Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1238: Vạn Quỷ Tông (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Oành đùng đùng!

Một trận tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, thanh sắc kiếm khí và kình thiên đao khí chạm vào nhau, đều đồng quy vô tận, bộc phát ra từng đợt cường đại khí lưu. Phong vân đổ quyển, cây cối và tảng đá bị cường đại khí lưu cuốn lên trời cao, kiếm khí và đao khi đem tảng đá và cây cối trảm vỡ nát.

“Ta hiện tại muốn động thủ thật, nhưng ngươi phải cẩn thận.”

Sắc mặt Chu Vân Tiêu trầm xuống, hồng sắc trường đao trong tay hào quang đạo trướng, trên người thoát ra một cỗ khí thế kinh người.

Đúng lúc này, trên khôn trung chợt vang lên một trận trời quang sét đánh, không gian bị một trận vặ vẹo biến hình, giống như khăn lâu có nếp uốn hẳn lên vậy.

Tiếng hô xé gió mãnh liệt, một lốc xoáy màu đen lớn vài trượng đột nhiên hiện lên. Ngay từ đầu, lốc xoáy chỉ nhỏ mấy trượng, nhưng rất nhanh mở rộng đến hơn mười trượng. Mộ trận sấm nhân âm phong tuôn ra, đồng thời từng mảng lớn sương mù màu đẻ tỏa ra.

Nhìn thấy nhưu vậy, Chu Vân Tiêu và Vương Thanh Sơn hơi bị sửng sốt, hai người mắt không hẹn mà cùng lộ ra kinh ngạc.

Tiêu Dao Kiếm Tôn và mỹ phụ trung niên cũng có chút kinh ngạc, bọn họ cũng không rõ ràng lắm lốc xoáy màu đen là cái gì.

Bí cảnh? Bảo vật xuất thế? Có thể sẽ không ngẫu nhiên vậy chứ!”

“Dừng tay, các ngươi trước tiên đừng đánh nữa, các ngươi thật giống như là đánh vỡ một cái phong ấn bí cảnh nào đó.”

Tiêu Dao Kiếm Tôn nhíu mày nói, sắc mặt có chút cổ quái.

Sương mù màu đen tản mát ra một cỗ khí tức âm lãnh, không giống như là bí cảnh.

Mỹ phụ trung niên lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng nói: “Giống như không phải là bí cảnh, không phải là yêu ma xuất thế chứ. Năm đó Huyết đế uy danh hiển hách huyết tế mấy chục vạn tu sĩ, nhiều vị tiền bối liên thủ đả thương nặng Huyết đế, thật sự không thể giết người này, bố trí trận pháp đem phong ấn hẳn lên. Nơi này không phải là địa phương phong ấn Huyết đế chứ.”

“Khẳng định không phải Huyết đế, người này về sau chuyển tu thi đạo, đã muốn bị tổ sư gia Tứ Quý Kiếm Tôn của Thái Nhất tiên môn chúng ta giết chết. Cho dù người này sau này có chuẩn bị, cũng không có khả năng còn sống. Dù sao đã qua hơn ba ngàn năm, Hóa Thần tu sĩ cũng vô pháp sống đến bây giờ.”



Tiêu Dao Kiếm Tôn lắc đầu, ánh mắt mười phần ngưng đọng.

“Cái này hình như là quỷ khí. Không sai, quả thật là quỷ khí. Vương triều Đại Yến chúng ta có một chỗ địa hiểm vạn quỷ quật, đều thoát ra quỷ khí. Trong này không phải là cái nào đó cường đại sào huyệt yêu ma.”

Chu Vân Tiêu nhíu mày nói, vẻ mặt ngưng trọng.

“Thanh Sơn, ngươi lập tức quay về Linh Miết phường thị, nói cho Lưu sư đệ biết tình hình này. Nếu nơi này có thể là sào huyệt yêu ma, lão phu tự nhiên không thể đuổi theo mặc kệ.”

Tiêu Dao Kiếm Tôn nhìn về phía Vương Thanh Sơn, mở miệng dặn dò nói.

Bọn họ vỗ vỗ mông chạy lấy người. Yêu ma lao tới, chính là một hồi tai nạn. Đương nhiên, ở tại chỗ này có nguy hiểm, cũng là có cơ duyên. Người Thái Nhất Tiên môn nếu là có thể nắm trong này địa phương này, thì có lẽ đạt được lượng lớn tài nguyên tu tiên.

Kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại. Tiêu Dao Kiếm Tôn đối với mình thực có tin tưởng. Cho dù có cường đại yêu ma, đánh không lại hắn vẫn có thể chạy trốn.

“Vâng, sư phụ. Chu đạo hữu, lần sau lại luận bàn với ngươi.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng xuống dưới, thu hồi phi kiếm, hóa thành một đạo độn quang phá không mà đi.

“Vân Tiêu, ngươi chạy về Phi Sa hải vực, đem tình hình này nói cho Cửu ca và Thập ca. Ta và Diệp đạo hữu ở tại chỗ này, tránh cho yêu ma lao tới, tai họa nhân gian.”

Mỹ phụ trung niên có suy nghĩ không khắc với Tiêu Dao Kiếm Tôn, dặn dò Chu Vân Tiêu.

“Vâng, Cô cô.”

Chu Vân Tiêu đáp ứng xuống, hóa thành một đạo độn quang màu đỏ phá không mà đi.

Bên ngoài mấy ngàn dặm, trong một hòn đảo lớn ngàn dặm, kiến trúc ở trên đảo san sát nhau, thảm thực vật rậm rạp, nơi này là một trụ sở của môn phái tu tiên. Làm cho người ta chấn động là, trên đảo thi thể khắp nơi, ánh lửa tận trời.



Cẩn thận quan sát thì có thể thấy thi thể trên mặt đất đều bị hút khô tinh huyết, biến thành thây khô.

Trên đỉnh núi cao nghìn trượng, một gã tu sĩ áo bào đen đứng trên đỉnh núi, tu sĩ rõ ràng là một khối cốt thi, không có huyết nhục, trong hốc mắt có hai luồng hỏa diễm màu vàng.

Trong hư không phía trước, có một lốc xoáy màu đen lớn vài chục.

“Ha ha, rốt cuộc cũng mở ra được cửa vào. Có Huyền âm quỷ khí tương trọ, không dùng được trăm năm, ta có thể tái tạo được nhục thân. Tứ Quý lão quỷ, lão phu không đánh lại ngươi, nhưng mà lão phu sống lâu hơn ngươi. Chờ lão phu tái tạo nhục thân, thì chính là lúc Thái Nhất tiên môn ngươi bị diệt môn.”

Cốt thi cuồng tiếu nói. Nó hóa thành một đạo độn quang màu đen, bay vào bên trong lốc xoáy màu đen.

Hầu như trong lúc nhất thời, Kim Thiền hải vực nhiều chỗ xuất hiện đám lốc xoáy màu đen, toát ra từng mảng lớn quỷ khí.

Quỷ khí so với âm khí càng khủng bố hơn, có thể làm dơ bẩn linh khí.

Kim Thiềm hải vực dị thường, rất nhanh khiến cho thế lực tu tiên địa phương chú ý. Bọn họ một bên phái người xem xét, một bên quay về hội báo.

...

Hồng Nguyệt hải vực, Ngân Xà đảo.

Trong một tòa sân yên lặng, ba người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Vương Thanh Thiến đang ngồi ở thạch đình uống trà nói chuyện phiếm.

Vương Hoa Phong bay tới bay lui trên trời cao, lưng có một đôi cánh xanh mờ.

Đôi cánh màu xanh hiển nhiên là pháp khí, linh quang lập lòe.

Vương Trường Sinh xuất quan đã hơn một năm, sau khi hắn luyện chế ra một món Pháp bảo phòng ngự bậc một, thuận tay luyện chế cho Vương Hoa Phong một món phi hành pháp khí.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook