Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1452: Vạn Độc Chân Quân Nhâm Tự Tại (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

“Các ngươi muốn làm gì thì làm, đừng làm phiền lão phu câu cá. Nếu không lão phu không ngại giết toàn bộ các ngươi.”

Người nam trung niên giọng điệu lạnh nhạt, trong giọng nói hiển lộ ý uy hiếp không thể nghi ngờ.

“Hừ, thật có khẩu khí. Ngay cả khi ngươi là đại tu sĩ, lấy một địch mười? Xem chúng ta là giá áo túi cơm sao? Giết hắn.”

Người nam áo đỏ cười khẩy nói, tay lấy ra một con ốc biển màu đỏ lớn bằng bàn tay, mặt trên có phù văn lưu chuyển không ngừng. Tảm mát ra một trận dao động thuộc tính hoả.

Vang lên một tiếng kèn trầm thấp, một vòng âm ba màu đỏ mắt thường có thể nhìn thấy được thổi quét ra, bay thẳng đến người người nam trung niên. Nơi nào âm ba màu đỏ đi qua, nước biển nháy mắt dao động kịch liệt.

Những người khác cũng lần lượt thi triển thủ đoạn, nước biển kịch liệt quay cuồng, dâng lên sóng biển cao hơn trăm trượng, giống như lớp màn che trời vậy, hung hăng chụp về phía người nam trung niên.

“Nếu nhóm các ngươi đã muốn đi tìm chết, lão phu đành tiễn các ngươi một đoạn đường.”

Người nam trung niên sắc mặt lạnh lùng, tay phải bổ về hướng hư không, vô số hắc khí từ trên người hắn tuôn ra, hoá thành một đạo cự nhận màu đen, dẫn theo một cỗ hương vị gay mũi, đi thẳng đến đối diện.

Âm ba màu đỏ và cự nhận màu đen va chạm vào nhau, nhất thời toát ra một cỗ khói nhẹ, phát ra tiếng “Tư tư” trầm đục. Âm ba màu đỏ giống như gặp phải khắc tinh, chợt vỡ tạc ra, cự nhận màu đen bay tẳng đến chỗ người nam áo đỏ. Nháy mắt xuất hiện trước mặt người nam áo đỏ.

Người nam áo đỏ bị doạ giật mình, ốc biển màu đỏ hào quang đại trướng, bay ra mảng lớn hoả diễm, hoá thành một bức tường lửa màu đỏ cai vài chục trượng, che ở trước người hắn.



Vang lên một tiếng trầm nặng, hoả cầu màu đỏ bị cự nhận trảm thành hai nửa. Bên ngoài thân người nam áo đỏ hiện ra vô số vảy màu đỏ, hay tay giao nhau, chắn ở phía trước. Nhục thân hắn mười phần mạnh mẽ, pháp bảo khó thương, ngay cả linh mẫn thuật nhiều lắm cũng chỉ làm hắn bị thương nhẹ.

Cự nhận màu đen chém trên cánh tay hắn, vẫn chưa thể đánh nát vảy trên tay, nhưng hai tay của hắn nhất thời toát ra một mảng lớn khói nhẹ.

Người nam áo đỏ phát ra tiếng hét thảm thiết, hắn phát hiện bản thân đã sai lầm, cự nhận màu đen có chứa kịch độc. Chẳng sợ hắn là Hải tộc Nguyên Anh kỳ, cũng không thể chịu nổi.

Trời cao truyền đế tiếng gầm rú thật lớn, một vân đoàn màu đen thật lớn xuất hiện ở trên đỉnh đầu mười gã Hải tộc.

Vân đoàn màu đen quay cuồng một trận, sau đó mưa xuống, nước mưa cũng là màu đen.

Hạt mưa màu đen dừng ở trên người yêu thú, nhất thời bốc lên một trận khói nhẹ. Yêu thú kịch liệt quay cuồng phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết. Vô số hạt mưa màu đen dừng lên trên người bạch tuột màu vàng, nó phát ra tiếng kêu thảm thiết. Sau đó biến thành một bãi máu loãng, chút năng lực phản kháng cũng không có.

Người nam áo đỏ sợ tới mức hồn bay ra ngoài, quanh thân toát ra một mảng lớn hoả diễm màu đỏ. Bay ngược ra ngoài, những hạt mưa màu đen tới gần hắn năm trượng, nháy mắt đều biến mất.

Phía sau người nam trung niên chợt sáng lên nhiều điểm lam quang, hoá thành một thanh niên áo đen bên ngoài thân trải rộng vảy đen, thanh niên áo đen là Nguyên Anh sơ kỳ.

Quanh thân thanh niên áo đen xuất hiện vô số hồ quang màu đen, lấy ra một cây cự phủ ngập tràn hồ quang, hung hăng bổ về phía người nam trung niên, tốc độ cực nhanh.

Quanh thân người nam trung niên chợt toát ra mảng lớn sương mù màu đen gay mũi, thanh niên áo đen hai tay đụng tới sương mù màu đen, nhất thời bốc lên một trận khoi nhẹ Hắn phát ra tiếng kêu thống khổ, buông lỏng cự phủ màu đen. Cự phủ màu đen rơi trên mặt đất, va chạm vào sương mù màu đen, linh quang chợt ảm đạm xuống dưới.

Vang lớn tiếng xé gió, một cái móng vuốt màu đen lớn hơn mười trượng từ trong sương mù bay ra, bắt được thanh niên áo đen.



Móng vuốt màu đen trải rộng lông tơ màu đen, giống như móng vuốt của nhện.

“A…”

Thanh niên áo đen tru lên tiếng kêu thống khổ, thân thể lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hoá thành một bãi máu loãng, ngay cả tinh hồn cũng không thể đào tẩu.

“Không tốt, chạy mau, hắn là một trong Ngũ tiên hải ngoại Vạn Độc chân quân Nhâm Tự Tại. Người này có danh xưng là độc thánh, Kim Giao vương của tộc Giao long cũng ăn kông ít mệt ở trong tay hắn.”

Người nam áo đỏ đột nhiên nhớ tới điều gì, thất thanh nói, sau đó vội vàng lẻn vào đáy biển.

Những Hải tộc khác đều lẻn vào đáy biển, không dám chậm trễ.

Trời cao không ngừng hạ xuống từng hạt mưa màu đen, rơi vào bên trong nước biển, bốc lên một trận khói nhẹ. Một con yêu thú cấp thấp trồi lên khỏi mặt biển, hạt mưa màu đen dừng ở trên thi thể yêu thú cấp thấp. Thi thể nó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hoá thành bãi máu loãng.

Khói độc màu đen quanh thân Nhâm Tự Tại quay cuồng một trận, chợt biến mất không thấy. Hoá thành một viên châu màu đen lớn bằng quả trứng chim, trên mặt lưu lại một giọt máu loãng.

“Bản mạng pháp bảo của lão phu Vạn độc châu được luyện nhập một trong mười tuyệt độc là Đoạn hồn lệ. Là khắc tinh của đại đa số thể thu, lại dám lợi dụng thuỷ độn thuật đến gần để công kích lão phu, thật là ngu hết thuốc chữa.”

Nhâm Tự Tại lẩm bẩm, mở miệng, viên châu màu đen hoá thành một đạo hắc quang, bay trở về trong miệng của hắn, biến mất không thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook