Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1154: Rời Khỏi
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Oành đùng đùng!
Một ánh lửa màu đỏ bay ra từ trong hoả trì, đánh vỡ nát quyền ảnh màu đen.
Nham thạch nóng chảy màu đỏ quay cuồng kịch liệt, một yêu thú có hình thể thật lớn trồi lên từ hoả trì.
Đây là một dị thú đầu rồng đuôi lân, đầu nó có một cái sừng màu đỏ dài một thước. Đây là một con thượng phẩm yêu thú bậc ba.
“Giao lân thú! Không lấy về luyện chế cương thi thì thật đáng tiếc.”
Đôi mắt Phương Mộc sáng ngời, có chút kích động nói, trong mắt tràn ngập lửa nóng.
Giao lân thú phát ra một tiếng quái rống, hoá thành một đạo hồng quang. Công kích về hướng Phương Mộc, tốc độ cực nhanh.
Phương Mộc khẽ hừ một tiếng, lật bàn tay. Một tiểu tháp ô quang lập loè xuất hiện trong tay hắn.
Tiểu tháp vừa xuất hiện, phụ cận chợt quật khởi một trận âm phong, vang lên tiếng gào thóc thảm thiết.
Tiểu tháp màu đen nháy mắt bành trướng, hơn trăm con Đồng giáp thi từ bên trong nhảy ra.
Phương Mộc thả ra bốn con cương thi Kim Đan kỳ đánh về phía Giao lân thú.
Bốn con cương thi Kim Đan kỳ ngửa mặt lên trời thét dài, há mồm lộ ra răng nanh sắt bén, đánh về phía Giao lân thú.
Không qua bao lâu vang lên một trận gầm rú thật lớn, hoả diễm bốn phía.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn diệt sát con Giao lân thú này chỉ là vấn đề thời gian.
...
Uông Như Yên ngồi xuống đất, đánh từng đạo pháp quyết lên mặt trận bàn.
Sư lân thú là hạ phẩm bậc ba linh thú, nó vừa muốn ứng phó công kích của Thanh nguyên phù binh và Bích nhãn hàn tàm, vừa phải đối kháng trận pháp, có chút quá sức.
Sư lân thú bắt đầu biểu lộ vẻ mệt moit, bụng có vài lớp vảy tróc ra, máu chảy không ngừng. Tàm ti rậm rạp cuốn lấy thân thể nó, tứ chi nó bị một bàn tay khổng lồ chụp lấy.
“Hoặc là ngoan ngoãn để ta hạ cấm chế, hoặc là chết.” Uông Như Yên lạnh lùng nói.
Sư lân thú dường như không muốn thuần phục, phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ. Hoả diễm toàn thân đại trướng, bốn bàn tay khổng lồ màu trắng hoá thành một bãi nước trong.
Trong mắt Uông Như Yên loé lên hàn khí, đánh một đạo pháp quyết lên mặt trận bàn.
Bên trong trận pháp, cuồng phong gào thét, mặt đất xuất hiện một trận hàn khí. Vô số băng kiếm màu trắng dài hai trượng xuất hiện ở giữa không trung, có hơn một ngàn thanh.
Tiếng xe gió vang lớn, hơn một ngàn thanh băng kiếm màu trắng từ trên trời giáng xuống, liên tiếp bổ vào Sư lân thú.
Vang lên một trận nổ thật lớn, hơn một ngàn băng kiếm màu trắng bổ trên người Sư lân thú. Lớp vảy của nó bị chém xuống, máu tươi đầm đìa.
Thanh nguyên phù binh hào quang trên tay đại trướng, muốn bổ về phái Sư lân thú.
“Ô ô!”
Sư lân thú quỳ xuống, trong miệng phát ra tiếng kêu như muốn cầu xin tha thứ, xem như chịu thua.
Uông Như Yên thở phào nhẹ nhõm một hơi, phun ra một ngụm máu đánh vào trên mặt đất. Hoá thành một mảng lớn phù văn huyền ảo màu máu, nhập vào trong cơ thể Sư lân thú.
Sau khi hàng phục được con yêu thú này, Uông Như Yên lộ ra thần sắc vui mừng, thu hồi trận pháp và linh trùng.
Sư lân thú hoá thành một ánh lửa màu đỏ, dừng ở trước người Uông Như Yên, khuỵ chân cúi đầu.
Uông Như Yên vuốt ve đầu nó, thu nó vào linh thú châu.
“Tôn nhi chúc mừng lão tổ tông hàng phục được một linh thú bậc ba.” Vương Vinh Miểu lộ ra sắc mặt vui vẻ, chúc mừng.
“Lần này cũng có ngươi giúp một ít, nơi này có hơn trăm thi thể Hoả nha và mấy chục món pháp khí, toàn bộ cho ngươi.. Ngươi đừng có chạy loạn, thành thật ngốc ở đây đợi bí cảnh đóng. Ta không có khả năng chiếu khán ngươi.”
Uông Như Yên lấy ra mọt túi trữ vật châu, đưa cho Vương Vinh Miểu.
Vương Vinh Miểu lên tiếng đáp ứng.
Uông Như Yên nâng bước đi vào sơn động, nàng mang Hoả diễm tảo thụ đi.
Nàng dặn dò vài câu rồi rời khỏi sơn động. Vương Vinh Miểu thi triển Thổ tường thuật, che lại cửa hang động. Nơi này có yêu thú bậc ba, vận khí của hắn không thể lần nào cũng tốt như lần này. Vẫn nên thành thật chờ bí cảnh đóng cửa thôi!
Uông Như Yên vừa rời khỏi sơn động, một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, xa xa xuất hiện một nấm vân thật lớn màu đỏ.
“Xem ra, nơi đó có thứ tốt.”
Uông Như Yên lẩm bẩm, hoá thành một đạo độn quang, bay thẳng đến nấm vân màu đỏ, tốc độ rất nhanh.
Trời cao, Phương Mộc khống chế hơn trăm khối luyện thi, điên cuồng công kích hai gã Kim Đan tu sĩ của Huyền Thuỷ cung. Giao lân thú không rõ tung tích.
Phương Mộc bày ra đại trận bách thi đối phó Giao lân thú, đã gần đánh bại Giao lân thú thì hai quả Kim Đan tu sĩ này nhân cơ hội hái Chu tước quả. Phương Mộc đương nhiên sẽ không bỏ qua, ra tay công kích đối phương. Kết quả đòng giáp thi bị Giao lân thú huỷ diệt hơn phân nửa, Giao lân thú cũng bỏ chạy vào bên trong Hoả trì.
“Vị đạo hữu này, hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi!”
Một lão giả áo bào xanh miễn cưỡng tươi cười giải thích.
Phương Mộc có bốn con luyện thi Kim Đan kỳ, còn có thêm máy chục con luyện thi Trúc cơ kỳ. Hai gã Kim Đan tu sĩ của Huyền Thuỷ cung không phải là đối thủ của Phương Mộc.
Ánh mắt Phương Mộc lạnh lùng, cất lời: “Hiểu lầm? Lời này ngươi nói với đám luyện thi của ta đi, hút khô tinh huyết của bọn họ.”
Mấy chục con luyện thi phát ra tiếng rống quái dị, đánh về phái hai Kim Đan tu sĩ.
Bốn con luyện thi Kim Đan kỳ đều thả ra thanh, đen, đỏ, vàng, bốn loại tế ti màu sác khác nhau. Bện thành một cái lưới lớn, chụp xuống hai Kim Đan tu sĩ.
Pháp bảo bổ vào trên tế ti, vẫn không thể chặt đứt tế ti ngược lại lại bị tế ti cuốn lấy. Hào quang của pháp bảo nhanh chóng ảm đạm xuống dưới.
Hiển nhiên, tế ti này có tác dụng làm ô uế pháp bảo.
Trên đầu bọn họ đột nhiên dao động, một quỷ trảo màu đen dài mấy trượng hiện lên giữa không gian trống rỗng, nhanh chóng chụp lấy.
Một ánh lửa màu đỏ bay ra từ trong hoả trì, đánh vỡ nát quyền ảnh màu đen.
Nham thạch nóng chảy màu đỏ quay cuồng kịch liệt, một yêu thú có hình thể thật lớn trồi lên từ hoả trì.
Đây là một dị thú đầu rồng đuôi lân, đầu nó có một cái sừng màu đỏ dài một thước. Đây là một con thượng phẩm yêu thú bậc ba.
“Giao lân thú! Không lấy về luyện chế cương thi thì thật đáng tiếc.”
Đôi mắt Phương Mộc sáng ngời, có chút kích động nói, trong mắt tràn ngập lửa nóng.
Giao lân thú phát ra một tiếng quái rống, hoá thành một đạo hồng quang. Công kích về hướng Phương Mộc, tốc độ cực nhanh.
Phương Mộc khẽ hừ một tiếng, lật bàn tay. Một tiểu tháp ô quang lập loè xuất hiện trong tay hắn.
Tiểu tháp vừa xuất hiện, phụ cận chợt quật khởi một trận âm phong, vang lên tiếng gào thóc thảm thiết.
Tiểu tháp màu đen nháy mắt bành trướng, hơn trăm con Đồng giáp thi từ bên trong nhảy ra.
Phương Mộc thả ra bốn con cương thi Kim Đan kỳ đánh về phía Giao lân thú.
Bốn con cương thi Kim Đan kỳ ngửa mặt lên trời thét dài, há mồm lộ ra răng nanh sắt bén, đánh về phía Giao lân thú.
Không qua bao lâu vang lên một trận gầm rú thật lớn, hoả diễm bốn phía.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn diệt sát con Giao lân thú này chỉ là vấn đề thời gian.
...
Uông Như Yên ngồi xuống đất, đánh từng đạo pháp quyết lên mặt trận bàn.
Sư lân thú là hạ phẩm bậc ba linh thú, nó vừa muốn ứng phó công kích của Thanh nguyên phù binh và Bích nhãn hàn tàm, vừa phải đối kháng trận pháp, có chút quá sức.
Sư lân thú bắt đầu biểu lộ vẻ mệt moit, bụng có vài lớp vảy tróc ra, máu chảy không ngừng. Tàm ti rậm rạp cuốn lấy thân thể nó, tứ chi nó bị một bàn tay khổng lồ chụp lấy.
“Hoặc là ngoan ngoãn để ta hạ cấm chế, hoặc là chết.” Uông Như Yên lạnh lùng nói.
Sư lân thú dường như không muốn thuần phục, phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ. Hoả diễm toàn thân đại trướng, bốn bàn tay khổng lồ màu trắng hoá thành một bãi nước trong.
Trong mắt Uông Như Yên loé lên hàn khí, đánh một đạo pháp quyết lên mặt trận bàn.
Bên trong trận pháp, cuồng phong gào thét, mặt đất xuất hiện một trận hàn khí. Vô số băng kiếm màu trắng dài hai trượng xuất hiện ở giữa không trung, có hơn một ngàn thanh.
Tiếng xe gió vang lớn, hơn một ngàn thanh băng kiếm màu trắng từ trên trời giáng xuống, liên tiếp bổ vào Sư lân thú.
Vang lên một trận nổ thật lớn, hơn một ngàn băng kiếm màu trắng bổ trên người Sư lân thú. Lớp vảy của nó bị chém xuống, máu tươi đầm đìa.
Thanh nguyên phù binh hào quang trên tay đại trướng, muốn bổ về phái Sư lân thú.
“Ô ô!”
Sư lân thú quỳ xuống, trong miệng phát ra tiếng kêu như muốn cầu xin tha thứ, xem như chịu thua.
Uông Như Yên thở phào nhẹ nhõm một hơi, phun ra một ngụm máu đánh vào trên mặt đất. Hoá thành một mảng lớn phù văn huyền ảo màu máu, nhập vào trong cơ thể Sư lân thú.
Sau khi hàng phục được con yêu thú này, Uông Như Yên lộ ra thần sắc vui mừng, thu hồi trận pháp và linh trùng.
Sư lân thú hoá thành một ánh lửa màu đỏ, dừng ở trước người Uông Như Yên, khuỵ chân cúi đầu.
Uông Như Yên vuốt ve đầu nó, thu nó vào linh thú châu.
“Tôn nhi chúc mừng lão tổ tông hàng phục được một linh thú bậc ba.” Vương Vinh Miểu lộ ra sắc mặt vui vẻ, chúc mừng.
“Lần này cũng có ngươi giúp một ít, nơi này có hơn trăm thi thể Hoả nha và mấy chục món pháp khí, toàn bộ cho ngươi.. Ngươi đừng có chạy loạn, thành thật ngốc ở đây đợi bí cảnh đóng. Ta không có khả năng chiếu khán ngươi.”
Uông Như Yên lấy ra mọt túi trữ vật châu, đưa cho Vương Vinh Miểu.
Vương Vinh Miểu lên tiếng đáp ứng.
Uông Như Yên nâng bước đi vào sơn động, nàng mang Hoả diễm tảo thụ đi.
Nàng dặn dò vài câu rồi rời khỏi sơn động. Vương Vinh Miểu thi triển Thổ tường thuật, che lại cửa hang động. Nơi này có yêu thú bậc ba, vận khí của hắn không thể lần nào cũng tốt như lần này. Vẫn nên thành thật chờ bí cảnh đóng cửa thôi!
Uông Như Yên vừa rời khỏi sơn động, một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, xa xa xuất hiện một nấm vân thật lớn màu đỏ.
“Xem ra, nơi đó có thứ tốt.”
Uông Như Yên lẩm bẩm, hoá thành một đạo độn quang, bay thẳng đến nấm vân màu đỏ, tốc độ rất nhanh.
Trời cao, Phương Mộc khống chế hơn trăm khối luyện thi, điên cuồng công kích hai gã Kim Đan tu sĩ của Huyền Thuỷ cung. Giao lân thú không rõ tung tích.
Phương Mộc bày ra đại trận bách thi đối phó Giao lân thú, đã gần đánh bại Giao lân thú thì hai quả Kim Đan tu sĩ này nhân cơ hội hái Chu tước quả. Phương Mộc đương nhiên sẽ không bỏ qua, ra tay công kích đối phương. Kết quả đòng giáp thi bị Giao lân thú huỷ diệt hơn phân nửa, Giao lân thú cũng bỏ chạy vào bên trong Hoả trì.
“Vị đạo hữu này, hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi!”
Một lão giả áo bào xanh miễn cưỡng tươi cười giải thích.
Phương Mộc có bốn con luyện thi Kim Đan kỳ, còn có thêm máy chục con luyện thi Trúc cơ kỳ. Hai gã Kim Đan tu sĩ của Huyền Thuỷ cung không phải là đối thủ của Phương Mộc.
Ánh mắt Phương Mộc lạnh lùng, cất lời: “Hiểu lầm? Lời này ngươi nói với đám luyện thi của ta đi, hút khô tinh huyết của bọn họ.”
Mấy chục con luyện thi phát ra tiếng rống quái dị, đánh về phái hai Kim Đan tu sĩ.
Bốn con luyện thi Kim Đan kỳ đều thả ra thanh, đen, đỏ, vàng, bốn loại tế ti màu sác khác nhau. Bện thành một cái lưới lớn, chụp xuống hai Kim Đan tu sĩ.
Pháp bảo bổ vào trên tế ti, vẫn không thể chặt đứt tế ti ngược lại lại bị tế ti cuốn lấy. Hào quang của pháp bảo nhanh chóng ảm đạm xuống dưới.
Hiển nhiên, tế ti này có tác dụng làm ô uế pháp bảo.
Trên đầu bọn họ đột nhiên dao động, một quỷ trảo màu đen dài mấy trượng hiện lên giữa không gian trống rỗng, nhanh chóng chụp lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.