Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1239: Vạn Quỷ Tông (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Với trình độ luyện khí của hắn hôm nay, luyện chế một món pháp khí là chuyện dễ dàng.

Không quá bao lâu, Vương Hoa Phong dừng lại bên trong thạch đình, sắc mặt đầy vui mừng.

“Hoa Phong, Truy phong dực này thế nào?”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ôn hòa hỏi. Nói hẳn lên, hậu bối trong tộc, có thể để cho Vương Trường Sinh tự mình hỗ trợ tộc nhân luyện khí chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

“Thực không sai, ta thực thích, đa tạ lão tổ tông.”

Vương Hoa Phong thu hồi Truy phong dực, cảm kích nói.

Vương Trường Sinh là tộc nhân có bối phận cao và thực lực mạnh nhất, hắn nguyện ý vì Vương Hoa Phong luyện chế pháp khí phi hành, đủ có thể thấy được Vương Trường Sinh thực coi trọng hắn.

Hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, thật cẩn thận hỏi: “Lão tổ tông, cha mẹ ta có tới đây không?”

"Hẳn là ở trên đường, không cần phải gấp gáp."

Vương Trường Sinh vừa nói xong lời này, một trận tiêm minh tiếng dồn dập vang lên. Vương Trường Sinh nhíu nhíu mày đầu, lấy ra Truyện tấn bàn, đánh vào một đạo pháp quyết. Rất nhanh, thanh âm dồn dập của Vương Thu Hồng chợt vang lên: “Không tốt rồi, tổ phụ. Tộc nhân ở Đông Hoang đã xảy ra chuyện. Thập nhị thúc Kim đan thành công, hắn đã qua đây.”

“Ngươi cùng Thanh thuân lập tức đến chỗ của ta, gặp ta hội báo.”



“Vâng, tổ phụ.”

Thấy như vậy, Vương Hoa Phong thức thời lui xuống, quay về chỗ ở tu luyện.

“Cha, có thể sẽ không phải là kẻ địch diệt chi nhánh Đông Hoang chứ.”

Vương Thanh Thiến có chút lo lắng nói. Gia tộc lặp đi lặp lại nhiều lần lọt vào tập kích, ai cũng không thoải mái.

“Không biết, hy vọng là không phải.”

Không quá bao lâu, Vương Thanh Thuân cùng Vương Thu Hồng liền xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh. Vương Thanh Thuân đơn giản nói qua một chút sự tình trải qua.

“Mạnh Phần đã muốn tu luyện đến Trúc cơ tầng tám, hắn mấy năm nay vì gia tộc xuất lực không ít. Hắn có hai tôn tử ở Ngân Xà đảo. Hắn đối với gia tộc lòng trung thành rất lớn. Cửu thúc Cửu thẩm, các người nhất định phải cứu hắn.”

Uông Như Yên mày liễu hơi nhíu hỏi: “Lại là vì Hoa Phong. Đường gia có bao nhiêu vị Nguyên anh tu sĩ và Kim đan tu sĩ?”

“Theo như ta được biết, ngoại trừ vị Nguyên anh tu sĩ ở Vạn Hoa cung thì Đường gia còn có năm vị Kim đan tu sĩ. Cổ lực này ở Du quốc quả thật rất cường đại, luận về số lượng Kim đan tu sĩ, Đường gia không bằng Vương gia chúng ta.”

Vương Thanh Thuân nói xong, trên mặt lộ ra một chút tự hào.s

Đường gia có thể xuất hiện năm vị Kim đan tu sĩ, tộc nhân Nguyên anh kỳ kia xuất lực không nhỏ. Nhưng tài nguyên tu tiênở Đông Hoang cũng không phong phú. Đường gia có thể nuôi dưỡng ra năm Kim đan tu sĩ đã thực sự rất giỏi. Nói hẳn lên, nếu không phải đến Nam Hải phát triển, Vương gia cũng sẽ không xuất hiện nhiều Kim đan tu sĩ như vậy.



“Mặc kệ nói nhưu thế nào, trong cơ thể Hoa Phong có một nửa huyết mạch Đường gia. Đường gia đòi người, thứ nhất là vị tộc nhân Nguyên anhk kia cấp lực lượng. Thứ hai là Vương gia chúng ta thanh danh không hiển hách, Đường gia lúc này mới làm ra chuyện ngu xuẩn này. Dù sao cũng muốn một chuyến quay về Đông Hoang, vậy đi một chuyến đi. Thanh Thuân và Hoa Phong theo chúng ta trở về. Thanh Thiến, trong lúc chúng ta không có ở nhà, ngươi và Thanh Linh xem trọng gia, phái người liên hệ với Thanh Sơn, xem thử hắn có trở về Ngân Xà đảo tọa trấn không. Lúc này đây quay trở về Đông Hoang, thời gian cũng phải kể tới năm.”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều định quay trở về Đông Hoang, tế bái tộc nhân đã chết, nếu không đạo tâm không viên mãn.

Chuyện Vương Hoa Phong tiến vào Kim đan kỳ là chuyện ván đã đóng thuyền. Về phần Nguyên anh kỳ, ai cũng không dám cam đoan. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có được nhiều phần Kết anh linh vật, cũng không có nắm chắc nhất định tiến vào Nguyên anh kỳ. Vương Hoa Phong ở Vương gia sinh hoạt mười mấy năm, đọc thuộc tộc sử, đối vưới gia tộc lòn trung thành không kém, cũng không lo lắng hắn sẽ phản bội gia tộc.

Vì Vương Hoa Phong mà cùng Đường gia ra tay đánh lớn, thực sự không sáng suốt. Vương gia có thể mượn cơ hội này, cùng Đường gia trở thành minh hữu. Có Đường gia ủng hộ, Vương gia ở Đông Hoang phát triển sẽ rất tốt.

Vương Thanh Linh có Kim đan tầng bốn, Vương Thanh Thiến cũng là Kim đan tầng bốn, hơn nữa là Khôi lỗi thú bậc ba. Nguyên anh tu sĩ không ra tay, bảo vệ cho Ngân Xà đảo không thành vấn đề. Nhưng mà đại trận bảo hộ Ngân Xà đảo do Diệp Lâm tự tay bố trí, bất quá Diệp Lâm có nói qua, chỉ cần có Kim đan tu sĩ khống chế trận pháp. Nguyên anh tuyệt đối sẽ không công pháp được đại trận hộ đảo Ngân Xà đảo.

“Thu Hồng, nếu gặp được chuyện phiền toái không giải quyết được, có thể cầu viện Trương gia. Mặc kệ nói như thế nào, chúng ta và Trương gia là quan hệ thông gia. Đương nhiên, không đến vạn bất đắc dĩ, thì không cần cầu viện Trương gia.”

Uông Như Yên bổ sung nói. Đường gia có Nguyên anh tu sĩ, Vương Trường Sinh hoặc là Uông Như Yên một mình thượng môn, Đường gia vị tất sẽ đáp ứng thả người. Quan trọng nhất là, mục đích bọn họ quay về Đông Hoang là tết bái tộc nhân gặp nạn, nếu không đạo tâm không viên mãn.

“Đã rõ, tổ mẫu. Tôn nhi nhớ kỹ.”

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, cùng ba người Uông Như Yên rời khỏi Ngân Xà đảo.

Kim Thiền hải vực, trong một hoang đảo vô danh, một cái lốc xoáy màu đen lớn hơn mười trượng xuất hiện trên trời cao. Một đội tu sĩ đứng xung quanh canh giữ lốc xoáy màu đen, vẻ mặt đầy khẩn trương.

Xa xa phía chân trời xuất hiện từng mảng lớn độn quang đủ mọi màu sắc. Không quá bao lâu, độn quang xuất hiện trên hoang đảo. Độn quang đủ mọi màu sắc là tu sĩ Vạn Kiếm môn khống chế kiếm quang phi độn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook