Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1359: Hoàng Phú Qúy Bán Đồ Ve Chai (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Quân Thiên Thương là tân tấn Nguyên anh tu sĩ, phụ trách tọa trấn cứ điểm Bách Trùng sơn mạch này, trông coi vật tư.

Phía sau vật tư không ngừng cuồn cuộn đưa lên đây, sau đó lại chuyển giao cho tiền tuyến, mười phần quan trọng.

Quân Thiên Thương ánh mắt xẹt qua đám người Vương Thanh Sơn, trầm giọng nói: “Các ngươi đều chém giết qua Yêu tộc, lập được công lao không nhỏ, nơi này rất an toàn, các ngươi an tâm ở đay hồi phục. Nhìn kỹ những vật tư này, là công lao lớn nhất.”

Đám người Vương Thanh Sơn là nhóm người đầu tiên cùng Yêu tộc chém giết được Kim đan tu sĩ, lập hạ công lao không nhỏ. Bọn họ đều có thương thế trong người, sau khi điều đến hậu phương hồi phục, cần lại điều đi tiền tuyến.

Nhân tôc cao tằng áp dụng chế độ thay phiên. Lúc này đây Yêu tộc xâm nhập, bảy đại tiên môn đều đưa tông môn tinh nhuệ phái đi ra ngoài, cùng với Yêu tộc chém giết. Vạn Hoa cung phái Liễu Mị Nhi, Âm Thi tông phái ra Phương Mộc, Vạn Qủy cốc có vẻ xui xẻo, đại sư huynh bị Bạch Linh Nhi giết. Yêu tộc đem đầu của đại sư huynh Vạn Qủy cốc treo lên tường thành, gây nhục nhã cho người tu tiên Nhân tộc.

Phương Mộc xâm nhập vào nội địa Yêu tộc, giết một gã Nguyên anh kỳ Ưng yêu. Nhân tộc cao tằng mượn cơ hội này tuyên truyền, hòa nhau một ván. Hiện tại hai tộc lâm vào trạng thái tiêu hao, không ngừng có thương tích vận chuyển ra hậu phương.

Có phần thương binh chính là bản thân bị trọng thương, bất dắc dĩ điều đến hậu phương hồi phục. Có chút bị thương là thân phân cao quý, đám người Vương Thanh Sơn thuộc loại người sau, bọn họ đều có công lao, đưa về hậu phương danh chính ngôn thuận, những tinh nhuệ này muốn giữ lại, bọn họ là tông môn tương lai.

“Vâng, Quân tiền bối.”

Đám người Vương Thanh Sơn trăm miệng một lời đáp ứng xuống, xoay người rời khỏi.

“Thanh Sơn ca ca, phía trước có một tòa tửu lâu, linh trà bánh nơi đó không tồi, chúng ta đi vào trong đó ngồi đi.”

Liễu Mị Nhi đuổi theo Vương Thanh Sơn, cười khanh khách, thanh âm ngọt ngào làm cho người ta nghe xong thực thoải mái.

Liễu Mị Nhi hôm nay mặc nhu váy màu trắng, phấn trang đạm mạt, trên mặt biểu lộ thiên chân vô tà, để cho nam nhân nhìn vào là muốn bảo hộ.



Nàng phát hiện Vương Thanh Sơn không thích những cô gái mạnh mẽ, đổi thành hình tượng tiểu muội thanh thuần nhà bên, bách biến tiên tử há chỉ là hư danh.

Vương Thanh Sơn nhướng mày, lãnh nghiêm mặt nói: “Ngươi có thể hay không đừng quấn lấy ta? Ngươi như vậy rất đáng ghét, ngươi có biết hay không?”

Tiêu Diêu Kiếm Tôn có nhắc nhở qua Vương Thanh Sơn, không được trêu chọc Liễu Mị Nhi. Vương Thanh Sơn đối với Liễu Mị Nhi cũng có chút phản cảm, hắn cảm thấy Liễu Mị Nhi khẳng định là dụng tâm kín đáo, hắn cũng không cho rằng mình là thiếu niên tuấn mĩ cái gì đó để mà Liễu Mị Nhi đối đãi như thế với hắn.

Nói xong, Vương Thanh Sơn đi nhanh về phía trước.

“Liễu tiên tử, đừng quan tâm hắn, kiếm tu đềulà đầu gỗ, Hàn mỗ bồi ngươi đi. Ta với tình hình nơi này vẫn là có quen thuộc.”

Một nho sinh thanh sam ngũ quan tuấn lãng cười theo nói, giọng điệu tràn ngập lấy lòng.

Liễu Mị Nhi trừng mắt liếc nhìn nho sinh thanh sam một cái, tức giận nói: “Ai cần ngươi lo? Cô nãi nãi vui trong lòng.”

“Thanh Sơn ca ca, đợi ta một chút, nguwoi chậm lại một chút.”

Liễu Mị Nhi bước nhanh về phía Vương Thanh Sơn, mặc kệ Vương Thanh Sơn cho nàng mặc mũi như thế nào, nàng chính là muốn đi theo bên người Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn thấy từ đầu đến cuối không tránh được Liễu Mị Nhi, cũng liền từ bỏ, lười quan tâm nàng.

Thời gian một chén trà nhỏ sau, bọn họ xuất hiện ở một lầu các cao năm tầng, nơi này tụ tập không ít người tu tiên, thuận tiện tìm hiểu tin tức.



Vương Thanh Sơn vốn muốn nhã gian, nhã gian đều có người, hắn chỉ có thể ngồi ở bên ngoài.

Liễu Mị Nhi không chút khách khí, nhanh chóng ngồi cạnh Vương Thanh Sơn.

“Ồ, Hoàng Phú Qúy, cái tên mập mạp này.”

Liễu Mị Nhi khinh ồ lên một tiếng, nhìn về một nơi nào đó.

Hoàng Phú Qúy và Vương Thanh Sơn ở chung tầng, khác nhau là, VươngThanh Sơn ngồi uống trà không nói một lời, còn Hoàng Phú Qúy miệng lưỡi lưu loát, nước bọt bay ra khắp nơi.

“Các người là không biết, hậu phương các biệt lòng dạ hiểm độc, đem vật tư chiến lược nâng đến rất cao, giá gốc năm trăm khối linh bậc đan dược, bọn họ dám nâng lên một ngàn khối linh thạch, tăng lên gấp đôi.”

“Cái gì? Những người đó lòng dạ đen tối như vậy, trực tiếp tăng lên gấp đôi?”

“Những người này lòng dạ cũng quá hiểm đen tối. Mặc kệ tu sĩ cấp thấp chũng ta sống chết. Hoàng tiền bối, ngài thân cũng là chinh điều sử, cũng không thể nuông chiều bọn họ, phải bẩm báo với Quân tiền bối, nghiêm trị những kẻ buôn bán vô lương tâm này.”

“Không sai, những người kia lòng dạ quá đen tối, chúng ta ở tiền tuyến liều mạng, bọn họ ở hậu phương mới có cơ hội hưởng phúc, nâng giá hàng cao như vậy, bọn hắn không có gì là quá đáng.”

Hoàng Phú Qúy trên mặt lộ ra vẻ mặt chính nghĩa, vỗ ngực nói :”Đó là đương nhiên, lão phu cũng là Trúc cơ tu sĩ tới, sao có thể ngồi xem bọn họ làm việc như thế được. Hơn một viên đan dược đưa đến tiền tuyến, nói không chừng là có thể cứu được nhiều hơn một người tu tiên, tu sĩ cấp thấp cũng là người mà. Lão phu đang thu thập chứng cớ, thu thập đầy đủ lại hết rồi lại giao cho Quân tiền bối xử trí, các ngươi ở tiền tuyến cùng Yêu tộc chém giết không dễ dàng. Lão phu bản lãnh không lớn, chính là độn tốc nhanh hơn một chút, bận rộn không giúp được gì, thật sự hổ thẹn.”

“Hoàng tiền bối, nghe nói ngài tự mình lấy ra mười vạn linh thạch, mua đan dược chữa thương, có chuyện như thế sao?”

“Hoàng tiền bối, nghe nói ngài giảm giá mua đồ vật tư chiến lược, cùng với những kẻ buôn bán vô lương tâm đó.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook