Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 144: Triệu Ngưng Hương Chi Mê (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Lam Nguyệt hồ Uông gia là đệ nhất gia tộc tu tiên giới tu tiên ở Tống quốc. Lần Giao hoán hội này Uông gia tham gia. Xem ra lần Giao hoán hội này sẽ có hàm kim lượng.

“Ngũ thúc công, Trường Sinh biểu ca, chúng ta ở đây.”

Triệu Ngưng Hương đứng dậy, vẫy vẫy tay Triệu Ngọc Đường cùng Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh chú ý thấy ở bên cạnh Triệu Ngưng Hương là ba gã Trúc cơ tu sĩ hai nam một nữ.

Cô gái là một thiếu phụ mặc lam sắc cung trang, một gã người nam trung niên hơn bốn mươi tuổi khuôn mặt phúc hậu, còn có một gã thanh niên mặc thanh sắc nho sam tướng mạo nhã nhặn.

Vương Trường Sinh cùng Triệu Ngọc Đường đi đến trước mặt Triệu Ngưng Hương, Triệu Ngưng Hương chỉ vào ba gã đồng bạn nhiệt tình giới thiệu: “Ngũ thúc công, Trường Sinh biểu ca, ta giới thiệu cho các ngươi một chút. Vị này là Đỗ Nguyệt, Đỗ sư tỷ. Diệp Minh, Diệp sư huynh. Nam Cung Thần, Nam Cung sư huynh. Lần Hoán đổi hội này chính là Nam Cung su huynh dẫn đầu tổ chức.”

“Triệu Ngọc Đường (Vương Trường Sinh) ra mắt Đỗ đạo hữu, Diệp đạo hữu, Nam Cung đạo hữu.”

Triệu Ngọc Đường cùng Vương Trường Sinh không dám nhờ vả, tự mình giới thiệu.

“Thì ra là thân thích của Triệu sư muội. Vương đạo hữu, đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt.”

Nam Cung thần mỉm cười, khách khí nói.

Vương Trường Sinh cười gật đầu nói: “Tại hạ cũng không ngờ, nhanh như vậy đã gặp lại Nam Cung đạo hữu. Đúng rồi, không biết Lưu tiên tử gần đây sao rồi?”

Lần Giao hoán hội này, có thể trao đổi thứ mình cần sau đó kết giao vài vị bạn hữu mới là quan trọng. Không nói những thứ khác, nếu không có quan hệ Triệu Ngưng Hương, bọn họ đều có thể sẽ không tham gia lần Giao hoán hội này, bởi vậy có thể thấy được nhân mạch quan trọng.

Nam Cung Thần lắc đầu nói: “Ta đã rất lâu rồi không có gặp Lưu sư muội. Nếu Vương đạo hữu bái phỏng thượng môn, có thể sẽ gặp lại Lưu sư muội.”

“Đúng vậy, Trường Sinh biểu ca. Lưu sư tỷ có đề cập qua với ta, nếu có thể cùng ngươi thỉnh giao một chút Khôi lỗi chi thuật thì tốt rồi. Lưu sư tỷ say mê luyện chế Khôi lỗi thú, rất ít người có thể nhìn thấy được nàng.”

Triệu Ngưng Hương đảo mắt, mỉm cười nói.

Đỗ Nguyệt nhất thời hứng thú liền tò mò hỏi: “Vương đạo hữu chính là vị Khôi lỗi sư dạy Lưu sư muội luyện chế Khôi lỗi thú?”

Âm thanh của nàng không lớn, nhưng người xung quanh có thể nghe rõ được, Uông Như Yên không khỏi nhìn về Vương Trường Sinh.



Vương Trường Sinh nghe vậy, trong mắt lộ ra vài phần nghi hoặc.

“Trường Sinh biểu ca, Đỗ sư tỷ cùng Lưu sư tỷ là bạn tốt nhiều năm. Những người khác vẫn là không rõ ràng lắm.”

Triệu Ngưng Hương truyền âm giải thích.

“Tại hạ chỉ biết một ít bên ngoài mà thôi.”

Vương Trường Sinh lắc đầu, khiêm tốn nói.

“Được rồi, mọi người đều đến đúng lúc lắm. Nhanh bắt đầu thôi, ta còn muốn chạy tới Giao hoán hội tiếp theo.”

Một gã người nam hoàng bào tầm ba mươi tuổi có chút bất mãn, thúc giục nói. Trên y phục hắn có một hình thêu trăng tròn màu xanh, người này là đệ tử của Thanh Dương tông.

“Đúng vậy! Nam Cung đạo hữu, nếu không còn ai đến nữa, nhanh bắt đầu đi. Chúng ta còn muốn đi đến Giao hoán hội tiếp theo.”

Có vài người tu tiên giao hữu rộng khắp nơi, có thể tham gia được nhiều Giao hoán hội.

“Nhắm chừng không có còn đạo hữu nào đến, vậy bắt đầu thôi. Tại hạ bắt đầu trước.”

Nam Cung Thần đứng lên, đi đến trước một mặt bàn trống ở trung tâm, từ túi trữ vậy lấy ra một cái bầu rượu màu bạc tinh mỹ cùng hai bình sứ.

“Đây là Thanh mai linh tửu, dùng Thanh mai trăm năm thêm mấy chục Linh dược sản xuất mà thành, có tác dụng tăng tiến pháp lực. Bên trong chứa phân biệt Nhị giai đan dược thanh linh tán cùng Hồi nguyên hoàn. Thanh linh tán là đan dược giải độc, Hồi nguyên hoàn có thể khôi phục rất nhanh pháp lực, thích hợp cho Trúc cơ tu sĩ dùng. Ba vật này đổi lấy linh vật thuộc tính hỏa hoặc vật đồng giá.

“Thanh mai linh tửu!”

Vương Trường Sinh có chút tâm động, nhưng so với Thiên địa linh thủy thì Thanh mai linh tửu vẫn kém xa.

Nam Cung Thần lấy ra ba món đồ cũng không tệ, rất nhanh liền được đổi đi, một cái mở đầu rất tốt.

Tiếp theo, Trúc cơ tu sĩ ở đây lục tục tiến lên, lấy ra đủ thứ để đổi. Đều là luyện đan luyện khí tài liệu, cũng có mấy tấm nhị giai linh phù, đều được giao dịch thành công.

Thời gian sau một chén trà, Uông Như Yên đi đến trước cái bàn ở trung tâm, lấy ra ba vật. Một khối quy xác màu đen lớn bằng cái thớt, một khối khoáng thạch màu vàng bằng trái dưa hấu, một hồ lô màu lam.



“Nhị giai hạ phẩm yêu thú Hắc thủy quy quy xác, liệu luyện chế thuẫn bài pháp khí thượng giai tài liệu, Nhị giai tài liệu Kim dương thạch, trong hồ lô chứa năm mươi cân Huyền âm linh thủy pha loãng, đổi lấy Nhị giai dĩ thượng linh tàm hoặc là vật đồng giá.”

Uông Như Yên ánh mắt nhìn qua đám tu sĩ, chậm rãi nói.

“Nhị giai linh tàm phun tàm ti? Ta có một bó nhị giai hạ phẩm Thanh quan tàm phun tàm ti, đổi này lấy khối Kim dương thạch.”

Đỗ Nguyệt lấy ra một bó Thanh sắc tàm ti, đưa cho Uông Như Yên.

Uông Như Yên nhận lấy Thanh sắc tàm ti, cẩn thận xem xét gật đầu.

“Tại hạ có một viên Nhị giai trung phẩm yêu đan thuộc tính hỏa, muốn đổi lấy Huyền âm linh thủy, Uông tiên tử ý như thế nào?”

Người nam hoàng bào Thanh Dương tông lấy ra một cái hộp gỗ bằng bàn tay, đưa có Uông Như Yên.

Uông Như Yên mở hộp ra thì thấy bên trong có một viên cầu màu đỏ lớn bằng quả trứng chim.

Thiên địa linh thủy không có thể là cầu, cho dù là pha loãng quá Thiên địa linh vật thì cũng là thượng giai luyện khí đan tài liệu.

Uông Như Yên có chút tâm động. Nhị giai trung phẩm hỏa thuộc tính yêu đan, giá trị vượt hơn một ngàn khối linh thạch.”

“Tại hạ có một bó nhị giai trung phẩm Bích nhãn băng tàm phun tàm ti, muốn đổi Huyền âm linh thủy.”

Vương Trường Sinh đứng dậy đi đến Uông Như Yên, lấy ra một bó tàm ti trắng đưa cho Uông Như Yên.

Uông Như Yên cẩn thận kiểm tra một chút rồi do dự một lát nói: “Bó tàm ti phẩm chất không tồi, nhưng Huyền Âm linh thủy là linh vật của trời linh đất trưởng, cho dù là pha loãng thì giá trị vẫn hơn bó tàm ti này của ngươi. Muốn đổi Huyền âm linh thủy, ngươi phải lấy ra thêm vài thứ mới được.”

“Đây là tự nhiên, hơn nữa một gốc Ngư tinh thảo hai trăm năm, vậy là đủ rồi.”

Vương Trường Sinh lấy ra một cái hộp gỗ, đưa cho Uông Như Yên.

Uông Như Yên mở hộp gỗ ra nhìn, do dự một hồi liền gật đầu đáp ứng.

Vương Trường Sinh cầm lấy Lam sắc hồ lô, nhanh chóng mở nắp lọ, một cỗ hàn khí từ trong đó tác dụng. Hắn hướng lòng bàn tay đổ ra một ít Lam sắc dịch thể, giống như đang cầm trên tay một khối băng vậy, lạnh lẽo vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook