Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 145: Triệu Ngưng Hương Chi Mê (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Người nam hoàng bào có chút thất vọng, muốn lấy lại Hồi yêu đan lại bị Uông Như Yên ngăn cản.
Sắc mặt hắn nhất thười lạnh nhạt, ủ rũ nói: “Uông tiên tử đây là ý gì? Chẳng lẽ còn muốn bắt buộc Trần mỗ giao dịch sao?”
“Trần đạo hữu hiểu lầm, ta cũng không có nói là chỉ có năm mươi cân Huyền âm linh thủy pha loãng.”
Uông Như Yên mỉm cười, ngọc thủ vừa lật, một cái hồ lô màu lam giống nhau như đúc xuất hiện trên tay.
Người nam hoàng bào đoạt lấy Lam sắc hồ lô. Sau khi xác nhận, vẻ mặt vui sướng, hưng phấn nói: “Uông tiên tử, ngươi trên người còn có Huyền âm linh thủy pha loãng sao? Ta có thể lấy nhị giai yêu đan đổi với ngươi.”
Vương Trường Sinh kinh ngạc không thôi. Uông gia không hổ danh là đệ nhất gia tộc tu tiên ở Tống quốc, vì thế Uông Như Yên trên người mới có thể có nhiều Huyền âm linh thủy pha loãng như vậy.
“Không có, chỉ một trăm cân, khối Nhị giai quy xác này là thượng giai tài liệu luyện chế phong ngự pháp khí.”
Người nam hoàng bào có chút thất vọng lắc đầu nói: “Nếu là Nhị giai trung phẩm yêu quy quy xác, ta còn có chút hứng thú, nhị giai hạ phẩm thì không.”
Triệu Ngọc Đường lấy ra một Nhị giai linh mộc rộng hai thước đổi lấy quy xác.
Triệu Ngọc Đường lấy ra hai loại tài liệu để trao đổi. Một nhị giai hạ phẩm linh ngư cùng một viên nhị giai hạ phẩm yêu đan, từ trên tay Đỗ Nguyệt đổi được ba bình nhị giai đan dược Ngọc xuân đan. Ngọc xuân đan ẩn chứa lượng lớn linh khí thuộc tính mộc, đặc biệt thích hợp cho người tu tiên tu luyện công pháp thuộc tính mộc dùng.
Đan dược chủng loại đa dạng, tu sĩ tu luyện công pháp khác nhau cần đan dược khác nhau, nhưng có ít đan dược thích hơp cho nhiều tu sĩ dùng.
Một lát sau đến phiên Vương Trường Sinh.
Hắn lấy ra một gốc cây Ngư tinh thảo cùng một khối Thổ hoa thạch nói: “Ngư tinh thảo hai trăm năm cùng Thổ hoa thạch đổi lấy Thiên địa linh thủy hoặc là luyện khí tài liệu thuộc tính thủy.”
“Vương đạo hữu, khối Huyền thủy ngọc này đổi Ngư tinh thảo cùng Thổ hoa thạch, ngươi xem như thế nào?”
Nam Cung Thần lấy ra một khối Lam sắc linh thạch bằng quả dưa hấu cười mỉm nói.
Vương Trường Sinh tiếp nhận Lam sắc tinh thạch, cẩn thận xem xét có chút tâm động.
“Vương đạo hữu, đây là Nhị giai thượng phẩm bích nhãn thừ da thú.”
Uông Như Yến cân nhắc một lát, lấy ra một khối da thú màu lam dài một trượng rộng một trượng.
Vương Trường Sinh luôn mãi suy nghĩ, lựa chọn cùng Uông Như Yến trao đổi. Hắn vốn nghĩ luyện chế một món Lệnh kỳ pháp khí, tấm Nhị giai thượng phẩm yêu thú da thú này là tài liệu rất tốt, hẳn là có thể luyện chế ra trung phẩm pháp khí. Vận khí tốt một tí, luyện chế ra thượng phẩm pháp khí cũng có khả năng.
Tiếp đó, vài tên trúc cơ tu sĩ lục tục đến đến bàn trống trước mặt, lấy ra vật phẩm triển lãm, nhưng thành công trao đổi cũng không nhiều.
Triệu Ngưng Hương dùng vài loại Linh trùng trứng để đổi hai khối khoán thạch thuộc tính thổ.
Một khắc đồng hồ sau, trận trao đổi này cứ vậy mà kết thúc, chúng tu sĩ liên tục rời khỏi.
“Ngũ thúc công, Trường Sinh biểu ca, đã lâu không gặp các ngươi. Đi. Chúng ta đến Ngọc Điền lâu ăn tối một chút đi.
Triệu Ngưng Hương hưng phấn đề nghị nói.
