Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1270: Truyền Thừa Hoạ Thánh (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

"Hoàng Tuyền bí điển? Trấn tông công pháp?"

Diệp Hải Đường lầm bẩm, trên mặt lộ ra chút suy nghĩ.

“Đã lấy đồ vật, chúng ta trở về đi.”

Vương Trường Sinh thu hồi cái gì đó trên đất, rồi cùng Uông Như Yên, Diệp Hải Đường đi ra ngoài.

Không quá bao lâu, Băng phong giao chở bốn người Vương Trường Sinh bay lên trời cao.

Ba tháng sau, bọn họ quay trở về tới Ngân Xà đảo.

Lần nay đoạt bảo, may mà có Diệp Hải Đường, nếu không sẽ không thuận lợi như ậy.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Linh cùng Diệp Hải Đường ngồi ở trong thạch đình, Vương Trường Sinh lấy ra bảo vật đoạt được.

Ngoại trừ mười món pháp bảo bậc hai thì còn có lượng lớn tài liệu bàytrận. Để cho Vương Trường Sinh cảm thấy hưng phấn là nhất là có một viên Ngưng anh đan, một viên Tuyết ngọc đan cùng hai viên Thọ nguyên đan.

“Còn có không ít công pháp bí tịch, quý nhất là thiên phẩm công pháp “Hoàng Tuyền bí điển”, có thể tu luyện đến Hóa Thần kỳ, bổ sung nhiều loại bí thuật.”

Ngưng anh đan có thể phụ trợ Kết anh, có thể để cho Thanh Sơn. Kết anh linh vật trên tay Vương Trường Sinh và Uông Như Yên quá nhiều, không phải cứ Kết anh linh vật càng nhiều, tỷ lệ lại càng lớn.

Vương Minh Nhân trước đó không lâu cần Tuyết ngọc đan, có thể đưa Tuyết ngọc đan cho hắn.

Vương Trường Sinh cũng hy vọng Vương Minh Nhân thay đổi thái độ, thân thiết với gia tộc nhiều hơn mà không phải thờ ơ.



“Cữu cữu, ta muốn một viên Thọ nguyên đan và tài liệu bày trận.”

“Cửu thúc, ta muốn Khu thú trạc tăng và một lọ Dục linh đan là được.”

Vương Trường Sinh gật đầu đáp ứng. Các nàng muốn đồ vật cũng không nhiều.

“Thanh Linh, ngươi tự mình đưa Tuyết ngọc đan cho Minh Nhân thúc đi. Ta và Cửu thẩm muốn bế quan đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ, nếu không có chuyện gì quan trọng, khôn cần quấy rầy chúng ta tu luyện.”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ngưng trọng dặn dò nói. Nam Hải sắp đại loạn, nếu bọn họ có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ, Vương gia sẽ không đến mức phải hi sinh nhiều.

“Vâng, Cửu thúc, Cửu thẩm, các người yên tâm bế quan đi, gia tộc giao cho chúng ta.”

Vương Thanh Linh vỗ ngực đáp ứng. Vương gia hiện tại tu sĩ Kim đan có hơn mười người. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có thể lui về phía sau, an tâm bế quan.

Dặn dò vài câu, Vương Trường Sinh liền cho bọn họ lui xuống.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tu luyện công pháp là nguyên bộ. Bởi vậy, bọn họ đánh sâu vào Nguyên anh kỳ, cùng giải quyết khi đưa tới Nguyên anh thiên tượng, có thể cùng một chỗ đánh sâu vào Nguyên anh kỳ.

Đi vào mật thất bế quan, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu.

Bọn họ khoanh chân ngồi xuống, bên ngoài thân hiện lên từng mảng lớn lam sắc quang điểm. Sau khi mơ hồ, hóa thành một viên mai âm phù, tạo thành một từ khúc bài động lòng người, từng trận tiên âm.

“Hải Đường biểu muội, ta đi xem San Hô hải vực, ngươi thủ Ngân Xà đảo, có sự tình không xử lý được thì liền truyền tống đến Vân Hải tông cầu viện.”

Vương Thanh Linh dặn dò một câu, thả ra Băng phong giao rồi nhảy lên, một người một thú biến mất ở phía chân trời.



Diệp Hải Đường trở lại chỗ ở, tâm thần có chút không yên.

Nàng đối với môn “Hoàng Tuyền bí điển” kia mười phần thấy hứng thú. Nguyện ý rất đơn giản, “Hoàng Tuyền bí điển” là độc môn linh thuật Hoàng Tuyền thần quang khắc chế được ảo thuật công pháp. Cửu U thiên huyễn bảo điển là ảo thuật công pháp. Ngoài ram Hoàng Tuyền bí điển tu luyện đến Kim đan kỳ, bổ song thểm một môn Thần thông hoàng tuyền pháp mục thì có thể

Nói như vậy, pháp mục chia thành tiên thiên và hậu thiên. Tiên thiên là pháp mục linh thể, ví dụ Diệp Lâm có Kim Nguyệt linh đồng, hậu thiên pháp mục chính là bởi vì luyện chế pháp bảo, ví dụ như Ô phượng pháp mục. Ngoài ra, có một chút công pháp có thể bổ sung vào pháp mục thần thông, nhưng loại công pháp này đặc biệt thưa thớt.

Không chút khách khí màu nói thì “Hoàng Tuyền bí điển” chính là vì Diệp Hải Đường mà tạo ra. Diệp Hải Đường là trận pháp sư, đáng tiếc là nàng không có linh đồng. Nếu là tu luyện ra hoàng tuyền pháp mục, thì trình độ phá trận của nàng sẽ rất cao, thực lực sẽ càng mạnh thêm.

Trận pháp sư thân thể thực lực không mạnh. Nếu là tao ngộ chiến thì Diệp Hải Đường không phải là đối thủ của những Kim đan tu sĩ kinh nghiệm phong phú. Quan trọng nhất là nàng muốn tự tay đâm chết cừu nhân mà không phải nhờ Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Thật ra nàng rất rõ ràng, lấy thực lực của Cửu U tông thì Vương gia không dám đi trêu chọc Cửu U tông. Nhiều lắm là giết vài tên cao giai tu sĩ Cửu U tông. Đối với Diệp Hải Đường mà nói, cái này còn chưa đủ.

Nàng muốn là Cửu U tông. Ở trong lòng nàng, Cửu U tông là của Diệp Lâm, nữ thừa phụ nghiệp.

Chính tay đâm chết cừu nhân, chưởng quản Cửu U tông, đây là chuyện tình mà nàng tha thiết mơ uớc.

Tu sửa công pháp cần hao phí nhiều thời gian, vừa lúc nàng có được Thọ nguyên đan, không cần lo lắng về vấn đề thọ nguyên.

Còn có một điểm, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên bế quan, Vương Thanh Sơn không ở đây, không có người quản thúc nàng, nàng có thể bí mật tu sửa công pháp.

“Cha, mẹ, ta nhất định phải thay đệ đệ báo cừu. Ta muốn lấy lại thứ thuộc về cha, ta không muốn như Thanh Kỳ biểu ca kia, không có tu vi, không có thực lực.”

Vương Thanh Kỳ được tộc nhân tôn trọng, đó là bởi vì hắn am hiểu luyện đan. Nhưng mà tộc nhân càng khâm phục Vương Thanh Sơn hơn. Tu tiên giới thực lựuc vi tôn, Diệp Hải Đường nếu không thay đổi công pháp, đời này cũng chỉ là núp ở phía sau bày trận pháp. Khó nghe một chút chính là công cụ, nàng không thích làm công cụ.

Diệp Hải Đường nhìn xa xôi về phía chân trời, ánh mắt lộ ra một tia kiên định.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook