Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 386: Triệu Gia Của Triệu Gia Lĩnh
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Vương Trường Nguyệt gật gật đầu, tràn đầy tự tin nói: “Đương nhiên có thể, nhưng cần bôi ở trên thân người đó một ít linh mật Hỏa Vân Phong sản xuất. Muội biết ca ca nuôi một con Song Đồng Thử bậc hai, nhưng nó quá béo, nếu để nó theo dõi kẻ địch, rất dễ dàng bị người ta phát hiện, Hỏa Vân Phong bậc một tương đối nhỏ, không dễ bị phát hiện.”
Vương Trường Sinh mỉm cười, không tranh cãi với Vương Trường Nguyệt.
Đúng lúc này, Vương Minh Giang đi đến, cười nói: “Trường Sinh, thì ra các cháu đều ở đây, ta nói sao tìm không thấy các cháu.”
“Làm sao vậy? Nhị thập nhất thúc, là xuất hiện Thị Huyết Hoàng phải không?”
Vương Minh Giang lắc lắc đầu, đưa cho Vương Trường Sinh một quyển trục màu xanh, nói: “Người này là phản đồ của Thái Nhất tiên môn, giết hại đồng môn bỏ chạy, Bách Linh môn bảo chúng ta hỗ trợ truy bắt người này.”
Vương Trường Sinh mở ra quyển trục màu xanh nhìn, bên trên là một thanh niên áo sam màu xanh mày kiếm mắt sáng, phía dưới có một hàng chữ nhỏ. Trần Thanh Thư, Trúc Cơ tầng tám, kiếm tu, sử dụng một bộ phi kiếm màu xanh, đã bị đội chấp pháp đánh bị thương nặng, phàm là ai đánh chết người này, có thể bằng vào thân phận lệnh bài hoặc là đầu người này, vô luận nam nữ già trẻ, đều có thể bái vào Thái Nhất tiên môn, chỉ giới hạn một người, nếu không muốn bái vào Thái Nhất tiên môn, thưởng cho năm vạn linh thạch.
“Người này lai lịch thế nào? Giết hắn có thể bái vào Thái Nhất tiên môn? Hắn là nhân sĩ Ngụy quốc?”
Vương Trường Sinh kinh ngạc nói.
“Nghe đệ tử Bách Linh môn truyền tin nói, người này giết hại hậu duệ một vị trưởng lão Nguyên Anh của Thái Nhất tiên môn, Thái Nhất tiên môn lúc này mới tuyên bố lệnh truy nã, chưa nghe nói người này là tu sĩ Ngụy quốc. Nếu có thể tìm được người này, giết chết hắn, vậy không còn gì tốt hơn.”
“Biển người mờ mịt, tìm như thế nào? Truyền xuống bức tranh người này, bảo tộc nhân bên ngoài xem xét, hy vọng có thể tìm được người này, tìm không thấy thì thôi. Đúng rồi, nhị thập nhất thúc, đám người đại ca sao đi lâu như vậy? Cũng gần ba tháng rồi, còn chưa trở về? Có thể đã xảy ra chuyện hay không!”
Vương Minh Giang lắc lắc đầu: “Hẳn là không thể nào! Trên người bọn họ mang theo nhiều con rối thú bậc hai, trừ phi gặp nhiều người phục kích, hẳn là có việc trì hoãn đi!”
“Hy vọng là thế! Đến, nhị thập nhất thúc, nếm thử bánh hoa đào Trường Nguyệt làm.”
Vương Minh Giang cũng không khách khí, ngồi xuống trên ghế đá, cầm lấy một miếng bánh đưa vào miệng.
Thành Thương Lan, Thiên Bảo lâu.
Ở cửa xếp thành hàng dài, lượng lớn tu sĩ xếp hàng tiến vào Thiên Bảo lâu.
Ba người bọn Vương Trường Phong giao nộp một khoản phí dụng, đi vào Thiên Bảo lâu, ngồi xuống vị trí gần phía trước.
Giá linh cốc cảnh nội Sở quốc ở cao không giảm, một lần này buôn bán linh cốc, bọn họ kiếm một khoản lớn, vừa lúc thừa dịp hội đấu giá lần này, mua một ít thứ thích hợp.
Giữa hội tràng đấu giá là một đài cao hình vòng tròn, bốn phía là những chiếc ghế, trên lầu có ghế lô riêng.
Lục tục có người tu tiên tiến vào hội trường đấu giá, Vương Thanh Sơn mở to hai mắt, sắc mặt âm trầm xuống, truyền âm nói cho Vương Trường Phong: “Đại bá, là con em Triệu gia lĩnh Triệu gia.”
Vương Trường Phong nhìn theo hướng Vương Thanh Sơn chỉ, chỉ thấy hai nam hai nữ bốn tu sĩ Trúc Cơ từ hành lang lầu hai đi qua, trên ống tay áo bọn họ có một hình ngọn núi xanh.
Lúc trước Sở quốc xâm nhập Ngụy quốc, Triệu gia lĩnh Triệu gia dẫn người tập kích Vương gia, nhiều vị tộc nhân đám người Vương Diệu Tổ chết thảm ở trên tay tu sĩ Triệu gia.
Mấy năm nay, Vương gia luôn muốn báo thù, bọn họ từng âm thầm điều tra Triệu gia.
Triệu gia lập tộc gần ngàn năm, nhiều con em bái vào Kiếm Cung, chỉ là tu sĩ Trúc Cơ ở bề ngoài, đã có nhiều tới tám người, thực lực cường đại. Quan trọng nhất là, nơi Triệu gia trú đóng cách Kiếm Cung không phải quá xa, tộc nhân Vương gia chỉ có thể tạm thời chôn thù hận ở trong lòng.
Vương Thanh Sơn luôn nhớ kỹ việc này, hắn mãi không thể quên được đêm đó, tộc nhân lần lượt ngã trong vũng máu, tộc lão giảng bài cho hắn cũng chết ở trên tay kẻ địch.
“Nơi này là Sở quốc, đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Vương Trường Phong nhíu mày, truyền âm dặn dò.
Bọn họ chuyến này là vì buôn bán linh cốc, mà không phải trả thù, đối phương bốn Trúc Cơ, tu vi hơn xa ba người bọn họ, động thủ, chịu thiệt vẫn là bọn họ.
Vương Thanh Sơn gật gật đầu, đáp ứng.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, hội đấu giá bắt đầu, chủ trì hội đấu giá là một nam tử trung niên tên Ngụy Nguyên, Trúc Cơ tầng hai.
Ngụy Nguyên nói sơ qua một lần quy tắc của hội đấu giá, liền bắt đầu bán đấu giá.
“Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên, bộ pháp khí Kim Xà Tiêu, tổng cộng có bốn cái, mỗi một cái đều là pháp khí hạ phẩm, giá khởi điểm năm trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm.”
“Năm trăm!”
“Năm trăm rưỡi!”
“Sáu trăm!”
Tiếng ra giá không dứt bên tai, bộ pháp khí này cuối cùng lấy giá một ngàn ba trăm khối linh thạch hoàn thành giao dịch.
Ngụy Nguyên lục tục lấy ra vật phẩm bán đấu giá, đan dược, pháp khí, phù triện, tài liệu, mỗi một món thương phẩm chất lượng đều không tệ, Triệu gia ra tay đấu giá hai khối khoáng thạch kim loại.
“Một tấm Thú Hồn Phù bậc hai trung phẩm, có thể huyễn hóa ra Hỏa Viêm Hổ bậc hai trung phẩm công kích kẻ địch, có thể phát huy ra tám phần thực lực của bản thể, giá khởi điểm năm trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm khối.”
Ngụy Nguyên giơ một lá bùa lập lòe ánh sáng màu đỏ, cao giọng nói, bề mặt lá bùa có hình một con hổ.
“Năm trăm!”
“Sáu trăm!”
“Bảy trăm!”
Trải qua nhiều lần ra giá, Vương Thanh Sơn lấy một ngàn bốn trăm khối linh thạch, đấu giá được tấm Thú Hồn Phù bậc hai trung phẩm này.
Kế tiếp, Ngụy Nguyên lấy ra nhiều món vật phẩm bán đấu giá, đều đấu được giá cao, không khí hội trường sôi nổi hẳn lên.
“Kế tiếp là thời gian vật phẩm bán đấu giá áp trục, vật phẩm bán đấu giá áp trục đầu tiên, năm bình Tử Ngọc Linh Thủy, giá khởi điểm một ngàn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn hai trăm.”
Tử Ngọc Linh Thủy cũng có thể phụ trợ trùng kích Trúc Cơ, hiệu quả không tốt bằng Trúc Cơ Đan, nhưng vẫn dẫn tới nhiều người cạnh tranh đấu giá.
Vương Trường Phong lấy một vạn một ngàn khối linh thạch, đấu được một lọ Tử Ngọc Linh Thủy, Triệu gia một hơi đấu được ba bình Tử Ngọc Linh Thủy, lắm tiền chịu chi.
“Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ hai, hai viên Trúc Cơ Đan, tách ra đấu giá, giá khởi điểm một vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn khối.”
Vương Trường Sinh mỉm cười, không tranh cãi với Vương Trường Nguyệt.
Đúng lúc này, Vương Minh Giang đi đến, cười nói: “Trường Sinh, thì ra các cháu đều ở đây, ta nói sao tìm không thấy các cháu.”
“Làm sao vậy? Nhị thập nhất thúc, là xuất hiện Thị Huyết Hoàng phải không?”
Vương Minh Giang lắc lắc đầu, đưa cho Vương Trường Sinh một quyển trục màu xanh, nói: “Người này là phản đồ của Thái Nhất tiên môn, giết hại đồng môn bỏ chạy, Bách Linh môn bảo chúng ta hỗ trợ truy bắt người này.”
Vương Trường Sinh mở ra quyển trục màu xanh nhìn, bên trên là một thanh niên áo sam màu xanh mày kiếm mắt sáng, phía dưới có một hàng chữ nhỏ. Trần Thanh Thư, Trúc Cơ tầng tám, kiếm tu, sử dụng một bộ phi kiếm màu xanh, đã bị đội chấp pháp đánh bị thương nặng, phàm là ai đánh chết người này, có thể bằng vào thân phận lệnh bài hoặc là đầu người này, vô luận nam nữ già trẻ, đều có thể bái vào Thái Nhất tiên môn, chỉ giới hạn một người, nếu không muốn bái vào Thái Nhất tiên môn, thưởng cho năm vạn linh thạch.
“Người này lai lịch thế nào? Giết hắn có thể bái vào Thái Nhất tiên môn? Hắn là nhân sĩ Ngụy quốc?”
Vương Trường Sinh kinh ngạc nói.
“Nghe đệ tử Bách Linh môn truyền tin nói, người này giết hại hậu duệ một vị trưởng lão Nguyên Anh của Thái Nhất tiên môn, Thái Nhất tiên môn lúc này mới tuyên bố lệnh truy nã, chưa nghe nói người này là tu sĩ Ngụy quốc. Nếu có thể tìm được người này, giết chết hắn, vậy không còn gì tốt hơn.”
“Biển người mờ mịt, tìm như thế nào? Truyền xuống bức tranh người này, bảo tộc nhân bên ngoài xem xét, hy vọng có thể tìm được người này, tìm không thấy thì thôi. Đúng rồi, nhị thập nhất thúc, đám người đại ca sao đi lâu như vậy? Cũng gần ba tháng rồi, còn chưa trở về? Có thể đã xảy ra chuyện hay không!”
Vương Minh Giang lắc lắc đầu: “Hẳn là không thể nào! Trên người bọn họ mang theo nhiều con rối thú bậc hai, trừ phi gặp nhiều người phục kích, hẳn là có việc trì hoãn đi!”
“Hy vọng là thế! Đến, nhị thập nhất thúc, nếm thử bánh hoa đào Trường Nguyệt làm.”
Vương Minh Giang cũng không khách khí, ngồi xuống trên ghế đá, cầm lấy một miếng bánh đưa vào miệng.
Thành Thương Lan, Thiên Bảo lâu.
Ở cửa xếp thành hàng dài, lượng lớn tu sĩ xếp hàng tiến vào Thiên Bảo lâu.
Ba người bọn Vương Trường Phong giao nộp một khoản phí dụng, đi vào Thiên Bảo lâu, ngồi xuống vị trí gần phía trước.
Giá linh cốc cảnh nội Sở quốc ở cao không giảm, một lần này buôn bán linh cốc, bọn họ kiếm một khoản lớn, vừa lúc thừa dịp hội đấu giá lần này, mua một ít thứ thích hợp.
Giữa hội tràng đấu giá là một đài cao hình vòng tròn, bốn phía là những chiếc ghế, trên lầu có ghế lô riêng.
Lục tục có người tu tiên tiến vào hội trường đấu giá, Vương Thanh Sơn mở to hai mắt, sắc mặt âm trầm xuống, truyền âm nói cho Vương Trường Phong: “Đại bá, là con em Triệu gia lĩnh Triệu gia.”
Vương Trường Phong nhìn theo hướng Vương Thanh Sơn chỉ, chỉ thấy hai nam hai nữ bốn tu sĩ Trúc Cơ từ hành lang lầu hai đi qua, trên ống tay áo bọn họ có một hình ngọn núi xanh.
Lúc trước Sở quốc xâm nhập Ngụy quốc, Triệu gia lĩnh Triệu gia dẫn người tập kích Vương gia, nhiều vị tộc nhân đám người Vương Diệu Tổ chết thảm ở trên tay tu sĩ Triệu gia.
Mấy năm nay, Vương gia luôn muốn báo thù, bọn họ từng âm thầm điều tra Triệu gia.
Triệu gia lập tộc gần ngàn năm, nhiều con em bái vào Kiếm Cung, chỉ là tu sĩ Trúc Cơ ở bề ngoài, đã có nhiều tới tám người, thực lực cường đại. Quan trọng nhất là, nơi Triệu gia trú đóng cách Kiếm Cung không phải quá xa, tộc nhân Vương gia chỉ có thể tạm thời chôn thù hận ở trong lòng.
Vương Thanh Sơn luôn nhớ kỹ việc này, hắn mãi không thể quên được đêm đó, tộc nhân lần lượt ngã trong vũng máu, tộc lão giảng bài cho hắn cũng chết ở trên tay kẻ địch.
“Nơi này là Sở quốc, đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Vương Trường Phong nhíu mày, truyền âm dặn dò.
Bọn họ chuyến này là vì buôn bán linh cốc, mà không phải trả thù, đối phương bốn Trúc Cơ, tu vi hơn xa ba người bọn họ, động thủ, chịu thiệt vẫn là bọn họ.
Vương Thanh Sơn gật gật đầu, đáp ứng.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, hội đấu giá bắt đầu, chủ trì hội đấu giá là một nam tử trung niên tên Ngụy Nguyên, Trúc Cơ tầng hai.
Ngụy Nguyên nói sơ qua một lần quy tắc của hội đấu giá, liền bắt đầu bán đấu giá.
“Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên, bộ pháp khí Kim Xà Tiêu, tổng cộng có bốn cái, mỗi một cái đều là pháp khí hạ phẩm, giá khởi điểm năm trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm.”
“Năm trăm!”
“Năm trăm rưỡi!”
“Sáu trăm!”
Tiếng ra giá không dứt bên tai, bộ pháp khí này cuối cùng lấy giá một ngàn ba trăm khối linh thạch hoàn thành giao dịch.
Ngụy Nguyên lục tục lấy ra vật phẩm bán đấu giá, đan dược, pháp khí, phù triện, tài liệu, mỗi một món thương phẩm chất lượng đều không tệ, Triệu gia ra tay đấu giá hai khối khoáng thạch kim loại.
“Một tấm Thú Hồn Phù bậc hai trung phẩm, có thể huyễn hóa ra Hỏa Viêm Hổ bậc hai trung phẩm công kích kẻ địch, có thể phát huy ra tám phần thực lực của bản thể, giá khởi điểm năm trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm khối.”
Ngụy Nguyên giơ một lá bùa lập lòe ánh sáng màu đỏ, cao giọng nói, bề mặt lá bùa có hình một con hổ.
“Năm trăm!”
“Sáu trăm!”
“Bảy trăm!”
Trải qua nhiều lần ra giá, Vương Thanh Sơn lấy một ngàn bốn trăm khối linh thạch, đấu giá được tấm Thú Hồn Phù bậc hai trung phẩm này.
Kế tiếp, Ngụy Nguyên lấy ra nhiều món vật phẩm bán đấu giá, đều đấu được giá cao, không khí hội trường sôi nổi hẳn lên.
“Kế tiếp là thời gian vật phẩm bán đấu giá áp trục, vật phẩm bán đấu giá áp trục đầu tiên, năm bình Tử Ngọc Linh Thủy, giá khởi điểm một ngàn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn hai trăm.”
Tử Ngọc Linh Thủy cũng có thể phụ trợ trùng kích Trúc Cơ, hiệu quả không tốt bằng Trúc Cơ Đan, nhưng vẫn dẫn tới nhiều người cạnh tranh đấu giá.
Vương Trường Phong lấy một vạn một ngàn khối linh thạch, đấu được một lọ Tử Ngọc Linh Thủy, Triệu gia một hơi đấu được ba bình Tử Ngọc Linh Thủy, lắm tiền chịu chi.
“Vật phẩm bán đấu giá áp trục thứ hai, hai viên Trúc Cơ Đan, tách ra đấu giá, giá khởi điểm một vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn khối.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.