Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1110: Sắp Xếp Tộc Nhân
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Kể từ đó, Vương gia đẩy mạnh cắt cử Trúc cơ tu sĩ về Đông Hoang, nhưng lại không được sự tán thành của tộc nhân ở lại. Đột nhiên có thêm một tổ tông từ trên trời rớt xuống, ai có thể tin tưởng chứ!
Vương Thanh Thuân thì không giống vậy, hắn còn trẻ đã cùng Vương Thanh Sơn liệp sát yêu thú. Nhiều đường tìm được đường sống trong chỗ chết, thực lực lại gần với Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Linh. Gia tộc có lưu hại bức hoạ của hắn. Hơn nữa hắn sớm đã thành gia lập thất, con cháu đông đảo. Hai vị tằng tôn của hắn tránh được một kiếp, trước mắt đang là hai gia chủ của hai chi nhánh.
Vương Thanh Thuân quay về Đông Hoang quản lý tộc nhân, vừa có thể được tộc nhân tán thành, lại vừa có thể cam đoan thực lực. Quan trọng nhất là lòng trung thành của hắn rất mạnh, là ứng cử viên sáng giá nhất.
“Cửu thúc, Thập nhị đệ quay về Đông Hoang. Vậy ta sẽ ở lại Ngân Xà đảo, trước khi ta toạ hoá, nhất định sẽ dạy được Thiên Bồi luyện chế Trúc cơ đan. Đây là việc cuối cùng ta có thể làm cho gia tộc. Thanh Thuân, ngươi trở lại Đông Hoang, giúp ta chiếu khán tốt hậu nhân của ta. Chọn một hậu nhân đưa đến Ngân Xà đảo, hy vọng hắn có thể truyền thừa y bát của ta.”
Vương Thiên Kỳ dạy Vương Thiên Bồi luyện chế Trúc cơ đan, đây là vì công. Để Vương Thanh Thuân đưa hậu nhân của hắn đến Ngân Xà đảo, đây là tư, trước công sau tư.
“Yên tâm đi! Tứ ca, sau khi ta trở về Đông Hoang, việc đầu tiên làm là phái hậu nhân của ngươi đến Nam Hải.”
Vương Thanh Thuân thực sảng khoái đáp ứng, việc này đối với hắn mà nói chỉ là một cái nhấc tay.
Vương Trường Sinh nhẹ thở dài một hơi, rồi nói: “Thanh Kỳ, Thanh Thuân, cực khổ các ngươi rồi. Các ngươi yên tâm, ta sẽ bồi dưỡng tốt hậu nhân của các ngươi. Các ngươi cũng không cần vội nản lòng. Ta đã phái ngươi lưu ý đến linh vật kéo dài tuổi thọ, nếu cố gắng biết đâu có thể tìm được.”
Nói thật, Vương Trường Sinh cũng không ôm bất kì hi vọng gì. Nhưng trên tay hắn nắm giữ một hoàng phẩm bí cảnh. Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Thiến, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh. Năm Kim Đan tu sĩ có thể mở ra bí cảnh, để cho tộc nhân Luyện khí kỳ đi vào, vạn nhất có thể tìm được linh vật kéo dài tuổi thọ thì sao! Nhưng nếu như vậy, sẽ không có ai toạ trấn Ngân Xà đảo. Hơn nữa Vương Thanh Sơn ở Thái Nhất tiên môn, cũng chưa biết là đã xuất quan hay chưa.
“Thanh Thuân, cái này là tu tiên tài nguyên có giá trị trăm vạn linh thạch. Ngươi nhận lấy, đây là tài chính để tộc nhân Đông Hoang phát triển. Dùng như thế nào chính ngươi làm chủ, không cần xin chỉ thị nơi ta. Ta đã phái Thu Hồng chọn lựa mười tộc nhân là nhân tài trong phương diện thứ vụ để ngươi dẫn theo. Còn có Ngọc tham dưỡng mạch đan, ngay cả khi ngươi không thể lại đánh sâu vào Kim Đan kỳ, cũng phải chữa trị linh mạch. Nếu không khi đấu pháp cùng người khác, ngươi sẽ chịu thiệt. Còn có hai kiện pháp bảo sơ hình, ngươi lưu lại dùng đi! Về sau có thể để lại cho hậu nhân của ngươi.”
Uông Như Yên nói xong, lấy ra một chuỗi Trữ vật châu, đưa cho Vương Thanh Thuân.
Vương Thanh Thuân tiếp nhận Trữ vật châu, lên tiếng đáp ứng.
Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Thanh Kỳ, thở dài một hơi, ánh mắt lộ ra thần sắc tiếc hận. Vương Thanh Kỳ nếu có thể tiến vào Kim Đan kỳ, sẽ có thể cung cấp cho Vương gia càng nhiều trợ lực.
Đan dược hiện tại hắn dùng đều là Nam Cung Miểu đưa, không có luyện đan sư bậc ba, gia tộc cần đan dược bậc ba, đều phải dùng nhiều tiền mua từ các thế lực khác.
“Thanh Kỳ, ngươi cũng vất vả rồi. Ngươi yên tâm, Cửu thúc sẽ bồi dưỡng tốt hậu nhân của ngươi.”
Vương Thanh Kỳ cười thản nhiên, cất lời: “Cửu thúc, không có gì, đây là việc ta nên làm. Lúc trước nếu không có gia tộc bỏ vốn lớn, ta cũng không có cách nào theo chân sư phụ học luyện đan thuật được. Ta hiện tại chỉ hy vọng có thể dạy Thiên Kỳ luyện chế Trúc cơ đan. Bằng không chờ trong tộc dùng hết Trúc cơ đan, lại phải mua giá cao ở các thế lực khác.”
“Cống hiến của các ngươi đối với gia tộc, ta và Cửu thúc xem ở trong mắt, khắc ghi ở trong lòng. Các ngươi yên tâm, chúng ta sẽ chiếu cố tốt hậu nhân của các ngươi. Có thể tiến vào Kim Đan kỳ hay không, liền xem cá nhân của bọn hắn.”
Uông Như Yên đồng ý.
Vương Thanh Kỳ cùng Vương Thanh Thuân gật gật đầu, liên thanh thưa vâng.
“Cửu thúc, Cửu thẩm, không có việc gì khác, thì ta phải đi dạy Thiên Bồi luyện chế Trúc cơ đan.”
“Cửu thúc, Cửu thẩm, ta cũng phải về thu thập hành lý, chuẩn bị quay về Đồng Hoang.”
Vương Thanh Kỳ cùng Vương Thanh Thuân đứng dậy cáo từ, rời khỏi chỗ ở của Vương Trường Sinh.
“Thanh Thuân thật đáng tiếc, vừa mới đưa tới lôi kiếp đã bị người huỷ diệt.”
Uông Như Yên dùng một loại giọng điệu tiếc hận nói.
“Đúng vậy! Phải rồi, chúng ta đi thăm Hải Đường đi! Ngọc Đồng bị giết hại, chúng ta phải chiếu cố tốt cho Hải Đường.”
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi đến chỗ ở của Diệp Hải Đường. Diệp Hải Đường đang cùng Vương Thanh Linh nói chuyện phiếm. Trên tay Vương Thanh Linh cầm một cái hộp gỗ màu xanh, bên trong có mấy khoả trứng trùng.
“Thanh Linh, Hải Đường, các ngươi đang tán gẫu chuyện gì vậy.”
Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra chút tươi cười, thuận miệng hỏi.
“Cửu thúc, Cửu thẩm, Hải Đường biểu muội tại một động phủ của cổ tu sĩ có được mấy khoả trứng trùng. Ta dùng thời gian thật dài cũng không ấp được trứng. Tính đi Vạn thú đảo tìm Hải tiên tử, nàng cùng Thất ca từng có ước định. Nàng cần tinh huyết của tai giai Đồng tâm trùng. Ta nhớ rõ trong khố phòng có, ta tính đi Vạn thú đảo nhìn xem có biện pháp nào có thể ấp khoả trứng trùng này không.”
“Vạn thú đảo? Thanh Sơn cùng Hải tiên tử đã xảy ra chuyện gì?”
Vương Thanh Thuân thì không giống vậy, hắn còn trẻ đã cùng Vương Thanh Sơn liệp sát yêu thú. Nhiều đường tìm được đường sống trong chỗ chết, thực lực lại gần với Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Linh. Gia tộc có lưu hại bức hoạ của hắn. Hơn nữa hắn sớm đã thành gia lập thất, con cháu đông đảo. Hai vị tằng tôn của hắn tránh được một kiếp, trước mắt đang là hai gia chủ của hai chi nhánh.
Vương Thanh Thuân quay về Đông Hoang quản lý tộc nhân, vừa có thể được tộc nhân tán thành, lại vừa có thể cam đoan thực lực. Quan trọng nhất là lòng trung thành của hắn rất mạnh, là ứng cử viên sáng giá nhất.
“Cửu thúc, Thập nhị đệ quay về Đông Hoang. Vậy ta sẽ ở lại Ngân Xà đảo, trước khi ta toạ hoá, nhất định sẽ dạy được Thiên Bồi luyện chế Trúc cơ đan. Đây là việc cuối cùng ta có thể làm cho gia tộc. Thanh Thuân, ngươi trở lại Đông Hoang, giúp ta chiếu khán tốt hậu nhân của ta. Chọn một hậu nhân đưa đến Ngân Xà đảo, hy vọng hắn có thể truyền thừa y bát của ta.”
Vương Thiên Kỳ dạy Vương Thiên Bồi luyện chế Trúc cơ đan, đây là vì công. Để Vương Thanh Thuân đưa hậu nhân của hắn đến Ngân Xà đảo, đây là tư, trước công sau tư.
“Yên tâm đi! Tứ ca, sau khi ta trở về Đông Hoang, việc đầu tiên làm là phái hậu nhân của ngươi đến Nam Hải.”
Vương Thanh Thuân thực sảng khoái đáp ứng, việc này đối với hắn mà nói chỉ là một cái nhấc tay.
Vương Trường Sinh nhẹ thở dài một hơi, rồi nói: “Thanh Kỳ, Thanh Thuân, cực khổ các ngươi rồi. Các ngươi yên tâm, ta sẽ bồi dưỡng tốt hậu nhân của các ngươi. Các ngươi cũng không cần vội nản lòng. Ta đã phái ngươi lưu ý đến linh vật kéo dài tuổi thọ, nếu cố gắng biết đâu có thể tìm được.”
Nói thật, Vương Trường Sinh cũng không ôm bất kì hi vọng gì. Nhưng trên tay hắn nắm giữ một hoàng phẩm bí cảnh. Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Thiến, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh. Năm Kim Đan tu sĩ có thể mở ra bí cảnh, để cho tộc nhân Luyện khí kỳ đi vào, vạn nhất có thể tìm được linh vật kéo dài tuổi thọ thì sao! Nhưng nếu như vậy, sẽ không có ai toạ trấn Ngân Xà đảo. Hơn nữa Vương Thanh Sơn ở Thái Nhất tiên môn, cũng chưa biết là đã xuất quan hay chưa.
“Thanh Thuân, cái này là tu tiên tài nguyên có giá trị trăm vạn linh thạch. Ngươi nhận lấy, đây là tài chính để tộc nhân Đông Hoang phát triển. Dùng như thế nào chính ngươi làm chủ, không cần xin chỉ thị nơi ta. Ta đã phái Thu Hồng chọn lựa mười tộc nhân là nhân tài trong phương diện thứ vụ để ngươi dẫn theo. Còn có Ngọc tham dưỡng mạch đan, ngay cả khi ngươi không thể lại đánh sâu vào Kim Đan kỳ, cũng phải chữa trị linh mạch. Nếu không khi đấu pháp cùng người khác, ngươi sẽ chịu thiệt. Còn có hai kiện pháp bảo sơ hình, ngươi lưu lại dùng đi! Về sau có thể để lại cho hậu nhân của ngươi.”
Uông Như Yên nói xong, lấy ra một chuỗi Trữ vật châu, đưa cho Vương Thanh Thuân.
Vương Thanh Thuân tiếp nhận Trữ vật châu, lên tiếng đáp ứng.
Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Thanh Kỳ, thở dài một hơi, ánh mắt lộ ra thần sắc tiếc hận. Vương Thanh Kỳ nếu có thể tiến vào Kim Đan kỳ, sẽ có thể cung cấp cho Vương gia càng nhiều trợ lực.
Đan dược hiện tại hắn dùng đều là Nam Cung Miểu đưa, không có luyện đan sư bậc ba, gia tộc cần đan dược bậc ba, đều phải dùng nhiều tiền mua từ các thế lực khác.
“Thanh Kỳ, ngươi cũng vất vả rồi. Ngươi yên tâm, Cửu thúc sẽ bồi dưỡng tốt hậu nhân của ngươi.”
Vương Thanh Kỳ cười thản nhiên, cất lời: “Cửu thúc, không có gì, đây là việc ta nên làm. Lúc trước nếu không có gia tộc bỏ vốn lớn, ta cũng không có cách nào theo chân sư phụ học luyện đan thuật được. Ta hiện tại chỉ hy vọng có thể dạy Thiên Kỳ luyện chế Trúc cơ đan. Bằng không chờ trong tộc dùng hết Trúc cơ đan, lại phải mua giá cao ở các thế lực khác.”
“Cống hiến của các ngươi đối với gia tộc, ta và Cửu thúc xem ở trong mắt, khắc ghi ở trong lòng. Các ngươi yên tâm, chúng ta sẽ chiếu cố tốt hậu nhân của các ngươi. Có thể tiến vào Kim Đan kỳ hay không, liền xem cá nhân của bọn hắn.”
Uông Như Yên đồng ý.
Vương Thanh Kỳ cùng Vương Thanh Thuân gật gật đầu, liên thanh thưa vâng.
“Cửu thúc, Cửu thẩm, không có việc gì khác, thì ta phải đi dạy Thiên Bồi luyện chế Trúc cơ đan.”
“Cửu thúc, Cửu thẩm, ta cũng phải về thu thập hành lý, chuẩn bị quay về Đồng Hoang.”
Vương Thanh Kỳ cùng Vương Thanh Thuân đứng dậy cáo từ, rời khỏi chỗ ở của Vương Trường Sinh.
“Thanh Thuân thật đáng tiếc, vừa mới đưa tới lôi kiếp đã bị người huỷ diệt.”
Uông Như Yên dùng một loại giọng điệu tiếc hận nói.
“Đúng vậy! Phải rồi, chúng ta đi thăm Hải Đường đi! Ngọc Đồng bị giết hại, chúng ta phải chiếu cố tốt cho Hải Đường.”
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi đến chỗ ở của Diệp Hải Đường. Diệp Hải Đường đang cùng Vương Thanh Linh nói chuyện phiếm. Trên tay Vương Thanh Linh cầm một cái hộp gỗ màu xanh, bên trong có mấy khoả trứng trùng.
“Thanh Linh, Hải Đường, các ngươi đang tán gẫu chuyện gì vậy.”
Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra chút tươi cười, thuận miệng hỏi.
“Cửu thúc, Cửu thẩm, Hải Đường biểu muội tại một động phủ của cổ tu sĩ có được mấy khoả trứng trùng. Ta dùng thời gian thật dài cũng không ấp được trứng. Tính đi Vạn thú đảo tìm Hải tiên tử, nàng cùng Thất ca từng có ước định. Nàng cần tinh huyết của tai giai Đồng tâm trùng. Ta nhớ rõ trong khố phòng có, ta tính đi Vạn thú đảo nhìn xem có biện pháp nào có thể ấp khoả trứng trùng này không.”
“Vạn thú đảo? Thanh Sơn cùng Hải tiên tử đã xảy ra chuyện gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.