Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 807: Ngờ Vực Vô Căn Cứ (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

“Trần đạo hữu, chúng ta không quá quen thuộc đối với nơi này, các ngươi tương đối quen thuộc tình huống nơi này, các ngươi cho chúng ta một cái ý kiến tham khảo.”

Trần Nhất Long trầm ngâm một lát, nói: “Nói thật, một lần này Mộc Long các chúng ta cũng chuẩn bị thuê vài hòn đảo. Ta ba tháng trước từng uống rượu với Hứa đạo hữu, hắn cho ta nhìn một lần hòn đảo cho bên ngoài thuê, có mấy hòn đảo tương đối không tệ, Thanh Hà đảo, dài ba trăm dặm, rộng hai trăm năm mươi dặm, có một linh mạch bậc hai trung phẩm. Cự Giải đảo, dài năm trăm ba mươi bảy dặm, rộng hai trăm ba mươi hai dặm, có một cái linh mạch bậc hai trung phẩm. Hoàng Nguyệt đảo, dài ba trăm ba mươi bốn dặm, rộng một trăm ba mươi lăm dặm, có một linh mạch bậc hai hạ phẩm. Hải Tham đảo, dài ba trăm bảy mươi tám dặm, rộng một trăm mười lăm dặm, có một linh mạch bậc hai thượng phẩm. Đây là bản đồ, ngươi xem xem.”

Hắn lấy ra bốn cái vỏ sò màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh hướng rót pháp lực vào một vỏ sò, vỏ sò tỏa sáng rực rỡ, một luồng hào quang màu lam từ trong đó bay ra, hóa thành một tấm gương lớn hơn mười thước, trên mặt gương là một hòn đảo ngoại hình giống con cua khổng lồ.

Có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình trên hòn đảo, giữa hòn đảo là một mảng lớn kiến trúc.

“Hòn đảo này đã tới kỳ hạn, thế lực vốn có không thể hoàn thành nhiệm vụ của Lãnh Diễm môn, đã bị đuổi đi. Hòn đảo này cách Mộc Long các chúng ta khá gần, nếu gặp kẻ địch xâm nhập, chúng ta có thể trợ giúp lẫn nhau. Bây giờ rất loạn, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau tương đối tốt hơn.”

“Có thể thuê bao nhiêu hòn đảo? Nhiều nhất có thể thuê bao nhiêu hòn đảo?”

Uông Như Yên đảo đôi mắt sáng, mở miệng hỏi.

“Số lượng không giới hạn, nhưng thuê số lượng hòn đảo càng nhiều, việc cần làm càng nguy hiểm, tiền thuê cũng càng nhiều.”

Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, khách khí hỏi: “Trần đạo hữu, không biết ngươi có tiện không? Dẫn chúng ta đi Lãnh Diễm môn, dẫn tiến Hứa đạo hữu cho chúng ta.”

“Không thành vấn đề, các ngươi một đường vất vả, nghỉ ngơi trước một đêm, ngày mai ta dẫn bọn ngươi tới Lãnh Diễm môn, có thể thuê được hòn đảo nào, phải xem các ngươi.”



Trần Nhất Long lập tức đáp ứng. Với hắn mà nói, cái này không tính là việc gì khó.

Vương Trường Sinh cảm ơn một tiếng, lại hỏi một lần chi tiết cụ thể thuê hòn đảo, Trần Nhất Long lần lượt trả lời.

“Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta không quấy rầy Trần đạo hữu nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta lại cùng nhau tới Lãnh Diễm môn.”

Trần Nhất Long nói với Tôn Hồng Ngọc: “Phu nhân, nàng đưa Vương phu nhân đi chỗ ở, ta cùng Vương đạo hữu có mấy lời muốn nói.”

Uông Như Yên có chút kinh ngạc, nàng không nghĩ nhiều, đi theo Tôn Hồng Ngọc rời khỏi.

“Vương đạo hữu, ngươi và Tử Nguyệt tiên tử có phải đã sớm quen biết hay không?”

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, lắc đầu nói: “Không có, nếu không phải Trần đạo hữu giới thiệu, ta thật sự không biết Tử Nguyệt tiên tử, làm sao vậy? Trần đạo hữu vì sao có câu hỏi này?”

Mặt Trần Nhất Long lộ vẻ cổ quái, nói: “Tử Nguyệt tiên tử mấy năm qua thường xuyên đến Mộc Long các, thăm dò ta tung tích của ngươi. Số lần nàng ấy đến quá nhiều, phu nhân ta hoài nghi ta cùng nàng ấy có tư tình, mỗi lần đều có mặt.”

“Thường xuyên thăm dò tung tích của ta? Trừ những cái này, còn có gì khác?”

Vương Trường Sinh cau mày nói, hắn không hiểu mục đích chân thật của Tử Nguyệt tiên tử.



“Không có nữa, nàng không chịu nói với ta quá nhiều. Vương đạo hữu, chúng ta đều là nam nhân, đừng nói vi huynh không nhắc nhở ngươi, hoa nhà không thơm bằng hoa dại, nhưng người để ý hoa dại quá nhiều, hái được hoa dại, sẽ lọt vào người khác ghen ghét.”

Trần Nhất Long nói ý vị sâu xa. Tử Nguyệt tiên tử rất nhiều người theo đuổi, nổi tiếng nhất chính là Ngọc Hư công tử hậu nhân Hoàng Long chân nhân, Hoàng Long đảo và Lãnh Diễm môn vốn đã có ma sát, Trần Nhất Long không hy vọng Vương Trường Sinh cùng Tử Nguyệt tiên tử đi lại quá gần.

Vương Trường Sinh mỉm cười, gật gật đầu: “Đa tạ Nhất Long huynh nhắc nhở, tiểu đệ có chút mệt rồi, đi về nghỉ ngơi trước.”

Về tới chỗ ở, không cần Uông Như Yên mở miệng hỏi, Vương Trường Sinh bình thản nói ra.

“Tử Nguyệt tiên tử này có thể là nhìn trúng chàng hay không! Phu quân.”

Uông Như Yên tựa cười mà không cười nói.

Vương Trường Sinh cười cười, ôm eo Uông Như Yên, ôn hòa nói: “Phu nhân, nàng nghĩ nhiều rồi, ta có một mình nàng là đủ rồi, Tử Nguyệt tiên tử là đệ nhất mỹ nữ hải vực San Hô, chúng ta chỉ từng gặp hai lần, nàng ấy sao có thể coi trọng ta, quá nửa là nhìn ra công pháp ta tu luyện. Ta bây giờ không biết là, nàng ấy là đệ tử Trấn Hải tông, hay là mồi câu của Nhật Nguyệt cung.”

“Nàng ấy chưa chắc là mồi câu của Nhật Nguyệt cung, giả thiết nàng ấy là mồi nhử của Nhật Nguyệt cung, lấy thế lực Nhật Nguyệt cung, không cần thử, trực tiếp phái người bắt chàng lại là được, nghiêm hình thẩm vấn không phải rõ ràng sao? Ta càng thiên hướng nàng ấy là đệ tử Trấn Hải tông, nhưng mục đích nàng ấy tiếp cận chàng là cái gì? Xây dựng lại Trấn Hải tông? Không có khả năng nhỉ! Đây quả thực là người si nói mộng, Trấn Hải tông bị diệt nhiều năm như vậy, cho dù có thể xây dựng lại, một khi bị Nhật Nguyệt cung phát hiện, Nhật Nguyệt cung khẳng định sẽ không tùy ý Trấn Hải tông phát triển làm lớn.”

...

Vương Trường Sinh đồng ý phân tích của Uông Như Yên, nhiều năm như vậy, Nhật Nguyệt cung cũng chưa phái người truy bắt hắn, khả năng Tử Nguyệt tiên tử là mồi của Nhật Nguyệt cung tương đối thấp, trừ phi Tử Nguyệt tiên tử hoài nghi hắn là dư nghiệt Trấn Hải tông, nhưng Trấn Hải tông bị diệt gần ngàn năm rồi, có người đạt được công pháp trấn tông của Trấn Hải tông, không đại biểu là dư nghiệt Trấn Hải tông nhỉ!

Tử Nguyệt tiên tử rất có khả năng là đệ tử Trấn Hải tông, hơn nữa còn là đệ tử hạch tâm, nếu không không có khả năng nhìn ra công pháp hắn tu luyện, nhưng mà Tử Nguyệt tiên tử tiếp cận hắn mục đích là gì? Hắn không nghĩ ra, dứt khoát không nghĩ nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook