Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1293: Vương Thanh Linh Hiến Vật Quý

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương Trường Sinh hài lòng gật gật đầu, cười nói: “Qua vài ngày nữa giới thiệu cho ngươi hai nữ tu sĩ. Nếu ngươi thích thì nạp làm thiếp thất. Chờ ngươi kết đan, sẽ tìm một vị Kim Đan kỳ làm chính thê. Có hai thiếp thất, mẹ ngươi sẽ có cháu bế bồng, sẽ không thúc giục ngươi nữa. Ngươi cũng có thể an tâm tu luyện.”

“Vâng, lão tổ tông, tôn nhi nghe theo lão tổ tông.”

Vương Hoa Phong thành thật đáp ứng, mười phần nhu thuận.

“Phu quân, Hoa Phong, các ngươi đang tán gẫu gì vậy!”

Uông Như Yên nâng bước đi vào, cười hỏi.

Vương Hoa Phong không dám chậm trễ, vội vàng hành lễ.

“Chu gia muốn cùng chúng ta liên hôn, Hoa Phong cũng không còn nhỏ. Ta tính để cho hắn cưới hai nữ tu sĩ Chu gia là thiếp. Để cho mẹ hắn yên tâm, đừng cả ngày thúc giục Hoa Phong nữa.”

Vương Trường Sinh cười nói.

“Đây là chuyện tốt! Đến lúc đó chúng ta sẽ làm chủ hôn cho ngươi.”

Vương Mạnh Bân là lôi linh căn, sau khi kết đan thần thông đại trướng. Danh khí không thua kém Vương Thanh Linh. Vương Hoa Phong sau khi kết đan, nhắm chừng cũng sẽ không thua kém.

...

Mấy năm nay, tộc nhân Vương gia cưới gả, không có ai được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên làm chủ hôn. Lấy địa vị của bọn họ, nguyện ý làm chủ hôn cho Vương Hoa Phong, đây là Vương Hoa Phong có phúc.

“Tôn nhi trước tạ ơn lão tổ tông, đa tạ lão tổ tông ưu ái.”

Vẻ mặt Vương Hoa Phong có chút kích động, quỳ xuống, liên tiếp dập đầu hai cái vang dội.

Tay áo Vương Trường Sinh vừa động, một cỗ lực lượng vô hình nâng Vương Hoa Phong lên.



“Ngươi phải nhớ kỹ gốc rễ của mình ở nơi nào. Những chuyện cao vời không nói đến, chỉ cần ngươi cố gắng, gia tộc bồi dưỡng ngươi thành Kim Đan tu sĩ vẫn không có vấn đề.”

Lấy tư chất của Vương Hoa Phong, có đủ tài nguyên tu tiên, hắn tiến vào Kim Đan kỳ chỉ là vấn đề thời gian.

Vương Hoa Phong vội vàng cúi người hành lễ, thần sắc cung kính.

Nói chuyện phiếm vài câu, Vương Trường Sinh cho hắn lui xuống.

“Phu nhân, Lưu đạo hữu nói với ngươi những gì?”

Uông Như Yên lắc lắc đầu rồi nói: “Hắn nói mình tới tham gia đại điển kết anh, nhưng không dám cam đoan hắn không có mục đích khác. Đề cao cảnh giác vậy! Lúc này không ít tu sĩ tới tham gia đại điển kết anh, chỉ tính tán tu đã có hơn trăm người. Càng đừng nói đến các thế lực lân cận.”

Nếu bọn họ kết anh không dẫn phát dị tương, cũng sẽ không hấp dẫn lực chú ý đến như vậy.

“Binh đến tướng chặn,, nước đến đất ngăn. Nếu ai dám quấy rối, vậy còn phải xem thử xương cốt hắn có đủ cứng rắn hay không.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói, trong mắt lộ ra một chút hàn quang.

Hắn và Uông Như Yên đã tu luyện thành thần thông và bí thuật, thật sự không sợ những Nguyên Anh tu sĩ khác. Hai người bọn họ liên thủ, hẳn là có thể đối phó với Nguyên Anh trung kỳ.

Vương Trường Sinh cũng chưa từng cùng tu sĩ Nguyên Anh giao thủ, hắn không dám xác định. Hắn không gây chuyện, nhưng cũng không sợ gây chuyện.

Một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên, một con giao long màu trắng có hình thể thật lớn tiến vào. Ba người Vương Thanh Linh, Vương Mạnh Bân và Vương Thu Minh ngồi ở trên đầu giao long màu trắng.

“Cửu thúc, Cửu thẩm, chúng ta có được một thứ tốt, tặng cho người làm quà mừng.”

Vương Thanh Linh cười khanh khách, lấy ra một hộp ngọc mau xanh, hai tay dâng lên cho Vương Trường Sinh.



Vương Trường Sinh vui mừng gật đầu. Mở ra hộp ngọc thì thấy bên trong là một tảng đá màu bạc lớn bằng nắm tay, bên ngoài có hồ quang nhè nhẹ nhảy lên.

“Đây là Hấp lôi thạch? Các ngươi có được từ nơi nào?”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc hỏi. Hấp lôi thạch là một nguyên liệu hiếm gặp, có thể hấp thụ lôi điện. Nếu dùng để luyện chế thành pháp bảo, có thể làm suy yếu thần thông thuộc tính lôi. Ngoài ra, còn có thể lấy để độ lôi kiếp.

Nếu Vương Thanh Sơn đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ, Hấp lôi thạch có thể dùng để Vương Thanh Sơn ngăn cản lôi kiếp. Làm suy yếu uy lực của lôi kiếp.

“Chúng ta giết một con trung phẩm bậc ba Giao thủ kình. Trong cơ thể của nó có được thứ này. Con Giao thủ kình này là yêu thú biến dị, nhắm chừng là vì có Hấp lôi thạch nên mới vậy.”

Vương Thanh Linh giải thích.

“Lão tổ tông, đều là công lao của thái cô nãi nãi. Nếu không có Băng phong giao quấy nhiễu ở dưới đáy biên, Giao thủ kình đã sớm chạy mất. Thúc thái công cũng xuất lực không nhỏ, món pháp bảo Kim nguyệt luân của hắn rất lợi hại. Giao thủ kình tuy có tiếng da thô thịt dày nhưng cũng không ngăn được.”

Vương Mạnh Bân cười nói, không kể đến phần mình, mười phần khiêm tốn.

“Mạnh Bân, ngươi quá khiêm tốn rồi. Nếu không có ngươi thi triển linh thuật làm cho Giao thủ kình bị thương nặng, ta cũng không thể đắc thủ.”

Vương Thu Minh nói ra chân tướng, ánh mắt nhìn Vương Mạnh Bân tràn ngập thần sắc khen ngợi.

Vương Mạnh Bân được một tay Vương Thu Hồng và Vương Thu Hâm dạy dỗ. Hắn làm người khiêm tốn, tộc lão đều rất thưởng thức Vương Mạnh Bân.

Vương Trường Sinh khoát tay áo cười nói: “Được rồi, các ngươi không cần cãi, các ngươi đều có công. Hấp lôi thạch cực kỳ hiếm gặp, nhóm các ngươi tặng Hấp lôi thạch làm hạ lễ cho ta. Các ngươi vất vả rồi. Đại điển kết anh ngày mai chính thức mở, các ngươi về nghỉ ngơi đi. Thanh Linh lưu lại.”

Vương Thu Minh và Vương Mạnh Bân đáp ứng xuống dưới, xoay người rời khỏi.

“Thanh Linh, ta nghe nói ngươi lại bồi dưỡng ra một con linh thú bậc ba? Cửu thẩm không phản đối ngươi bồi dưỡng linh thú, nhưng ngươi phải dùng ít thời gian vào tu luyện. Tứ ca của ngươi là một ví dụ, biết chưa?”

Uông Như Yên lời nói thấm thía dạy dỗ. Vương Thanh Linh thích bồi dưỡng linh thú. Thời điểm Luyện khí kỳ, nàng vì bồi dưỡng linh thú mà hơn phân nửa tài nguyên tu tiên đều dùng trên người bọn chúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook