Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1294: Đại Điển Kết Anh (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Cửu thẩm, ngài nói là Địa long khâu phải không! Nó là linh trùng trong bảng Thiên địa kỳ trùng. Nếu đấu pháp trên mặt đất thì nó rất lợi hại, ta không phải linh thú gì cũng đều tuỳ tiện bồi dưỡng.”
Vương Thanh Linh một bên giải thích, một bên thả ra một con giun màu vàng dài hơn ba mươi trượng.
Con giun có kích thước lớn bằng một cái hang, toàn thân được phủ rộng những lớp vảy lớn bằng bàn tay, trên đầu có một đôi long giác màu vàng.
“Nó am hiểu Độn thổ thuật, có thể lặn xuống đến vạn trượng. Dùng để tìm kiếm kim loại là thích hợp nhất. Tiểu Bạch có thể chiến đấu ở không trung, trên mặt đất phải dựa vào nó.”
Vương Thanh Linh sờ sờ đầu Địa long khâu, trong mắt tràn đầy hưng phấn.
“Nhưng mà ta nghe nói ngươi còn bồi dưỡng một con ô tước.”
Đám người Vương Quý Quân từ trong bí cảnh đem về ô tước đản. Vương Quý Quân và Vương Hiển Thinh chăn nuôi một cái, Vương Thanh Linh vụng trộm chăn nuôi một cái.
Lại nói, linh thú linh trùng linh cầm của nàng cũng đều không ít.
Vương Thanh Linh hai má ửng đỏ, vỗ ngực đáp ứng: “Ô tước có tiềm lực rất lớn. Ta có linh thú linh trùng, còn thiếu một con ô tước. Cửu thúc, ta cam đoan sẽ không tiếp tục chăn nuôi linh thú mới nữa, thật đó.”
Vương Trường Sinh thở dài một hơi, lấy ra một cái bình sứ màu xanh, đưa cho Vương Thanh Linh: “Thu Hồng phái người mua được một lọ Dục linh đan, ngươi cầm lấy đút cho ô tước đi! Đã thoả thuận rồi, chỉ nuôi một con. Cửu thúc, Cửu thẩm không phản đối ngươi chăn nuôi linh thú, nhưng ngươi phải biết phân rõ nặng nhẹ. Không thể vì bồi dưỡng linh thú mà làm chậm trễ tu luyện.”
“Đã biết, Cửu thức, ta sẽ chăm chỉ tu luyện.”
Vương Thanh Linh cười đáp ứng, nhận lấy Dục linh đan.
Vương Trường Sinh vẫn còn chút lo lắng, dặn dò thêm vài câu mới để cho nàng trở về nghỉ ngơi.
Vương Thanh Linh thu hồi Địa long khẩu, nhảy lên trên đầu Băng phong mãng.
“Đi thôi! Tiểu Bạch, về nhà lại có đồ ăn ngon.”
Băng phong giao bay ra khỏi Nghênh khách thính, biến mất ở phía chân trời.
“Thanh Linh đứa nhỏ này thật không tồi, chỉ là quá thích linh thú. Phải trông chừng nàng mới được, bằng không nàng sẽ chậm trễ tu luyện. Thanh Kỳ chính là vết xe đổ.”
Uông Như Yên cười nói, Vương Thanh Kỳ vì thay đổi đan phương, làm chậm trễ không ít thời gian của bản thân, thiếu chút nữa thì chết già ở Trúc cơ kỳ.
Vương Trường Sinh gật đầu đồng ý, cất lời: “Đúng vậy! Thập lục đệ nếu trên trời có linh, khẳng định sẽ rất vui mừng. Mấy vị chủ dược của Đoán thần đan ở một hiểm địa của Bắc Cương mới có thể tìm được. Chờ những người khác trưởng thành cứng cáp rồi, có thể phái Thanh Linh đi Bắc Cương một chuyển xem thử. Bắc Cương đều là đất liền, Thanh Linh chăn nuôi Địa long khâu có thể phát huy tác dụng.”
Sau khi kết anh, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không cần ôm hết mọi việc vào thân. Loại chuyện tìm kiếm nguyên liệu luyện đan, có thể giao cho đám người Vương Thanh Linh đi làm.
Trở lại chỗ ở, Vương Trường Sinh đưa thần thức tiến nhập vào bên trong vỏ sò màu xanh, tìm hiểu Cửu chuyển đoán thần thuật.
Uông Như Yên đang tìm hiểu Cửu chuyển đoán thần thuật. Pháp lực và thần thức của bọn họ đều có thể tạm thời tăng mạnh lên. Thần thức cá nhân càng mạnh, sau này bọn họ liên thủ thực lực cũng sẽ càng mạnh.
...
Ngày thứ hai, sáng sớm.
Ánh sáng mặt trời mới lên, dưới ánh nắng vàng nhạt ấm áp, toàn bộ Ngân Xà đảo giống như được bao phủ bởi một tầng lá vàng.
Ngân Xà phong, sáng mờ vạn trượng, tụ tập hơn một ngàn tân khách, gương mặt của mỗi một tu sĩ Vương gia đều thập phần hưng phấn. Có hai lão tổ tông Nguyên Anh kỳ, hiện tại bọn họ đi ra ngoài, ánh mắt người khác nhìn bọn họ đều có thêm một tia kính ý.
Đỉnh Ngân Xà phong có một quảng trường đá chiếm hơn trăm mẫu. Từ ba năm trước, Vương Thu Hồng đã phái người tu sửa nơi này thành một toà thăng tiên đài.
Bốn phía bình đài lát đá xanh, có mười tám ngọc trụ màu xanh, trên trụ điêu khắc lượng lớn hoa sen.
Đứng đầu là một Thanh sắc liên hoa toạ thật lớn, liên hoa toạ có hai chỗ ngồi. Còn lại là lượng lớn ngọc bàn màu xanh, trên bàn bày rượu ngon món ngon, linh quả linh cao. Tân khách căn cứ vào tu vi mà ngồi ở những vị trí khác nhau, khoảng cách cách thanh sắc liên hoa toạ càng gần, tu vi càng cao.
Thời điểm Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kết anh, hư không xuất hiện lượng lớn hoa sen. Không biết là ai bắt đầu, người ngoài đều xưng hô bọn họ là Thanh liên tiên lữ.
Sau khi Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kết anh, người ngoài cho bọn hắn danh hiệu. Vương Trường Sinh là Thương Hải chân nhân, Uông Như Yên là Ngọc Âm tiên tử.
Bình thường mà nói, sau khi kết anh, có sư môn trưởng bối sẽ đặt cho danh hào. Danh hào và công pháp thần thông có liên quan. Ví dụ như Tứ Quý kiếm tôn, hắn tu luyện “Tứ quý kiếm quyết”, sử dụng phi kiếm pháp bảo, danh hào chính là Tứ Quý kiếm tôn.
Có một chút danh hào đại biểu thân phận, ví dụ như Trấn Hải thượng nhân là tên của trưởng lão Trấn Hải tông. Từng thời trưởng lão đều có danh hào này.
Vương Trường Sinh tu luyện là công pháp hệ thuỷ, danh hào của hắn cùng hải hoặc thuỷ sẽ có liên quan.
Người tu tiên ở Nam Hải đều tu luyện công pháp hệ thuỷ. Mấy vạn năm trôi qua, Nguyên Anh tu sĩ tu luyện thuỷ hệ công pháp không biết có bao nhiêu người. Ví dụ như Định Hải chân nhân, Thương Long chân nhân, Lăng Tiêu tán nhân, Thái Bạo chân nhân, Hãn Hải chân quân, Quân Hải thượng nhân.
Vì để không trùng danh hào với những tu sĩ Nguyên Anh khác, Vương Trường Sinh cũng đành tiếp nhận xưng hô Thương Hải chân nhân này.
Năm vạn năm trước, Nam Hải có một Thiên âm môn phái, từng là một trong mười đại tông môn Nam Hải. Nhưng thời gian luân chuyển, Thiên Âm môn đã biến mất ở bên trong lịch sử dài đằng đẵng.
Vương Thanh Linh một bên giải thích, một bên thả ra một con giun màu vàng dài hơn ba mươi trượng.
Con giun có kích thước lớn bằng một cái hang, toàn thân được phủ rộng những lớp vảy lớn bằng bàn tay, trên đầu có một đôi long giác màu vàng.
“Nó am hiểu Độn thổ thuật, có thể lặn xuống đến vạn trượng. Dùng để tìm kiếm kim loại là thích hợp nhất. Tiểu Bạch có thể chiến đấu ở không trung, trên mặt đất phải dựa vào nó.”
Vương Thanh Linh sờ sờ đầu Địa long khâu, trong mắt tràn đầy hưng phấn.
“Nhưng mà ta nghe nói ngươi còn bồi dưỡng một con ô tước.”
Đám người Vương Quý Quân từ trong bí cảnh đem về ô tước đản. Vương Quý Quân và Vương Hiển Thinh chăn nuôi một cái, Vương Thanh Linh vụng trộm chăn nuôi một cái.
Lại nói, linh thú linh trùng linh cầm của nàng cũng đều không ít.
Vương Thanh Linh hai má ửng đỏ, vỗ ngực đáp ứng: “Ô tước có tiềm lực rất lớn. Ta có linh thú linh trùng, còn thiếu một con ô tước. Cửu thúc, ta cam đoan sẽ không tiếp tục chăn nuôi linh thú mới nữa, thật đó.”
Vương Trường Sinh thở dài một hơi, lấy ra một cái bình sứ màu xanh, đưa cho Vương Thanh Linh: “Thu Hồng phái người mua được một lọ Dục linh đan, ngươi cầm lấy đút cho ô tước đi! Đã thoả thuận rồi, chỉ nuôi một con. Cửu thúc, Cửu thẩm không phản đối ngươi chăn nuôi linh thú, nhưng ngươi phải biết phân rõ nặng nhẹ. Không thể vì bồi dưỡng linh thú mà làm chậm trễ tu luyện.”
“Đã biết, Cửu thức, ta sẽ chăm chỉ tu luyện.”
Vương Thanh Linh cười đáp ứng, nhận lấy Dục linh đan.
Vương Trường Sinh vẫn còn chút lo lắng, dặn dò thêm vài câu mới để cho nàng trở về nghỉ ngơi.
Vương Thanh Linh thu hồi Địa long khẩu, nhảy lên trên đầu Băng phong mãng.
“Đi thôi! Tiểu Bạch, về nhà lại có đồ ăn ngon.”
Băng phong giao bay ra khỏi Nghênh khách thính, biến mất ở phía chân trời.
“Thanh Linh đứa nhỏ này thật không tồi, chỉ là quá thích linh thú. Phải trông chừng nàng mới được, bằng không nàng sẽ chậm trễ tu luyện. Thanh Kỳ chính là vết xe đổ.”
Uông Như Yên cười nói, Vương Thanh Kỳ vì thay đổi đan phương, làm chậm trễ không ít thời gian của bản thân, thiếu chút nữa thì chết già ở Trúc cơ kỳ.
Vương Trường Sinh gật đầu đồng ý, cất lời: “Đúng vậy! Thập lục đệ nếu trên trời có linh, khẳng định sẽ rất vui mừng. Mấy vị chủ dược của Đoán thần đan ở một hiểm địa của Bắc Cương mới có thể tìm được. Chờ những người khác trưởng thành cứng cáp rồi, có thể phái Thanh Linh đi Bắc Cương một chuyển xem thử. Bắc Cương đều là đất liền, Thanh Linh chăn nuôi Địa long khâu có thể phát huy tác dụng.”
Sau khi kết anh, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không cần ôm hết mọi việc vào thân. Loại chuyện tìm kiếm nguyên liệu luyện đan, có thể giao cho đám người Vương Thanh Linh đi làm.
Trở lại chỗ ở, Vương Trường Sinh đưa thần thức tiến nhập vào bên trong vỏ sò màu xanh, tìm hiểu Cửu chuyển đoán thần thuật.
Uông Như Yên đang tìm hiểu Cửu chuyển đoán thần thuật. Pháp lực và thần thức của bọn họ đều có thể tạm thời tăng mạnh lên. Thần thức cá nhân càng mạnh, sau này bọn họ liên thủ thực lực cũng sẽ càng mạnh.
...
Ngày thứ hai, sáng sớm.
Ánh sáng mặt trời mới lên, dưới ánh nắng vàng nhạt ấm áp, toàn bộ Ngân Xà đảo giống như được bao phủ bởi một tầng lá vàng.
Ngân Xà phong, sáng mờ vạn trượng, tụ tập hơn một ngàn tân khách, gương mặt của mỗi một tu sĩ Vương gia đều thập phần hưng phấn. Có hai lão tổ tông Nguyên Anh kỳ, hiện tại bọn họ đi ra ngoài, ánh mắt người khác nhìn bọn họ đều có thêm một tia kính ý.
Đỉnh Ngân Xà phong có một quảng trường đá chiếm hơn trăm mẫu. Từ ba năm trước, Vương Thu Hồng đã phái người tu sửa nơi này thành một toà thăng tiên đài.
Bốn phía bình đài lát đá xanh, có mười tám ngọc trụ màu xanh, trên trụ điêu khắc lượng lớn hoa sen.
Đứng đầu là một Thanh sắc liên hoa toạ thật lớn, liên hoa toạ có hai chỗ ngồi. Còn lại là lượng lớn ngọc bàn màu xanh, trên bàn bày rượu ngon món ngon, linh quả linh cao. Tân khách căn cứ vào tu vi mà ngồi ở những vị trí khác nhau, khoảng cách cách thanh sắc liên hoa toạ càng gần, tu vi càng cao.
Thời điểm Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kết anh, hư không xuất hiện lượng lớn hoa sen. Không biết là ai bắt đầu, người ngoài đều xưng hô bọn họ là Thanh liên tiên lữ.
Sau khi Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kết anh, người ngoài cho bọn hắn danh hiệu. Vương Trường Sinh là Thương Hải chân nhân, Uông Như Yên là Ngọc Âm tiên tử.
Bình thường mà nói, sau khi kết anh, có sư môn trưởng bối sẽ đặt cho danh hào. Danh hào và công pháp thần thông có liên quan. Ví dụ như Tứ Quý kiếm tôn, hắn tu luyện “Tứ quý kiếm quyết”, sử dụng phi kiếm pháp bảo, danh hào chính là Tứ Quý kiếm tôn.
Có một chút danh hào đại biểu thân phận, ví dụ như Trấn Hải thượng nhân là tên của trưởng lão Trấn Hải tông. Từng thời trưởng lão đều có danh hào này.
Vương Trường Sinh tu luyện là công pháp hệ thuỷ, danh hào của hắn cùng hải hoặc thuỷ sẽ có liên quan.
Người tu tiên ở Nam Hải đều tu luyện công pháp hệ thuỷ. Mấy vạn năm trôi qua, Nguyên Anh tu sĩ tu luyện thuỷ hệ công pháp không biết có bao nhiêu người. Ví dụ như Định Hải chân nhân, Thương Long chân nhân, Lăng Tiêu tán nhân, Thái Bạo chân nhân, Hãn Hải chân quân, Quân Hải thượng nhân.
Vì để không trùng danh hào với những tu sĩ Nguyên Anh khác, Vương Trường Sinh cũng đành tiếp nhận xưng hô Thương Hải chân nhân này.
Năm vạn năm trước, Nam Hải có một Thiên âm môn phái, từng là một trong mười đại tông môn Nam Hải. Nhưng thời gian luân chuyển, Thiên Âm môn đã biến mất ở bên trong lịch sử dài đằng đẵng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.