Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 169: Trưởng Thành (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Lâm Quân Đình thấy tình hình như vậy, cười gật gật đầu, tâm trạng thấp thỏm cũng thả lỏng.

Hắn còn tưởng Vương Trường Sinh sẽ trưng ra mặt lạnh. Xem ra Vương Trường Sinh còn chưa biết là do Lâm gia ở phía sau tính kế Vương gia.

“Đến cuối cùng vẫn là trẻ tuổi a!”

Lâm Quân Đình nhìn gương mặt tươi cười đón chào của Vương Trường Sinh, trong lòng có chút khinh thị.

Vương Trường Sinh mời Lâm Quân Đình vào trong phòng, hai người đối mặt ngồi xuống.

“Vương đạo hữu, lão phu nghe nói Vương gia các ngươi bán ra không ít Khôi lỗi thú. Không biết có thể bán cho lão phu hai con Nhị giai Khôi lỗi thú hay không? Không có Nhị giai Khôi lỗi thú, nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú cũng được. Ra khỏi Quỷ uyên, lão phu chắc chắn sẽ hậu tạ.”

Lâm Quân Đình mỉm cười nói. Hành trình vào Quỷ uyên lần này, Lâm gia phái ra một tộc lão Trúc cơ tầng ba và mười tộc nhân Luyện khí kỳ.

Dựa vào quan hệ của Lâm Ngọc Hinh, Lâm gia từ trên tay đệ tử của Tử Tiêu môn mua được nhiều tấm nhị giai linh phù. Còn mang theo không ít đan dược khôi phục pháp lực.

Nhưng bọn họ vẫn đánh giá sai sự hung hiểm của Quỷ uyên, chết thảm trọng. Lâm gia khi tới được địa điểm chỉ định, ngoại trừ Lâm Quân Đình, chỉ còn bốn tu sĩ Luyện khí kỳ. Bọn họ không rõ còn phải ngốc ở Quỷ uyên bao lâu nữa. Thủ đoạn bảo mệnh đương nhiên càng nhiều càng tốt. Khôi lỗi thú tiêu hao Linh thạch lại dựa vào thần thức để sử dụng. Ở loại địa phương linh khí mỏng như Quỷ uyên, Khôi lỗi thú là lựa chọn bảo mệnh tốt nhất.

Lâm Quân Đình ngay từ đầu muốn mua ở chỗ đệ tử Thanh Dương môn. Nhưng có thể xuất hiện ở Quỷ uyên, đương nhiên không phải là đệ tử giỏi về luyện khí. Trên người bọn họ cũng không có mấy con Khôi lỗi thú. Nhị giai Khôi lỗi thú lại càng ít, giữ lại để bảo mệnh bản thân sợ còn không đủ. Căn bản sẽ không bán cho những người khác.

Rơi vào đường cùng, Lâm Quân Đình đành phải hướng Vương Trường Sinh xin giúp đỡ.

Vương Trường Sinh mỉm cười rồi nói: “Khôi lỗi thú? Đâu có đâu có, trên người tại hạ đúng là có mang theo một ít Khôi lỗi thú. Lâm đạo hữu và chúng ta là đồng hương, đương nhiên nên giúp đỡ lẫn nhau. Một con Nhị giai Khôi lỗi thú giá này! Không đắt chứ!”



Nói xong lời cuối cùng. Hắn dựng thẳng lên hai ngón tay.

Lâm Quân Đìn nhướng mày, oán giận nói: “Hai ngàn? Vương đạo hữu, ở phường thị Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú chỉ bán có hơn một ngàn khối linh thạch. Ngươi lại ra giá hai ngàn, không phải là quá đắt rồi sao?”

“Lâm đạo hữu, ngươi hiểu lầm rồi. Ta nói là hai vạn, Nhị giai Khôi lỗi thú, hai vạn linh thạch một con. Chỉ bán một con, thiếu một khối linh thạch cũng không bán.”

Vương Trường Sinh lắc đầu nói, trên mặt lộ ra tươi cười vô hại.

“Cái gì? Hai vạn? Vương đạo hữu, ngươi đang cùng lão phu nói giỡn sao?”

Lâm Quân Đình biến sắc, khoé miệng run rẩy, ngập tràn lửa giận.

Phải biết rằng, ở phường thị một con Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú chỉ bán có hơn một ngàn khối linh thạch. Vương Trường Sinh ra giá hai vạn, tăng gần hai mươi lần so với giá bán.

Hắn rõ ràng, Vương Trường Sinh khi nãy cười là giả. Hiện tại mới lộ ra bộ mặt thật.

Vương Trường Sinh lạnh nhạt cười, nghiêm mặt nói: “Ta cũng không hay nói giỡn. Địa phương quỷ quái như Quỷ uyên, quỷ vật chiến phần đông. Nếu có một con Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú ở trong Quỷ uyên có nghĩa gì. Lâm tiền bối khẳng định rất rõ ràng. Đương nhiên, nếu các ngươi không mua nổi Nhị giai Khôi lỗi thú, nhất giai cũng có. Một con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú năm ngàn khối linh thạch. Trung phẩm ba ngàn. Ngươi có thể không mua, ta không buộc ngươi mua.”

Lâm Quân Đình sắp tức điên rồi. Vương Trường Sinh rõ ràng là muốn kiếm một khoản lớn từ hắn. Hắn nếu muốn mua, cũng mua không nổi. Tu sĩ Trúc cơ nào sẽ mang theo trên mình vạn khối linh thạch?

Hắn mạnh mẽ áp xuống lửa giận trong lòng, cười nhạt nói: “Vương đạo hữu, chúng ta có phải có hiểu lầm gì hay không? Nghiêm khắc mà nói, hai nhà chúng ta vẫn là thân thích đó!”

“Lâm đạo hữu nói đùa rồi, ngươi và ta là lần đầu tiên gặp mặt. Sao lại có thể có hiểu làm gì được? Không lẽ Lâm đạo hữu đã làm chuyện gì không tốt với Vương gia chúng ta sao?”



Vương Trường Sinh tựa cười mà không cười, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Quân Đình.

Lâm Quân Đình ngượng ngùng cười, rồi nói: “Nào có chuyện đó, lão phu chỉ là thuận miệng nói vậy thôi. Như vậy đi! Vương đạo hữu, ta mua nơi ngươi hai con Nhị giai Khôi lỗi thú. Rời khỏi Quỷ uyên, ta sẽ đem linh thạch trả cho ngươi.”

Vương Trường Sinh sắc mặt lạnh lùng, đáp lời: “Ta cũng không phải là con nít ba tuổi. Một tay giao tiền, một tay giao hàng. Không có linh thạch thì lấy tài liệu đổi. Mười viên Âm châu của Quỷ tướng đổi hoặc mười Linh cốt của thi cốt Trúc cơ kỳ đổi lấy một Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú. Hai viên Âm châu của Quỷ tướng hoặc hai khối Linh cốt của thi cốt Trúc cơ kỳ đổi một con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú.”

Sắc mặt Lâm Quân Đình nhất thời trầm xuống, rồi nói: “Vương đạo hữu, yêu cầu của ngươi có hơi quá đáng rồi. Làm người nên lưu lại đường lui, ngày sau còn có thể gặp lại.”

Vương Trường Sinh cười khẽ một chút: “Lâm đạo hữu, ta cũng không ép ngươi mua, ngươi có thể không mua a! Ta bán còn rẻ đấy! Có mệnh sống sót rời khỏi mới có thể dùng linh thạch. Người chết giữ lại linh thạch cũng không thể dùng. Âm châu và Linh cốt tuy rằng trân quý, nhưng chẳng lẽ quý hơn tính mạng ngươi sao?”

Lâm Quân Đình luôn mãi do dự. Cuối cùng dùng hai viên Âm châu của Quỷ tướng và hai khối Linh cốt Trúc cơ kỳ, đổi lấy hai con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú.

Hắn vốn muốn mặc cả, nhưng Vương Trường Sinh một bước cũng không lùi.

Tiễn bước Lâm Quân Đình, Vương Minh Chiễn vỗ vỗ bả vai Vương Trường Sinh, vui mừng nói: “Trường Sinh, ngươi thật sự trưởng thành rồi. Nhưng ngươi làm như vậy, xem như hoàn toàn đắc tội Lâm gia. Chúng ta sau này chỉ sợ là sẽ không dễ qua.”

“Chúng ta lúc trước đối với Lâm gia thế nào? Còn không phải Lâm gia tính kế trên đầu Vương gia chúng ta sao? Một sơn khó chứa hai hổ. Nếu Vương gia chúng chúng ta lớn mạnh, Lâm gia cũng sẽ hướng vào Vương gia chúng ta. Nhị tỷ chỉ là một chất dẫn mà thôi,”

Năm người Vương Trường Ca chết, Vương Trường Sinh có xúc động rất lớn. Những ngày này, hắn chỉ cần có thời gian sẽ suy nghĩ lại. Hắn cảm thấy bản thân lúc trước mười phần ngây thơ, cảm xúc quá nhiều. Có lẽ, đây gọi là trưởng thành đi!

“Trường Sinh nói không sai, nhưng nếu Lâm Quân Đình an toàn quay về Lâm gia. Lâm gia khẳng định sẽ đả kích mạnh tay hơn đối với chúng ta. Điều này cũng không phải là trọng yếu nhất. Đừng quên, Lâm gia có một tộc nhân là song linh căn. Tỷ lệ kết Kim Đan rất lớn. Không nói đến tương lai, không thể đảm bảo Tử Tiêu môn sẽ không vì Lâm gia mà xuất đầu. Chụp lên đầu chúng ta cái mũ Ma đạo tu sĩ. Vậy chúng ta sẽ phiền toái rồi.”

Vương Minh Tiêu lo lắng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook