Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1182: Vị Kim Đan Tu Sĩ Thứ Bảy (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương gia hiện tại có hai mươi phần Kim Đan linh vật, giàu đến chảy mỡ.

Trừ Kim Đan linh vật, Diệp Hải Đường tự mình bày ra hai bộ trận pháp phòng ngự bậc ba, để Vương Hữu Du có tỷ lệ tiến vào Kim Đan kỳ cao.

“Vinh Quang, trong tộc sự vụ liền giao cho ngươi, ta muốn an tâm bế quan, đánh sâu vào Kim Đan kỳ.”

“Cô nãi nãi, người yên tâm bế quan đi, ta sẽ chiếu khán tốt gia tộc.”

Vương Vinh Quang gật gật đầu, đáp ứng.

Vương Hữu Du dặn dò vài câu, liền đi vào mật thất bế quan tu luyện.

Không quá bao lâu, quanh thân nàng hiện ra một tầng ánh sáng xanh mờ, trong mật thất liền hiện ra nhiều điểm thanh quang.

Hồng Nguyệt hải vực, Ngân Xà đảo.

Diễn võ đường, Huyễn yêu tháp đang đứng ở trung tâm võ đài.

Tám tầng đầu tiên đều được thắp sáng lên, hiển nhiên có người xông quan.

Tại tầng thứ tám, Vương Mạnh Bân vẻ mặt lạnh lùng, toàn thân bị ngân sắc điện bao vây lấy, giống như là một pho tượng lôi thần vậy.

Đối thủ của hắn là ba con Thượng phẩm yêu thú bậc hai. Một con cự mãng màu đỏ dài hơn mười trượng, một con cự ưng màu xanh to hơn một trượng một con cự giải thân thể trắng noãn.

Ba con yêu thú khí tức uể oải, vết máu từng đống hiển nhiên đã bị thương không nhẹ. Có một đoàn mây đen thật lớn che phủ đỉnh đầu chúng nó.

“Không chơi cùng các ngươi, kết thúc đi.”

Vương Mạnh Bân bấm nhiệm pháp quyết, lôi minh thanh vang lớn, mấy đen lớn kịch liệt quay cuồng, hơn trăm tia chớp màu bạc thô to bay ra, khí thể hùng hổ đánh về ba con Thượng phẩm yêu thú bậc hai.

Oành đùng đùng!

Từng mảng lớn lôi quang chói mắt bao phủ thân ảnh ba con yêu thú, khí lưu cuồn cuộn.

Không quá bao lâu, lôi quang màu bạc thán đi, không thấy ba con yêu thú.



Vương Mạnh Bân thuận lợi xông qua tầng thứ tám, tầng thứ chín Yêu thú bậc ba, Vương Mạnh Bân cũng không phải là đối thủ. Hắn không có tiếp tục xông quan, mà truyền tống đi ra ngoài.

“Mạnh Bân, làm không tệ.”

Vương Thu Hồng đi tới, tán dương.

Vương Thu Hâm đã muốn tu luyện đến Trúc cơ tầng chín, chính là đang bế quan đánh sâu vào Kim Đan kỳ.

“Gia tộc quá khen rồi, tôn nhi tiếp theo con muốn đối phó với năm con Thượng phẩm yêu thú bậc hai.”

Vương Mạnh Bân khiêm tốn nói, chiến ý ngập trời.

Vương Thu Hồng gật gật đầu, cười nói: “Không sai, ngươi…”

Lời nói trong miệng hắn còn chưa xong, trên trời cao chợt truyền đến một tiếng nổ, điện thiểm lôi minh, cuồng phong gào thét.

"Kết Đan lôi kiếp!"

Vương Thu Hồng phản ứng rất nhanh. Trước mắt đánh sâu vào Kim Đan kỳ có ba người, lần lượt là Diệp Hải Đường, Vương Thu Hâm, Vương Thu Diễm. Trong đó Diệp Hải Đường thời gian bế quan lâu nhất, gần như năm năm. Vương Thu Hâm và Vương Thu Diễm bế quan chưa đến một năm.

Kết Đan lôi kiếp có thực thể là Diệp Hải Đường đưa đến, Vương Thu Hồng dặn dò vài câu, thả người bay về hướng trời cao.

Quả nhiên không ngoài Vương Thu Hồng đoán, trên không chỗ Diệp Hải Đường có một đoàn mây đen thật lớn.

Từng mảng sương mù màu vàng che kín chỗ Diệp Hải Đường, nhìn không rõ lắm tình hình ở bên trong.

Oành đùng đùng!

Một trận tiếng lôi minh vang lên, một đạo tia chơp màu bạc từ bên trong mây đen bay ra, chợt lóe lướt qua nhập vàp bên trong sương mù màu vàng.

Vương Thu Hồng có chút khẩn trương, ánh mắt lộ ra vài phần sắc hâm mộ.

Từng đạo tia chớp màu bạc lục tục từ bên tron mây đen bay ra, bên trong sương mù màu vàng, sương mù bị xua tan đi không ít, khí lưu cuồn cuộn.

Khoảng nửa nén hương sau, mây đen liền nhỏ lại còn mấy trượng, sương mù màu vàng cũng biến mất không thất, thay vào đó là từng lớp màn màu xanh, mây đen quay cuồng một trận bắt đầu khởi động, hóa thành một đạo lôi quang màu bạc đường kính một trượng, đánh về phía lớp màng màu xanh.



Oành đùng đùng!

Lớp màn màu xanh bị đánh vỡ ra, từng mảng lớn lôi quang màu bạc bao phủ chỗ ở Diệp Hải Đường.

Sau ba hơi thở, lôi quang màu bạc tán đi.

Diệp Hải Đường ngồi bên trong một đống đá vụn, quần áo trên người có chút rách nát, tản mát ra từng cổ linh áp cường đại. Nàng rõ ràng là đã tiến vào Kim Đan kỳ.

Diệp Hải Đường vẻ mặt mười phần kích động, nàng rốt cuộc đã tiến vào Kim Đan kỳ.

Một đạo bạch quang từ nơi xa bay tới, rõ ràng là một con giao long màu trắng hình thể rất lớn. Đúng vậy, Băng phong giao, Vương Thanh Linh ngồi trên lưng Băng phong giao.

Vương Thanh Linh cười nhẹ, chúc mừng nói: “ Hải Đường biểu muội, chúc mừng nha. Về sau gia tộc chúng ta lại có thêm một vị Kim Đan tu sĩ.”

“Thanh Linh biểu tỷ, linh thú của ngươi cũng đã tiến vào bậc ba? Cũng không có mấy Kim Đan tu sĩ có một con giao long làm linh thú.”

Diệp Hải Đường giọng điệu có chút hâm mộ. Cha nàng là Thượng phẩm bậc ba trận pháp sư, tổ phụ nàng là tu sĩ Nguyên Anh, điều này làm cho khí chất nàng cao hơn, những linh thú linh trùng bình thường nàng không coi thường nó.

Linh cầm lôi phượng hộ tộc Vương gia nhưng thật ra có thể loạt vào mắt của nàng, Nhưng đó là linh cầm hộ tộc Vương gia, không phải cho cá nhân sử dụng.

Vương Thanh Linh thản nhiên cười, sờ sờ đầu Băng long giao cười nói: “Nếu không phải Cửu thúc cho ta một lọ Hóa giao đan, Tiểu Bạch vị tất không thể hóa thành giao long đâu.”

Vương Thu Hông từ xa bay tới, dừng lại ở trước mặt Diệp HảI Đường, vẻ mặt vui mừng.

“Chất nhi chúc mừng cô cô tiến vào Kim Đan kỳ.”

Diệp Hải Đường mỉm cười nói: “Trong lúc ta bế quan, gia tộc không có việc gì chứ.”

Vương Thu Hồng lắc lắc đầu nói: “Không có, gia tộc vài năm gần đây phát triển rất thuật lợi, không có vấn đề gì.”

“Tốt rồi. Hải Đường biểu muội, chỗ ở của ngươi bị Lôi kiếp hủy diệt rồi. Trước tiên tới chỗ của ta ở đó một thời gian. Thu Hồng, phái người đến tu sửa.”

“Vâng, Thập cô.”

Vương Thanh Linh dẫn theo Diệp Hải Đường quay lại chỗ mình ở.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook