Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1246: Trầm Phi Nhạn Thỉnh Cầu

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Im lặng phát tài mới là vương đạo, nếu như Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tiến vào Nguyên Anh kỳ thì có thể cao điệu một chút. Trước khi Vương gia có tu sĩ Nguyên Anh, làm việc gì cũng nên điệu thấp.

Đường Thiên Hữu thực hài lòng với kết quả này. Thực lực Vương gia cao hơn so với tưởng tượng của hắn.

Bọn họ ở lại Đường gia, chủ yếu là để lại Vương Hoa Phong có nhiều thời gian ở chung với cha mẹ.

Vương Hoa Phong rời khỏi hơn tám năm, Đường Khả Khanh lại sinh sáu đứa nhỏ, nhưng tư chất tốt nhất cũng làm tam linh căn. Bởi vì duyên cớ Vương Hoa Phong, Đường gia giúp Vương Anh Hùng và Đường Khả Khanh tiến vào Trúc cơ kỳ. Nhìn thấy Vương Hoa Phong, bọn họ mườiphần cao hứng.

Đường Thiên Hữu thường xuyên chạy tới chỗ ở Vương Trường Sinh, trao đổi tu luyện tâm đắc với Vương Trường Sinh.

Đường Thiên Hữu cũng là tu luyện công pháp thuộc tính thủy, cùng nhau trao đổi, hai bên đều có lợi.

Bảy ngày sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên dẫn theo đám người Vương Hoa Phong rời khỏi Đường gia. Vương Mạnh Phần bị tu sĩ Đường gia dùng mọi cách tra tấn, đều không có khuất phục. Vương Trường Sinh giữ hắn bên người, chuẩn bị dẫn về Nam Hải bồi dưỡng.

Bọn họ trước khi đi chi nhánh Du quốc, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có vẽ một bức họa treo ở từ đường gia tộc. Toàn bộ tộc nhân đều ra nhìn. Nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, toàn bộ tộc nhân Vương gia đều rất kích động. Lão tổ tông không phải chỉ tồn tại bênt rong bức vẽ mà là thực sự tồn tại. Sau khi nhìn thấy đệ tử Kim đan gia tộc khác, bọn họ có thể thẳng thắn thắt lưng can.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nói một chút lời khích lệ vài tộc nhân bị trọng thương, bảo những tộc nhân khác noi theo làm gương. Đồng thời nghiêm trị những tộc nhân Đường gia tiết lộ cơ mật, lại chỉ điểm một chút hậu bối.

Những điều này tuy đơn giản nhưng ý nghĩa rất lớn, tộc nhân Vương gia giống như là tìm được người có tâm phúc vậy.

...

Kim Nhạn tông là đệ nhất đại phái Khánh quốc, Kim Nhạn Thượng Nhân là đại trượng lão của Kim Nhạn Tông, có tu vi Kim đan tầng tám.

Kim Nhạn Phong là mộ trong những cấm địa của Kim Nhạn tông, cũng là chỗ Kim Nhạn thượng nhân ở.

Kim Nhạn Thượng Nhân tên thật là Trầm Phi Nhạn, mỗi một đời đại trưởng lão Kim Nhạn tông đều lấy tên Kim Nhạn Thượng Nhân xưng hô.

Trong một tòa sân yên tĩnh, Trầm Phi Nhạn đang ở cùng một người nam tầm bốn mươi tuổi uống trà nói chuyện phiếm.



Trầm Phi nhạn sắc mặt có chút tái nhợt, thần sắc có chút tiều tụy, tựa như có thương tích trong người.

“Trầm sư tỷ, lúc này đây luận bàn, do ta xuất chiến đi. Thương thế của ngươi còn không tốt, chưa chắc Xích Hỏa Nhân Tán là đối thủ. Người này là lão quái vật thành danh nhiều năm, còn có một con Xích hỏa ưng bậc ba. Không thể khinh thường. Ta tu luyện công pháp thuộc tính thổ, phòng ngự có vẻ mạnh cho dù không địch lại, toàn thân cũng không có vấn đề.” Người nam trung niên thành khẩn nói.

Trầm Phi Nhạn lắc lắc đầu nói: “Không được, tu vi của ngươi quá thấp. Bất quá ngươi Kim đan tầng năm, Xích Hỏa Tán Nhân Kim đan tầng chín. Xích Hỏa Tán Nhân là tán tu, vô khiên vô quải. Đao kiếm không có mắt, nếu có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không lưu tình, vẫn là để ta đi. Cho dù thua, cũng không có nguy hiểm đến tính mạng. Cùng lắm là tặng một tòa Kim thổ quặng tặng cho Hậu thổ tông.”

Người nam trung niên muốn nói cái gì đó, một tấm Truyện âm phù bay vào.

Trầm Phi Nhạn bóp nát Truyện âm phù, một đạo thanh âm cung kính người nam vang lên: “Trầm sư bá, có ba gã tự xưng là tu sĩ Kim đan Vương gia ở Hắc Ưng sơn mạch đến bái phỏng. Trong đó có một người là Vương Thanh Thuân, hai người còn lại khí tức còn mạnh hơn so với người, có để cho bọn họ tiến vào hay không?”

“Vương gia ở Hắc Ưng sơn mạch? Vương gia từ khi nào có ba vị Kim đan tu sĩ? Phương diện này không là lừa gạt chứ?”

Người nam trung niên nhíu mày nói, trong mắt lộ ra vài tia lo lắng.

“Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn. Đi. Chúng ta ra ngoài xem một chút, hy vọng không phải là kẻ địch xêm chiếm.”

Bên ngoài Kim nhạn tông, có một con lam sắc phi chu mờ nhạt lơ lửng ở trên trời cao. Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Vương Thanh Thuân đang đứng ở bên trong.

Kim đan tu sĩ Đường gia tại thời điểm Vương Thanh Thuân Kim đan mà đánh vào Vương gia, cũng may có Kim đan tu sĩ của Kim Nhạn tông giúp một tay, Đường gia mới bất đắc dĩ thối lui. Mấy năm nay, Kim Nhạn tông vẫn luôn chiếu cố Vương gia, về tình về lý, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vẫn nên tới Kim Nhạn tông bái phỏng

Không quá bao lâu, một trận tiếng chim hót thanh thúy vang lên, hai đạo kim quang từ bên trong Kim Nhạn tông bay ra, rõ ràng là hai hình thể Kim nhạn thật lớn. Một thiếu phụ váy vàng mi thanh mục tú và một người nam trung niên đang ngồi trên lưng kim nhạn.

Trầm Phi Nhạn cảm nhận được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tỏa ra linh áp cường đại, có chút kinh ngạc, khách khí hỏi: “Thiếp thân Trầm Phi Nhạn, ba vị đạo hữu lần này đến, không biết lần này có gì chỉ giáo?”

Vương Trường Sinh mỉm cười, ôm quyền nói: “Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là vợ ta. Thanh thuân là cháu ta. Vương gia ở Hắc Ưng sơn mạch là của chúng ta. Mấy năm nay, chúng ta luôn luôn tại ngoại du lịch, nhận được sự chiếu cố của quý phải, Vương gia chúng ta mấy năm nay phát triển không tồi. Hôm nay chúng ta cố ý đến bái phỏng.”

Nghe xong lời này, hai người Trầm Phi Nhạn trợn mắt há hốc mồm, bọn họ là phụng mệnh mệnh Thái Nhất tiên môn, giao Hắc Ưng sơn mạch an trí cho tộc nhân Vương gia. Bọn họ vạn vạn thật không ngờ, Vương gia có hai vị lão tổ Kim đan tầng chín.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook