Chương 90: Dùng hết tính mạng để yêu em.
Lạc Mạc Thiển Thiển Slivia
23/10/2015
Vài ngày này, Lục
Bách Nghiêu đều có bộ dáng thất hồn lạc phách, chính là so với lúc trước lại càng thích đeo bám tôi hơn, mặc kệ tôi đi chỗ nào anh ta cũng phải
đi theo.
Lúc tôi cùng Đồng Yến thử lễ phục thì Lục Bách Nghiêu cùng Lưu Chi Dương đợi ở bên ngoài. Đồng Yến lôi kéo tay tôi cười nói: “Hai người các cậu trở thành trẻ sinh đôi dính nhau hả, cả ngày ở cùng một chỗ cũng không thấy chán.”
Tôi đã nộp đơn từ chức cho công ty, bây giờ không làm việc gì cả, tính nghỉ một thời gian ngắn rồi sẽ tìm công việc mới, dù sao mấy ngày này nhàm chán muốn chết nên giúp Đồng Yến chuẩn bị chuyện hôn lễ mà Lục Bách Nghiêu lại đi theo tôi cả ngày, ngay cả lúc tôi đi toilet anh ta đều phải đứng trước cửa coi chừng.
Chuyện tối hôm đó chúng tôi đều lựa chọn né tránh, tôi không hỏi anh có chuyện gì xảy ra mà anh cũng không nhắc tới, nhưng mấy ngày qua tôi có thể cảm nhận rõ ràng quyến luyến cùng ỷ lại của anh đối với tôi. Đúng là tình yêu đang trong giai đoạn cuồng nhiệt, có dính nhau đến mấy cũng không thấy có chuyện gì. Nếu Đồng Yến không nói thật sự tôi cũng không cảm giác được.
Khuôn mặt tôi hồng hồng hỏi Đồng Yến: “Thật sự rõ ràng như vậy sao?”
“Tất nhiên, so với mình cùng Chi Dương còn dính nhau hơn nữa.”
“A, lúc trước không biết người nào đó còn mới gào thét con dê mà bây giờ lại kêu Chi Dương dịu dàng như nước vậy?”
Đồng Yến ngượng ngùng đẩy tôi: “Nghiêm chỉnh mà nói hai người tính khi nào thì kết hôn? Nếu không động tác nhanh một chút kết hôn cùng một lúc với mình và Chi Dương?”
“Thật ra anh ta đã có đề nghị qua với mình, chẳng qua mình cảm thấy chuyện tình cảm của mình và Trương Húc vừa mới chấm dứt hơn nữa thời gian mình yêu anh ta cũng chưa dài, cứ đợi một thời gian nữa vậy.”
“Vậy mà cậu còn nhận nhẫn của người ta.”
“ Không phải, mình…….” Tôi bị Lục Bách Nghiêu bắt nạt tới đầu óc cũng hỏng rồi cho nên mới không cẩn thận nhận nó.
Chính là như vậy, thật sự là không có khí tiết nên tôi cũng không có dũng khí nói trước mặt Đồng Yến.
Chờ lúc tôi cùng Đồng Yến thay xong lễ phục đi ra ngoài thì Lục Bách Nghiêu cùng Lưu Chi Dương cũng đã thay xong tây trang đang ngồi trên sôpha nói chuyện vui vẻ. Hai người vừa thấy chúng tôi bước ra liền vội vàng tiến lên đón.
Lưu Chi Dương thân thiết tiến lên hỏi Đồng Yến: “Tại sao lại lâu như vậy, có chuyện gì không?”
“Làm ơn thôi đi, có thể có chuyện gì? Anh cũng quá cưng chiều bảo bối Tiểu Yến Yến của mình rồi~.” Tôi trêu đùa hai người một chút. “Ai, hai người nói đi, lần này mình làm phù dâu nên lấy thân phận bạn khuê mật hay là thân phận em gái chồng đây?”
Sau khi Lão Phật Gia tái hôn với ba Lưu thì trên luật pháp Lưu Chi Dương liền trở thành anh của tôi, nay anh ta lại cùng Đồng Yến kết hôn, quan hệ này thật hỗn loạn, coi như là thân càng thêm thân sao?
Một tay Lục Bách Nghiêu kéo tôi vào trong lòng, hai tay gắt gao ôm chặt tôi: “Lấy thân phận là vợ của Lục Bách Nghiêu.”
Đồng Yến tựa vào Lưu Chi Dương, xoi mói tôi và Lục Bách Nghiêu: “Ban ngày ban mặt mà trắng trợn ân ái, hai người thật quá đáng.”
Lục Bách Nghiêu khiêu khích liếc nhìn bọn họ một cái: “Hai người cũng có thể vậy.”
Vừa dứt lời Lưu Chi Dương liền bế Đồng Yến lên, Đồng Yến cả kinh kêu lên tiếng. Bình thường nhìn qua bác sĩ Lưu có vẻ thư sinh tuấn tú nhưng lại có một mặt phóng túng như vậy. Thật đúng là làm cho người ta trợn mắt.
“Lưu Chi Dương, anh thật là vô vị. May thả em xuống, cẩn thận đứa bé trong bụng em.” Đồng Yến nhướn mi lên lập tức làm cho Lưu Chi Dương hoảng sợ vội vàng cẩn thận thả cô ấy xuống.
Nhân viên trong tiệm áo cưới lại đây nhắc nhở. “Cô dâu đã thay xong lễ phục chưa? Thợ trang điểm đã chuẩn bị xong có thể trang điểm rồi.”
“Đi thôi.Chúng ta đi làm cô dâu.” Tôi kéo Đồng Yến từ trong lồng ngực của Lưu Chi Dương rồi đi theo phía sau phụ giúp hai người thợ trang điểm, đang muốn đi thì bị Lục Bách Nghiêu kéo lại.
Anh ta giam cầm tôi vào trong ngực, mỉm cười hỏi: “Vợ, khi nào thì em làm cô dâu của anh?”
Tôi cười yếu ớt, lấy tay nâng cằm Lục Bách Nghiêu lên, bày ra bộ dáng đùa giỡn: “A, dù thế nào cũng không gả cho người đáng giận nào đó.”
Lục Bách Nghiêu thừa dịp không có người nhìn về phía chúng tôi liền hung hăng đánh lên mông tôi một cái làm hại tôi đau đến thiếu chút nữa kêu lên tiếng sau đó nghe thấy giọng nói nghiến răng nghiến răng lợi của anh ta vang lên bên tai: “ Con nhóc này, lần sau nếu em có cầu xin tha thứ thì anh cũng tuyệt đối tàn nhẫn không cho xuống giường được!”
Công phu mạnh mẽ của Lục Bách Nghiêu tôi đã được dùng thân thể của mình lĩnh hội rồi.
Lúc trước, câu đánh giá “Mặc xong quần áo là mặt người dạ thú, cởi quần áo là cầm thú” mà tôi đã nói với anh ta e rằng còn thua cả thực tế nữa!!
Tên khốn kiếp này!
Đây chính là thực tế mà tôi đã dùng máu để trải nghiệm: Sinh mệnh quý giá, tránh xa cầm thú!
Lúc tôi cùng Đồng Yến thử lễ phục thì Lục Bách Nghiêu cùng Lưu Chi Dương đợi ở bên ngoài. Đồng Yến lôi kéo tay tôi cười nói: “Hai người các cậu trở thành trẻ sinh đôi dính nhau hả, cả ngày ở cùng một chỗ cũng không thấy chán.”
Tôi đã nộp đơn từ chức cho công ty, bây giờ không làm việc gì cả, tính nghỉ một thời gian ngắn rồi sẽ tìm công việc mới, dù sao mấy ngày này nhàm chán muốn chết nên giúp Đồng Yến chuẩn bị chuyện hôn lễ mà Lục Bách Nghiêu lại đi theo tôi cả ngày, ngay cả lúc tôi đi toilet anh ta đều phải đứng trước cửa coi chừng.
Chuyện tối hôm đó chúng tôi đều lựa chọn né tránh, tôi không hỏi anh có chuyện gì xảy ra mà anh cũng không nhắc tới, nhưng mấy ngày qua tôi có thể cảm nhận rõ ràng quyến luyến cùng ỷ lại của anh đối với tôi. Đúng là tình yêu đang trong giai đoạn cuồng nhiệt, có dính nhau đến mấy cũng không thấy có chuyện gì. Nếu Đồng Yến không nói thật sự tôi cũng không cảm giác được.
Khuôn mặt tôi hồng hồng hỏi Đồng Yến: “Thật sự rõ ràng như vậy sao?”
“Tất nhiên, so với mình cùng Chi Dương còn dính nhau hơn nữa.”
“A, lúc trước không biết người nào đó còn mới gào thét con dê mà bây giờ lại kêu Chi Dương dịu dàng như nước vậy?”
Đồng Yến ngượng ngùng đẩy tôi: “Nghiêm chỉnh mà nói hai người tính khi nào thì kết hôn? Nếu không động tác nhanh một chút kết hôn cùng một lúc với mình và Chi Dương?”
“Thật ra anh ta đã có đề nghị qua với mình, chẳng qua mình cảm thấy chuyện tình cảm của mình và Trương Húc vừa mới chấm dứt hơn nữa thời gian mình yêu anh ta cũng chưa dài, cứ đợi một thời gian nữa vậy.”
“Vậy mà cậu còn nhận nhẫn của người ta.”
“ Không phải, mình…….” Tôi bị Lục Bách Nghiêu bắt nạt tới đầu óc cũng hỏng rồi cho nên mới không cẩn thận nhận nó.
Chính là như vậy, thật sự là không có khí tiết nên tôi cũng không có dũng khí nói trước mặt Đồng Yến.
Chờ lúc tôi cùng Đồng Yến thay xong lễ phục đi ra ngoài thì Lục Bách Nghiêu cùng Lưu Chi Dương cũng đã thay xong tây trang đang ngồi trên sôpha nói chuyện vui vẻ. Hai người vừa thấy chúng tôi bước ra liền vội vàng tiến lên đón.
Lưu Chi Dương thân thiết tiến lên hỏi Đồng Yến: “Tại sao lại lâu như vậy, có chuyện gì không?”
“Làm ơn thôi đi, có thể có chuyện gì? Anh cũng quá cưng chiều bảo bối Tiểu Yến Yến của mình rồi~.” Tôi trêu đùa hai người một chút. “Ai, hai người nói đi, lần này mình làm phù dâu nên lấy thân phận bạn khuê mật hay là thân phận em gái chồng đây?”
Sau khi Lão Phật Gia tái hôn với ba Lưu thì trên luật pháp Lưu Chi Dương liền trở thành anh của tôi, nay anh ta lại cùng Đồng Yến kết hôn, quan hệ này thật hỗn loạn, coi như là thân càng thêm thân sao?
Một tay Lục Bách Nghiêu kéo tôi vào trong lòng, hai tay gắt gao ôm chặt tôi: “Lấy thân phận là vợ của Lục Bách Nghiêu.”
Đồng Yến tựa vào Lưu Chi Dương, xoi mói tôi và Lục Bách Nghiêu: “Ban ngày ban mặt mà trắng trợn ân ái, hai người thật quá đáng.”
Lục Bách Nghiêu khiêu khích liếc nhìn bọn họ một cái: “Hai người cũng có thể vậy.”
Vừa dứt lời Lưu Chi Dương liền bế Đồng Yến lên, Đồng Yến cả kinh kêu lên tiếng. Bình thường nhìn qua bác sĩ Lưu có vẻ thư sinh tuấn tú nhưng lại có một mặt phóng túng như vậy. Thật đúng là làm cho người ta trợn mắt.
“Lưu Chi Dương, anh thật là vô vị. May thả em xuống, cẩn thận đứa bé trong bụng em.” Đồng Yến nhướn mi lên lập tức làm cho Lưu Chi Dương hoảng sợ vội vàng cẩn thận thả cô ấy xuống.
Nhân viên trong tiệm áo cưới lại đây nhắc nhở. “Cô dâu đã thay xong lễ phục chưa? Thợ trang điểm đã chuẩn bị xong có thể trang điểm rồi.”
“Đi thôi.Chúng ta đi làm cô dâu.” Tôi kéo Đồng Yến từ trong lồng ngực của Lưu Chi Dương rồi đi theo phía sau phụ giúp hai người thợ trang điểm, đang muốn đi thì bị Lục Bách Nghiêu kéo lại.
Anh ta giam cầm tôi vào trong ngực, mỉm cười hỏi: “Vợ, khi nào thì em làm cô dâu của anh?”
Tôi cười yếu ớt, lấy tay nâng cằm Lục Bách Nghiêu lên, bày ra bộ dáng đùa giỡn: “A, dù thế nào cũng không gả cho người đáng giận nào đó.”
Lục Bách Nghiêu thừa dịp không có người nhìn về phía chúng tôi liền hung hăng đánh lên mông tôi một cái làm hại tôi đau đến thiếu chút nữa kêu lên tiếng sau đó nghe thấy giọng nói nghiến răng nghiến răng lợi của anh ta vang lên bên tai: “ Con nhóc này, lần sau nếu em có cầu xin tha thứ thì anh cũng tuyệt đối tàn nhẫn không cho xuống giường được!”
Công phu mạnh mẽ của Lục Bách Nghiêu tôi đã được dùng thân thể của mình lĩnh hội rồi.
Lúc trước, câu đánh giá “Mặc xong quần áo là mặt người dạ thú, cởi quần áo là cầm thú” mà tôi đã nói với anh ta e rằng còn thua cả thực tế nữa!!
Tên khốn kiếp này!
Đây chính là thực tế mà tôi đã dùng máu để trải nghiệm: Sinh mệnh quý giá, tránh xa cầm thú!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.