Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 574: Vương Trường Hào Gặp Chuyện

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Thế tục giới trăm vạn phàm nhân, cách vài năm mới có thể xuất hiện một người tu tiên, đều là tứ linh căn. Tu sĩ tam linh căn trong tộc, phụ hệ hoặc mẫu hệ là tu sĩ khác phái. Vương gia lập tộc hơn bảy trăm năm, chỉ từng xuất hiện Vương Minh Nhân một vị song linh căn này, về phần Tô Băng Băng, nghiêm khắc mà nói không tính là người Vương gia.

Đệ tử của môn phái tu tiên đến từ trời nam đất bắc, môn phái tu tiên cổ vũ môn hạ đệ tử thông hôn, để sinh ra người tu tiên tư chất tốt tốt hơn, Vương Trường Sinh cũng tương tự.

Vương Trường Sinh cổ vũ tộc nhân thông hôn cùng gia tộc tu tiên khác hoặc là tán tu, để sinh ra con cháu tư chất không tệ, bình thường mà nói, phụ hệ cùng mẫu hệ tư chất càng tốt, tư chất thế hệ sau cũng càng tốt, rồng sinh rồng phượng sinh phượng, chuột con biết đào hang.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tư chất đều khá bình thường, bởi vậy, con cháu bọn họ có tứ linh căn, thậm chí không có linh căn. Vương Thanh Dương là tứ linh căn, con gái hắn là ngũ linh căn. Vương Trường Tinh là ngũ linh căn, nhiều đứa con đều không có linh căn, thật không dễ gì mới sinh ra Vương Thanh Trạch đứa con tam linh căn này, đây là tầm quan trọng của huyết mạch.

“Đúng vậy! Hai năm trước, Lâm tiền bối Kết Đan thành công, Tử Tiêu môn còn phái người mời Vương gia chúng ta tham gia Kết Đan lễ mừng, gia chủ tự mình tới, sau lễ mừng Kết Đan, Lâm gia phái người tới, nói là muốn thông gia với Vương gia chúng ta, bởi vì ngài chưa trở về, gia chủ cũng không dám đáp ứng.”

Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, phân phó: “Thanh Chí, con bảo Thanh Khải dẫn người tới Sở quốc, hướng Lâm gia cầu thân, chọn một vị song tu đạo lữ cho Thu Hồng.”

Lâm Ngọc Hinh chủ động lấy lòng, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không từ chối.

“Vâng, phụ thân.”

Đúng lúc này, Vương Thanh Dương đi mà quay lại, vẻ mặt kích động.

“Cha, việc lớn không ổn rồi, thập bát thúc đã xảy ra chuyện.”

Sắc mặt Vương Trường Sinh ngưng trọng, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì vậy? Nói rõ ràng.”

“Đám người thập bát thúc dẫn đội ở Vạn Xà cốc săn giết yêu thú, xảy ra xung đột với đệ tử Bách Thú tông môn phái tu tiên Tây Lương, đánh nhau, đám người thập bát thúc không địch lại, thương vong nhiều tộc nhân, thập bát thúc bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, thất ca dẫn theo tộc nhân khác giết ra khỏi vòng vây, cộng thêm thập bát thúc, chỉ có sáu người trở về, năm tộc nhân chết trận, bốn tộc nhân không biết tung tích.”

Vương Thanh Dương vẻ mặt đầy đau thương, sáu vị đồng tộc chết trận, tổn thất này rất lớn.



Sắc mặt Vương Trường Sinh phát lạnh, nói: “Đám người thập bát đệ ở nơi nào?”

“Đều ở nghị sự đại sảnh, gia chủ bảo con tới mời cha đi qua nhìn một cái.”

“Được, ta qua ngay.”

Nghị sự đại sảnh, Vương Trường Hào nằm ở trên mặt đất, cánh tay trái đã biến mất, toàn thân cháy đen, khí tức uể oải, Vương Thanh Sơn ghé vào bên cạnh hắn, vẻ mặt đau thương.

Trên quần áo Vương Thanh Sơn dính không ít vết máu, hiển nhiên trải qua một phen chém giết.

“Thanh Sơn, Thanh Thuân, làm sao vậy? Thập bát đệ sao có thể bị thương thành bộ dạng này?”

Vương Trường Sinh bước nhanh đi tới, vẻ mặt nghiêm khắc.

Vương Thanh Sơn không dám giấu diếm, nói một lần tình huống sự việc.

Bọn họ ở Vạn Xà cốc săn giết yêu thú, phát hiện hai sào huyệt yêu hạt (hạt: bọ cạp) bậc hai, trong sào huyệt có vài cây linh dược hai trăm năm, bọn họ mất rất nhiều sức mới tiêu diệt hai con yêu hạt bậc hai, nhưng đúng lúc này, đột nhiên xuất hiện một đội đệ tử Bách Thú tông, bọn họ nói mình dẫn trước phát hiện sào huyệt yêu hạt bậc hai, bảo Vương Trường Hào giao ra linh dược.

Vương Trường Hào tự nhiên không có khả năng đáp ứng, hai bên tranh chấp không thôi, cuối cùng đánh nhau, tu sĩ Vương gia có con rối thú bậc hai, nhưng tu sĩ Trúc Cơ của Bách Thú tông tương đối nhiều, hầu như mỗi người một yêu thú bậc hai, song quyền nan địch tứ thủ, Vương Trường Hào bị đệ tử Bách Thú tông đánh bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh.

Vương Thanh Sơn dẫn dắt tộc nhân xông ra khỏi vòng vây, lúc này mới chạy thoát trở về.

“Thanh Sơn, ngay cả cháu cũng không phải đối thủ? Đệ tử Bách Thú tông dẫn đội rất mạnh sao?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi, Vương Thanh Sơn là kiếm tu, cộng thêm con rối thú bậc hai thượng phẩm, cho dù không địch lại, cũng không đến mức bị thua.



“Trúc Cơ tầng sáu, tinh thông pháp thuật hệ lôi, pháp thuật hệ lôi lực phá hoại quá mạnh, con rối thú bậc hai thượng phẩm kia bị hắn dùng hai viên lôi châu cấp bậc pháp khí hủy diệt. Hắn còn có bản mạng pháp khí, nếu không phải chúng ta chạy trốn nhanh, chỉ sợ cũng không về được.”

Vương Thanh Sơn nói đến chỗ này, sắc mặt ngưng trọng, từ khi hắn tiến vào Trúc Cơ kỳ tới nay, đối mặt tu sĩ cùng cấp, cho dù không địch lại, hắn cũng không đến mức rơi vào thế yếu mà bỏ chạy.

“Tinh thông pháp thuật hệ lôi? Tu sĩ lôi linh căn? Xem ra là đệ tử tinh anh Bách Thú tông, các ngươi thua không oan.”

Vương Trường Sinh nhất thời đã hiểu, nhìn từ Vương Thanh Sơn miêu tả, Vương Trường Sinh có thể kết luận, đệ tử dẫn đội Bách Thú tông là tu sĩ lôi linh căn.

“Nếu là cháu tu luyện《 Thanh Minh Kiếm Kinh 》đến tầng thứ năm, hắn chưa chắc là đối thủ của cháu. Cửu thúc, việc này xử lý như thế nào? Thập bát thúc đến nay còn hôn mê bất tỉnh.”

Vương Trường Sinh nhíu mày, Bách Thú tông là tông phái lớn số một Tây Lương quốc, có ba vị tu sĩ Kết Đan, cơn giận này, Vương gia chỉ có thể nuốt xuống, chung quy không thể bởi vì việc này liền khai chiến với Bách Thú tông nhỉ! Vương gia còn chưa có cái thực lực đó.

Hắn ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra thân thể Vương Trường Hào, Vương Trường Hào còn sống, chỉ là khí tức khá suy yếu, làn da đen sì, giống như than đen.

Dựa theo ý kiến của Vương Thanh Sơn, Vương Trường Hào là bị pháp thuật hệ lôi gây thương tích, pháp khí phòng ngự chắn đi đại bộ phận thương tổn, bản thân Vương Trường Hào hôn mê.

Lúc này, Vương Thanh Kỳ bước nhanh đi đến.

Nhìn thấy Vương Trường Sinh, Vương Thanh Kỳ lộ vẻ mặt vui mừng, nói: “Cửu thúc, ngài đã trở lại?”

“Thanh Kỳ, mau nhìn cho thập bát đệ một cái, mau chóng chữa cho hắn.”

Vương Trường Sinh biết luyện khí, chữa bệnh chữa thương, vẫn cần dựa vào luyện đan sư.

Vương Thanh Kỳ cẩn thận kiểm tra một lần thương thế của Vương Trường Hào, nói: “Cửu thúc, thập bát thúc là bị lôi điện đánh bị thương, nhưng kéo dài quá lâu, thương thế tăng thêm. Cháu nhớ trong phòng kho có một lọ đan dược bậc hai Tuyết Cáp Đan, có lẽ có tác dụng, nhưng tốt nhất mời luyện đan sư bậc hai của Bách Linh môn tới nhìn một cái, trình độ luyện đan của cháu có hạn, chưa bao giờ xử lý chứng bệnh như vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook