Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1247: Thanh Danh Đại Trướng (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Vương đạo hữu khách khi, đây là việc chúng ta nên làm. Đệ tử Kim nhạn tông chúng ta không biết các ngươi, có chút cậm trễ, còn thỉnh giáo ba vị đạo hữu. Mời vào bên trong.”
Trầm Phi Nhan xoay chuyển ánh mắt, cười cười. Mời ba người Vương Trường Sinh vào trong.
Nửa khác đồng sau, năm người Vương Trường Sinh liền xuất hiện bên trong một thạch đình ở đỉnh núi Kim nhạn phong.
“Không nghĩ là hai vị đạo hữu Vương gia, hai vị đạo hữu du lịch nơi nào? Thiếp thân đi qua nhiều quốc, thực lực của vài đạo hữu đều được nghe nói qua, chưa bao giờ nghe nói qua hai vị đạo hữu.”
Trầm Phi Nhạn tìm hiểu lại lịch Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Kim Nhạn tông phụ thuộc gia tộc đột nhiên xuất hiện hai vị Kim đan tu sĩ tầng chín, nàng khẳng định muốn nghe ngóng lai lịch đối phương.
“Vợ chồng chúng ta lúc trước ở San Hô hải vực ở Nam Hải du lịch, Trầm đạo hữu chưa từng nghe nói qua là chuyện thường tình.”
Uông Như Yên thản nhiên cười, giải thích nói.
“San hô hải vực? Các ngươi cũng biết Lãnh Diễm tông và Mộc Long các? Hai môn phái này là đại môn phái ở San Hô hải vực.”
Người nam trung niên thuận miệng hỏi.
Vương Trường Sinh cười cười nói: “Đạo hữu muốn nói là Lãnh Diễm môn. Tại hạ không có nghe nói qua Lãnh Diễm môn. Lãnh Diễm môn là đại môn phái số một số hai ở San Hô hải vực. Mộc Long các là thế lực phụ thuộc Lãnh Diễm môn, không tính là đại môn phái. Các chủ Trần Nhất Long ở Mộc Long các và Vương mỗ là chỗ quen biết. Hắn và phu nhân Tôn Hồng Ngọc làm người không sai.”
“Đúng vậy! Nữ nhi của bọn họ Trần Duyệt đã muốn Kim đan. Đại Lon là một môn phái, càng giống như một gia tộc.”
Uông Như Yên cười bổ sung nói.
Người nam trung nuên ngượng ngùng cười cười nói: “Là tại hạ nói nhầm, thì ra là hai vị đạo hữu luôn du lịch tại Nam Hải, khó trách chúng ta không biết.”
Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Trầm Phi Nhạn mời ba người Vương Trường Sinh ở lại Kim Nhạn tông mấy ngày. Vương Trường Sinh cũng không có cự tuyệ, đáp ứng xuống.
Trầm Phi Nhạn và Vương Trường Sinh hỏi thăm chuyện tình Nam Hải, phong thổ các hải vực. Vương Trường Sinh đều trả lời.
Biết được Vương Trường Sinh nhiều lần giết qua Yêu thú bậc ba, giọng điệu Trầm Phi Nhạn trở nên thân thiết rất nhiều, nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
“Trầm đạo hữu, quầy rây mấy ngày, đây cùng là thời điểm chúng ta cáo từ, lần sau có thời gian, lại đế môn quấy rầy.”
Vương Trường Sinh muốn chào từ biệt Trầm Phi Nhạn, hắn tính quay về Ngụy quốc bái tế tộc nhân gặp nạn.
“Vương đạo hữu, thiếp thân có một yêu cầu quá đáng.”
Trầm Phi Nhạn vẻ mặt khó xử nói, giọng điệu thành khẩn.
“Trầm phu nhân có chuyện cứ nói thẳng. Nếu là ở trong phạm vi năng lực của chúng ta, chúng ta có thể hỗ trợ.”
“Là như vậy, Kim Nhạn tông chúng ta và thế lực Hậu Thổ tông ở giao giới có phát hiện một tòa Tử kim thổ khoáng. Chúng ta hứa luận bàn quyết định Tử kim thổ khoáng thuộc ai sở hữu. Hậu Thổ tông mời tới Xích Hỏa Tán Nhân, người này có tu vi là Kim đan tầng chín. Thiếp thân muốn mời ngươi ra tay tương trợ. Nếu có thể lấy được tòa Tử kim thổi khoáng, Kim Nhạn tông chúng ta nguyện ý theo Vương gia các ngươi cùng nhau khai thác, chia bảy phần ba.”
Tử kim thổ là Tam gia luyện khí tài liệu, có thể lấy để luyện chế pháp bảo. Cho dù là Kim tử thổ khoáng loại nhỏ thì gia trị cũng hơn trăm vạn linh thjahc. Nếu Vương gia không có hai Kim đan tu sĩ tầng chín, thì tình hình Kim Nhạn tôn có chút không ổn, Trầm Phi Nhạn cũng sẽ không mời Vương Trường Sinh hỗ trợ.
Trầm Phi Nhạn thành khẩn nói. Kim Nhạn tông là đệ nhất đại phái Khánh quốc, có năm Kim đan tu sĩ nhưng mà mấy năm trước, hồn đăng bản mạng của hai Kim đan tu sĩ này đã bị đập tắt. Trầm Phi Nhạn có thương tích trong người, nàng không nắm chắc được phần thắng. Vương Trường Sinh ở Nam Hải du lịch, có Kim đan tầng chín, thỉnh Vương Trường Sinh ra tay tương trợ thì không thể thích hợp hơn.54
Vương Trường Sinh nếu chết trong tay Xích Hỏa Tán Nhân Thủ thì Kim Nhạn tông cũng không có tổn thất gì, ngược lại có thể mượn chuyện này làm suy yếu lực lượng Vương gia. Nếu Vương Trường Sinh thắng lợi, Kim Nhạn tông có thêm nhiều minh hữu. Vô luận thắng thua, Kim Nhạ tông cũng không mệt.
"Luận bàn? Không phải sinh tử đấu?"
Vương Trường Sinh nghi hoặc nói. Nói thật, nếu là luận bàn, bất quá hắn có thể đáp ứng, nhưng loại chuyện tình này rất khó nói. Dù sao đao kiếm không có mắt.
Trầm Phi Nhạn lắc lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải đấu sinh tử. Nhưng đao kiếm không có mắt, nếu thất thủ, vẫn có thể nguy hiểm mất mạng. Như vậy đi, nếu ngươi có thể thắng lợi, chúng ta sáu phần bốn. Kim Nhạn tông chúng ta sáu phần, Vương gia các ngươi bốn phần.”
Vương Trường Sinh nghĩ nghĩ, gật đầu đáp ứng. Nếu đối thủ chỉ là một gã tu vi Kim đan tầng chín, hắn tin tưởng sẽ thắng lợi.
...
Huyền thanh sơn mạch ở biên cảnh Khánh quốc, nơi này linh khí mỏg, có rất ít người tu tiên xuất hiện ở đây.
Ở bên trong Huyền thanh sơn mạch, có một mảng thảo nguyên rộng mênh mông vô bờ. Một đạo sĩ trung niên khuôn mặt trắng nón cùng một thiếu phụ váy vàng đứng ở trên một cái gò đất nhỏ.
Đạo sĩ trung niên cao cao gầy gầy, một thân mặc đạo bào màu đỏ, đầu đội hồng sắc liên hoa quan, trên tay nắm một cây phát trần màu đỏ, làm cho người ta cảm giác có một vài phần đạo cốt tiên phong.
“Hoàng phu nhân, Kim Nhạn tông bọn họ làm sao còn chưa tới? Bọn họ có thể sẽ không tới chứ?”
Đạo sĩ trung niên liếc mắt nhìn một cái về phía chân trời, nhíu mày nói.
Thiếu phụ váy vàng cười cười nói: “Tôn đạo hữu yên tâm. Nếu là Kim Nhạn tông khẳng định sẽ phái người tới. Nếu là bọn hắn không đến, thì Tử Kim thổ khoáng thuộc về tay chúng ta.”
Trầm Phi Nhan xoay chuyển ánh mắt, cười cười. Mời ba người Vương Trường Sinh vào trong.
Nửa khác đồng sau, năm người Vương Trường Sinh liền xuất hiện bên trong một thạch đình ở đỉnh núi Kim nhạn phong.
“Không nghĩ là hai vị đạo hữu Vương gia, hai vị đạo hữu du lịch nơi nào? Thiếp thân đi qua nhiều quốc, thực lực của vài đạo hữu đều được nghe nói qua, chưa bao giờ nghe nói qua hai vị đạo hữu.”
Trầm Phi Nhạn tìm hiểu lại lịch Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Kim Nhạn tông phụ thuộc gia tộc đột nhiên xuất hiện hai vị Kim đan tu sĩ tầng chín, nàng khẳng định muốn nghe ngóng lai lịch đối phương.
“Vợ chồng chúng ta lúc trước ở San Hô hải vực ở Nam Hải du lịch, Trầm đạo hữu chưa từng nghe nói qua là chuyện thường tình.”
Uông Như Yên thản nhiên cười, giải thích nói.
“San hô hải vực? Các ngươi cũng biết Lãnh Diễm tông và Mộc Long các? Hai môn phái này là đại môn phái ở San Hô hải vực.”
Người nam trung niên thuận miệng hỏi.
Vương Trường Sinh cười cười nói: “Đạo hữu muốn nói là Lãnh Diễm môn. Tại hạ không có nghe nói qua Lãnh Diễm môn. Lãnh Diễm môn là đại môn phái số một số hai ở San Hô hải vực. Mộc Long các là thế lực phụ thuộc Lãnh Diễm môn, không tính là đại môn phái. Các chủ Trần Nhất Long ở Mộc Long các và Vương mỗ là chỗ quen biết. Hắn và phu nhân Tôn Hồng Ngọc làm người không sai.”
“Đúng vậy! Nữ nhi của bọn họ Trần Duyệt đã muốn Kim đan. Đại Lon là một môn phái, càng giống như một gia tộc.”
Uông Như Yên cười bổ sung nói.
Người nam trung nuên ngượng ngùng cười cười nói: “Là tại hạ nói nhầm, thì ra là hai vị đạo hữu luôn du lịch tại Nam Hải, khó trách chúng ta không biết.”
Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Trầm Phi Nhạn mời ba người Vương Trường Sinh ở lại Kim Nhạn tông mấy ngày. Vương Trường Sinh cũng không có cự tuyệ, đáp ứng xuống.
Trầm Phi Nhạn và Vương Trường Sinh hỏi thăm chuyện tình Nam Hải, phong thổ các hải vực. Vương Trường Sinh đều trả lời.
Biết được Vương Trường Sinh nhiều lần giết qua Yêu thú bậc ba, giọng điệu Trầm Phi Nhạn trở nên thân thiết rất nhiều, nụ cười trên mặt càng sâu hơn.
“Trầm đạo hữu, quầy rây mấy ngày, đây cùng là thời điểm chúng ta cáo từ, lần sau có thời gian, lại đế môn quấy rầy.”
Vương Trường Sinh muốn chào từ biệt Trầm Phi Nhạn, hắn tính quay về Ngụy quốc bái tế tộc nhân gặp nạn.
“Vương đạo hữu, thiếp thân có một yêu cầu quá đáng.”
Trầm Phi Nhạn vẻ mặt khó xử nói, giọng điệu thành khẩn.
“Trầm phu nhân có chuyện cứ nói thẳng. Nếu là ở trong phạm vi năng lực của chúng ta, chúng ta có thể hỗ trợ.”
“Là như vậy, Kim Nhạn tông chúng ta và thế lực Hậu Thổ tông ở giao giới có phát hiện một tòa Tử kim thổ khoáng. Chúng ta hứa luận bàn quyết định Tử kim thổ khoáng thuộc ai sở hữu. Hậu Thổ tông mời tới Xích Hỏa Tán Nhân, người này có tu vi là Kim đan tầng chín. Thiếp thân muốn mời ngươi ra tay tương trợ. Nếu có thể lấy được tòa Tử kim thổi khoáng, Kim Nhạn tông chúng ta nguyện ý theo Vương gia các ngươi cùng nhau khai thác, chia bảy phần ba.”
Tử kim thổ là Tam gia luyện khí tài liệu, có thể lấy để luyện chế pháp bảo. Cho dù là Kim tử thổ khoáng loại nhỏ thì gia trị cũng hơn trăm vạn linh thjahc. Nếu Vương gia không có hai Kim đan tu sĩ tầng chín, thì tình hình Kim Nhạn tôn có chút không ổn, Trầm Phi Nhạn cũng sẽ không mời Vương Trường Sinh hỗ trợ.
Trầm Phi Nhạn thành khẩn nói. Kim Nhạn tông là đệ nhất đại phái Khánh quốc, có năm Kim đan tu sĩ nhưng mà mấy năm trước, hồn đăng bản mạng của hai Kim đan tu sĩ này đã bị đập tắt. Trầm Phi Nhạn có thương tích trong người, nàng không nắm chắc được phần thắng. Vương Trường Sinh ở Nam Hải du lịch, có Kim đan tầng chín, thỉnh Vương Trường Sinh ra tay tương trợ thì không thể thích hợp hơn.54
Vương Trường Sinh nếu chết trong tay Xích Hỏa Tán Nhân Thủ thì Kim Nhạn tông cũng không có tổn thất gì, ngược lại có thể mượn chuyện này làm suy yếu lực lượng Vương gia. Nếu Vương Trường Sinh thắng lợi, Kim Nhạn tông có thêm nhiều minh hữu. Vô luận thắng thua, Kim Nhạ tông cũng không mệt.
"Luận bàn? Không phải sinh tử đấu?"
Vương Trường Sinh nghi hoặc nói. Nói thật, nếu là luận bàn, bất quá hắn có thể đáp ứng, nhưng loại chuyện tình này rất khó nói. Dù sao đao kiếm không có mắt.
Trầm Phi Nhạn lắc lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải đấu sinh tử. Nhưng đao kiếm không có mắt, nếu thất thủ, vẫn có thể nguy hiểm mất mạng. Như vậy đi, nếu ngươi có thể thắng lợi, chúng ta sáu phần bốn. Kim Nhạn tông chúng ta sáu phần, Vương gia các ngươi bốn phần.”
Vương Trường Sinh nghĩ nghĩ, gật đầu đáp ứng. Nếu đối thủ chỉ là một gã tu vi Kim đan tầng chín, hắn tin tưởng sẽ thắng lợi.
...
Huyền thanh sơn mạch ở biên cảnh Khánh quốc, nơi này linh khí mỏg, có rất ít người tu tiên xuất hiện ở đây.
Ở bên trong Huyền thanh sơn mạch, có một mảng thảo nguyên rộng mênh mông vô bờ. Một đạo sĩ trung niên khuôn mặt trắng nón cùng một thiếu phụ váy vàng đứng ở trên một cái gò đất nhỏ.
Đạo sĩ trung niên cao cao gầy gầy, một thân mặc đạo bào màu đỏ, đầu đội hồng sắc liên hoa quan, trên tay nắm một cây phát trần màu đỏ, làm cho người ta cảm giác có một vài phần đạo cốt tiên phong.
“Hoàng phu nhân, Kim Nhạn tông bọn họ làm sao còn chưa tới? Bọn họ có thể sẽ không tới chứ?”
Đạo sĩ trung niên liếc mắt nhìn một cái về phía chân trời, nhíu mày nói.
Thiếu phụ váy vàng cười cười nói: “Tôn đạo hữu yên tâm. Nếu là Kim Nhạn tông khẳng định sẽ phái người tới. Nếu là bọn hắn không đến, thì Tử Kim thổ khoáng thuộc về tay chúng ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.