây tiễu trừ người tu tiên quấy nhiễu ở hậu phương. Lực lượng ở tiền tuyến suy yếu không ít, Nhân tộc phản công, thế như chẻ tre. Đã thu hồi lại ba hải vực, lấy lại toàn bộ địa bàn đã mất chỉ là vấn đề thời gian.
Sau khi đại chiến kết thúc, nhất định phải nghỉ ngơi lấy lại sức. Thanh Long chân nhân và Lưu Nguyệt tiên tử mời không ít Kim Đan tu sĩ, chính nghĩa được ủng hộ. Bọn họ hy vọng mượn cơ hội này giao hảo cùng các thế lực khác, hợp tác vì ngày sau đánh hạ
Thanh Liên tiên lữ có chiến tích doạ người, đám người Vương Thanh Linh tự nhiên trở thành đối tượng được các thế lực chào mời.
Diệp Hải Đường đang tu luyện, không có đến. chỉ có ba người Vương Thanh Linh, Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân tham gia tụ hội lần này. Ngoại trừ trao đổi những tâm dắc tu luyện, còn có hội trao đổi.
Ánh mắt Vân Long Tiêu xẹt qua chúng tu sĩ ở đây, cười nói: “Nếu không có tâm đắc tu luyện nào cần trao đổi nữa, chúng ta tiến vào hội trao đổi tiếp theo thôi.”
Không có người đáp lại, ống tay áo của Long Vân Tiêu vung về hướng ngọc bàn, thanh quang chợt loé, trên mặt bàn xuất hiện hơn mấy chục loại tài liệu, đan dược, linh thú đản, tài liệu luyện khí, yêu đan,… Đều là tài nguyên tu tiên Kim Đan tu sĩ dùng được, trên thị trường cũng không hay gặp.
“Những tài liệu này đổi lấy tài liệu có giá trị ngang nhau, ưu tiên tài liệu luyện đan.”
“Long tiên tử, trong hồ lô màu trắng kia đungej cái gì?”
Vương Thanh Linh chỉ vào một hồ lô trắng noãn, tò mò hỏi.
Thường mà nói, trong pháp khi hồ lô sẽ chứa chất lỏng, ví dụ như linh dịch, linh thuỷ.
“Cửu Dương thần thuỷ, các vị đạo hữu chắc đã từng nghe nói qua rồi!”
Long Vân Mính mỉm cười trả lời.
“Cửu Dương thần thuỷ? Đây không phải là linh thuỷ độc môn của Cửu Dương tông sao? Nghe nói linh thuỷ này vô cùng hữu ích đối với sự sinh trưởng của thực vật. Những linh dược quý hiếm dùng Cửu Dương thần thuỷ, rất có ích cho sự sinh trưởng. Linh dược chết rồi cũng có thể cải tử hoàn sinh, không có khả năng đi! Cửu Dương tông sẽ không dễ dàng truyền nó ra ngoài.”
Hoàng Phủ Vanh có chút kinh ngạc nói, chiến sự ở tiền tuyến kịch liệt. Hắn bị trọng thương, được triệu hồi về Thanh Long đảo để điều dưỡng.
“Đây là Cửu Dương thần thuỷ nổi danh cùng Cửu Dương thần nhũ. Đương nhiên, là Cửu Dương thần nhũ pha loãng, cũng chỉ có mười giọt, hiệu quả kém hơn so với linh nhũ ngàn năm. Nhưng sau khi dùng, có thể rất nhanh khôi phục pháp lực. Ngoài ra, dùng để ngâm linh thú đản đã lâu năm hoặc trứng linh trùng hay hạt giống linh dược cũng có góp ích.”
Nghe xong lời này, không ít Kim Đan tu sĩ ở đây đều động tâm.
Hai mắt Vương Thanh Linh sáng ngời, nàng đang lo không biết ấp trứng Vương Trường Sinh giao như thế nào đây!
Nhiều người truyền âm trao đổi cùng Long Vân Trà, Vương Thanh Linh cũng không ngoại lệ.
Vương Thanh Linh dùng một viên yêu đan bậc ba thuộc tính lôi, đổi lấy ba giọt Cửu Dương thần nhũ pha loãng. Hoàng Phủ Vanh cũng trao đổi được vài giọt Cửu Dương thần nhũ pha loãng.
Sau khi Long Vân Trà trao đổi xong, các Kim Đan tu sĩ khác lục tục đi lên phía trước trao đổi. Có người trao đổi thành công, có người không.
Một chén trà nhỏ thời gian sau, đến phiên Vương Thanh Linh, nàng lấy ra mấy chục dạng tài liệu. Đều là yêu đan bậc ba, cũng có một ít là tài liệu luyện khí bậc ba.
“Đổi lấy linh vật thuộc tính băng bậc ba, yêu đan, hoặc là vật có lợi cho việc ấp linh đản.”
“Vương phu nhân, đây là Uẩn Linh ngọc dịch Âu Dương gia chúng ta chế xuất. Đối với linh thú đản ấp đã lâu có ưu việt nhất định. Đổi lấy một viên yêu đan bậc ba thuộc tính hoả.”
Một gã nho sinh áo trắng khuôn mặt nho nhã truyền âm với Vương Thanh Linh, khách khí nói:
“Được, trao đổi.”
Vương Thanh Linh sảng khoái đáp ứng, chỉ cần đổi được vật có lợi cho việc ấp linh thú đản, nàng đều sẽ thử một lần.
Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân cũng lấy ra đồ trao đổi, Vương Thu Minh trao đổi được một khối Lưu ly kim, có thể gia tăng uy lực của pháp bảo. Vương Mạnh Bân cũng đổi được đồ hợp tâm ý mình.
Sau nửa canh giờ, trao đổi hội chấm dứt, chúng tu sĩ lục tục rời khỏi, Hoàng Phủ Vanh gọi Vương Thanh Linh lại.
“Như thế nào? Hoàng Phủ đạo hữu? Có chuyện gì sao?”
Giọng điệu Vương Thanh Linh bình thản, nếu không phải cố kỵ thực lực của Hoàng Phủ gia, nàng sẽ không quan tâm Hoàng Phủ Vanh. Hoàng Phủ Vanh lại muốn mua Băng phong giao, hắn xem nhẹ cảm tình của Vương Thanh Linh đối với Băng phong giao.
Bàn tay Hoàng Phủ Vanh vừa lật, trên tay hắn liền xuất hiện nhiều hơn một cái hồ lô màu xanh, thành khẩn nói: “Vương tiên tử, tại hạ cảm thấy có lỗi sâu sắc. Đây là một ít Ngọc Tang thần thuỷ pha loãng, dùng để ấp linh thú đản hẳn là sẽ không có vấn đề gì.”
Vương Thanh Linh lắc lắc đầu, uyển chuyển cự tuyệt: “Đa tạ ý tốt của ngươi, vô công không chịu lộc.”
Bên trong một toà cung điện màu xanh cao hơn ba mươi trượng, ba mươi Kim Đan tu sĩ đang tập hợp cùng nhau, phẩm trà nói chuyện phiếm, trao đổi tâm đắc tu luyện.
Phía trước có bày hai ngọc bàn hình chữ nhật màu xanh, một gã thanh niên đầu đội ngọc quan màu xanh và một cô gái trẻ váy màu xanh nhu.
Thanh niên thanh sam mày kiếm mắt sáng, thân hình cao lớn, pha lẫn vài phần bộ dáng công tử. Cô vái váy xanh mũi quỳnh miệng anh, hai mắt như nước, pha vài phần cảm giác tiểu cô nương.
Bọn họ là hậu nhận của Thanh Long chân nhân Long Vân Tiêu và Lưu Nguyệt tiên tử Vân Trà, cả hai người đều là Kim Đan tu sĩ.
Mười đại tông môn Nam Hải dẫn dầu, triển khai phản công. Bởi vì Hải tộc điều động lượng lớn nhân thủ bao vây tiễu trừ người tu tiên quấy nhiễu ở hậu phương. Lực lượng ở tiền tuyến suy yếu không ít, Nhân tộc phản công, thế như chẻ tre. Đã thu hồi lại ba hải vực, lấy lại toàn bộ địa bàn đã mất chỉ là vấn đề thời gian.
Sau khi đại chiến kết thúc, nhất định phải nghỉ ngơi lấy lại sức. Thanh Long chân nhân và Lưu Nguyệt tiên tử mời không ít Kim Đan tu sĩ, chính nghĩa được ủng hộ. Bọn họ hy vọng mượn cơ hội này giao hảo cùng các thế lực khác, hợp tác vì ngày sau đánh hạ
Thanh Liên tiên lữ có chiến tích doạ người, đám người Vương Thanh Linh tự nhiên trở thành đối tượng được các thế lực chào mời.
Diệp Hải Đường đang tu luyện, không có đến. chỉ có ba người Vương Thanh Linh, Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân tham gia tụ hội lần này. Ngoại trừ trao đổi những tâm dắc tu luyện, còn có hội trao đổi.
Ánh mắt Vân Long Tiêu xẹt qua chúng tu sĩ ở đây, cười nói: “Nếu không có tâm đắc tu luyện nào cần trao đổi nữa, chúng ta tiến vào hội trao đổi tiếp theo thôi.”
Không có người đáp lại, ống tay áo của Long Vân Tiêu vung về hướng ngọc bàn, thanh quang chợt loé, trên mặt bàn xuất hiện hơn mấy chục loại tài liệu, đan dược, linh thú đản, tài liệu luyện khí, yêu đan,… Đều là tài nguyên tu tiên Kim Đan tu sĩ dùng được, trên thị trường cũng không hay gặp.
“Những tài liệu này đổi lấy tài liệu có giá trị ngang nhau, ưu tiên tài liệu luyện đan.”
“Long tiên tử, trong hồ lô màu trắng kia đungej cái gì?”
Vương Thanh Linh chỉ vào một hồ lô trắng noãn, tò mò hỏi.
Thường mà nói, trong pháp khi hồ lô sẽ chứa chất lỏng, ví dụ như linh dịch, linh thuỷ.
“Cửu Dương thần thuỷ, các vị đạo hữu chắc đã từng nghe nói qua rồi!”
Long Vân Mính mỉm cười trả lời.
“Cửu Dương thần thuỷ? Đây không phải là linh thuỷ độc môn của Cửu Dương tông sao? Nghe nói linh thuỷ này vô cùng hữu ích đối với sự sinh trưởng của thực vật. Những linh dược quý hiếm dùng Cửu Dương thần thuỷ, rất có ích cho sự sinh trưởng. Linh dược chết rồi cũng có thể cải tử hoàn sinh, không có khả năng đi! Cửu Dương tông sẽ không dễ dàng truyền nó ra ngoài.”
Hoàng Phủ Vanh có chút kinh ngạc nói, chiến sự ở tiền tuyến kịch liệt. Hắn bị trọng thương, được triệu hồi về Thanh Long đảo để điều dưỡng.
“Đây là Cửu Dương thần thuỷ nổi danh cùng Cửu Dương thần nhũ. Đương nhiên, là Cửu Dương thần nhũ pha loãng, cũng chỉ có mười giọt, hiệu quả kém hơn so với linh nhũ ngàn năm. Nhưng sau khi dùng, có thể rất nhanh khôi phục pháp lực. Ngoài ra, dùng để ngâm linh thú đản đã lâu năm hoặc trứng linh trùng hay hạt giống linh dược cũng có góp ích.”
Nghe xong lời này, không ít Kim Đan tu sĩ ở đây đều động tâm.
Hai mắt Vương Thanh Linh sáng ngời, nàng đang lo không biết ấp trứng Vương Trường Sinh giao như thế nào đây!
Nhiều người truyền âm trao đổi cùng Long Vân Trà, Vương Thanh Linh cũng không ngoại lệ.
Vương Thanh Linh dùng một viên yêu đan bậc ba thuộc tính lôi, đổi lấy ba giọt Cửu Dương thần nhũ pha loãng. Hoàng Phủ Vanh cũng trao đổi được vài giọt Cửu Dương thần nhũ pha loãng.
Sau khi Long Vân Trà trao đổi xong, các Kim Đan tu sĩ khác lục tục đi lên phía trước trao đổi. Có người trao đổi thành công, có người không.
Một chén trà nhỏ thời gian sau, đến phiên Vương Thanh Linh, nàng lấy ra mấy chục dạng tài liệu. Đều là yêu đan bậc ba, cũng có một ít là tài liệu luyện khí bậc ba.
“Đổi lấy linh vật thuộc tính băng bậc ba, yêu đan, hoặc là vật có lợi cho việc ấp linh đản.”
“Vương phu nhân, đây là Uẩn Linh ngọc dịch Âu Dương gia chúng ta chế xuất. Đối với linh thú đản ấp đã lâu có ưu việt nhất định. Đổi lấy một viên yêu đan bậc ba thuộc tính hoả.”
Một gã nho sinh áo trắng khuôn mặt nho nhã truyền âm với Vương Thanh Linh, khách khí nói:
“Được, trao đổi.”
Vương Thanh Linh sảng khoái đáp ứng, chỉ cần đổi được vật có lợi cho việc ấp linh thú đản, nàng đều sẽ thử một lần.
Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân cũng lấy ra đồ trao đổi, Vương Thu Minh trao đổi được một khối Lưu ly kim, có thể gia tăng uy lực của pháp bảo. Vương Mạnh Bân cũng đổi được đồ hợp tâm ý mình.
Sau nửa canh giờ, trao đổi hội chấm dứt, chúng tu sĩ lục tục rời khỏi, Hoàng Phủ Vanh gọi Vương Thanh Linh lại.
“Như thế nào? Hoàng Phủ đạo hữu? Có chuyện gì sao?”
Giọng điệu Vương Thanh Linh bình thản, nếu không phải cố kỵ thực lực của Hoàng Phủ gia, nàng sẽ không quan tâm Hoàng Phủ Vanh. Hoàng Phủ Vanh lại muốn mua Băng phong giao, hắn xem nhẹ cảm tình của Vương Thanh Linh đối với Băng phong giao.
Bàn tay Hoàng Phủ Vanh vừa lật, trên tay hắn liền xuất hiện nhiều hơn một cái hồ lô màu xanh, thành khẩn nói: “Vương tiên tử, tại hạ cảm thấy có lỗi sâu sắc. Đây là một ít Ngọc Tang thần thuỷ pha loãng, dùng để ấp linh thú đản hẳn là sẽ không có vấn đề gì.”
Vương Thanh Linh lắc lắc đầu, uyển chuyển cự tuyệt: “Đa tạ ý tốt của ngươi, vô công không chịu lộc.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.