Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 439: Tiếp Thị
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Nghe được Uông Như Yên khen con gái mình, Phương Tử Hư cực kỳ vui vẻ.
“Vương phu nhân quá khen rồi, con bé Tư Nhược này nào có tốt như ngươi nói, Vương gia các ngươi sở trường khôi lỗi thuật, lệnh lang khẳng định là học tập khôi lỗi thuật chậm trễ tu luyện nhỉ! Không giống Tư Nhược, không biết tài nghệ gì, đành phải tốn nhiều thời gian để tu luyện.”
“Vương phu nhân, lệnh lang đến đây? Không bằng gọi hắn đến, để tiểu bối làm quen nhau một lần.”
Diệp Vân Thường cười mỉm.
Uông Như Yên mỉm cười, nói: “Thanh Chí và thập tam thúc của nó đi cùng với nhau, trong thời gian ngắn không liên hệ được nó, muộn một chút thiếp thân nhất định dẫn theo Thanh Chí tới cửa bái phỏng.”
Đúng lúc này, tiếng Vương Thanh Sơn chợt vang lên: “Cửu thẩm.”
Uông Như Yên quay đầu nhìn, chỉ thấy Vương Thanh Sơn bước nhanh đi về phía mình.
Nhìn thấy Vương Thanh Sơn, trong mắt Phương Tử Hư và Diệp Vân Thường không hẹn mà cùng hiện lên một tia kinh ngạc.
Vương Thanh Sơn tuổi không lớn, đã có Trúc Cơ tầng hai.
“Phương đạo hữu, giới thiệu cho ngươi một lần, Vương Thanh Sơn. Thanh Sơn, hai vị này là Phương đạo hữu, Diệp đạo hữu, vị kia là con gái duy nhất của Phương đạo hữu.”
Uông Như Yên giới thiệu nói.
“Vương Thanh Sơn ra mắt hai vị đạo hữu.”
Vương Thanh Sơn chắp tay hướng Phương Tử Hư và Diệp Vân Thường, khách khí nói.
“Vương đạo hữu tuổi còn trẻ, đã là Trúc Cơ tầng hai, thật sự là tuổi trẻ tài cao mà!”
Phương Tử Hư mỉm cười, nói một câu khách sáo.
Nói chuyện phiếm chốc lát, Phương Tử Hư đột nhiên nhớ tới cái gì, cười hỏi:
“Vương phu nhân, Tần Vân lĩnh Tần đạo hữu tổ chức một hội trao đổi, có không ít gia tộc tu tiên Ngụy quốc tham gia, các ngươi có hứng thú tham gia hay không?”
Trên mặt Uông Như Yên lộ vẻ vui mừng, cười nói: “Có hứng thú, không biết hội trao đổi khi nào cử hành?”
Tần Vân lĩnh Tần gia là thế lực phụ thuộc Hoàng Thánh cung, trong tộc có sáu bảy tu sĩ Trúc Cơ, còn có vài tộc nhân bái vào Hoàng Thánh cung, quan trọng nhất là, địa bàn Tần gia khá lớn, một khối địa bàn trong đó ở Vân Châu, có thể nói là hàng xóm với Vương gia.
“Buổi trưa ngày mai, địa điểm ngay tại Tam Nguyên Cư, lầu bốn.”
Uông Như Yên cười đáp ứng, hội trao đổi đã có thể trao đổi vật phẩm, lại có thể mở rộng mối quan hệ, nàng tự nhiên sẽ không từ chối.
“Cửu tẩu, Thanh Sơn.”
Tiếng Vương Trường Phi chợt vang lên, dẫn theo Vương Thanh Chí đi tới.
Trên mặt Vương Thanh Chí treo nụ cười nồng đậm, giống như mua được thứ gì tốt.
Sau khi giới thiệu đơn giản, Vương Thanh Chí và Vương Trường Phi ngồi xuống.
“Vương phu nhân, lệnh lang thật sự là tuấn tú lịch sự, quả nhiên là hổ phụ vô khuyển tử mà!”
Phương Tử Hư khách khí nói.
“Phương đạo hữu quá khen rồi, Thanh Chí nào so được với lệnh thiên kim.”
Phương Tư Nhược chớp chớp mắt, tò mò hỏi: “Vương đạo hữu, ngươi biết luyện chế con rối thú sao? Con rối thú có phải rất khó luyện chế hay không?”
Vương Thanh Chí lắc lắc đầu, nói theo sự thật: “Ta không biết luyện chế con rối thú, cả ngày cầm một khúc gỗ điêu khắc, nhàm chán, tỷ của ta thích.”
“Vậy ngươi thích làm gì? Cả ngày tu luyện sao?”
“Cả ngày ở trong phòng tu luyện không có ý nghĩa, ta thích gieo trồng linh cốc linh thảo, ừm, còn có nuôi cá, cái này so với khổ tu thú vị hơn nhiều.”
Ánh mắt Phương Tư Nhược sáng ngời, truy hỏi: “Linh ngư? Linh ngư gì?”
Hai người tuổi xấp xỉ nhau, qua vài câu, liền vào câu chuyện, trưởng bối hai bên cũng không ngắt lời bọn họ, tùy ý bọn họ nói chuyện phiếm.
Vương Thanh Chí có gì nói đó, không lừa gạt, Phương Tư Nhược tương đối thẳng thắn, nghĩ đến cái gì liền hỏi cái đó, lòng hướng đạo kiên nghị, ngày thường đều là khổ tu. Vương Thanh Chí nói tới chuyện thú vị mình làm ruộng nuôi cá, nàng nghe say sưa.
Lời nói cử chỉ của hai người rơi vào trong mắt Uông Như Yên cùng Phương Tử Hư, Uông Như Yên thích Phương Tư Nhược thẳng thắn, Phương Tử Hư tương đối thưởng thức tính cách kiên định ổn trọng của Vương Thanh Chí.
“Phương tiên tử, ngày khác ngươi nếu đến Vương gia bảo chúng ta, ta nhất định dẫn ngươi xem Tử Lân Tức Ngư ta nuôi, bộ dạng mập mạp, vô luận là hấp hay nướng, hương vị đều rất không tệ.”
Phương Tư Nhược cười ngọt ngào, nói: “Được, ngày khác phụ thân có rảnh, ta nhất định đi nếm thử. Vương đạo hữu, ngươi nếu có rảnh, có thể đến Phương gia chúng ta làm khách, Thanh Lộ linh trà của Phương gia chúng ta, hương vị hàng đầu.”
Vương Thanh Chí hàm hậu cười, đáp ứng.
“Vương phu nhân, chúng ta còn có chút việc cần xử lý, ngày khác nhất định tới bái phỏng.”
“Một khi đã như vậy, chúng ta không quấy rầy nữa, ngày mai gặp.”
Về tới chỗ ở, Vương Thanh Chí về phòng nghỉ ngơi.
Uông Như Yên, Vương Trường Phi và Vương Thanh Sơn ba người ngồi xuống trong đình đá, uống trà nói chuyện phiếm.
“Thập tam đệ, Thanh Sơn, các ngươi cảm thấy con gái Phương đạo hữu thế nào?”
Vương Trường Phi trầm ngâm hồi lâu, mở miệng nói: “Nhìn từ lời nói cử chỉ của nàng, tính cách thẳng thắn, tu vi có Luyện Khí tầng sáu, có quan hệ nhất định với nàng chăm chỉ tu luyện, nhưng khẳng định cũng dùng không ít đan dược, nếu tư chất đặc biệt tốt, Phương Tử Hư sẽ không dễ dàng để nàng rời khỏi Phương gia, tình huống Phương gia, ta không phải đặc biệt hiểu biết.”
Vương Trường Phi đã thành hôn, hắn đối đãi vấn đề, càng nhiều là đứng ở góc độ gia tộc nhìn, hắn biết ý tứ trong lời nói của Uông Như Yên.
“Cháu thấy cửu đệ và Phương Tư Nhược trò chuyện rất vui vẻ, nhưng chỉ dựa vào vừa rồi tiếp xúc, nhìn không ra diện mạo thật sự của Phương Tư Nhược, có lẽ sau lưng là đại tiểu thư vô lý mãnh liệt cũng nói không chừng. Dù sao cũng là con gái duy nhất, nếu là hai nhà thông gia, cháu cảm thấy phải đợi cửu thúc trở về.”
Uông Như Yên gật gật đầu, cười nói: “Hôn sự của Thanh Chí, ta tự nhiên cần thương lượng cùng cha của Thanh Chí, nhưng ta cảm thấy con bé Tư Nhược rất tốt, ít nhất, tâm cơ của Tư Nhược không nặng như Tề San San.”
Vương Thanh Thiến cũng biết Vương Thanh Chí thích Tề San San, Uông Như Yên người làm mẹ này, tự nhiên cũng biết, nhưng nàng cảm thấy Tề San San tâm cơ quá nặng, không thích hợp Vương Thanh Chí, nếu là Vương Thanh Chí thật sự thích Tề San San, nàng có thể đáp ứng để Tề San San làm thiếp.
Nữ nhân chính là mâu thuẫn như vậy, thân là thê tử, nàng hy vọng trượng phu toàn tâm toàn ý, nhưng mà thân là mẫu thân, nàng lại hy vọng con cưới thêm mấy thê thiếp, nhiều con nhiều cháu.
“Thanh Sơn, cháu nếu là coi trọng cô gái nhà ai, nói với cửu thẩm, cửu thẩm giúp cháu giật dây làm mối, tuổi của cháu cũng không nhỏ nữa, có thể cân nhắc lập gia đình rồi.”
Vương Thanh Sơn trực tiếp lắc đầu, nói: “Ý tốt của cửu thẩm lòng cháu xin nhận, cháu tạm thời không muốn lập gia đình.”
Uông Như Yên cười gật gật đầu, không nói thêm gì.
“Vương phu nhân quá khen rồi, con bé Tư Nhược này nào có tốt như ngươi nói, Vương gia các ngươi sở trường khôi lỗi thuật, lệnh lang khẳng định là học tập khôi lỗi thuật chậm trễ tu luyện nhỉ! Không giống Tư Nhược, không biết tài nghệ gì, đành phải tốn nhiều thời gian để tu luyện.”
“Vương phu nhân, lệnh lang đến đây? Không bằng gọi hắn đến, để tiểu bối làm quen nhau một lần.”
Diệp Vân Thường cười mỉm.
Uông Như Yên mỉm cười, nói: “Thanh Chí và thập tam thúc của nó đi cùng với nhau, trong thời gian ngắn không liên hệ được nó, muộn một chút thiếp thân nhất định dẫn theo Thanh Chí tới cửa bái phỏng.”
Đúng lúc này, tiếng Vương Thanh Sơn chợt vang lên: “Cửu thẩm.”
Uông Như Yên quay đầu nhìn, chỉ thấy Vương Thanh Sơn bước nhanh đi về phía mình.
Nhìn thấy Vương Thanh Sơn, trong mắt Phương Tử Hư và Diệp Vân Thường không hẹn mà cùng hiện lên một tia kinh ngạc.
Vương Thanh Sơn tuổi không lớn, đã có Trúc Cơ tầng hai.
“Phương đạo hữu, giới thiệu cho ngươi một lần, Vương Thanh Sơn. Thanh Sơn, hai vị này là Phương đạo hữu, Diệp đạo hữu, vị kia là con gái duy nhất của Phương đạo hữu.”
Uông Như Yên giới thiệu nói.
“Vương Thanh Sơn ra mắt hai vị đạo hữu.”
Vương Thanh Sơn chắp tay hướng Phương Tử Hư và Diệp Vân Thường, khách khí nói.
“Vương đạo hữu tuổi còn trẻ, đã là Trúc Cơ tầng hai, thật sự là tuổi trẻ tài cao mà!”
Phương Tử Hư mỉm cười, nói một câu khách sáo.
Nói chuyện phiếm chốc lát, Phương Tử Hư đột nhiên nhớ tới cái gì, cười hỏi:
“Vương phu nhân, Tần Vân lĩnh Tần đạo hữu tổ chức một hội trao đổi, có không ít gia tộc tu tiên Ngụy quốc tham gia, các ngươi có hứng thú tham gia hay không?”
Trên mặt Uông Như Yên lộ vẻ vui mừng, cười nói: “Có hứng thú, không biết hội trao đổi khi nào cử hành?”
Tần Vân lĩnh Tần gia là thế lực phụ thuộc Hoàng Thánh cung, trong tộc có sáu bảy tu sĩ Trúc Cơ, còn có vài tộc nhân bái vào Hoàng Thánh cung, quan trọng nhất là, địa bàn Tần gia khá lớn, một khối địa bàn trong đó ở Vân Châu, có thể nói là hàng xóm với Vương gia.
“Buổi trưa ngày mai, địa điểm ngay tại Tam Nguyên Cư, lầu bốn.”
Uông Như Yên cười đáp ứng, hội trao đổi đã có thể trao đổi vật phẩm, lại có thể mở rộng mối quan hệ, nàng tự nhiên sẽ không từ chối.
“Cửu tẩu, Thanh Sơn.”
Tiếng Vương Trường Phi chợt vang lên, dẫn theo Vương Thanh Chí đi tới.
Trên mặt Vương Thanh Chí treo nụ cười nồng đậm, giống như mua được thứ gì tốt.
Sau khi giới thiệu đơn giản, Vương Thanh Chí và Vương Trường Phi ngồi xuống.
“Vương phu nhân, lệnh lang thật sự là tuấn tú lịch sự, quả nhiên là hổ phụ vô khuyển tử mà!”
Phương Tử Hư khách khí nói.
“Phương đạo hữu quá khen rồi, Thanh Chí nào so được với lệnh thiên kim.”
Phương Tư Nhược chớp chớp mắt, tò mò hỏi: “Vương đạo hữu, ngươi biết luyện chế con rối thú sao? Con rối thú có phải rất khó luyện chế hay không?”
Vương Thanh Chí lắc lắc đầu, nói theo sự thật: “Ta không biết luyện chế con rối thú, cả ngày cầm một khúc gỗ điêu khắc, nhàm chán, tỷ của ta thích.”
“Vậy ngươi thích làm gì? Cả ngày tu luyện sao?”
“Cả ngày ở trong phòng tu luyện không có ý nghĩa, ta thích gieo trồng linh cốc linh thảo, ừm, còn có nuôi cá, cái này so với khổ tu thú vị hơn nhiều.”
Ánh mắt Phương Tư Nhược sáng ngời, truy hỏi: “Linh ngư? Linh ngư gì?”
Hai người tuổi xấp xỉ nhau, qua vài câu, liền vào câu chuyện, trưởng bối hai bên cũng không ngắt lời bọn họ, tùy ý bọn họ nói chuyện phiếm.
Vương Thanh Chí có gì nói đó, không lừa gạt, Phương Tư Nhược tương đối thẳng thắn, nghĩ đến cái gì liền hỏi cái đó, lòng hướng đạo kiên nghị, ngày thường đều là khổ tu. Vương Thanh Chí nói tới chuyện thú vị mình làm ruộng nuôi cá, nàng nghe say sưa.
Lời nói cử chỉ của hai người rơi vào trong mắt Uông Như Yên cùng Phương Tử Hư, Uông Như Yên thích Phương Tư Nhược thẳng thắn, Phương Tử Hư tương đối thưởng thức tính cách kiên định ổn trọng của Vương Thanh Chí.
“Phương tiên tử, ngày khác ngươi nếu đến Vương gia bảo chúng ta, ta nhất định dẫn ngươi xem Tử Lân Tức Ngư ta nuôi, bộ dạng mập mạp, vô luận là hấp hay nướng, hương vị đều rất không tệ.”
Phương Tư Nhược cười ngọt ngào, nói: “Được, ngày khác phụ thân có rảnh, ta nhất định đi nếm thử. Vương đạo hữu, ngươi nếu có rảnh, có thể đến Phương gia chúng ta làm khách, Thanh Lộ linh trà của Phương gia chúng ta, hương vị hàng đầu.”
Vương Thanh Chí hàm hậu cười, đáp ứng.
“Vương phu nhân, chúng ta còn có chút việc cần xử lý, ngày khác nhất định tới bái phỏng.”
“Một khi đã như vậy, chúng ta không quấy rầy nữa, ngày mai gặp.”
Về tới chỗ ở, Vương Thanh Chí về phòng nghỉ ngơi.
Uông Như Yên, Vương Trường Phi và Vương Thanh Sơn ba người ngồi xuống trong đình đá, uống trà nói chuyện phiếm.
“Thập tam đệ, Thanh Sơn, các ngươi cảm thấy con gái Phương đạo hữu thế nào?”
Vương Trường Phi trầm ngâm hồi lâu, mở miệng nói: “Nhìn từ lời nói cử chỉ của nàng, tính cách thẳng thắn, tu vi có Luyện Khí tầng sáu, có quan hệ nhất định với nàng chăm chỉ tu luyện, nhưng khẳng định cũng dùng không ít đan dược, nếu tư chất đặc biệt tốt, Phương Tử Hư sẽ không dễ dàng để nàng rời khỏi Phương gia, tình huống Phương gia, ta không phải đặc biệt hiểu biết.”
Vương Trường Phi đã thành hôn, hắn đối đãi vấn đề, càng nhiều là đứng ở góc độ gia tộc nhìn, hắn biết ý tứ trong lời nói của Uông Như Yên.
“Cháu thấy cửu đệ và Phương Tư Nhược trò chuyện rất vui vẻ, nhưng chỉ dựa vào vừa rồi tiếp xúc, nhìn không ra diện mạo thật sự của Phương Tư Nhược, có lẽ sau lưng là đại tiểu thư vô lý mãnh liệt cũng nói không chừng. Dù sao cũng là con gái duy nhất, nếu là hai nhà thông gia, cháu cảm thấy phải đợi cửu thúc trở về.”
Uông Như Yên gật gật đầu, cười nói: “Hôn sự của Thanh Chí, ta tự nhiên cần thương lượng cùng cha của Thanh Chí, nhưng ta cảm thấy con bé Tư Nhược rất tốt, ít nhất, tâm cơ của Tư Nhược không nặng như Tề San San.”
Vương Thanh Thiến cũng biết Vương Thanh Chí thích Tề San San, Uông Như Yên người làm mẹ này, tự nhiên cũng biết, nhưng nàng cảm thấy Tề San San tâm cơ quá nặng, không thích hợp Vương Thanh Chí, nếu là Vương Thanh Chí thật sự thích Tề San San, nàng có thể đáp ứng để Tề San San làm thiếp.
Nữ nhân chính là mâu thuẫn như vậy, thân là thê tử, nàng hy vọng trượng phu toàn tâm toàn ý, nhưng mà thân là mẫu thân, nàng lại hy vọng con cưới thêm mấy thê thiếp, nhiều con nhiều cháu.
“Thanh Sơn, cháu nếu là coi trọng cô gái nhà ai, nói với cửu thẩm, cửu thẩm giúp cháu giật dây làm mối, tuổi của cháu cũng không nhỏ nữa, có thể cân nhắc lập gia đình rồi.”
Vương Thanh Sơn trực tiếp lắc đầu, nói: “Ý tốt của cửu thẩm lòng cháu xin nhận, cháu tạm thời không muốn lập gia đình.”
Uông Như Yên cười gật gật đầu, không nói thêm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.