Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1114: Phục Giao Chân Nhân Công Tôn Ưởng
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Việc hiện tại các ngươi phải làm là phát triển. Đầu tiên cùng Kim Nhạn tông nối lên quan hệ, cổ vũ sinh đẻ. Bổ sung số lượng nhân lực cho gia tộc. Phàm nhân chỉ có năm ngàn, đây là trụ cột của các ngươi. Làm việc gì cũng phải cân nhắc kĩ, đã biết chưa?
Vương Thu Minh mở miệng căn dặn, giọng điệu nghiêm khắc.
Vương Hữu San và Vương Mạnh phần lúc trước chính là dưới trướng Vương Thu Minh. Lời nói của Vương Thu Minh hữu dụng hơn Vương Thanh Sơn.
Bọn họ trăm miệng một lời, lên tiếng đáp ứng. Vương Thanh Sơn và Vương Thu Minh lại dặn dò vài câu, sau đó mới rời khỏi.
…
Vạn thú hải vực, Vạn thú đảo là một trong mười đại tông môn tại Nam Hải. Nội tình thâm hậu, môn hạ am hiểu khu trùng ngự thú.
Một toà sơn cốc u tĩnh, bên ngoài sơn cốc là lượng lớn kỳ hoa dị thảo. Một đám linh điệp màu đỏ ở bên trong biển hoa khiễu vũ, thu thập mật hoa.
Trong cốc, bên trong một trúc đình màu xanh, Hải Tâm Nhẫm đang nói chuyện phiếm cùng một thanh niên thanh sam mặt mũi tuấn lãng.
Thanh niên thanh sam thân hình cao lớn, tay trái đeo một chuỗi linh thú châu. Một cự sư màu trắng noãn ghé vào cách đó không xa.Cự sư có ba cái đầu, tròng mắt màu vàng.
Hải Tâm Nhẫm thản nhiên cười, cất lời: “Công Tôn sư huynh, đã lâu không thấy ngươi đến đây. Lại đây nếm thử trà ta mới phao.”
Nàng nâng chung trà lên, rót cho thanh niên thanh sam một chén linh trà nóng hổi.
Thanh niên thanh sam cũng không khách khí, nâng lên chung trà uống một ngụm. Hắn lộ vẻ hồi ức, thở dài một hơi rồi nói: “Vẫn là hương vị đó, đáng tiếc Tôn sư tỷ không còn cơ hội uống.”
...
Nghe xong lời này Hải Tâm Nhẫm khinh thở dài một hơi.
Đúng lúc này, một trận tiếng kèn trầm thấp trên người Hải Tâm Nhẫm vang lên.
Hải Tâm Nhẫm lấy ra một ốc biển màu đỏ, đánh vào mấy đạo pháp quyết, một thanh âm người nam chợt vang lên: “Hải sư thúc, có hai tu sĩ Kim Đan đến tìm ngài, bọn họ tự xưng là đồng tộc Vương Thanh Sơn, nói là có đồ ngài muốn.”
Hải Tâm Nhẫm sắc mặt lộ vẻ vui mừng nói: “Ta biết rồi, ta liền tới gặp bọn họ đây.”
“Vương Thanh Sơn, chính là Vương Thanh Sơn ở Đại hội đấu kiếm lĩnh ngộ được kiếm tâm hay sao?”
Thanh niên thanh sam trên mặt lộ ra thần sắc đầy hứng thú hỏi.
“Đúng vậy, nếu bọn họ là đồng tộc Vương Thanh Sơn thì thực lực hẳn có thể là không thấp. Công Tôn sư huynh, muốn hay không cùng đi gặp một chút.”
“Dù sao cũng nhàn rỗi, ta đi theo ngươi gặp một chút.”
Thanh niên thanh sam vừa dứt lời, cự sư màu trắng rất nhanh chạy tới hướng bọn họ, hai cánh bạch sắc mở ra, to đến vài trượng.
Hắn cùng Hải Tâm Nhẫm nhảy lên trên lưng cự sư. Bạch sắc cự sư mạnh mẽ nhảy lên, khởi một trận gió lạnh, bay lên trời cao với tốc độ rất nhanh.
Bên ngoài Vạn thú đảo, có hơn mười đảo lớn nhỏ, kiến trúc trên đảo san sát, nơi này là Vạn thú đảo tiếp đãi khách đến thăm địa phương.
Trong điện nghênh khách, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở ngồi ở bên trong đại điện, sắc mặt hai người bình tĩnh.
Ở trong điện, còn có hơn mười tu sĩ Kim Đan, phần lớn đều là khách tới thăm.
Đúng lúc này, đám người đột nhiên xôn xao một trận, không biết ai hô một tiếng “Phục giao Chân nhân”, tu sĩ Kim Đan ở đây đều nhìn ra ngoài điện.
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cũng không ngoại lệ, chỉ thấy một thanh niên thanh sam ngũ quan anh tuấn cùng một cô gái váy đỏ khuôn mặt thanh tú đi đến.
Vương Trường Sinh hai mắt nhíu lại, ánh mắt dừng lại trên người của thanh niên thanh sam.
Phục giao Chân nhân Công Tôn Ưởng, đứng đầu Vạn thú ngũ tử. Nghe nói Công Tôn Ưởng có được đặc thù linh thể nào đó, có thể dễ dàng hàng phục được yêu thú, thành danh tiếng hắn tay trần hàng phục được một trung phẩm hỏa giao bậc ba, nổi danh tu tiên giới Nam Hải.
Vạn thú đảo chưa từng thừa nhận qua, cũng không có phủ nhận.
Trong ánh mắt chúng tu sĩ đầy sự hâm mộ. Công Tôn Ưởng cùng Hải Tâm Nhẫm đi đến trước mặt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.
“Vương đạo hữu, để ngươi đợi lâu, mười tiểu muội cùng đến.”
Hải Tâm Nhẫm mời vợ chồng Vương Trường Sinh đến một gian thiên thất, pha trà chiêu đãi vợ chồng Vương Trường Sinh.
Không biết vì cái gì, Công Tôn Ưởng xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh. Linh thú trong Linh thú câu của Vương Trường Sinh có chút táo bạo bất an, chúng nó giống như muốn rời khỏi Linh thú châu.
Vương Trường Sinh thông qua đồng tâm thuật, phát hiện linh trùng bích nhãn hàn tằm của Uông Như Yên cũng có chút táo bạo bất an. Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy kinh ngạc trong mắt đối phương.
“Tại hạ Công Tôn Ưởng ra mắt hai vị Vương đạo hữu.”
Công Tôn Ưởng mỉm cười, khách khí hỏi, trên mặt lộ ra thần sắc hứng thú.
“Đã sớm nghe nói Công Tôn đạo hữu tuấn tú lịch sự, hôm nay được thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.” Vương Trường Sinh khen ngợi một câu, giọng điệu vừa chuyển, nói với Hải Tâm Nhẫm: “Hải tiên tử, ta nghe Thanh Sơn nói qua ngươi, thứ ngươi muốn ta đã mang đến, chúng ta muốn đổi một ít linh dịch, dùng để ngâm trứng trùng trong một trời gian không thể ấp trứng.”
Uông Như Yên lấy ra một cái bình đen sứ đưa cho Hải Tâm Nhẫm.
Hải Tâm Nhẫm lấy ra một ngọc bàn màu bạc to bằng bàn tay, mặt trên có thể nhìn thấy vô số phù văn mờ nhạt.
Nàng từ bên trong bình sứ màu đen nơi nơi có chất lỏng màu máu, đổ một giọt vào bên trong ngọc bàn màu bạc, đánh vào mấy đạo pháp quyết.
Ngọc bàn màu bạc hào quang đại trướng, không quá bao lâu, hào quang tán đi, bên ngoài ngọc bàn màu bạc xuất hiện đồ án đồng tâm trùng.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thầm giật mình, không hổ danh là khu trùng ngự thú nổi tiếng tu tiên giới Nam Hải Vạn thú đảo. Ngay cả có hay không đồng tâm trùng tinh huyết đều có thể kiểm tra đo lường.
Vương Thu Minh mở miệng căn dặn, giọng điệu nghiêm khắc.
Vương Hữu San và Vương Mạnh phần lúc trước chính là dưới trướng Vương Thu Minh. Lời nói của Vương Thu Minh hữu dụng hơn Vương Thanh Sơn.
Bọn họ trăm miệng một lời, lên tiếng đáp ứng. Vương Thanh Sơn và Vương Thu Minh lại dặn dò vài câu, sau đó mới rời khỏi.
…
Vạn thú hải vực, Vạn thú đảo là một trong mười đại tông môn tại Nam Hải. Nội tình thâm hậu, môn hạ am hiểu khu trùng ngự thú.
Một toà sơn cốc u tĩnh, bên ngoài sơn cốc là lượng lớn kỳ hoa dị thảo. Một đám linh điệp màu đỏ ở bên trong biển hoa khiễu vũ, thu thập mật hoa.
Trong cốc, bên trong một trúc đình màu xanh, Hải Tâm Nhẫm đang nói chuyện phiếm cùng một thanh niên thanh sam mặt mũi tuấn lãng.
Thanh niên thanh sam thân hình cao lớn, tay trái đeo một chuỗi linh thú châu. Một cự sư màu trắng noãn ghé vào cách đó không xa.Cự sư có ba cái đầu, tròng mắt màu vàng.
Hải Tâm Nhẫm thản nhiên cười, cất lời: “Công Tôn sư huynh, đã lâu không thấy ngươi đến đây. Lại đây nếm thử trà ta mới phao.”
Nàng nâng chung trà lên, rót cho thanh niên thanh sam một chén linh trà nóng hổi.
Thanh niên thanh sam cũng không khách khí, nâng lên chung trà uống một ngụm. Hắn lộ vẻ hồi ức, thở dài một hơi rồi nói: “Vẫn là hương vị đó, đáng tiếc Tôn sư tỷ không còn cơ hội uống.”
...
Nghe xong lời này Hải Tâm Nhẫm khinh thở dài một hơi.
Đúng lúc này, một trận tiếng kèn trầm thấp trên người Hải Tâm Nhẫm vang lên.
Hải Tâm Nhẫm lấy ra một ốc biển màu đỏ, đánh vào mấy đạo pháp quyết, một thanh âm người nam chợt vang lên: “Hải sư thúc, có hai tu sĩ Kim Đan đến tìm ngài, bọn họ tự xưng là đồng tộc Vương Thanh Sơn, nói là có đồ ngài muốn.”
Hải Tâm Nhẫm sắc mặt lộ vẻ vui mừng nói: “Ta biết rồi, ta liền tới gặp bọn họ đây.”
“Vương Thanh Sơn, chính là Vương Thanh Sơn ở Đại hội đấu kiếm lĩnh ngộ được kiếm tâm hay sao?”
Thanh niên thanh sam trên mặt lộ ra thần sắc đầy hứng thú hỏi.
“Đúng vậy, nếu bọn họ là đồng tộc Vương Thanh Sơn thì thực lực hẳn có thể là không thấp. Công Tôn sư huynh, muốn hay không cùng đi gặp một chút.”
“Dù sao cũng nhàn rỗi, ta đi theo ngươi gặp một chút.”
Thanh niên thanh sam vừa dứt lời, cự sư màu trắng rất nhanh chạy tới hướng bọn họ, hai cánh bạch sắc mở ra, to đến vài trượng.
Hắn cùng Hải Tâm Nhẫm nhảy lên trên lưng cự sư. Bạch sắc cự sư mạnh mẽ nhảy lên, khởi một trận gió lạnh, bay lên trời cao với tốc độ rất nhanh.
Bên ngoài Vạn thú đảo, có hơn mười đảo lớn nhỏ, kiến trúc trên đảo san sát, nơi này là Vạn thú đảo tiếp đãi khách đến thăm địa phương.
Trong điện nghênh khách, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở ngồi ở bên trong đại điện, sắc mặt hai người bình tĩnh.
Ở trong điện, còn có hơn mười tu sĩ Kim Đan, phần lớn đều là khách tới thăm.
Đúng lúc này, đám người đột nhiên xôn xao một trận, không biết ai hô một tiếng “Phục giao Chân nhân”, tu sĩ Kim Đan ở đây đều nhìn ra ngoài điện.
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cũng không ngoại lệ, chỉ thấy một thanh niên thanh sam ngũ quan anh tuấn cùng một cô gái váy đỏ khuôn mặt thanh tú đi đến.
Vương Trường Sinh hai mắt nhíu lại, ánh mắt dừng lại trên người của thanh niên thanh sam.
Phục giao Chân nhân Công Tôn Ưởng, đứng đầu Vạn thú ngũ tử. Nghe nói Công Tôn Ưởng có được đặc thù linh thể nào đó, có thể dễ dàng hàng phục được yêu thú, thành danh tiếng hắn tay trần hàng phục được một trung phẩm hỏa giao bậc ba, nổi danh tu tiên giới Nam Hải.
Vạn thú đảo chưa từng thừa nhận qua, cũng không có phủ nhận.
Trong ánh mắt chúng tu sĩ đầy sự hâm mộ. Công Tôn Ưởng cùng Hải Tâm Nhẫm đi đến trước mặt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.
“Vương đạo hữu, để ngươi đợi lâu, mười tiểu muội cùng đến.”
Hải Tâm Nhẫm mời vợ chồng Vương Trường Sinh đến một gian thiên thất, pha trà chiêu đãi vợ chồng Vương Trường Sinh.
Không biết vì cái gì, Công Tôn Ưởng xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh. Linh thú trong Linh thú câu của Vương Trường Sinh có chút táo bạo bất an, chúng nó giống như muốn rời khỏi Linh thú châu.
Vương Trường Sinh thông qua đồng tâm thuật, phát hiện linh trùng bích nhãn hàn tằm của Uông Như Yên cũng có chút táo bạo bất an. Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy kinh ngạc trong mắt đối phương.
“Tại hạ Công Tôn Ưởng ra mắt hai vị Vương đạo hữu.”
Công Tôn Ưởng mỉm cười, khách khí hỏi, trên mặt lộ ra thần sắc hứng thú.
“Đã sớm nghe nói Công Tôn đạo hữu tuấn tú lịch sự, hôm nay được thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.” Vương Trường Sinh khen ngợi một câu, giọng điệu vừa chuyển, nói với Hải Tâm Nhẫm: “Hải tiên tử, ta nghe Thanh Sơn nói qua ngươi, thứ ngươi muốn ta đã mang đến, chúng ta muốn đổi một ít linh dịch, dùng để ngâm trứng trùng trong một trời gian không thể ấp trứng.”
Uông Như Yên lấy ra một cái bình đen sứ đưa cho Hải Tâm Nhẫm.
Hải Tâm Nhẫm lấy ra một ngọc bàn màu bạc to bằng bàn tay, mặt trên có thể nhìn thấy vô số phù văn mờ nhạt.
Nàng từ bên trong bình sứ màu đen nơi nơi có chất lỏng màu máu, đổ một giọt vào bên trong ngọc bàn màu bạc, đánh vào mấy đạo pháp quyết.
Ngọc bàn màu bạc hào quang đại trướng, không quá bao lâu, hào quang tán đi, bên ngoài ngọc bàn màu bạc xuất hiện đồ án đồng tâm trùng.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thầm giật mình, không hổ danh là khu trùng ngự thú nổi tiếng tu tiên giới Nam Hải Vạn thú đảo. Ngay cả có hay không đồng tâm trùng tinh huyết đều có thể kiểm tra đo lường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.