Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 170: Trưởng Thành (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

“Ta đã nghĩ tới vấn đề này. Nhà chúng ta trọng tâm phát triển ở tương lai vẫn là nước của hắn. Ngoài ra, chúng ta còn phải bố trí một ít ám tử. Nếu Lâm gia mời Tử Tiêu môn ra tay, Vương gia chúng ta cũng không đến mức diệt tộc. Nhưng ta nghĩ Tử Tiêu môn sẽ không làm như vậy. Nếu sự tình thật sự phát triển đến bộ dáng đó, chúng ta chỉ còn nước quyết sống chết với Lâm gia một phen.”

Từ lúc Lâm Quân Đình tới, Vương Trường Sinh đã nghĩ rõ ràng. Vương gia nếu phát triển lớn mạnh, Lâm gia là kẻ địch lớn nhất. Không có chuyện của Vương Trường Tuyết, hai nhà vẫn sẽ cạnh tranh như cũ. Một núi không thể có hai hổ. Lâm gia có Tử tiêu môn làm chỗ dựa, còn có một vị tu sĩ Kim Đan kỳ tương lai. Vương gia không thể đem trọng tâm phát triển hướng về phía nước hắn.

Vương Trường Sinh cũng đã nghĩ tới việc kết giao với một tu sĩ Kim Đan kỳ. Nhưng hắn không có đủ bản lĩnh đó. Nếu không có lợi ích thật sự, tu sĩ Kim Đan kỳ nào sẽ chịu giúp ngươi? Cũng không phải là đồng nguyên thân tộc.

Đương nhiên, hắn sở dĩ dùng công phu sư tử ngoạm. Chủ yếu là vì Lâm Quân Đình có Âm châu và Linh cốt. Hắn muốn dùng để đổi Tử ngọc linh thuỷ.

Đã chết mất năm tộc nhân, ngay cả một lọ Tử ngọc ling thuỷ cũng không đổi được. Hắn không buông được chuyện này xuống.

“Trường Sinh, ngươi có ở bên trong không?” Thanh âm của Triệu Ngọc Đường từ bên ngoài truyền đến.

“Cữu công!”

Vương Trường Sinh và Vương Minh Chiến đưa mắt nhìn nhay một cái, sau đó bước nhanh đi ra ngoài.

Triệu Ngọc Đường đứng ở bên ngoài nhà đá, quần áo tả tơi, sắc mặt tái nhợt. Triệu Ngưng Hiên đi theo bên người hắn, mặt không sắc máu.

Vương Trường Sinh trong mắt xẹt qua một chút kinh ngạc, thân thiết hỏi: “Cữu công, Ngưng Hiên biểu ca, sao các người lại biến thành dạng này? Những người khác đâu?”

Triệu Ngọc Đường miệng đầy cay đắng, giận dữ nói: “Bọn họ đều đã chết, chỉ có ta và Ngưng Hiên sống sót. Còn không biết đến bao giờ mới có thể rời khỏi Quỷ uyên.”

“Cữu công, Ngưng Hiên biểu ca, vào nhà rồi nói chuyện.”



Vương Trường Sinh mời Triệu Ngọc Đường và Triệu Ngưng Hiên vào trong nhà đá. Ý đồ đến của hai người, Vương Trường Sinh ít nhiều cũng đã đoán ra được.

“Trường Sinh, sao các ngươi chỉ có sáu người? Những người khác đâu?”

Triệu Ngọc Đường nhìn mấy người trong nhà đá, biết rõ còn cố hỏi.

Vương Trường Sinh thở dài một hơi, vẻ mặt bi thống: “Chúng ta bị Quỷ tướng tập kích, bọn họ đều đã chết. Cũng không biết chúng ta có thể sống mà rời khỏi Quỷ uyên được hay không.”

Triệu Ngọc Đường do dự một lát, cất lời: “Trường Sinh, Vương gia các ngươi bán ra Khôi lỗi thú. Lần này các ngươi khẳng định mang theo không ít Khôi lỗi thú phải không? Có thể bán cho Cữu công mấy con được hay không? Giá cả dễ thương lượng.”

Trước khi rời khỏi Thanh Liên sơn, ngoại trừ Nhị giai Khôi lỗi thú và nhị giai linh phù. Vương Trường Sinh còn đem theo hơn hai mươi con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú. Nhưng ở địa phương quỷ quái như Quỷ uyên, nhiều một con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú, hy vọng bảo mệnh cũng lớn hơn một chút.

Vương Trường Sinh lộ vẻ khó xử, rồi nói: “Cữu công, trên người chúng ta không còn dư nhiều Khôi lỗi thú. Tự mình cũng không đủ dùng. Đương nhiên, dù sao Cữu công cũng không phải là người ngoài. Như vậy đi, một viên Âm châu của Quỷ tướng hoặc một khối Linh cốt Trúc cơ kỳ đổi một con Nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú. Nhiều nhất chỉ đổi bốn con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú. Muốn đổi nhiều hơn ta cũng không có.”

“Cái gi? Một viên Âm châu của Quỷ tướng hoặc một khối Linh cốt Trúc cơ kỳ đổi một con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú? Trường Sinh, người làm việc rất không nói đạo lý rồi.”

Triệu Ngọc Đường nhíu mày nói, giọng điệu mười phần bất mãn.

“Cữu công, cái giá này đã là giá ưu đãi. Bán cho người một Khôi lỗi thú, tương đương với việc chúng ta ít đi một cái. Cũng không thể vì đề cao mạng sống của các ngươi, mà làm nguy hiểm mạng sống của chúng ta được. Ở đây không không giống như bên ngoài, lại chẳng ai biết được khi nào mới có thể rời khỏi Quỷ uyên. Nếu ngốc ở trong này một năm rưỡi, bao nhiêu Khôi lỗi thú cũng không đủ. Nếu là người khác, ta một con cũng sẽ không bán cho hắn.”

Vương Trường Sinh không nhanh không chậm nói, giọng điệu bình thản.

Hắn nguyện ý bán cho Triệu Ngọc Đường bốn con nhất giai Khôi lỗi thú đã là nể mặt tình thân.



“Trường Sinh, chúng ta thật vất vả mới giết được hai Quỷ tướng. Đã chết mất chín vị tộc nhân. Ngươi xem như nể mặt Đại tỷ, bán rẻ cho chúng ta một chút đi! Một viên Âm châu Quỷ tướng, đổi lấy hai nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú được không?”

Triệu Ngọc Đường đau khổ cầu xin.

“Đúng vậy! Trường Sinh biểu đệ, chúng ta là thân thích. Ngươi cũng không thể như vậy được.”

Vương Trường Sinh bất vi sở động, cất lời: “Cữu công, các người chết tộc nhân. Vương gia chúng ta cũng có tộc nhân bỏ mạng. Ta là xem trên mặt mũi của Di nãi, mới nguyện ý bán Khôi lỗi thú cho người. Không gạt người, vừa rồi Lâm gia Lâm Quân Đình cũng muốn mua Khôi lỗi thú. Giá ta đưa ra cao hơn với giá bán cho người.”

Nếu là số lượng Khôi lỗi thú quá nhiều, hắn không ngại bán giá rẻ cho Triệu Ngọc Đường. Nhưng mà trên người hắn căn bản không có nhiều Khôi lỗi thú.

Triệu Ngọc Đường vẫn còn do dự. Dùng hai viên Âm châu của Quỷ tướng, đổi lấy hai con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú.

Tiễn bước Triệu Ngọc Đường và Triệu Ngưng Hiên. Vương Minh Chiến thở dài một hơi, cười nói: “Trường Sinh, ta còn tưởng ngươi sẽ bán cho bọn họ với giá rẻ.”

“Lục thúc, trước kia là chất nhi không hiểu chuyện. Ta lấy giá này bán cho Cữu công hai con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú. Đã là xem tại tình nghĩa của Di nãi. Không có khả năng sẽ bán giá rẻ, bọn Tứ ca không thể chết uổng được.”

Vương Trường Sinh ngưng trọng nói. Hắn để tay lên ngực tự hỏi, hắn cảm thấy mình không làm sai. Trên người bọn họ chỉ có năm con Nhị giai Khôi lỗi thú và mười con nhất giai thượng phẩm Khôi lỗi thú. Trong đó có năm con nhất giai Khôi lỗi thú đã bị tổn hại nhỏ. Nhiều hơn một con Khôi lỗi thú, thời khắc mấu chốt có thể cứu mệnh. Hắn đương nhiên không thể dễ dàng bán đi.

Vương Minh Chiến gật đầu nói: “Ngươi không làm sai, bọn Minh Hạo không thể chết uổng. Hy vọng chúng ta đều có thể sống sót rời khỏi địa phương quỷ quái này.”

Bảy ngày sau, một đạo thanh âm mười phần trung khí truyền vào bên tai đám người Vương Trường Sinh: “Lão phu Lý Dương, tất cả mọi người đều từ chỗ ở đi ra. Chuẩn bị cùng ba phái hội hợp, bao vây diệt trừ Quỷ vương.”

Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh cùng sáu người Vương Minh Chiến rời khỏi nhà đá, đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook