Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 429: Thống Kê Cuối Năm (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Chít chít!”
Trong miệng Song Đồng Thử phát ra tiếng kêu chít chít, cái đuôi vung vẩy không ngừng, thân thể to béo nhanh chóng lao về phía trước, năm người Vương Trường Sinh vội vàng đuổi theo.
Không qua bao lâu, năm người đã biến mất ở trong rừng trúc.
Năm tháng như thoi đưa, hai năm thời gian rất nhanh đã trôi qua.
Vương gia bảo, phòng nghị sự, Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, bảy người bọn Vương Minh Sâm đang báo cáo tình huống cho nàng.
Nàng đã rất ít quản lý công việc, việc lớn nhỏ trong gia tộc, chủ yếu là giao cho bảy người bọn Vương Minh Sâm xử lý, nhưng lúc cuối năm, bảy người cần báo cáo tình huống với nàng. Đương nhiên, nếu là gặp vấn đề không giải quyết được, Uông Như Yên vẫn sẽ ra mặt giải quyết.
“Đại* gia chủ, trong tộc chúng ta trước mắt có một trăm chín mươi mẫu linh điền, phường thị Thanh Nguyệt bên kia, thuê năm mươi mẫu linh điền, tổng cộng hai trăm bốn mươi mẫu linh điền, trong đó một trăm sáu mươi mẫu linh điền gieo trồng linh cốc bậc một hạ phẩm một năm chín một lần, năm mươi mẫu linh điền gieo trồng linh dược bậc hai, hai mươi mẫu linh điền gieo trồng Thanh Hoa Thảo, chín mẫu linh điền gieo trồng Linh Tang (tang: cây dâu) Thụ, một mẫu linh điền gieo trồng linh quả bậc hai, năm nay tổng cộng thu gặt năm vạn bảy ngàn sáu trăm bốn mươi lăm cân linh cốc, một vạn một ngàn hai trăm mười lăm cân Thanh Hoa Thảo, chín ngàn cân là Linh Tang, linh dược chưa trưởng thành. Ngoài ra, cá bột Tử Lân Tức Ngư năm trước thả, đều đã trưởng thành bậc một thượng phẩm rồi, có thể bán ra, tổng cộng sáu trăm ba mươi lăm con, ba trăm hai mươi lăm con linh oa, linh bạng (bạng: trai ngọc) sản xuất một trăm ba mươi lăm viên ngọc trai.”
* Chữ ‘Đại’ ở đây mang ý nghĩa thay thế, tạm quyền, thế hệ
Vương Minh Sâm cầm trên tay một quyển sổ, chậm rãi nói, vẻ mặt có chút hưng phấn.
Ở dưới Vương Thanh Viễn đề nghị, Vương gia tiến một bước ưu hoá chế độ thưởng phạt.
Lấy linh cốc làm ví dụ, một tộc nhân chiếu cố mười mẫu linh điền, mỗi năm thấp nhất phải có ba ngàn hai trăm cân linh cốc, linh cốc sản lượng thấp hơn ba ngàn hai trăm cân, trừng phạt tộc nhân trông coi mười mẫu linh điền này, cao hơn ba ngàn hai trăm cân, có thể được thưởng, tộc nhân khác cũng tương tự, càng nhiều cống hiến cho gia tộc, thưởng càng hậu hĩnh.
Vương Minh Sâm phụ trách quản hạt linh điền, linh ngư, linh bạng, sản lượng càng cao, hắn được thưởng càng nhiều, nếu sản lượng thiếu, hắn cũng sẽ chịu trừng phạt.
Vương Minh Sâm báo cáo xong, đưa sổ sách tới trước mặt Uông Như Yên, ngồi xuống.
Vương Minh Ngạn đứng dậy, mở ra sổ sách trên tay, nói: “Đại gia chủ, trong tộc trước mắt có ba mươi lăm con Thanh Lân Mã, năm nay sinh thêm ba con, trong đó sáu con bậc một thượng phẩm, mười hai con bậc một trung phẩm, mười bảy con bậc một hạ phẩm, mười hai con Hỏa Vũ Ưng, một con bậc một thượng phẩm, bốn con bậc một trung phẩm, bảy con bậc một hạ phẩm, chín đôi Kim Ti Tàm, một con bậc hai hạ phẩm, hai con bậc một thượng phẩm, năm con bậc một trung phẩm, mười con bậc một hạ phẩm.”
Uông Như Yên gật gật đầu, Vương Minh Ngạn đặt sổ sách tới trước mặt Uông Như Yên, ngồi về vị trí ban đầu.
Vương Minh Chiến đứng dậy, lật một quyển sổ: “Như đại gia chủ, không bao gồm đám người nhị thập nhất đệ và đám người Trường Tuyết, trước mắt trong tộc có bốn trăm bảy mươi lăm vị tộc nhân, bảy tu sĩ Trúc Cơ, ba người Luyện Khí tầng chín, mười lăm người Luyện Khí tầng tám, năm mươi chín người Luyện Khí tầng một, số lượng phàm nhân thế tục giới có bảy mươi lăm vạn tám ngàn sáu trăm năm mươi bốn người, năm nay xuất hiện một người có linh căn, dựa theo tộc quy, trọng thưởng gia đình sinh ra người có linh căn, cổ vũ bọn họ không ngừng cố gắng.”
Vương Minh Chiến báo cáo xong, đặt sổ sách tới trước mặt Uông Như Yên, ngồi xuống.
Vương Trường Huy đứng dậy, nói: “Cửu đại gia chủ, trước mắt trong tộc có mười lăm vị chế khôi sư, trừ bát thúc vị chế khôi sư bậc hai hạ phẩm này, ba chế khôi sư bậc một thượng phẩm, năm chế khôi sư bậc một trung phẩm, sáu chế khôi sư bậc một hạ phẩm, trong đó Thanh Thiến tiến bộ đặc biệt lớn, đã có thể luyện chế ra con rối thú bậc một thượng phẩm, kế thừa cửu thúc “
“Được rồi, lời ngoài đề tài không cần nói, ngươi cần báo cáo là số lượng chế khôi sư cùng sản lượng con rối thú.”
Uông Như Yên khoát tay, nghiêm mặt nói.
Vương Trường Huy gật gật đầu, nói tiếp: “Năm nay tổng cộng luyện chế một trăm chín mươi tư con rối thú, hai con rối thú bậc hai hạ phẩm, ba mươi bảy con bậc một thượng phẩm, sáu mươi lăm con bậc một trung phẩm, chín mươi con bậc một hạ phẩm, so với năm trước nhiều hơn hai mươi ba con, đây là danh sách cụ thể.”
Sau khi hắn ngồi xuống, Lý Khải Văn đứng lên, đằng hắng cổ họng, nói: “Đại gia chủ, trước mắt trong tộc có mười sáu vị chế phù sư, một vị chế phù sư bậc hai trung phẩm, ba chế phù sư bậc một thượng phẩm, năm chế phù sư bậc một trung phẩm, bảy chế phù sư bậc một hạ phẩm, năm nay tổng cộng luyện chế ra tám trăm bảy mươi lăm tấm phù triện cùng mười phù binh phi hành bậc một hạ phẩm, đây là danh sách cụ thể.”
Lý Khải Văn vừa ngồi xuống, Vương Trường Tinh liền đứng lên, nói: “Đại gia chủ, trước mắt trong tộc có mười lăm cửa hàng, hai tửu lâu, năm cửa hàng gạo, hai cửa hàng binh khí, một cửa hàng linh ngư, một cửa hàng sách, một cửa hàng tạp hoá, một cửa hàng linh dược, một cửa hàng đan dược, một cửa hàng phù triện, lợi nhuận nhiều nhất là cửa hàng binh khí, tiếp theo đến tửu lâu cùng cửa hàng gạo, cửa hàng tạp hoá cùng cửa hàng linh dược tiền lời kém nhất, trong đó Tứ Hải tửu lâu Thanh Trạch quản lý tiền lời đứng thứ ba.”
Vương Thanh Viễn đứng dậy cuối cùng, cầm trên tay một quyển sổ, nói: “Đại gia chủ, năm nay thu vào tổng cộng hai vạn ba ngàn năm trăm bốn mươi ba khối, chi một vạn chín ngàn sáu trăm năm mươi khối linh thạch, lợi nhuận ba ngàn tám trăm chín mươi ba khối linh thạch, phương diện chi, bổng lộc tộc nhân chiếm đi năm phần, tiền thuê cửa hàng cùng các loại tài liệu chiếm đi ba phần, nhân tình lui tới hai phần, so với năm trước, chi tăng trưởng gần một nửa.”
Tộc nhân quá nhiều, nhưng nhân tài hiểu được một tay nghề quá ít, Uông Như Yên cố ý phân phó xuống, tăng mạnh chi phương diện bồi dưỡng nhân tài, đặc biệt nhân tài phương diện chế phù và luyện khí, nhân tài phương diện luyện đan tương đối ít, Vương gia tạm thời không có bao nhiêu tài lực dư thừa đi bồi dưỡng quá nhiều luyện đan sư, học tập luyện đan tiêu phí phí dụng khá cao.
Trước mắt quản lý luyện đan sư giao cho Vương Trường Tinh phụ trách, Vương Thanh Kỳ mỗi lần bế quan, ngắn thì một hai tháng, dài là hơn nửa năm, không thích hợp quản lý luyện đan sư.
Trong miệng Song Đồng Thử phát ra tiếng kêu chít chít, cái đuôi vung vẩy không ngừng, thân thể to béo nhanh chóng lao về phía trước, năm người Vương Trường Sinh vội vàng đuổi theo.
Không qua bao lâu, năm người đã biến mất ở trong rừng trúc.
Năm tháng như thoi đưa, hai năm thời gian rất nhanh đã trôi qua.
Vương gia bảo, phòng nghị sự, Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, bảy người bọn Vương Minh Sâm đang báo cáo tình huống cho nàng.
Nàng đã rất ít quản lý công việc, việc lớn nhỏ trong gia tộc, chủ yếu là giao cho bảy người bọn Vương Minh Sâm xử lý, nhưng lúc cuối năm, bảy người cần báo cáo tình huống với nàng. Đương nhiên, nếu là gặp vấn đề không giải quyết được, Uông Như Yên vẫn sẽ ra mặt giải quyết.
“Đại* gia chủ, trong tộc chúng ta trước mắt có một trăm chín mươi mẫu linh điền, phường thị Thanh Nguyệt bên kia, thuê năm mươi mẫu linh điền, tổng cộng hai trăm bốn mươi mẫu linh điền, trong đó một trăm sáu mươi mẫu linh điền gieo trồng linh cốc bậc một hạ phẩm một năm chín một lần, năm mươi mẫu linh điền gieo trồng linh dược bậc hai, hai mươi mẫu linh điền gieo trồng Thanh Hoa Thảo, chín mẫu linh điền gieo trồng Linh Tang (tang: cây dâu) Thụ, một mẫu linh điền gieo trồng linh quả bậc hai, năm nay tổng cộng thu gặt năm vạn bảy ngàn sáu trăm bốn mươi lăm cân linh cốc, một vạn một ngàn hai trăm mười lăm cân Thanh Hoa Thảo, chín ngàn cân là Linh Tang, linh dược chưa trưởng thành. Ngoài ra, cá bột Tử Lân Tức Ngư năm trước thả, đều đã trưởng thành bậc một thượng phẩm rồi, có thể bán ra, tổng cộng sáu trăm ba mươi lăm con, ba trăm hai mươi lăm con linh oa, linh bạng (bạng: trai ngọc) sản xuất một trăm ba mươi lăm viên ngọc trai.”
* Chữ ‘Đại’ ở đây mang ý nghĩa thay thế, tạm quyền, thế hệ
Vương Minh Sâm cầm trên tay một quyển sổ, chậm rãi nói, vẻ mặt có chút hưng phấn.
Ở dưới Vương Thanh Viễn đề nghị, Vương gia tiến một bước ưu hoá chế độ thưởng phạt.
Lấy linh cốc làm ví dụ, một tộc nhân chiếu cố mười mẫu linh điền, mỗi năm thấp nhất phải có ba ngàn hai trăm cân linh cốc, linh cốc sản lượng thấp hơn ba ngàn hai trăm cân, trừng phạt tộc nhân trông coi mười mẫu linh điền này, cao hơn ba ngàn hai trăm cân, có thể được thưởng, tộc nhân khác cũng tương tự, càng nhiều cống hiến cho gia tộc, thưởng càng hậu hĩnh.
Vương Minh Sâm phụ trách quản hạt linh điền, linh ngư, linh bạng, sản lượng càng cao, hắn được thưởng càng nhiều, nếu sản lượng thiếu, hắn cũng sẽ chịu trừng phạt.
Vương Minh Sâm báo cáo xong, đưa sổ sách tới trước mặt Uông Như Yên, ngồi xuống.
Vương Minh Ngạn đứng dậy, mở ra sổ sách trên tay, nói: “Đại gia chủ, trong tộc trước mắt có ba mươi lăm con Thanh Lân Mã, năm nay sinh thêm ba con, trong đó sáu con bậc một thượng phẩm, mười hai con bậc một trung phẩm, mười bảy con bậc một hạ phẩm, mười hai con Hỏa Vũ Ưng, một con bậc một thượng phẩm, bốn con bậc một trung phẩm, bảy con bậc một hạ phẩm, chín đôi Kim Ti Tàm, một con bậc hai hạ phẩm, hai con bậc một thượng phẩm, năm con bậc một trung phẩm, mười con bậc một hạ phẩm.”
Uông Như Yên gật gật đầu, Vương Minh Ngạn đặt sổ sách tới trước mặt Uông Như Yên, ngồi về vị trí ban đầu.
Vương Minh Chiến đứng dậy, lật một quyển sổ: “Như đại gia chủ, không bao gồm đám người nhị thập nhất đệ và đám người Trường Tuyết, trước mắt trong tộc có bốn trăm bảy mươi lăm vị tộc nhân, bảy tu sĩ Trúc Cơ, ba người Luyện Khí tầng chín, mười lăm người Luyện Khí tầng tám, năm mươi chín người Luyện Khí tầng một, số lượng phàm nhân thế tục giới có bảy mươi lăm vạn tám ngàn sáu trăm năm mươi bốn người, năm nay xuất hiện một người có linh căn, dựa theo tộc quy, trọng thưởng gia đình sinh ra người có linh căn, cổ vũ bọn họ không ngừng cố gắng.”
Vương Minh Chiến báo cáo xong, đặt sổ sách tới trước mặt Uông Như Yên, ngồi xuống.
Vương Trường Huy đứng dậy, nói: “Cửu đại gia chủ, trước mắt trong tộc có mười lăm vị chế khôi sư, trừ bát thúc vị chế khôi sư bậc hai hạ phẩm này, ba chế khôi sư bậc một thượng phẩm, năm chế khôi sư bậc một trung phẩm, sáu chế khôi sư bậc một hạ phẩm, trong đó Thanh Thiến tiến bộ đặc biệt lớn, đã có thể luyện chế ra con rối thú bậc một thượng phẩm, kế thừa cửu thúc “
“Được rồi, lời ngoài đề tài không cần nói, ngươi cần báo cáo là số lượng chế khôi sư cùng sản lượng con rối thú.”
Uông Như Yên khoát tay, nghiêm mặt nói.
Vương Trường Huy gật gật đầu, nói tiếp: “Năm nay tổng cộng luyện chế một trăm chín mươi tư con rối thú, hai con rối thú bậc hai hạ phẩm, ba mươi bảy con bậc một thượng phẩm, sáu mươi lăm con bậc một trung phẩm, chín mươi con bậc một hạ phẩm, so với năm trước nhiều hơn hai mươi ba con, đây là danh sách cụ thể.”
Sau khi hắn ngồi xuống, Lý Khải Văn đứng lên, đằng hắng cổ họng, nói: “Đại gia chủ, trước mắt trong tộc có mười sáu vị chế phù sư, một vị chế phù sư bậc hai trung phẩm, ba chế phù sư bậc một thượng phẩm, năm chế phù sư bậc một trung phẩm, bảy chế phù sư bậc một hạ phẩm, năm nay tổng cộng luyện chế ra tám trăm bảy mươi lăm tấm phù triện cùng mười phù binh phi hành bậc một hạ phẩm, đây là danh sách cụ thể.”
Lý Khải Văn vừa ngồi xuống, Vương Trường Tinh liền đứng lên, nói: “Đại gia chủ, trước mắt trong tộc có mười lăm cửa hàng, hai tửu lâu, năm cửa hàng gạo, hai cửa hàng binh khí, một cửa hàng linh ngư, một cửa hàng sách, một cửa hàng tạp hoá, một cửa hàng linh dược, một cửa hàng đan dược, một cửa hàng phù triện, lợi nhuận nhiều nhất là cửa hàng binh khí, tiếp theo đến tửu lâu cùng cửa hàng gạo, cửa hàng tạp hoá cùng cửa hàng linh dược tiền lời kém nhất, trong đó Tứ Hải tửu lâu Thanh Trạch quản lý tiền lời đứng thứ ba.”
Vương Thanh Viễn đứng dậy cuối cùng, cầm trên tay một quyển sổ, nói: “Đại gia chủ, năm nay thu vào tổng cộng hai vạn ba ngàn năm trăm bốn mươi ba khối, chi một vạn chín ngàn sáu trăm năm mươi khối linh thạch, lợi nhuận ba ngàn tám trăm chín mươi ba khối linh thạch, phương diện chi, bổng lộc tộc nhân chiếm đi năm phần, tiền thuê cửa hàng cùng các loại tài liệu chiếm đi ba phần, nhân tình lui tới hai phần, so với năm trước, chi tăng trưởng gần một nửa.”
Tộc nhân quá nhiều, nhưng nhân tài hiểu được một tay nghề quá ít, Uông Như Yên cố ý phân phó xuống, tăng mạnh chi phương diện bồi dưỡng nhân tài, đặc biệt nhân tài phương diện chế phù và luyện khí, nhân tài phương diện luyện đan tương đối ít, Vương gia tạm thời không có bao nhiêu tài lực dư thừa đi bồi dưỡng quá nhiều luyện đan sư, học tập luyện đan tiêu phí phí dụng khá cao.
Trước mắt quản lý luyện đan sư giao cho Vương Trường Tinh phụ trách, Vương Thanh Kỳ mỗi lần bế quan, ngắn thì một hai tháng, dài là hơn nửa năm, không thích hợp quản lý luyện đan sư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.