Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 206: Vương Thanh Trạch Khổ Luyện (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương Trường Sinh chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó chợt xuất hiện ở một mảng bình nguyên rộng lớn. Địa phương hơn trăm trượng phía trước, sừng sững một toà thành trì cao hơn mười trượng. Phía trên cửa thành cao mấy trượng có khác ba chữ cái to màu vàng “Thương Lan thành”.

Trên tường thành một người cũng không có, cửa thành rộng mở. Có thể nhìn thấy bóng người của không ít người tu tiên. Vài người tu tiên đi ở phía trước sáu người Vương Trường Sinh, nghênh ngang tiêu sái tiến vào Thương Lan thành.

Quy mô của Thương Lan thành không nhỏ hơn Bạch Long cốc là bao. Trên đường rộng lớn sạch sẽ, cửa hàng đông đúc. Trên đường người đến người đi tấp nập.

Sáu người Vương Trường Sinh đều là lần đầu đến Thương Lan thành. Không biết tình huống của Thương Lan thành. Vương Thanh Trạch tò mò đánh giá dòng người qua lại.

“Vị tiền bối này, cần người dẫn đường không?”

Một cô gái khuôn mặt thanh tú đi tới, hỏi Vương Trường Sinh. Thần sắc thản nhiên, hiển nhiên không phải là lần đầu làm chuyện này.

“Ngươi là người địa phương sao? Ngươi quen thuộc Thương Lan thành không?”

Vương Trường Sinh đánh giá cô gái váy xanh một chút, trầm giọng hỏi.

Cô gái váy xanh mỉm cười rồi nói: “Vãn bối Tôn Thiến, từ nhỏ đến lớn lớn lên ở Thương Lan thành. Đối với Thương Lan thành tương đối quen thuộc. Có vãn bối dẫn đường, tiền bối có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Một ngày một khối linh thạch.”

Vương Trường Sinh gật đầu, Vương Thanh Trạch ở một bên lấy ra một khối linh thạch, đưa cho Tôn Thiến.

“Dẫn đường đi! Trước giới thiệu cho chúng ta tình huống hiện tại của Thương Lan thành. Thuận tiện mang chúng ta đi ăn một chút gì đó, có thể đầy bụng là được.”

Tôn Thiến nhận lấy linh thạch, vui vẻ ra mặt: “Vâng, tiền bối mời đi bên này.”

“Thương Lan thành chia làm bốn khu vực, phía Đông chủ yếu là tiệm gạo, tửu lâu, y phục điếm. Phía Nam là cửa hàng kinh doanh nguyên vật liệu, chuyên mua bán linh quả, linh dược, nguyên liệu luyện khí, nguyên liệu chế phù. Phía Tây là khu dân cư. Cuối cùng là khu phía Bắc, khu này phạm vi kinh doanh rất rộng. Linh đan, linh khí, pháp khí, phù triện, trận kỳ đều có. Cứ mỗi mười năm, Thương Lan thành sẽ tổ chức một Hội đấu giá. Một tháng trước vừa mới tổ chức hội đấu giá xong. Xuất hiện ba viên Trúc cơ đan.”

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt nầng lộ ra thần sắc hâm mộ.

“Nếu chúng ta muốn làm ăn, nên đi nơi nào thuê cửa hàng?”



“Khu Tây, Quàn lý xử ngụ tại khu phía Tây. Thuê cửa hàng hoặc là trong việc làm ăn có tranh cãi, đều có thể tới Quản lý xử giải quyết.

Tôn Thiến một bên giới thiệu cho sáu người Vương Trường Sinh tình hướng tại Thương Lan thành, một bên dẫn đường cho bọn hắn.

Thời gian một chén trà nhỏ trôi qua, bọn họ xuất hiện trước cửa một quán mỳ.

“Đây là quán mỳ Lưu thi, ta ăn ở đây từ nhỏ đến lớn, vừa ngon lại rẻ. Nếu các ngươi không thích ăn mỳ, bánh bao Trần thị cách vách cũng không tồi. Bánh hấp Diệp thị đối diện cũng ngon, điểm tâm của Thanh Ngọc hiên cũng là một lựa chọn tốt.”

Tôn Thiến một bên giới thiệu, một bên nuốt nước miếng.

“Ăn tại quán mỳ này đi! Mối làm ăn nào kiếm được nhiều tiền nhất? Ngươi nói cho chúng ta một chút các cửa hàng làm ăn tốt nhất ở đây đi.”

Vương Trường Sinh đi vào quán mỳ, gọi bảy bát Mỳ ngư hương nhục ti. Tôn Thiến cũng có phần.

Tôn Thiến lên tiếng cảm ơn, thừa dịp mỳ còn chưa có đưa lên. Cẩn thận giới thiệu cho Vương Trường Sinh năm gian cửa hàng làm ăn tốt nhất tại Thương Lan thành.

Trong thành Thương Lan có năm gian cửa hàng làm ăn rất tốt. Phân biệt là Bách hương lâu, Thiên công phường, Linh phù đường, Ngọc đan các và Thiên vân các.

Bách hương lâu là một tửu lâu, có linh tửu chiêu bài là Thanh phong ngọc tham tửu, có công dụng tẩy kinh phạt tuỷ. Tu sĩ Luyện khí kỳ thường uống rượu này, có thể cải thiện thể chất, đề cao tốc độ tu luyện. Nhưng rượu này sang quý, ba trăm khối linh thạch mới mua được một bầu, hơn nữa còn phải đặt trước.

Biết được Thanh phong ngọc tham tửu có công hiệu tẩy kinh phạt tuỷ, hai mắt Vương Thanh Trạch sáng lên.

Thiên công phường là binh khí điếm, bán ra các loại linh khí pháp khí. Có thể đặt trước, Thiên công phường nổi danh nhất là pháp y. Pháp y xuân ấm hạ mát, còn có thể hộ thân. Nhưng giá cả có vẻ cao, một món pháp y cấp bậc linh khí cần tới năm trăm khối linh thạch. Pháp y cấp bậc pháp khí có giá trên một ngàn khối linh thạch.

Chi bảo trấn điếm của Thiên công phường là Xích dương ngọc lân y. Đây là một món sơ hình pháp bảo, giá cao tới hai mươi vạn linh thạch, vẫn chưa có người mua đi.

Linh phù đường chuyên bán ra nhị giai phù triện, nhận đặt trước.

Ngọc đan các bán ra nhị giai đan dược, nhiều chủng loại, chất lượng tương đối tốt. Có thể đưa tài liệu, mời các Luyện đan sư của Ngọc đan các luyện đan.



Thiên vân các kinh doanh các loại nguyên vật liệu, nguyên liệu luyện khí, luyện đan, chế phù, bày trận đều có.

Ăn uống no đủ, Tôn Thiến dẫn theo sáu người Vương Trường Sinh đi dạo một vòng. Giới thiệu và kể cho bọn hắn tình huống của các cửa hàng.

Nhìn ra được, nàng đối với tình hướng Thương Lan thành cực kì quen thuộc. Một gian cửa hàng đã mở bao lâu, chủ yếu kinh doanh gì, giá cao hay thấp, nàng đều biết rõ.

Ba canh giờ sau, sáu người Vương Trường Sinh xuất hiện ở một toà lầu các hai tầng có cửa màu xanh. Bảng hiệu trên cửa có khắc ba chữ cái to màu vàng “Quản lý xử”.

“Thanh Trạch, ngươi và Tôn tiểu hữu chờ ở bên ngoài. Ta và Lục thúc bọn họ vào là được rồi.”

Vương Trường Sinh lên tiếng dặn dò, sau đó cất bước đi vào.

Vương Thanh Trạch chờ ở bên ngoài, cùng Tôn Thiến nói chuyện phiếm.

Tôn Thiến mở to mắt nhìn, tò mò hỏi: “Vương đạo hữu, các ngươi là người ở đâu?”

Vương Trường Sinh sớm đã dặn dò, không thể nói ra xuất thân thật.

“Chúng ta đến từ Hàn Quốc, Tôn tiên tử, ngươi từ nhỏ đã sinh sống tại Thương Lan thành sao? Chính ngươi tự kiếm linh thạch nuôi sống mình?”

“Cha mẹ ta cũng ở đây, ta không có tài nghệ gì,, chỉ có thể làm người dẫn đường. Miễn cưỡng duy trì cuộc sống. Không giống như ngươi, xuất thân là gia tộc tu tiên, tuổi còn nhỏ đã là Luyện khí tầng bốn.”

Giọng điệu Tôn Thiến tràn ngập hâm mộ.

Vương Thanh Trạch nghe vậy, trên mặt cũng có chút đắc ý, ngoài miệng vẫn khiêm tốn nói: “Đâu có, nếu không phải cha ta ít ăn kiệm dùng. Ta cũng sẽ không nhanh như vậy tiến vào Luyện khí tầng bốn.”

Lời hắn nói là thật, cao thấp Vương gia đều biết. Vương Trường Tinh mười phần tiết kiệm, một khối linh thạch hận không thể phân thành năm khối mà tiêu. Linh thạch tiết kiệm được đều mua tài nguyên tu tiên cho Vương Thanh Trạch. Phải biết rằng, tộc nhân cùng thế hệ vẫn đang ở Luyện khí tầng ba thôi!”

“Cha mẹ ta cũng ít ăn ít dùng, nhưng ta vẫn chỉ là Luyện khí tầng ba.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook