Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1358: Hoàng Phú Qúy Bán Đồ Ve Chai (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Kỳ quái là, chất lỏng màu xanh cũng không có tính công kích gì, đánh ở trên phòng ngự bọn họ cũng không có chút dị thường.
Bọn họ độn tốc tuy mau, Băng phong giao tốc độ cũng không chậm.
Kỳ quái là, Băng phong giao di chuyển vào sâu đáy biển, chuyện này nàng làm cho năm tên Hải tộc không đoán được.
Băng phong giao là yêu thú hệ Băng, ai cũng không dám thi triển thủy độn tốc để ngăn lại Băng phong giao, vậy chẳng khác nào tìm cái chết.
Băng phong giao càng lặn xuống càng sâu, càng khó chạy trốn.
Không quá bao lâu, một trận tiếng minh thanh quái dị vang lên, một đoàn xích hồng sắc cá heo từ bốn phương tám hướng đánh tới, tốc độ rất nhanh, mục tiểu thẳng năm tên Hải tộc.
“Sao lại thế này? Như thế nào lại hấp dẫn nhiều hỏa đồn thú tới đây?”
“Đáng chết, ta đã biết, chất lỏng màu xanh này là chất bài tiết hỏa đồn thú luyện chế màu thành, hỏa đồn thú đực đối với các bài tiết rất mẫn cảm, chúng nó sẽ ngăn cản chúng ta truy kích nữ tu sĩ Nhân tộc.”
Người nam áo vàng nhíu mày dặn dò nói: “Hai người các ngươi ngăn hỏa đồn này lại, ba người chung sta tiếp tục truy .”
Năm tên Hải tộc binh chia ra hai đường, hai người ngăn cản đánh úp Hỏa đồn thú, ba người còn lại truy kích Vương Thanh Linh.
Người nam áo vàng một bên truy kích, môt bên khống chế yêu thú khác công kích Vương Thanh Linh. Băng phong giao độn tốc rất nhanh, đám yêu thú này đuổi theo không kịp.
Một khắc đồng hồ sau, Băng phong giao đến đáy biển, dưới chân từng mảng lớn đáy biển màu nâu, xa xa là san hô đủ màu sắc.
Vương Thanh Linh thả ra Địa long khâu. Bên ngoài thân Địa long khâu sáng lên một trận hoàng quang, hơn phân nửa thân thể chui vào bên trong đáy biển màu nâu.
Đáy biển bản thân là lục địa, thích hợp cho Địa long khâu thích hợp thi triển độn thổ thuật chạy trốn.
“Không tốt, ngăn cản nàng, đừng làm cho nàng chạy trốn.”
Quanh người Vương Thanh Linh chợt sáng lên một trận lam quang, nàng tựa như là nghĩ tới gì đó, thả ra một con Cự giải khôi lỗi thú, cái càng lớn của con cự giải khôi lỗi vung lên, đánh về phía chỗ khu vực có lam quang.
Một bàn tay không lồ mờ nhạt hiện lên ở đỉnh đầu Vương Thanh Linh, phách về phía đầu nàng. Bên ngoài thân Vương Thanh Linh sáng lên một trận kim quang, nhảy xuống đất, nhưng vẫn là chậm một nhịp, phía sau lưng đã bị bàn tay khổng lồ chụp lại.
“Phốc!”
Vương Thanh Linh phun ra một mồm máu tươi, thuận thế ngã ở trên mặt đất, nàng thu hồi lại Băng phong giao vào bên trong Linh thú châu, nhảy lên lưng Địa long khâu, chui vào bên trong đáy biển.
Lam quang chợt lóe, một gã người nam lưng hùm vai gấu chợt hiện thân, cự giải khôi lỗi thú đánh tới.
Thanh niên áo lam không dám sơ ý, vội vàng tế ra pháp bảo ngăn cản lại. Mặt khác hai gã tộc nhân Hải tộc muốn đuổi theo Vương Thanh Linh, một viên hải châu đen thùi lùi từ dưới đáy đáy biển bay ra, chợt bạo liệt mở ra, từng mảng lớn chất lỏng màu đen chảy ra, thanh niên áo lam không dám sơ ý, vội vàng tránh đi.
Một con yêu tôm hình thể thật lớn va chạm vào chất lỏng màu đen, chợt trở nên táo bạo hẳn lên, điên cuồng công kích thanh niên áo lam.
Thanh niên áo lam một quyền đánh vào đầu tôm, đầu yêu tôm bốn phần ngũ liệt.
“Làm sao bây giờ? Nàng dọc theo đáy biển chạy trốn.”
Bọn họ vạn van không ngờ, Vương Thanh Linh lại dám chạy đến đấy biển, lợi dùng linh trùng độn địa chạy trốn, lá gan quá lớn.
Là bởi vì bọn họ không nghĩ tới, Vương Thanh Linh mới có cơ hội đắc thủ.
Bọn họ tinh thông pháp thuật hệ thủy, nhưng không am hiểu pháp thuật hệ thổ. Ngoại trừ lần đó ra, Vương Thanh Linh thủ đoạn ùn ùn, bọn họ không dám tùy tiện đuổi theo.
“Quên đi, mặc kệ nàng, nhiệm vụ chúng ta là bắt Kim hạt đảo, lấy nơi này thành lập cứ điểm, tiến nhưng công, lui nhưng thủ. Nếu không phải chiến tuyến chúng ta có vẻ đẩy mạnh, Nhân tộc đã sớm phái trọng binh đóng ở Kim hạt đảo, bảo vệ Kim hạt đảo là mấu chốt.”
Người nam áo vàng cân nhắc nửa ngày, như vậy mà nói, mục đích bọn họ muốn đã đạt được, tiếp tục truy kích Vương Thanh Linh, vạn nhất bị Vương Thanh Linh phản giết, như vậy không tốt rồi. Ở lục địa đấu pháp, ngay cả Huyền Quy nhất tộc đều không có cách nào để chiếm được tiện nghi trên tay Vương Thanh Linh, huống chi là bọn họ.
“Chuyện này không thể ngoại truyền, nếu không làm cho người ta cười đến rụng răng. Đã nói là Địa long giao của nàng tỉ suất truyền lực khá, ai dám nói bậy, lão tử bóc da hắn.”
Người nam áo vàng lạnh lừng nói, chuyện này truyền ra ngoài, thì mặt mũi hắn không còn gì để nói, còn có thể bị đối thủ cạnh tranh lấy cớ để công kích hắn.
Mặt khác hai gã tộc nhân hải tộc đáp ứng xuống, di chuyển tới mặt biển theo người nam áo vàng.
Địa phương dưới đấy biển cách mấy trăm trượng, Vương Thanh Linh ở trên lưng Địa long khâu, di chuyển rất nhanh.
“Địa long khâu, có tránh được một kiếp, liền phải xem ngươi.”
Vương Thanh Linh lẩm bẩm, nàng chắc chắn là Hải tộc không thể tưởng tượng được là nàng từ đáy biển mà chạy trốn. Lúc này mới mạo hiểm từ đáy biển chạy trốn, hiện tại xem ra, nàng đã thành công.
Địa long khâu bên ngoài thân hoàng quang đại trướng, độn tốc nhanh hơn.
...
Đông Hoang, Bách Trùng sơn mạch.
Một sơn cốc lớn được bao vây bởi ba ngọn núi, trong cốc có một tòa đại thành cao hơn trăm trượng, trong thành kiến trúc san sát, có thể nhìn thấy lượng lớn người tu tiên.
Trong một cung điện màu vàng khí thế rộng rãi, một nho sinh mặc áo trắng khuôn mặt trắng nõn ngồi ở chủ tọa, Vương Thanh Sơn và hơn mười Kim đan tu sĩ đứng bên cạnh nho sinh áo trắng, thần sắc cung kính.
Nho sinh áo trắng là tân tấn Nguyên anh tu sĩ ở Sùng Dương thư viện Quân Thiên Thương. Hắn là đối tượng trọng điểm của Sùng Dương thư viện.
Đại chiến lúc này đây. Bảy đại tiên môn đều phái ra đệ tỉnh tinh nhuệ để chống đỡ Yêu tộc.
Bọn họ độn tốc tuy mau, Băng phong giao tốc độ cũng không chậm.
Kỳ quái là, Băng phong giao di chuyển vào sâu đáy biển, chuyện này nàng làm cho năm tên Hải tộc không đoán được.
Băng phong giao là yêu thú hệ Băng, ai cũng không dám thi triển thủy độn tốc để ngăn lại Băng phong giao, vậy chẳng khác nào tìm cái chết.
Băng phong giao càng lặn xuống càng sâu, càng khó chạy trốn.
Không quá bao lâu, một trận tiếng minh thanh quái dị vang lên, một đoàn xích hồng sắc cá heo từ bốn phương tám hướng đánh tới, tốc độ rất nhanh, mục tiểu thẳng năm tên Hải tộc.
“Sao lại thế này? Như thế nào lại hấp dẫn nhiều hỏa đồn thú tới đây?”
“Đáng chết, ta đã biết, chất lỏng màu xanh này là chất bài tiết hỏa đồn thú luyện chế màu thành, hỏa đồn thú đực đối với các bài tiết rất mẫn cảm, chúng nó sẽ ngăn cản chúng ta truy kích nữ tu sĩ Nhân tộc.”
Người nam áo vàng nhíu mày dặn dò nói: “Hai người các ngươi ngăn hỏa đồn này lại, ba người chung sta tiếp tục truy .”
Năm tên Hải tộc binh chia ra hai đường, hai người ngăn cản đánh úp Hỏa đồn thú, ba người còn lại truy kích Vương Thanh Linh.
Người nam áo vàng một bên truy kích, môt bên khống chế yêu thú khác công kích Vương Thanh Linh. Băng phong giao độn tốc rất nhanh, đám yêu thú này đuổi theo không kịp.
Một khắc đồng hồ sau, Băng phong giao đến đáy biển, dưới chân từng mảng lớn đáy biển màu nâu, xa xa là san hô đủ màu sắc.
Vương Thanh Linh thả ra Địa long khâu. Bên ngoài thân Địa long khâu sáng lên một trận hoàng quang, hơn phân nửa thân thể chui vào bên trong đáy biển màu nâu.
Đáy biển bản thân là lục địa, thích hợp cho Địa long khâu thích hợp thi triển độn thổ thuật chạy trốn.
“Không tốt, ngăn cản nàng, đừng làm cho nàng chạy trốn.”
Quanh người Vương Thanh Linh chợt sáng lên một trận lam quang, nàng tựa như là nghĩ tới gì đó, thả ra một con Cự giải khôi lỗi thú, cái càng lớn của con cự giải khôi lỗi vung lên, đánh về phía chỗ khu vực có lam quang.
Một bàn tay không lồ mờ nhạt hiện lên ở đỉnh đầu Vương Thanh Linh, phách về phía đầu nàng. Bên ngoài thân Vương Thanh Linh sáng lên một trận kim quang, nhảy xuống đất, nhưng vẫn là chậm một nhịp, phía sau lưng đã bị bàn tay khổng lồ chụp lại.
“Phốc!”
Vương Thanh Linh phun ra một mồm máu tươi, thuận thế ngã ở trên mặt đất, nàng thu hồi lại Băng phong giao vào bên trong Linh thú châu, nhảy lên lưng Địa long khâu, chui vào bên trong đáy biển.
Lam quang chợt lóe, một gã người nam lưng hùm vai gấu chợt hiện thân, cự giải khôi lỗi thú đánh tới.
Thanh niên áo lam không dám sơ ý, vội vàng tế ra pháp bảo ngăn cản lại. Mặt khác hai gã tộc nhân Hải tộc muốn đuổi theo Vương Thanh Linh, một viên hải châu đen thùi lùi từ dưới đáy đáy biển bay ra, chợt bạo liệt mở ra, từng mảng lớn chất lỏng màu đen chảy ra, thanh niên áo lam không dám sơ ý, vội vàng tránh đi.
Một con yêu tôm hình thể thật lớn va chạm vào chất lỏng màu đen, chợt trở nên táo bạo hẳn lên, điên cuồng công kích thanh niên áo lam.
Thanh niên áo lam một quyền đánh vào đầu tôm, đầu yêu tôm bốn phần ngũ liệt.
“Làm sao bây giờ? Nàng dọc theo đáy biển chạy trốn.”
Bọn họ vạn van không ngờ, Vương Thanh Linh lại dám chạy đến đấy biển, lợi dùng linh trùng độn địa chạy trốn, lá gan quá lớn.
Là bởi vì bọn họ không nghĩ tới, Vương Thanh Linh mới có cơ hội đắc thủ.
Bọn họ tinh thông pháp thuật hệ thủy, nhưng không am hiểu pháp thuật hệ thổ. Ngoại trừ lần đó ra, Vương Thanh Linh thủ đoạn ùn ùn, bọn họ không dám tùy tiện đuổi theo.
“Quên đi, mặc kệ nàng, nhiệm vụ chúng ta là bắt Kim hạt đảo, lấy nơi này thành lập cứ điểm, tiến nhưng công, lui nhưng thủ. Nếu không phải chiến tuyến chúng ta có vẻ đẩy mạnh, Nhân tộc đã sớm phái trọng binh đóng ở Kim hạt đảo, bảo vệ Kim hạt đảo là mấu chốt.”
Người nam áo vàng cân nhắc nửa ngày, như vậy mà nói, mục đích bọn họ muốn đã đạt được, tiếp tục truy kích Vương Thanh Linh, vạn nhất bị Vương Thanh Linh phản giết, như vậy không tốt rồi. Ở lục địa đấu pháp, ngay cả Huyền Quy nhất tộc đều không có cách nào để chiếm được tiện nghi trên tay Vương Thanh Linh, huống chi là bọn họ.
“Chuyện này không thể ngoại truyền, nếu không làm cho người ta cười đến rụng răng. Đã nói là Địa long giao của nàng tỉ suất truyền lực khá, ai dám nói bậy, lão tử bóc da hắn.”
Người nam áo vàng lạnh lừng nói, chuyện này truyền ra ngoài, thì mặt mũi hắn không còn gì để nói, còn có thể bị đối thủ cạnh tranh lấy cớ để công kích hắn.
Mặt khác hai gã tộc nhân hải tộc đáp ứng xuống, di chuyển tới mặt biển theo người nam áo vàng.
Địa phương dưới đấy biển cách mấy trăm trượng, Vương Thanh Linh ở trên lưng Địa long khâu, di chuyển rất nhanh.
“Địa long khâu, có tránh được một kiếp, liền phải xem ngươi.”
Vương Thanh Linh lẩm bẩm, nàng chắc chắn là Hải tộc không thể tưởng tượng được là nàng từ đáy biển mà chạy trốn. Lúc này mới mạo hiểm từ đáy biển chạy trốn, hiện tại xem ra, nàng đã thành công.
Địa long khâu bên ngoài thân hoàng quang đại trướng, độn tốc nhanh hơn.
...
Đông Hoang, Bách Trùng sơn mạch.
Một sơn cốc lớn được bao vây bởi ba ngọn núi, trong cốc có một tòa đại thành cao hơn trăm trượng, trong thành kiến trúc san sát, có thể nhìn thấy lượng lớn người tu tiên.
Trong một cung điện màu vàng khí thế rộng rãi, một nho sinh mặc áo trắng khuôn mặt trắng nõn ngồi ở chủ tọa, Vương Thanh Sơn và hơn mười Kim đan tu sĩ đứng bên cạnh nho sinh áo trắng, thần sắc cung kính.
Nho sinh áo trắng là tân tấn Nguyên anh tu sĩ ở Sùng Dương thư viện Quân Thiên Thương. Hắn là đối tượng trọng điểm của Sùng Dương thư viện.
Đại chiến lúc này đây. Bảy đại tiên môn đều phái ra đệ tỉnh tinh nhuệ để chống đỡ Yêu tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.