Vương Trường Sinh không có ý kiến gì, Triệu Ngọc Đường hơi nhất thời do dự, nhìn ba người Nan Cung Thần rồi đáp ứng.
Không bao lâu, sáu người Vương Trường Sinh xuất hiện bên trong phòng ở Ngọc Điền lâu, bốn món ăn một canh.
Vài chén rượu vào bụng, sáu người liền tán gẫu.
Vương Trườn Sinh luôn mãi do dự, hướng nhìn Triệu Ngưng Hương hỏi: “Ngưng Hương biểu muội, một năm trước ngươi vẫn là luyện khí tầng chín, sao nhanh như vậy đã tấn thăng Trúc cơ?”
Cho dù Dược Vương cốc tài nguyên tu tiên phong phú. Nhưng thời gian hơn một năm để Triệu Ngưng Hương có thể tấn thăng Trúc cơ, Vương Trường Sinh suy tư không thể giải thích.
Triệu Ngưng Hương ngọt ngào cười, liếc nhìn Nam Cung Thần bên cạnh nói: “Nói hẳn ra, may mắn là Nam Cung sư huynh hỗ trợ. Tứ đại tông môn nắm giữ một cái Hoàng phẩm bí cảnh, Thiên nguyệt bí cảnh. Thiên nguyệt bí cảnh sau mỗi lần mở ra, tứ đại môn phái đều phái đệ tự Luyện khí kỳ tiến vào, ngắt lấy linh dược. Dược Vương cốc chúng ta có ba mươi cái danh ngạch, cử hành nội môn thi đấu, liền chọn ba mươi người tiến vào. Ta liền may mắn xếp hạng hai mươi chín. Nam Cung sư huynh trưởng bối tiến vào Thiên Nguyệt bí cảnh, kể lại cho ta một phần bản đồ, cũng cho ta mượn tấm Nhị giai linh phù. Ta sau khi tìm được hai gốc Thiên nguyệt thảo, liền tìm một chỗ trốn hẳn lên. Bí cảnh sau khi đóng cửa, tự động truyền tống ra. Thiên Nguyệt thảo là loại chủ dược để luyện chế Trúc cơ đan, bằng hai gốc Thiên Nguyệt thảo, ta đổi được một viên Trúc cơ đan. Nam Cung sư huynh lại tặng cho ta một lọ Tử ngọc linh thủy, lúc này ta mới có thể thành công tấn thăng Trúc cơ.”
Nói xong lời cuối cùng, Triệu Ngưng Hươn nhìn Nan Cung Thần ánh mắt hiện lên vài tia nhu tình.
"Bí cảnh!"
Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, dựa theo tu vi người mà chia ra để tiến vào. Bí cảnh chia thành tứ phẩm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Hoàng phẩm bí cảnh chỉ cho phép Luyện khí tu sĩ tiến vào, còn huyền phẩm bí cảnh là để cho Trúc cơ tu sĩ tiến vào. Kim Đan kỳ chân nhân có thể đi vào địa phẩm bí cảnh, Nguyên Anh tu sĩ có thể đi vào thiên phẩm bí cảnh.
Nghe nói trong bí cảnh có rất nhiều thiên tài địa bảo, tứ tông Tống Quốc cũng chỉ vì Thiên Nguyệt bí cảnh này mà không ngừng luyện chế Trúc cơ đan.
Bọn họ quản lý chặt chẽ Trúc cơ đan, không ngừng bồi dưỡng ra Trúc cơ tu sĩ. Mượn Trúc cơ đan để hạn chế sự phát triển của các gia tộc tu tiên tại Tống Quốc.
Nam Cung Thần và Triệu Ngưng Hương không thân cũng chẳng quen. Không những đưa bản đồ, đưa nhị giai linh phù, còn đưa cả Tử ngọc linh thuỷ. Cũng không thể không nói là quá tốt rồi!
Không lẽ Nam Cung Thần thực sự thích Triệu Ngưng Hương. Không tiếc vì Triệu Ngưng Hương mà bỏ ra không ít tiền bạc của cải?
Vương Trường Sinh rất nhanh đã phủ quyết suy đoán này. Cho dù Nam Cung Thần có thể vì yêu mà bất chấp tất cả, trưởng bối của hắn cũng sẽ không có khả năng bỏ mặc. Dù sao Nam Cung Thần và Triệu Ngưng Hương cũng không thể có kết quả, nếu không khi nãy Triệu Ngưng Hương sẽ giới thiệu là vị hôn phu chứ không phải là Nam Thần sư huynh.
Có lẽ, ở trong có ẩn tình gì đó, chẳng qua Triệu Ngưng Hương không tiện tiết lộ ra.
Nhìn hàng mày nhíu chặt của Triệu Ngọc Đường, Vương Trường Sinh có thể nhìn ra được chuyện chắc chắn có ẩn tình. Nhưng trước mặt nhiều người ngoài như vậy hắn cũng không tiện mở miệng hỏi.
Sắc mặt hắn nhất thười lạnh nhạt, ủ rũ nói: “Uông tiên tử đây là ý gì? Chẳng lẽ còn muốn bắt buộc Trần mỗ giao dịch sao?”
“Trần đạo hữu hiểu lầm, ta cũng không có nói là chỉ có năm mươi cân Huyền âm linh thủy pha loãng.”
Uông Như Yên mỉm cười, ngọc thủ vừa lật, một cái hồ lô màu lam giống nhau như đúc xuất hiện trên tay.
Người nam hoàng bào đoạt lấy Lam sắc hồ lô. Sau khi xác nhận, vẻ mặt vui sướng, hưng phấn nói: “Uông tiên tử, ngươi trên người còn có Huyền âm linh thủy pha loãng sao? Ta có thể lấy nhị giai yêu đan đổi với ngươi.”
Vương Trường Sinh kinh ngạc không thôi. Uông gia không hổ danh là đệ nhất gia tộc tu tiên ở Tống quốc, vì thế Uông Như Yên trên người mới có thể có nhiều Huyền âm linh thủy pha loãng như vậy.
“Không có, chỉ một trăm cân, khối Nhị giai quy xác này là thượng giai tài liệu luyện chế phong ngự pháp khí.”
Người nam hoàng bào có chút thất vọng lắc đầu nói: “Nếu là Nhị giai trung phẩm yêu quy quy xác, ta còn có chút hứng thú, nhị giai hạ phẩm thì không.”
Triệu Ngọc Đường lấy ra một Nhị giai linh mộc rộng hai thước đổi lấy quy xác.
Triệu Ngọc Đường lấy ra hai loại tài liệu để trao đổi. Một nhị giai hạ phẩm linh ngư cùng một viên nhị giai hạ phẩm yêu đan, từ trên tay Đỗ Nguyệt đổi được ba bình nhị giai đan dược Ngọc xuân đan. Ngọc xuân đan ẩn chứa lượng lớn linh khí thuộc tính mộc, đặc biệt thích hợp cho người tu tiên tu luyện công pháp thuộc tính mộc dùng.
Đan dược chủng loại đa dạng, tu sĩ tu luyện công pháp khác nhau cần đan dược khác nhau, nhưng có ít đan dược thích hơp cho nhiều tu sĩ dùng.
Một lát sau đến phiên Vương Trường Sinh.
Hắn lấy ra một gốc cây Ngư tinh thảo cùng một khối Thổ hoa thạch nói: “Ngư tinh thảo hai trăm năm cùng Thổ hoa thạch đổi lấy Thiên địa linh thủy hoặc là luyện khí tài liệu thuộc tính thủy.”
“Vương đạo hữu, khối Huyền thủy ngọc này đổi Ngư tinh thảo cùng Thổ hoa thạch, ngươi xem như thế nào?”
Nam Cung Thần lấy ra một khối Lam sắc linh thạch bằng quả dưa hấu cười mỉm nói.
Vương Trường Sinh tiếp nhận Lam sắc tinh thạch, cẩn thận xem xét có chút tâm động.
“Vương đạo hữu, đây là Nhị giai thượng phẩm bích nhãn thừ da thú.”
Uông Như Yến cân nhắc một lát, lấy ra một khối da thú màu lam dài một trượng rộng một trượng.
Vương Trường Sinh luôn mãi suy nghĩ, lựa chọn cùng Uông Như Yến trao đổi. Hắn vốn nghĩ luyện chế một món Lệnh kỳ pháp khí, tấm Nhị giai thượng phẩm yêu thú da thú này là tài liệu rất tốt, hẳn là có thể luyện chế ra trung phẩm pháp khí. Vận khí tốt một tí, luyện chế ra thượng phẩm pháp khí cũng có khả năng.
Tiếp đó, vài tên trúc cơ tu sĩ lục tục đến đến bàn trống trước mặt, lấy ra vật phẩm triển lãm, nhưng thành công trao đổi cũng không nhiều.
Triệu Ngưng Hương dùng vài loại Linh trùng trứng để đổi hai khối khoán thạch thuộc tính thổ.
Một khắc đồng hồ sau, trận trao đổi này cứ vậy mà kết thúc, chúng tu sĩ liên tục rời khỏi.
“Ngũ thúc công, Trường Sinh biểu ca, đã lâu không gặp các ngươi. Đi. Chúng ta đến Ngọc Điền lâu ăn tối một chút đi.
Triệu Ngưng Hương hưng phấn đề nghị nói.
Vương Trường Sinh không có ý kiến gì, Triệu Ngọc Đường hơi nhất thời do dự, nhìn ba người Nan Cung Thần rồi đáp ứng.
Không bao lâu, sáu người Vương Trường Sinh xuất hiện bên trong phòng ở Ngọc Điền lâu, bốn món ăn một canh.
Vài chén rượu vào bụng, sáu người liền tán gẫu.
Vương Trườn Sinh luôn mãi do dự, hướng nhìn Triệu Ngưng Hương hỏi: “Ngưng Hương biểu muội, một năm trước ngươi vẫn là luyện khí tầng chín, sao nhanh như vậy đã tấn thăng Trúc cơ?”
Cho dù Dược Vương cốc tài nguyên tu tiên phong phú. Nhưng thời gian hơn một năm để Triệu Ngưng Hương có thể tấn thăng Trúc cơ, Vương Trường Sinh suy tư không thể giải thích.
Triệu Ngưng Hương ngọt ngào cười, liếc nhìn Nam Cung Thần bên cạnh nói: “Nói hẳn ra, may mắn là Nam Cung sư huynh hỗ trợ. Tứ đại tông môn nắm giữ một cái Hoàng phẩm bí cảnh, Thiên nguyệt bí cảnh. Thiên nguyệt bí cảnh sau mỗi lần mở ra, tứ đại môn phái đều phái đệ tự Luyện khí kỳ tiến vào, ngắt lấy linh dược. Dược Vương cốc chúng ta có ba mươi cái danh ngạch, cử hành nội môn thi đấu, liền chọn ba mươi người tiến vào. Ta liền may mắn xếp hạng hai mươi chín. Nam Cung sư huynh trưởng bối tiến vào Thiên Nguyệt bí cảnh, kể lại cho ta một phần bản đồ, cũng cho ta mượn tấm Nhị giai linh phù. Ta sau khi tìm được hai gốc Thiên nguyệt thảo, liền tìm một chỗ trốn hẳn lên. Bí cảnh sau khi đóng cửa, tự động truyền tống ra. Thiên Nguyệt thảo là loại chủ dược để luyện chế Trúc cơ đan, bằng hai gốc Thiên Nguyệt thảo, ta đổi được một viên Trúc cơ đan. Nam Cung sư huynh lại tặng cho ta một lọ Tử ngọc linh thủy, lúc này ta mới có thể thành công tấn thăng Trúc cơ.”
Nói xong lời cuối cùng, Triệu Ngưng Hươn nhìn Nan Cung Thần ánh mắt hiện lên vài tia nhu tình.
"Bí cảnh!"
Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, dựa theo tu vi người mà chia ra để tiến vào. Bí cảnh chia thành tứ phẩm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Hoàng phẩm bí cảnh chỉ cho phép Luyện khí tu sĩ tiến vào, còn huyền phẩm bí cảnh là để cho Trúc cơ tu sĩ tiến vào. Kim Đan kỳ chân nhân có thể đi vào địa phẩm bí cảnh, Nguyên Anh tu sĩ có thể đi vào thiên phẩm bí cảnh.
Nghe nói trong bí cảnh có rất nhiều thiên tài địa bảo, tứ tông Tống Quốc cũng chỉ vì Thiên Nguyệt bí cảnh này mà không ngừng luyện chế Trúc cơ đan.
Bọn họ quản lý chặt chẽ Trúc cơ đan, không ngừng bồi dưỡng ra Trúc cơ tu sĩ. Mượn Trúc cơ đan để hạn chế sự phát triển của các gia tộc tu tiên tại Tống Quốc.
Nam Cung Thần và Triệu Ngưng Hương không thân cũng chẳng quen. Không những đưa bản đồ, đưa nhị giai linh phù, còn đưa cả Tử ngọc linh thuỷ. Cũng không thể không nói là quá tốt rồi!
Không lẽ Nam Cung Thần thực sự thích Triệu Ngưng Hương. Không tiếc vì Triệu Ngưng Hương mà bỏ ra không ít tiền bạc của cải?
Vương Trường Sinh rất nhanh đã phủ quyết suy đoán này. Cho dù Nam Cung Thần có thể vì yêu mà bất chấp tất cả, trưởng bối của hắn cũng sẽ không có khả năng bỏ mặc. Dù sao Nam Cung Thần và Triệu Ngưng Hương cũng không thể có kết quả, nếu không khi nãy Triệu Ngưng Hương sẽ giới thiệu là vị hôn phu chứ không phải là Nam Thần sư huynh.
Có lẽ, ở trong có ẩn tình gì đó, chẳng qua Triệu Ngưng Hương không tiện tiết lộ ra.
Nhìn hàng mày nhíu chặt của Triệu Ngọc Đường, Vương Trường Sinh có thể nhìn ra được chuyện chắc chắn có ẩn tình. Nhưng trước mặt nhiều người ngoài như vậy hắn cũng không tiện mở miệng hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.